» Q.1 – Chương 1079: Nhân quả luân hồi, báo ứng xác đáng

Vạn Cổ Tối Cường Tông - Cập nhật ngày May 2, 2025

Lấy trạng thái thượng phong của Quân Thường Tiếu, đại điện Thái Huyền Thánh tông khẳng định không gánh nổi, nhất định phải bị hủy đi.

Nhưng mà, vào lúc mấu chốt này, Lục Thiên Thiên chạy tới, quỳ gối trên ngọn núi khẩn cầu Tông chủ buông tha Thái Huyền Thánh tông.

Đã từng rất nhiều trường hợp, đều hy vọng Cẩu Thặng phải quả quyết, không được nhân từ, tại sao lại vì một tông môn trục xuất mình, còn phế tu vi của mình mà cầu tình?

Bởi vì nơi này dù thế nào đáng ghét, chung quy là nơi đã từng sinh hoạt.

Lục Thiên Thiên từ nhỏ được Thái trưởng lão đã mất thu lưu, coi như con mình, thậm chí khi thọ nguyên gần hết, đã truyền thụ Thái Huyền Băng Tâm quyết, để nàng dù bị phế tu vi vẫn còn cơ hội vùng dậy.

Cái quỳ này, mặc dù là đang khuyên Quân Thường Tiếu đang nổi nóng dưới tay lưu tình, kỳ thật cũng là quỳ lạy Thái trưởng lão đã mất, người đã yêu thương mình từ nhỏ, nói cho nàng biết trên trời có linh thiêng, mình đã trở về!

Lục Thiên Thiên người lạnh nhưng tâm không lạnh.

Nàng có thất tình lục dục, cũng có một trái tim biết ơn.

Mặc dù Thái Huyền Thánh tông phế bỏ tu vi và trục xuất mình, nhưng xem ở Thái trưởng lão, cũng không hy vọng tông môn mà lão nhân gia từng bảo vệ lại bị hủy diệt như vậy.

Chính vì thế, sau khi gia nhập Vạn Cổ tông, nàng không hề nhắc tới chuyện cũ, coi mọi thứ đã qua để đối mặt.

Thế nhưng là…

Nàng không chủ động nói ra, Quân Thường Tiếu sẽ chủ động tìm kiếm.

Đại đệ tử của ta không phạm phải tội tày trời, các ngươi trục xuất thì cứ trục xuất, còn muốn phế bỏ một thân tu vi, đây không phải bức người vào chỗ chết sao?

Quả thật bản tọa cảm kích Thái Huyền Thánh tông các ngươi, không trục xuất Lục Thiên Thiên, thì không có Đại đệ tử Vạn Cổ tông hiện tại, nhưng điều này chung quy không thể che lấp hành động sát nhân tru tâm của các ngươi, cho nên vô luận mấy năm trước, hay mấy vạn năm trước, ta nếu biết, nhất định phải đòi một lời giải thích!

Giả sử lúc này người trong cuộc đổi thành Dạ Tinh Thần.

Năm đó hắn bị ám toán, khiến linh hồn phải uẩn dưỡng trong địa tâm mấy ngàn năm mới kéo dài hơi tàn trọng sinh, Quân Thường Tiếu biết sau sẽ không động thủ sao?

Đúng vậy.

Năm đó Dạ Đế cũng không gia nhập Vạn Cổ tông.

Nhưng hiện tại hắn là đệ tử của bản tọa, kiếp trước kiếp này tất cả đều liên quan đến ta!

Lục Thiên Thiên hiểu rõ tính cách Quân Thường Tiếu, biết hắn làm như vậy có thể khiến sự tình phát triển đến cục diện phức tạp không thể kiểm soát, cho nên chỉ có thể quỳ xuống cầu xin.

Khoan hãy nói.

Một chiêu này thật linh.

Lửa giận của Quân Thường Tiếu đang lúc đỉnh điểm lập tức tỉnh táo lại.

Đệ tử nếu không muốn truy cứu sai lầm của Thái Huyền Thánh tông năm xưa, mình cũng chỉ có thể rút quân.

Thế nhưng là… Phương Linh Ngọc từng có ân oán với Lục Thiên Thiên, lúc trước lại ở Ma Long quật giăng bẫy Tô Tiểu Mạt, không giết nàng khó mà hả được cơn giận trong lòng!

