» Chương 3008: Thế mà nói quỷ lời nói

Thần Đạo Đế Tôn - Cập nhật ngày May 1, 2025

Tần Trần lại cười nói:
– Lão cha, người cổ hủ đi? A Tỳ Địa Ngục ta chưa từng tới, có thể Trung Tam Thiên tồn tại lịch sử lâu dài, ghi chép về A Tỳ Địa Ngục không ít. Mà lại người nói quỷ ngữ. . . A Tỳ Địa Ngục này không chỉ tồn tại trong Vô Tướng thiên của Trung Tam Thiên, thế giới rộng lớn hơn cũng tồn tại. Thế giới này, thiên kỳ bách quái, bất khả tư nghị sự tình, nhiều lắm.

Lâm Uyên nói tiếp:
– Chỉ là, ta nhìn A Tỳ Địa Ngục này, đại địa vô ngân, trăng máu trải quang mang rơi xuống, về nơi này, phụ tử chúng ta cái gì cũng không biết, tìm thế nào?

– Tìm thế nào?

Tần Trần nhìn thoáng qua cách đó không xa, cười nói:
– Chỗ nào dùng chúng ta tìm!

Khi Tần Trần lời nói rơi xuống, nơi xa có gió lạnh rít gào, hắc vụ cuộn tới. Nhất thời, hắc vụ che khuất bầu trời, không bao lâu, hóa thành đạo đạo khủng bố khí tức, từng đôi thanh u sắc đôi mắt, xuất hiện trước mặt hai cha con. Những thân ảnh kia, trôi nổi giữa không trung, cả thân thể đen như mực, giống như một đoàn khí vụ tập hợp. Nhìn kỹ lại, tứ chi đơn giản tùy ý, khuôn mặt mơ hồ, chỉ có một đôi mắt, tản ra thanh u sắc quang mang, rất rõ ràng.

– Đáng chết.

Lâm Uyên lúc này, khí tức cổ động.

– Đây đều là quỷ mị.

Tần Trần không nóng không vội, nói:
– Chúng ta chính là thuốc đại bổ trong mắt bọn hắn, chỉ cần xuất hiện, bọn hắn liền cuồn cuộn không ngừng đến tìm kiếm chúng ta.

Lúc này, rất nhiều quỷ mị, phô thiên cái địa, vây quanh hai cha con.

– Cha, giết những quỷ mị này, cũng không phải không có chỗ tốt, bọn hắn chết đi, hóa thành tinh thuần nhất hồn phách chi nguyên, những nguyên đó, con không thể nói rốt cuộc là cái gì, bất quá đối với tu hành cực có ích lợi, đặc biệt là cảnh giới tam biến hồn phách biến của người, hấp thụ nhiều một chút, nói không chừng có thể đạt tới cảnh giới tứ biến Vạn Nguyên Biến.

– Minh bạch.

Lâm Uyên lúc này hai tay nắm chặt, thể nội bàng bạc khí huyết bộc phát.

– Những ngày này, bị tra tấn người không ra người quỷ không ra quỷ, đều muốn điên.

Lâm Uyên uống một câu, nói:
– Tiểu tử ngươi bỏ thọ nguyên chữa thương cho ta, hiện tại cứ nghỉ ngơi một chút, ta tới.

Lời nói rơi xuống, Lâm Uyên bước chân bước ra, thể nội sát khí ngưng tụ. Khủng bố khí tức, bộc phát.

Oanh. . .

Tiếng oanh minh trầm thấp, vang vọng. Cảnh giới tam biến của Lâm Uyên, đối mặt với những quỷ mị cảnh giới tam ngã này, không vấn đề gì.

– Mộc Hoàng Quyết!

Một câu rơi xuống, quanh thân Lâm Uyên, đạo đạo nồng đậm sinh mệnh khí tức, trực tiếp nổ tung, giây lát hóa thành ngàn vạn đạo xúc tua, nắm một đạo quỷ mị, bóp nát. Quỷ mị đó bạo liệt, thân thể hóa thành một đạo thanh sắc quang mang, dung nhập vào xúc tua. Lâm Uyên chỉ cảm thấy, hào quang màu xanh kia nhập thể, lập tức khiến hồn phách biển của mình bành trướng không ít, thậm chí ẩn ẩn khiến hồn phách thể của mình càng thêm tinh thần, khiến trong ngoài thân thể vô cùng thư sướng.

– Thoải mái.

Lâm Uyên cười ha ha, trực tiếp giết ra. Hàng ngàn hàng vạn quỷ mị, liều mình không sợ chết, như thiêu thân lao đầu vào lửa, trực tiếp xông đến trước mặt Lâm Uyên. Đối với những quỷ mị này, Lâm Uyên chính là mỹ vị bọn hắn khát vọng nhất.

Oanh oanh oanh. . .

