» Q.1 – Chương 1070: Chúng ta là người yêu
Vạn Cổ Tối Cường Tông - Cập nhật ngày May 2, 2025
Tô Tiểu Mạt rất phiền muộn! Tại loại địa hình hạn chế thế này, tốc độ hoàn toàn không phát huy ra được, muốn chiến thắng đầu đại gia hỏa giống rồng giống rắn này, thực sự phi thường khó khăn.
Trong không gian giới chỉ của hắn có Chân Dương bộ, có đủ loại trang bị do Tông chủ ban cho. Thế nhưng, vừa rồi đã để lộ tu vi chân chính, nếu như lại sử dụng những thứ này, chắc chắn sẽ khiến Hạ Thủy Vân càng thêm nghi kỵ!
Làm sao bây giờ! Ta nên làm gì!
Tâm tính luôn luôn rất ổn định của Tô Tiểu Mạt bắt đầu rối rắm, đồng thời từ đầu đến cuối nghĩ mãi không ra, linh thú ẩn thân tại sâu nhất trong Ma Long quật, tại sao lại đột nhiên lao ra!
“Rống!”
“Rống!”
Đúng lúc này, đại gia hỏa há miệng phun ra năng lượng pháo đạn. Bởi vì khu vực tấn công có Hạ Thủy Vân, khiến cho Tô Tiểu Mạt chỉ có thể lựa chọn đỡ đòn. Bản thân đã bị hạn chế địa hình, lại còn có một thương binh kiềm chế, điều này khiến hắn chiến đấu vô cùng khó chịu.
“Ầm ầm!”
“Rầm rầm rầm!”
Một trận đá bay hỗn loạn hoa mắt sau đó, các loại đạn pháo tuy bị hóa giải, nhưng Tô Tiểu Mạt lại lần nữa lùi nhanh, cho đến khi lùi đến trước mặt Hạ Thủy Vân, sắc mặt hiện lên vẻ dữ tợn.
“Tô Cẩm Đường!”
Nước mắt Hạ Thủy Vân đảo quanh trong khóe mắt, nói: “Ngươi đi đi, ta van ngươi!”
Nàng biết, với biểu hiện cường hãn vừa rồi của hắn, có thể đào thoát ngay lập tức, nếu như tiếp tục ở lại chiến đấu, sớm muộn sẽ bị tiêu diệt! Cô gái bề ngoài lạnh lùng này, cuối cùng đã bị Tô Tiểu Mạt làm tan chảy.
Giờ khắc này, nàng chỉ hy vọng hắn có thể an toàn rời đi.
Tô Tiểu Mạt cố gắng ép mình bình tĩnh lại, linh niệm quan sát hoàn cảnh xung quanh, nghĩ cách làm sao an toàn đào thoát mà không để lộ thêm nhiều át chủ bài, rồi chân thành nói: “Ta sẽ không bỏ ngươi mà đi.”
Ẩn thân tại Thái Huyền Thánh tông làm nội ứng, hắn vẫn luôn diễn xuất, nhưng tình cảm đối với Hạ Thủy Vân lại là chân thật nhất.
“Xoát!”
“Xoát!”
Đầu linh thú kia nhanh chóng chuyển động thân thể lao tới, sau đó mở ra cái miệng rộng đầy máu, khí lãng mạnh mẽ kèm theo từng đợt mùi hôi thối.
“Tông chủ…”
Tô Tiểu Mạt nắm chặt nắm đấm, thầm nghĩ: “Chuyện đến nước này, đệ tử không thể ẩn mình nữa!”
“Hưu!”
“Hưu!”
Chân Dương chiến giáp khoác lên thân, Chân Dương chiến ngoa đeo vào chân. Áo choàng màu đỏ thẫm vẫy vẫy trong khí lãng, ống kính từ từ lách qua đặc tả khuôn mặt Tô Tiểu Mạt, trên mặt đã đeo Chân Dương mặt nạ.
Hạ Thủy Vân trợn tròn mắt.
Chiến giáp, giày chiến không ngừng tỏa ra khí tức mạnh mẽ, khiến nàng trong nháy mắt nhận định, đây chắc hẳn là trang bị cấp bậc cực cao!
