» Chương 3554: Ta thật không sợ nàng
Thần Đạo Đế Tôn - Cập nhật ngày May 2, 2025
Tần Trần đệ cửu thế, Hồn Vũ Thiên Tôn Hồn Vô Ngân.
Ra từ Thái Thần tiên vực, sáng tạo Thần Môn, được xưng là Thần Môn thái tuế thần, sau bị Tiên giới rất nhiều Tiên Đế Tiên Tôn cung kính tôn xưng là Hồn Vũ Thiên Tôn.
Dùng hồn nhập võ! Tiên pháp tự nhiên!
Hồn Vũ Thiên Tôn Hồn Vô Ngân đại danh, tại Tiên giới mười hai đại tiên vực bên trong, có thể nói cực kỳ vang dội.
Mà đám người tại tràng hôm nay đều là những người mà Tần Trần quen biết trước khi trở thành Hồn Vũ Thiên Tôn.
Đối mặt bọn hắn, có thể tái ngộ, Tần Trần nội tâm chỉ có vui vẻ.
Mấy chén tiên nhưỡng vào bụng, mọi người cũng dần quen thuộc hơn. Quân Phụng Thiên, Kế Bạch Phàm, Vương Dã ba người, lần lượt xưng huynh gọi đệ. Lạc Hàm Mai cũng nhiệt tình trò chuyện cùng Vân Sương Nhi.
Tần Trần, Bạch Vân Vũ, Bạch Nguyên Thuần ba người, ngược lại nâng ly cạn chén, không hề có tôn ti sư đồ phụ tử gì cả.
Lý Nhàn Ngư ngược lại là bận rộn không ngớt. Mọi người ở đây, đều tính là trưởng bối của hắn.
Đề Hồn Thú liền đứng bên bàn, ăn như gió cuốn, ăn ngon uống sướng. Tiệc rượu kéo dài cho đến khi trời hửng sáng mới kết thúc.
Tần Trần trong men say được Vân Sương Nhi dìu đi về phía sơn cốc.
Trong cốc đường kính chừng trăm trượng, nơi này cũng là Bạch Nguyên Thuần đã sai người chuẩn bị trước.
Tần Trần trực tiếp ném Cửu Anh ra, ngồi ở cửa cốc, sau đó cùng Vân Sương Nhi tiến vào trong cốc.
Vừa vào sơn cốc, đi đến trước lương đình, Tần Trần đột nhiên kéo Vân Sương Nhi lại, sau đó đặt nàng lên cột đá lương đình.
“A…!”
Vân Sương Nhi kinh hô một tiếng, gương mặt xinh đẹp ửng hồng.
“Ta xem xem, Sương Nhi những năm này kỹ nghệ có thành thạo hơn không!”
Nói xong, Tần Trần một đôi tay đặt lên eo nàng…
Trong sơn cốc, dần trở nên mờ mịt, hai thân ảnh, không phân khác biệt.
Cửu biệt trùng phùng, đối với Vân Sương Nhi mà nói, có thể nói hạn hán lâu ngày gặp mưa rào, đối với Tần Trần mà nói, liền là không ngại cực khổ, mồ hôi tuôn như mưa.
Một chữ – nhiệt!
Rất nhanh, mặt trời mọc ở chân trời. Thế nhưng hai người trong sơn cốc lại không ngừng nghỉ.
Mặt trời lên rồi lặn, lại một ngày trôi qua.
Trong sơn cốc rộng lớn, hoa cỏ bị giày vò, có chút tàn tạ. Bên cạnh đầm nước, có vạt váy vỡ vụn.
Hai thân ảnh, cuộn mình bên bờ đầm nước.
Vân Sương Nhi lúc này gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, mái tóc đẫm mồ hôi, cả người mang theo vài phần lười biếng.
Tựa như một đóa hoa sen, dưới ánh nắng hè, dần khô héo, nhưng trải qua một trận bão tố lại tàn tạ đáng thương.
“Nghe Quân Phụng Thiên nói, lại có thêm một vị Khương tỷ tỷ?”
Vân Sương Nhi một tay cuộn lọn tóc, ngẩng đầu, đôi mắt to tròn lấp lánh nhìn Tần Trần.
Nếu theo tuổi tác mà nói, nàng và Diệp Tử Khanh thực sự là cốt linh nhỏ nhất, gọi ai cũng phải là tỷ tỷ.
Nếu theo thứ tự Tần Trần quen biết, thì Diệp Tử Khanh là tỷ tỷ, nàng là người thứ hai, những người khác đều là muội muội.
Đương nhiên, Cửu Thiên Vân Minh kia, sợ mới là người đầu tiên.
Đó có thể là Thần Đế chi nữ, Tần Trần lại là Thần Đế chi tử, bản thân cũng là Thần Đế, hai người mới gọi là trời sinh một cặp.
Tần Trần cười nói: “Khương Thái Vi, ở Đại La tiên vực, hiện tại ở cùng Mặc nhi.”
Vân Sương Nhi khẽ dựa vào lồng ngực Tần Trần, nói: “Ta ngược lại không sao, dù sao, bên cạnh ngươi không ít, ta đại khái hiểu, trước kia không có, là vì ngươi lịch kiếp chín vạn năm, không muốn người khác chờ ngươi, bây giờ ngươi ngược lại thoải mái.”
“Nhưng mà, ngươi không sợ người nhà kia, đuổi hết mấy người tri kỷ của ngươi đi?”
