» Chương 3630: Thiên Cổ Tháp vỡ vụn
Thần Đạo Đế Tôn - Cập nhật ngày May 2, 2025
Cố Nguyên Sinh lần nữa nói: “Quân Phụng Thiên, ngươi…”
“Ầm!”
Lời còn chưa dứt, Quân Phụng Thiên trực tiếp một quyền đập xuống.
Cố Nguyên Sinh cả người lăn xuống trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi, hai tay nắm chặt, sát khí bắn ra. Nhưng thoáng chốc, Thiên Ngô Cổ Công trên cổ đâm xuyên hắn.
Tiên huyết tí tách chảy ra.
Cố Nguyên Sinh rất nhanh lắng lại nội tâm lửa giận. Hắn tính là đã phát hiện.
Cái gã này, chính là đồ ngốc!
Một lát sau, Quân Phụng Thiên nhìn về phía Cố Nguyên Sinh, lại lần nữa hỏi: “Ngươi vừa mới nói đều là sự thật?”
Cố Nguyên Sinh thấy có hy vọng, lập tức nói: “Đương nhiên, trừ phi là Quân giả, bằng không tinh huyết không đủ để Thạch Tượng Quỷ Cổ thần phục. Nếu không phải thế, chúng ta cần gì phải chờ đến khi đạt đến Tiên Quân mới dung hợp!”
Trên thực tế, Cố Nguyên Sinh cũng không cần đi đến Tiên Quân. Đến Cửu Thiên Huyền Tiên cảnh, phối hợp U Cổ tộc bí pháp, hắn liền có thể dung hợp Thạch Tượng Quỷ Cổ.
Đương nhiên, lời này không thể nói cho Quân Phụng Thiên.
Cố Nguyên Sinh tiếp tục nói: “Ngươi nếu đã nghĩ thông suốt, bây giờ thả chúng ta, hoặc là đi ngoài Thiên Cổ Tháp tìm Cố Thiên Ưng đại sư. Ta bảo đảm, ngươi có thể sống sót.”
“Chúng ta U Cổ tộc những năm gần đây, thu phục không ít Nhân tộc ở Tiên giới các ngươi, đối với bọn họ đều rất ưu đãi!”
Quân Phụng Thiên đã hỏi lại, khẳng định là trong lòng cũng sợ, Cố Nguyên Sinh nội tâm nghĩ như vậy.
Nhưng sau một khắc.
“Ầm!”
Quân Phụng Thiên lại là một quyền đánh tới, mắng: “Mày chết sớm không nói đi, lão tử phải đập chết mày!”
Hỏa khí lại lần nữa nổi lên, Quân Phụng Thiên đối với Cố Nguyên Sinh một trận đấm đá, hoàn toàn không ngừng. Cái đồ chó này, đã thành tù nhân rồi mà vẫn còn bày đặt, cảm thấy mình là nhân vật gì ghê gớm.
Tìm chết!
“Bốp bốp bốp…”
Mỗi cú đấm cú đá khiến Cố Nguyên Sinh thất điên bát đảo.
“Dừng tay!”
Một thanh âm đột nhiên vang lên.
“Ai đấy?” Quân Phụng Thiên hừ một tiếng.
“Lão phu!” Tiếng gầm thét vang lên.
Một thân ảnh giống như quỷ mị, đột nhiên xuất hiện phía sau Quân Phụng Thiên. Bàn tay hắn biến thành trảo, một trảo hướng đầu Quân Phụng Thiên tóm tới.
Nhìn người đàn ông trước mắt nhanh đến cực hạn, Quân Phụng Thiên nội tâm run lên.
“Xong rồi!”
Nội tâm nghĩ vậy, Quân Phụng Thiên lập tức phản kích. Nhưng căn bản không kịp, lực lượng cũng không đủ.
Đúng lúc này.
“Keng!”
Tiếng va chạm kịch liệt không ngừng, cả cái Thiên Cổ Tháp lúc này đều rung chuyển.
Một quyền đá ngăn trước người Quân Phụng Thiên, ngăn chặn đòn tấn công của lão giả kia.
“Lão tạp toái, làm gì đấy?”
Một thanh âm đột ngột vang lên.
Đám người lúc này nhìn về phía thân thể khổng lồ của Thạch Tượng Quỷ Cổ. Lúc này Thạch Tượng Quỷ Cổ, giống như một tôn người đá cao mười trượng, hai mắt mở ra, tản mát ra ánh sáng đỏ sẫm.
Một cánh tay của hắn ngăn lại trước người Quân Phụng Thiên. Trên đầu hắn đứng vững một vị thanh niên mặc bạch y. Khuôn mặt tuấn tú của thanh niên bạch y mang theo vài phần tái nhợt.
Không phải Tần Trần thì còn ai!
“Ca!”
Quân Phụng Thiên nhìn thấy Tần Trần, sợ đến tè ra quần run rẩy vang lên. Vừa rồi suýt chút nữa thì chết thật!
Lúc này, Tần Trần đứng vững trên đỉnh đầu Thạch Tượng Quỷ Cổ, quan sát phía dưới.
Hai huynh đệ Cố Vân Sinh, Cố Nguyên Minh nhìn người tới, cũng thần sắc vui mừng.
“Thiên Ưng trưởng lão, người này chính là Tần Trần đã giết tứ đệ ta!” Cố Nguyên Minh mở miệng.
“Đồ nhiều lời!” Tần Trần hừ lạnh một tiếng, quát: “Tự sát đi!”
Một câu rơi xuống, Cố Nguyên Minh đang quỳ rạp trên đất lập tức một tay thành chưởng đao, hướng cổ mình cắt tới. Cố Nguyên Minh muốn ngăn cản chính mình.
Nhưng căn bản không thể ngăn cản.
