» Q.1 – Chương 1119: Cái này nồi, lão tử không lưng!
Vạn Cổ Tối Cường Tông - Cập nhật ngày May 2, 2025
“Ý không ngoài ý muốn, kinh không kinh hỉ?”
Chụp lấy Mân Côi Nữ Hoàng, Quân Thường Tiếu từ dáng khỉ khôi phục nhân dạng. Kỳ thật hắn có thể dựa vào tu vi cường hãn xông tới, nhưng ai biết trong tẩm cung có cơ quan hay không, có thể khiến nàng trong nháy mắt đào thoát, cho nên lấy thân phận thầy thuốc trà trộn vào, vì thế còn tổn thất một viên Liệu Thương đan.
Ai.
Đau lòng.
“Ngươi…”
Bị chụp lấy khí mạch, Mân Côi Nữ Hoàng không thể động đậy, trong con ngươi suy yếu nổi lên tức giận cùng kinh ngạc. Mười ngày trước cùng hắn một trận chiến mình tuy nhiên bại, nhưng đối phương thắng cũng khẳng định đã trả giá đại giới thê thảm, vì sao bây giờ lại như người không việc gì?
Bật hack chớ sao.
Chung quy là lão đại Hồn Tộc đại lục, tuy nhiên cục diện vô cùng bất lợi, Mân Côi Nữ Hoàng vẫn tỉnh táo lại nói: “Đây là tẩm cung bản hoàng, ngươi cho rằng tùy tiện tiến vào, liền có thể tùy tiện ra ngoài?”
“Xoát!”
Quân Thường Tiếu kéo nàng từ trên giường xuống, ánh mắt lạnh lẽo nói: “Đừng giở trò trước mặt bản tọa, nhanh giao Linh Hồn bản nguyên ra.”
Nếu không phải xem ở đối phương thân là Nhất đại Nữ Hoàng, có thể thao túng toàn bộ Hồn Tộc, cùng Chi Nhánh nhiệm vụ còn chưa hoàn thành, hắn đã sớm vô tình lạt thủ tồi hoa.
Mân Côi Nữ Hoàng sắc mặt tái nhợt nói: “Ngươi làm đau ta.”
Cái giọng yếu đuối này, kết hợp với khuôn mặt suy yếu đến đau lòng, thật là một đại mỹ nhân đáng yêu như bị thương, chờ đợi đại hiệp cứu chữa.
“Ngươi không phải thiên a? Chút đau này cũng không nhịn được?” Quân Thường Tiếu thản nhiên nói.
“…”
Mân Côi Nữ Hoàng tức giận nhìn chằm chằm hắn, nói: “Ngươi có phải đàn ông không!”
Chinh chiến các đại Vị diện nhiều năm như vậy, không phải lúc nào cũng chiến đấu, có lúc còn vận dụng mưu kế, ví dụ như mỹ nhân kế thường gặp.
Với vẻ đẹp của Mân Côi Nữ Hoàng, chỉ cần hơi làm ra động tác phong tình vạn chủng, liền có thể khiến đàn ông mê đắm thần hồn điên đảo.
Khả hết lần này đến lần khác.
Đối mặt Quân Thường Tiếu lại vô cùng bất lực.
Mân Côi Nữ Hoàng thậm chí nghi ngờ, tên này không phải đàn ông!
Quân Thường Tiếu cười lạnh nói: “Ta có phải đàn ông hay không, chỉ có nữ nhân của ta biết, liên quan gì đến ngươi?”
Mân Côi Nữ Hoàng nhìn chằm chằm hắn, hắn cũng nhìn chằm chằm nàng, hai người nhìn nhau hơn nửa ngày, mắt đều mỏi.
Hệ thống thúc giục nói: “Đừng nhìn nữa, đây là cấm địa hoàng cung, không chừng có cao thủ, nhanh chóng bắt nàng đi rồi nói!”
“Cũng thế.”
Quân Thường Tiếu khẽ vươn tay kéo Mân Côi Nữ Hoàng qua, sau đó trực tiếp ôm, cười lạnh nói: “Đợi lát nữa sẽ để ngươi biết, ta có phải đàn ông hay không.”
Mân Côi Nữ Hoàng hoa dung thất sắc nói: “Thả… Thả ta ra!”
Nàng luống cuống.
Trước đây dùng mỹ nhân kế, đều là khi đối phương sắp đến gần mình thì một bàn tay đánh chết, chưa từng có tiếp xúc thân mật như vậy.
Quân Thường Tiếu quyền đương không nghe thấy, nhanh chân đi hướng cửa tẩm cung, sắp sửa loại trừ Trận pháp, nhưng nghe ‘Oanh’ một tiếng, Trận pháp vậy mà tự nổ tung!
“Xoát!”
“Xoát!”
Trong khoảnh khắc, từng đạo bóng người từ bên ngoài lao ra.
Người đến tổng cộng hai mươi danh, bọn họ trong nháy mắt ngăn ở cửa tẩm cung, lão giả cầm đầu khí tức mạnh, không kém Võ Thánh đại viên mãn!
Ngọa tào!
Viện trợ nhanh như vậy?
Hay là nói, mình dù bố trí Cách Tuyệt trận pháp, nữ nhân kia vẫn có cách liên lạc ngoại giới?