Lục Thiên Thiên dường như có thể nhìn thấu suy nghĩ trong lòng hắn, hạ xuống trước mặt nữ nhân kia, trực tiếp phát khởi sinh tử chi chiến.

“Lục Thiên Thiên…”

Nằm trên mặt đất lộ vẻ thống khổ, Phương Linh Ngọc mắt lóe lên tức giận, nói: “Ngươi muốn thừa lúc người gặp nguy?”

Tại Ma Long quật dùng thân thể điên cuồng oanh kích bức tường, lại bị linh năng bá đạo của Quân Thường Tiếu trói buộc, nàng hiện tại đã trọng thương, làm sao có thể đứng lên cùng nàng một trận chiến.

“Xoạt!”

Lục Thiên Thiên vung tay lên, Liệu Thương đan bay vào miệng Phương Linh Ngọc.

“…” Quân Thường Tiếu có chút đau lòng thầm nghĩ: “Tiện cho nữ nhân này rồi.”

Phục dụng Liệu Thương đan sau, thương thế của Phương Linh Ngọc nhanh chóng khôi phục, vô cùng ngạc nhiên đứng lên, khó tin nói: “Ngươi cho ta ăn cái gì!”

“Đòi mạng đan.”

Lục Thiên Thiên nhẹ nhàng tế ra Hàn Mang kiếm, thản nhiên nói: “Tế ra vũ khí của ngươi, để ta xem cô gái đã từng đối với ta đủ kiểu lấy lòng, bây giờ phát triển đến mức nào rồi.”

Phương Linh Ngọc cũng có thể chất hệ Băng.

Nhưng đứng trước mặt nàng, vô luận khí chất hay dung mạo đều bị áp đảo hoàn toàn.

“Keng!”

Phương Linh Ngọc rút kiếm xuất vỏ, hận nói: “Lục Thiên Thiên, ta đã sớm không phải ta của trước kia!”

“Hô hô!”

Thuộc tính hệ Băng lan tràn ra, tụ tập trên kiếm khí, hình thành từng khối băng hạt.

“Xoạt!”

Nàng một bước phóng ra, kiếm pháp hệ Băng của Thái Huyền Thánh tông thi triển, cực hàn chi khí tùy ý khuếch tán, hình thành kiếm ảnh rực rỡ chói mắt, sau đó…

“Phốc!”

Đột nhiên, kiếm quang lóe lên.

Phương Linh Ngọc ngây người, sau đó sắc mặt dữ tợn.

“Đinh đương!”

Binh khí vì bị đứt gân tay, theo máu tươi rơi xuống đất.

“Hưu ————”

“Phốc!”

Kiếm quang lại lần nữa lóe lên!

Cổ tay trái Phương Linh Ngọc đồng dạng hiện ra vết kiếm dài nhỏ, máu tươi bắn ra, vẻ dữ tợn trên mặt càng mạnh mẽ.

“Yếu như vậy?”

Lý Thanh Dương cùng Tiêu Tội Kỷ chờ người lắc đầu.

Bọn họ cho rằng thiên tài được Thái Huyền Thánh tông trọng điểm bồi dưỡng này thực lực sẽ rất mạnh, có thể cùng Đại sư tỷ đánh mấy chục chiêu, không ngờ dễ dàng bị phế sạch hai tay.

Lục Thiên Thiên thu kiếm, thản nhiên nói: “Vẫn yếu như năm đó.”

“…”

Phương Linh Ngọc sắc mặt dữ tợn như ma quỷ, trong lòng dâng lên cảm giác cực kỳ không cam lòng.

Nữ nhân này rõ ràng đã bị phế tu vi, mặc dù có cách chữa trị, nhưng chỉ mấy năm ngắn ngủi, tại sao lại trở nên cường đại hơn nữa!

Trước kia Lục Thiên Thiên là sư tỷ của nàng, nói về tu vi võ đạo chỉ có sự chênh lệch nhất định, bây giờ lại như trời với đất, cao không thể chạm!

Tại sao!

Đây là tại sao!

“Xoạt!”