Thái Huyền Thánh tông cũng có không ít vũ khí trang bị, nhưng căn bản không có loại hình này, tại sao hắn lại có? Chẳng lẽ… là Quân Thiên lão nhân cho hắn?
“Rống!”
Đúng lúc này, linh thú đã điên cuồng lao tới.
“Keng!”
Chân Dương kiếm xuất vỏ, Cuồng Phong chi thể cùng Chân Dương chiến ngoa dung hợp, chỉ thấy Tô Tiểu Mạt kéo theo tàn ảnh lao tới. Tốc độ này nhanh đến mức Hạ Thủy Vân khó mà bắt kịp được chân thân!
“Hưu ——————”
Kiếm quang trống rỗng xuất hiện, giống như xé rách không gian lướt qua, sau đó chỉ thấy máu tươi vẩy ra, kèm theo mùi hôi thối khó thở.
“Rống!”
Linh thú giống rồng giống rắn kia đau đớn gào thét, cái miệng lớn mở ra đã bị một vết kiếm chém rách rất dễ thấy!
“Xoát!” Vây quanh phía sau, Tô Tiểu Mạt lăng không bay lên, hai tay giữ chặt chuôi kiếm, linh năng quán chú vào thân kiếm, giận dữ hét lớn: “Chết đi cho lão tử!”
“Phốc!”
Chân Dương kiếm đâm thẳng vào sọ não linh thú, chợt cuồng loạn va chạm trong động quật. Tô Tiểu Mạt không kịp né tránh, lập tức bị đối phương mang theo lần lượt đâm vào tường, cơ thể vốn đã bị thương ngày càng suy sụp.
“Oanh! Oanh! Oanh!”
Một lát sau, đầu linh thú kia co quắp chết trên mặt đất.
“Oa!”
Tô Tiểu Mạt rút kiếm nhảy xuống, quỳ nửa người trên mặt đất phun ra một ngụm máu tươi.
Xem ra đến bây giờ, đang ở trạng thái trọng thương. Vấn đề không lớn. Có Liệu Thương đan ở đây, chỉ cần sau khi dùng, lập tức liền có thể khỏi hẳn.
Nhưng người phụ nữ này còn ở đây, không thể quá lộ liễu, phải tranh thủ lúc nàng không chú ý…
Ngay lúc Tô Tiểu Mạt suy nghĩ, Hạ Thủy Vân nhào tới, ôm lấy thân thể đầy vết thương của hắn, nước mắt rơi như mưa nói: “Ngươi vì cái gì ngốc như vậy! Ngươi tại sao lại muốn cứu ta!”
“Ây…”
Tô Tiểu Mạt lập tức có chút sững sờ. Hắn buông Chân Dương kiếm, cố gắng giơ hai tay ôm lại nàng, cười nói: “Bởi vì, ngươi là người phụ nữ ta quan tâm nhất mà.”
“Ba ba ba.”
Đột nhiên, nơi xa truyền đến tiếng vỗ tay. Tô Tiểu Mạt ngẩng đầu nhìn qua, phát hiện Phương Linh Ngọc cùng mấy tên nội môn đệ tử xuất hiện ở cửa đường hầm, liền nhíu mày nói: “Các ngươi tại sao lại ở đây?”
Hạ Thủy Vân vội vàng buông ra, giữ khoảng cách với hắn, cổ và khuôn mặt đã trở nên đỏ bừng vô cùng. Thoát khỏi hiểm cảnh, khiến nàng bỏ qua sự cẩn trọng nhào tới, thật không nghĩ đến đồng môn sẽ xuất hiện, như vậy chắc chắn sẽ không còn ý nghĩa.
“Tô Cẩm Đường.”
Phương Linh Ngọc mặt lạnh nói: “Không nghĩ tới thực lực ngươi mạnh như vậy, có thể tiêu diệt một đầu linh thú sắp bước vào đỉnh phong.”