“Phốc!”
Chưởng đao chém xuống. Đầu Cố Nguyên Minh bay lên, tiên huyết không ngừng phun ra.
Chính hắn đã giết chết chính mình! Cảnh tượng này trông cực kỳ kỳ lạ.
“Tam đệ! Tam đệ!!!”
Cố Nguyên Sinh lúc này giận dữ.
“Thiên Ưng trưởng lão, giết hắn, giết hắn!” Lúc này, Cố Nguyên Sinh phẫn nộ đến cực điểm.
Tần Trần từ từ nói: “Vốn dĩ lưu lại tính mạng hai huynh đệ các ngươi, cũng là muốn lợi dụng các ngươi lừa gạt nhóm Cửu Thiên Huyền Tiên của Cổ Cửu thành. Đã bây giờ bị phát hiện rồi, giữ lại tính mạng hai người các ngươi cũng không có ý nghĩa!”
Một câu rơi xuống, Tần Trần tâm niệm vừa động. Thiên Ngô Cổ Công quấn quanh cổ Cố Nguyên Sinh lúc này trực tiếp xé nát cổ Cố Nguyên Sinh. Thiên Ngô Cổ Công hóa thành dài hơn một trượng, trực tiếp nuốt Cố Nguyên Sinh vào trong bụng.
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Cố Thiên Ưng âm trầm đến cực điểm.
“Tần Trần, một mình xâm nhập vào Cổ Cửu thành ta, ngươi đáng chết!”
Cố Nguyên Sinh. Cố Nguyên Triết. Cố Nguyên Minh. Cố Nguyên Khánh.
Bốn vị này là con trai của nhị gia Cố Thanh Huyền của U Cổ tộc. Hiện nay, ba người đã chết, một người phế.
Nếu Cố Thanh Huyền biết chuyện này… Cố Thiên Ưng cảm thấy, dù cho thân phận mình không thấp, cũng tuyệt đối sẽ chết không có chỗ chôn!
Trừ phi, giết Tần Trần.
Cố Thiên Ưng hừ lạnh một tiếng, bàn tay nắm chặt.
Tiếng nức nở vang vọng.
Trong khoảnh khắc. Cả cái Cổ Cửu thành, khu trung tâm, Bắc Thành, Nam Thành và Đông Thành, lập tức có từng đạo khí tức cường hãn phóng lên tận trời, tập hợp đến gần Thiên Cổ Tháp.
“Xảy ra chuyện gì rồi?”
“Không rõ…”
“Cố Thiên Ưng trưởng lão triệu tập mấy người chúng ta… Nhất định là đại sự!”
Từng vị Cửu Thiên Huyền Tiên tập hợp bên ngoài Thiên Cổ Tháp.
Và lúc này.
Trong Thiên Cổ Tháp. Cố Thiên Ưng nhìn về phía Tần Trần, tràn đầy sát khí.
“Tức giận sao?” Tần Trần cười nói: “Ta chỉ cảm thấy, ngươi còn chưa đủ tức giận!”
Từ trên người gia đình Tô Tinh, Tần Trần nhìn thấy sự thảm khốc bi ai của Nhân tộc sống ở nơi đây. Bọn họ không phải không muốn phản kháng.
Mà là căn bản không thể phản kháng!
Mấy đời người của họ, đều giống như nô lệ, bị người U Cổ tộc giam cầm ở nơi này, coi như súc vật.
Tần Trần vĩnh viễn không thể quên. Câu nói của Tô Tinh: “Ta đã quen rồi, đây không phải lần đầu tiên.”
Một thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, vốn dĩ là tuổi rực rỡ ngây thơ, nhưng lại bị người U Cổ tộc liên tiếp chà đạp, thậm chí có thể nói ra hai chữ “quen rồi”!
Mỗi lần Tần Trần nghĩ đến đây, nội tâm giận dữ chính là bộc phát thao thiên!
“Tần Trần, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn!” Cố Thiên Ưng gầm thét lên: “U Cổ tộc ở chân trời góc bể nào cũng sẽ giết ngươi.”
“Thật sao?”
Tần Trần chắp tay, quát nhẹ nói: “Vậy ta Tần Trần, ở chân trời góc bể nào cũng sẽ… giết ngươi!”
“Oanh!”
Trong khoảnh khắc. Thạch Tượng Quỷ Cổ cao mười trượng, thân thể không ngừng khuếch trương. Rất nhanh, thân thể đá khôi ngô mở rộng đến cao trăm trượng, phá vỡ tầng thứ hai, càng phá vỡ Thiên Cổ Tháp.
“Ầm ầm ầm…”
Ngay sau đó, cả cái Thiên Cổ Tháp bên ngoài, xung quanh từng vị Cửu Thiên Huyền Tiên lần lượt né tránh.
Thiên Cổ Tháp. Muốn nổ tung!
“Đông!”
Tiếng nổ trầm đục vang vọng trời đất. Thiên Cổ Tháp lúc này triệt để bạo liệt.
Xung quanh đường phố, mặt đất vỡ nát, khói bụi cuồn cuộn. Rất nhiều Cửu Thiên Huyền Tiên lần lượt ra tay, giảm bớt phạm vi nổ tung của thân tháp.
“Rốt cuộc thế nào rồi?”
“Không rõ…”
“Cửu Mãnh đại nhân thế nào?”
Từng vị Cửu Thiên Huyền Tiên sắc mặt biến đổi.
Và lúc này, đám người lần lượt nhìn thấy.
Nơi Thiên Cổ Tháp nổ tung, xuất hiện một tôn người đá khổng lồ cao nghìn trượng. Toàn thân hắn da thịt màu đá vôi, mang theo vân ấn màu nâu, một đôi mắt như tinh thần trong bầu trời đêm lấp lánh.