“Nàng dám!” Tần Trần cười nói: “Hai chúng ta đều là Thần Đế tử nữ, phụ thân ta có địa vị cao hơn phụ thân nàng.”
Vân Sương Nhi chỉ che miệng cười khẽ, nhìn Tần Trần vẻ mặt tự tin.
Bị Vân Sương Nhi nhìn như vậy, Tần Trần cũng bất đắc dĩ nói: “Ta thật sự không sợ nàng!”
“Chỉ là mẫu thân ta đối với nàng rất tốt, nghiêng về nàng là con gái của mẫu thân ta, ta càng giống con rể.”
“Nhưng Y Tuyền cũng chỉ là hiền lành, ta làm đều làm rồi, nàng có thể làm gì được ta?”
Vân Sương Nhi hai tay duỗi ra, ôm lấy cổ Tần Trần, cười nói: “Ta làm sao biết được…”
Cảm nhận được sự mềm mại từ lồng ngực truyền lại, Tần Trần tâm ý đại động, lại một lần nữa nhào tới.
Vân Sương Nhi lại nói: “Chờ một chút, có chuyện nghiêm túc muốn nói.”
“Bây giờ cũng là chuyện nghiêm túc!”
“…”
Lại qua rất lâu.
Vân Sương Nhi tê liệt ngã vào ngực Tần Trần, tiếp tục nói: “Những năm gần đây, ta cùng Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư sáng lập Thanh Vân cung, chưa đầy hai vạn năm, đã trở thành một trong mười một thế lực đỉnh cao của Nam Thiên hải, thực sự không dễ dàng.”
Tần Trần vuốt mái tóc dính mồ hôi trong suốt của Vân Sương Nhi, gật đầu.
Hắn tự nhiên biết, ở Nam Thiên hải, để trở thành thế lực đỉnh cao, cần phải bỏ ra bao nhiêu tâm huyết.
Vân Sương Nhi lại nói: “Trong thời gian này, ba người chúng ta cũng trải qua nhiều trắc trở, Thanh Vân cung có vài lần gần như hủy diệt, nhưng, có cao nhân tương trợ.”
Cao nhân tương trợ?
Tần Trần nhíu mày.
“Chúng ta cũng nghi ngờ, có thể là cố nhân của ngươi, nhưng nghĩ kỹ lại, chúng ta là đi đến Tiên giới trước ngươi một bước, như Kế Bạch Phàm, Vương Dã, những người này, chúng ta căn bản không biết là cố nhân của ngươi, mà bọn họ cũng không biết mối quan hệ của chúng ta với ngươi, không thể nào trợ giúp chúng ta.”
Vân Sương Nhi gương mặt xinh đẹp ửng hồng, mồ hôi rơi xuống, biểu cảm khá thanh thuần quyến rũ, nhìn Tần Trần, nghiêm túc hỏi: “Cho nên, có phải có người biết trước ngươi sẽ trở về không?”
Tần Trần ngón tay đặt lên chân trắng nõn hoàn hảo của Vân Sương Nhi, nhẹ nhàng gõ, suy tư nói: “Cho dù là Tiên Đế Tiên Tôn cũng không thể suy diễn ra sự liên kết giữa kiếp này của ta và đệ cửu thế, nhưng, thế sự không có tuyệt đối.”
Vân Sương Nhi chăm chú nhìn Tần Trần.
Chuyện này đã làm phiền nàng, Dương Thanh Vân và Lý Nhàn Ngư rất lâu. Ai đã giúp đỡ bọn họ?
Tần Trần nghĩ nghĩ, nói: “Đệ cửu thế của ta là dùng hồn thuật nhập đạo, sáng tạo Thần Môn, viết Hồn Thư.”
“Thiên hạ võ đạo, biến hóa vạn ngàn, biến hóa của hồn thuật cũng là huyền diệu nhất.”
“Dù cho cửu thế của ta và bản nguyên hồn phách của ta bất đồng, nhưng truy nguyên, vẫn có sự liên hệ nhất định!”
“Thanh Vân, Nhàn Ngư, đều nhận được tạo hóa của ta, nhiễm khí bản nguyên hồn phách của ta, còn nàng, càng không cần nói, nàng và ta tiếp xúc thân mật, trong nàng có ta, trong ta có nàng.”
“Nếu có người, nghiên cứu hồn thuật thấu đáo…”
Vân Sương Nhi kinh ngạc nói: “Vậy có thể tìm được tung tích của ngươi, tìm được tung tích của chúng ta?”
Tần Trần lắc đầu nói: “Đương nhiên không thể, nếu như vậy, ta đã sớm bị những Tiên Đế Tiên Tôn này tìm được rồi.”
“Vậy là gì?”
Tần Trần tiếp tục nói: “Nếu như nghiên cứu hồn thuật thấu đáo, truy bản tố nguyên, dù không tìm thấy ta, nhưng… cũng có thể cảm nhận được một chút bất thường, nếu như… lại nắm giữ Hồn Thư của ta…”
Tần Trần tại đệ ngũ thế, biên soạn Cửu Nguyên Đan Điển.
Tại đệ lục thế, biên soạn Vạn Khí Phổ.
Tại đệ thất thế, biên soạn Trận Tích.
Tại đệ bát thế, biên soạn Thể Thư.
Bốn đại điển tịch này, bao hàm vô số huyền bí về đan thuật, khí thuật, trận thuật, Thể Thư trong Trung Tam Thiên thế giới.
Hồn Thư!
Chính là Tần Trần đệ cửu thế biên soạn.