Hạ Thủy Vân rất nhanh bình tĩnh trở lại, xoay người nói: “Phương sư tỷ, chúng ta vẫn là nhanh rời…”
“Hạ sư muội.” Phương Linh Ngọc ngắt lời nói: “Ta từng dặn dò qua ngươi rời xa tên này, ngươi không những không nghe, ngược lại làm ra chuyện vượt quá giới hạn, thực sự làm ta quá thất vọng.”
Hạ Thủy Vân cúi đầu.
“Xoát!”
Tô Tiểu Mạt đưa tay, khoác lên vai nàng, nhẹ nhàng kéo nàng lại, thản nhiên nói: “Ta cùng Thủy Vân sớm đã là người yêu, ôm ấp bình thường mà?”
“Người yêu?”
Phương Linh Ngọc đưa ánh mắt chất vấn nhìn về phía Hạ Thủy Vân.
“…”
Hạ Thủy Vân lâm vào trầm mặc, một lát sau, mở miệng nói: “Không sai, chúng ta là người yêu!”
Nàng biết Phương Linh Ngọc không thích Tô Cẩm Đường, nhưng lúc này, nếu như mình cứ phủ nhận, chắc chắn sẽ khiến hắn rất buồn.
“Thật xin lỗi.”
Tô Tiểu Mạt dựa tới, nhẹ nhàng hôn lên trán Hạ Thủy Vân, nói: “Để ngươi bị thương.”
Đây là đang khiêu khích Phương Linh Ngọc!
Tuy nhiên, khuôn mặt nhỏ của Hạ Thủy Vân lại càng đỏ hơn, kèm theo cảm giác nóng bừng, sau đó như một cô gái nhỏ yếu đuối tựa vào vai hắn. Đã thừa nhận quan hệ người yêu, bị hắn làm khó cũng chỉ có thể chấp nhận.
Ánh mắt Phương Linh Ngọc nổi lên sát ý mãnh liệt.
“Tiểu tử!”
Nàng từng bước một đi tới, nói: “Ta đã nói qua, ngươi không xứng với Hạ sư muội!”
Tô Tiểu Mạt ôm Hạ Thủy Vân đứng dậy, thản nhiên nói: “Xứng hay không được, ngươi nói tính? Ngươi tính là cái gì?”
Người phụ nữ này chắc chắn đã thấy cảnh hắn vừa rồi chiến đấu với linh thú, thực lực đã bị nàng biết được, vậy thì không cần che giấu nữa.
“Tô Cẩm Đường!”
Bốn tên nội môn đệ tử cùng tiến lên, trợn mắt nhìn nói: “Ngươi làm sao lại nói chuyện với Phương sư tỷ như vậy!”
Tô Tiểu Mạt thản nhiên nói: “Một lũ liếm chó.”
“Ngươi nói cái gì!”
“Có gan nói thêm câu nữa!”
Mắt bốn người lửa giận càng tăng, tu vi cấp độ Võ Vương bộc phát, hiển nhiên đã có ý định ra tay bất cứ lúc nào. Vừa rồi Tô Tiểu Mạt tiêu diệt linh thú một màn, khiến bọn họ vô cùng chấn kinh, nhưng bây giờ hoàn toàn không e ngại, dù sao đối phương đã bị trọng thương, chỉ cần Phương sư tỷ hạ lệnh, chắc chắn sẽ ra tay dạy dỗ.
“Liếm chó liếm chó.”
Tô Tiểu Mạt lạnh nhạt nói: “Liếm đến cuối cùng không có gì cả.”
Lời nói này tựa như trong nháy mắt châm ngòi kho thuốc nổ, khiến bốn người từng người lửa giận ngút trời.
“Tiểu tử.”
Phương Linh Ngọc mặt lạnh lùng nói: “Công khai mở miệng sỉ nhục sư huynh, căn cứ tông quy Thái Huyền Thánh tông…”
“Thiếu mẹ nó kéo gì tông quy cho lão tử.” Tô Tiểu Mạt ôm Hạ Thủy Vân, ngữ khí cực kỳ ngạo nghễ nói: “Muốn đánh nhau phải không, lão tử tùy thời phụng bồi!”