Đột nhiên, Lục Thiên Thiên đột nhiên tới gần, bàn tay ẩn chứa cực hàn chi lực trực tiếp đánh vào đan điền, linh hạch bên trong đột nhiên băng liệt, mang tới cơn đau kịch liệt mãnh liệt, khiến nàng tại chỗ bất tỉnh nhân sự.

Hai tay bị phế, đan điền bị phế.

Phương Linh Ngọc tương đương bị phế, cuộc sống không thể tự lo liệu.

Việc phế bỏ tu vi Lục Thiên Thiên là do nàng xúi giục, bây giờ rơi vào kết quả như vậy cũng coi như trừng phạt thích đáng.

Về phần Khúc trưởng lão, người thi hành, cũng bị Quân Thường Tiếu một cước đá đứt từng khúc kinh mạch, dù thương thế khôi phục, sau này có thể tiếp tục tu luyện võ đạo hay không cũng là ẩn số.

Nhân quả luân hồi, báo ứng rõ ràng.

“Tông chủ.”

Lục Thiên Thiên thu kiếm vào vỏ, nói: “Chúng ta trở về thôi.”

“Không giết nàng, chấm dứt hậu họa sao?” Quân Thường Tiếu hỏi.

Lục Thiên Thiên nói: “Tông chủ đã từng không phải đã nói tha người một mạng hơn xây bảy tầng phù đồ sao?”

“Ách?”

Quân Thường Tiếu khẽ giật mình, thầm nghĩ: “Bản tọa đã nói thế?”

Hệ thống nói: “Năm đó Túc chủ đi Thanh Dương thành tham gia Bách Tông chiêu mộ, cứu Lý Thanh Dương lúc từng nói tha một mạng người hơn xây tháp bảy tầng.”

“Tha người và cứu người ý nghĩa không giống!”

Bất quá.

Chuyện này đã qua bao nhiêu năm rồi, lời bản tọa nói nàng lại còn ghi trong lòng.

Hệ thống bổ đao nói: “Thế giới lấy võ vi tôn, cứu người không liên quan, đơn giản ngốc đến cực điểm, tự nhiên sẽ khiến Đại đệ tử khắc sâu ấn tượng.”

Người đề nghị phế bỏ tu vi Lục Thiên Thiên và người thi hành đều nhận hình phạt tương tự, Quân Thường Tiếu cũng không làm khó Thái Huyền Thánh tông nữa, lập tức dẫn đệ tử rời đi.

Bất quá.

Trước khi xuống núi, hắn quay đầu nhìn Tông chủ Thái Huyền Thánh tông, thản nhiên nói: “Ngươi làm Tông chủ rất không xứng chức, vẫn là mau từ nhiệm, giao cho người có năng lực đảm nhiệm đi.”

Sắc mặt Tông chủ Ti vô cùng khó coi.

“Chúng ta đi.”

Dưới cái nhìn của các cường giả khắp nơi, Quân Thường Tiếu dẫn người nghênh ngang rời đi, mấy chục vạn hung thú tụ tập dưới chân núi cũng lũ lượt rút lui.

Đến đây, nguy cơ của Thái Huyền Thánh tông hoàn toàn được hóa giải.

Cái giá phải trả là sơn môn, Hộ Tông đại trận bị phá, Khúc trưởng lão và đệ tử trọng điểm bồi dưỡng bị phế.

À, đúng rồi.

Còn có một nữ đệ tử nội môn bị đệ tử Vạn Cổ tông cấp quải đi!

“Thả ta ra!”

“Không thả! Không thả! Cứ không thả!”

“Ngươi…”

“Tông chủ không cần ta nữa, ta không thể lại mất đi ngươi, từ hôm nay trở đi chúng ta cùng nhau lưu lạc thiên nhai, bốn bể là nhà, ân… Tốt nhất cho ta sinh vài đứa con trai, để Tô gia kéo dài hương hỏa!”

Trên bầu trời, Tô Tiểu Mạt phi hành tốc độ cao, mặc cho Hạ Thủy Vân giãy dụa trong lòng cũng không buông tay, bởi vì vừa buông tay thì tình yêu liền không còn!

Quay lại truyện Vạn Cổ Tối Cường Tông

Bảng Xếp Hạng

Chương 1190 : Thạch nhũ động

Chương 1189: Tẩy Hồn Thần Thủy

Chương 1188: Thúy La Thảo