Giữa huyết sắc thiên địa, tiếng oanh minh khủng bố, không ngừng bộc phát. Dưới những chấn động kịch liệt này, giữa thiên địa, rốt cuộc có khí tức cường hoành hơn, từng bước bước ra. Nơi xa, đường chân trời bên cạnh, đạo đạo thân ảnh, bước ra. Toàn bộ sáu thân ảnh, sánh vai mà đi. Trong đó bốn người, thân thể như bóng người, còn hai đạo khác, là một cái như hổ thân thể, một cái như ưng thân thể. Bốn người hai thú. Hơn nữa, không giống với những quỷ mị này, sáu thân ảnh kia mặc dù toàn thân như hắc vụ, nhưng lại là thực thể hóa. Nhìn kỹ lại, dáng vẻ giống như lúc còn sống, chỉ là toàn thân, đều là khói đen che phủ, ngũ quan mặc dù rõ ràng, nhưng cũng là đen như mực. Giống như nhuộm qua trong chảo nhuộm màu đen. Thấy cảnh này, Tần Trần thở ra một hơi. Quỷ Tướng! Quỷ mị, quỷ linh, quỷ binh, đều thuộc về hư thể, chỉ khi đạt đến cảnh giới Quỷ Tướng, nắm giữ trí tuệ không kém hơn người, mới là thật Quỷ Tướng. Quỷ Tướng, kém nhất cũng là thực lực biến cảnh, bình thường là cảnh giới nhất biến, nhị biến, tam biến. Lúc này, sáu thân ảnh, bốn đạo nhân ảnh, một đạo hổ ảnh, một đạo ưng ảnh, khiến Tần Trần khá bất ngờ. Bình thường, Quỷ Tướng, Quỷ Vương, Quỷ Hoàng cấp bậc, đều là do người chết hóa thành, dễ thành công hơn, rất khó gặp thú loại tồn tại. Lúc này, sáu thân ảnh đi đến ngoài trăm trượng chiến trường, nói quỷ lời nói.

– Lại có người xông vào rồi?

– Chưa chắc là xông vào, nói không chừng lại là từ Vô Tướng phật tự kia tiến đến.

– A Tỳ Địa Ngục, còn có người chủ động nguyện ý tiến đến? Thật là tìm chết.

– Ai biết được. . .

Lúc này, hổ ảnh kia cũng nói quỷ lời nói:
– Hắc hắc, chúng ta sáu cái, chỉ có hai người, phân thế nào?

– Càn Hổ, ngươi nói đi?

Một người mở miệng nói:
– Tự nhiên là ai giết, về người đó.

– Thành!

Lúc này, bốn người một hổ một ưng, chuẩn bị xuất thủ.

– Lại là?

Một đạo quỷ ngữ vang lên, cười nói:
– Cái gì gọi lại là? Nói cách khác, chúng ta trước khi tiến đến, các ngươi cũng gặp người khác?

Thanh âm đột ngột này, bốn người một hổ một ưng nghe, lại quen thuộc như vậy. Người nào? Không bao lâu, sáu thân ảnh, ánh mắt dừng lại trên người Tần Trần. Là người trẻ tuổi này.

– Ngươi. . . Ngươi là người. . . Thế mà nói quỷ lời nói?

Càn Hổ lúc này trợn mắt há hốc mồm. Tần Trần lại bất đắc dĩ nói:
– Là người nói quỷ lời nói. . . Luôn cảm thấy ngươi đang mắng ta đâu. . .

Từ miệng Tần Trần nói ra quỷ ngữ, khiến sáu thân ảnh đều cảm giác lông tơ dựng ngược. Bọn hắn là linh hồn sau khi chết, hóa thành quỷ mị, quỷ linh, quỷ binh các loại, mở ra trí tuệ, thôn phệ quỷ mị, quỷ linh, quỷ binh khác, không ngừng tiến hóa, đạt đến cảnh giới Quỷ Tướng, thân là một loại hình thái sống sót khác, tự có tiếng nói giao lưu của bọn họ. Có thể là Tần Trần. . . Thế mà biết nói quỷ lời nói.

– Đại gia thẳng thắn điểm đi!

Tần Trần nói tiếp:
– Trước chúng ta, có phải gặp một nữ tử?

Nói, Tần Trần đầu ngón tay vẽ, phác họa ra một bức tranh sinh động. Trong tranh nữ tử, mắt ngọc mày ngài, nhìn ba mươi mấy tuổi, tư thái lộng lẫy, mang vài phần khí thế quắc thước không thua đấng mày râu.

– Gặp qua nàng chưa?

Tần Trần hỏi lần nữa.

– Ngươi rốt cuộc là ai? Là người, lại biết quỷ ngữ!

Một người trong đó lần nữa nói.

– Mạnh Huân! Đừng nói nhảm với hắn, trước bắt, lại thẩm vấn!

– Ừm.

Lúc này, bốn người một hổ một ưng, trực tiếp giết ra. Sáu thân ảnh, thẳng hướng Tần Trần mà tới. Thấy cảnh này, Tần Trần cũng không nói nhảm. Độ Sinh Kiếm. Tuyệt Hoàng Đao. Đao kiếm xuất hiện trong hai tay Tần Trần, giây lát giết ra. . .

Quay lại truyện Thần Đạo Đế Tôn

Bảng Xếp Hạng

Chương 3098: Đều là vì sư phụ phân ưu

Chương 3097: Cẩn thận bị hắn gạt

Q.1 – Chương 732: Thú Tộc vĩnh bất vi nô