Nhưng mà, điều khiến Quân Thường Tiếu càng ngoài ý muốn chính là, cường giả Hồn Tộc đột nhiên xông tới trong mắt nổi lên kinh ngạc, tựa hồ đối với sự tồn tại của hắn biểu thị không hiểu.
“Tiểu tử!”
Tên lão giả kia phản ứng rất nhanh, trầm giọng quát: “Ngươi ăn hùng tâm báo tử đảm, dám ôm Nữ Hoàng đại nhân!”
Quân Thường Tiếu cười lạnh một tiếng, đang định bộc phát tu vi lao ra, lại nghe Mân Côi Nữ Hoàng nói: “Hắn là thầy thuốc bản hoàng mời tới, đang chữa thương cho bản hoàng.”
Ngọa tào!
Tình huống thế nào?
Quân Thường Tiếu lập tức hơi ngơ ngác.
“Thầy thuốc?”
Tên lão giả kia âm thầm thở dài một hơi, cười nhạt nói: “Nữ Hoàng đại nhân, ngươi bị thương nặng như vậy, dù có trung y cao thủ cũng chưa chắc khỏi hẳn, sao không dứt khoát thoái vị nhượng chức đi.”
“…”
Nghe được câu này, Quân Thường Tiếu trong đầu hiện lên các loại kịch bản phim truyền hình, buột miệng thốt ra: “Thủ hạ ngươi muốn tạo phản à!”
Mân Côi Nữ Hoàng đang trong lòng hắn không chút kinh ngạc, thản nhiên nói: “Trả lại cho ai? Nhường cho ai?”
“Trả lại cho ta, nhường cho ta.”
Đúng lúc này, một người phụ nữ tướng mạo không kém gì Mân Côi Nữ Hoàng từ ngoài tẩm cung đi tới.
Đằng sau nàng là rất nhiều cường giả, từ trang phục xem ra dường như đều có quyền thế, có thể coi là văn võ bá quan Hồn Tộc.
“Quả nhiên là ngươi!”
Trong giọng Mân Côi Nữ Hoàng vẫn không có ngoài ý muốn.
Người phụ nữ xinh đẹp thản nhiên nói: “Ta đã nói, sớm muộn ta sẽ đoạt lại ngôi hoàng vị.”
“Sớm biết thế.”
Mân Côi Nữ Hoàng có chút hối hận nói: “Năm đó nên giết ngươi.”
“Nếu như ta biết, tướng lĩnh do ta một tay đề bạt lại nhúng chàm hoàng vị của ta, ta cũng sẽ không để nàng sống sót.” Người phụ nữ xinh đẹp nói.
“Hai vị.”
Đúng lúc này, Quân Thường Tiếu ngắt lời các nàng, sụp đổ nói: “Tình huống thế nào vậy, có thể giải thích một chút không? Ta hiện tại thực sự rất hoang mang!”
Mân Côi Nữ Hoàng thản nhiên nói: “Hắn chính là tiền nhiệm Nữ Hoàng mà ngươi tìm.”
“Tiền nhiệm?”
Quân Thường Tiếu ngạc nhiên nói: “Lăng Bình Nữ Hoàng?”
Mân Côi Nữ Hoàng mặt lạnh lùng nói: “Chính là người tài nghệ không bằng ta thua, lại thừa lúc ta bị thương đến đoạt quyền soán vị!”
Thật ra khi tên lão giả kia dẫn người xâm nhập tẩm cung, nàng đã hiểu tình huống, bởi vì đối phương từng là tâm phúc của Lăng Bình Nữ Hoàng, sau khi nàng đăng cơ liền chủ động cáo lão hồi hương.
Mân Côi Nữ Hoàng tự tin vào thực lực nên không để ý đến hắn, nhưng đến nay mấy ngày gần đây xem, vẫn là chủ quan.
“…”
Quân Thường Tiếu rối loạn.
Lạy hồn, ta đang đánh cướp đâu, các ngươi đột nhiên xuất hiện mưu quyền soán vị, lại giống kịch bản cung đấu, thế này thì ta làm sao tiếp tục!
Lăng Bình Nữ Hoàng thản nhiên nói: “Thương thế của ngươi nặng, thời gian ngắn khó phục hồi, mà Hồn Tộc ta không thể một ngày vô chủ, vẫn nên nhanh thoái vị nhượng chức đi.”
“Các ngươi cũng nghĩ vậy?”
Mân Côi Nữ Hoàng nhìn về phía đám văn võ bá quan đứng phía sau.
“Không sai.”
Đám người đồng thanh nói.
Từ khi vị Nữ Hoàng đời thứ tư này nhậm chức, từ đầu đến cuối thực hiện chính sách áp bức, hơi có tiếng phản đối nàng đều bị trừng phạt, sống có thể nói vô cùng uất ức.
Huống chi, xét về năng lực trị quốc, Lăng Bình Nữ Hoàng cũng không kém Mân Côi Nữ Hoàng, đối xử thuộc hạ cũng ôn hòa, đương nhiên càng muốn ủng hộ nàng trở lại ngôi vị.
“Phốc!”
Vốn đã bị thương, Mân Côi Nữ Hoàng lại phun ra một ngụm máu.
Những năm này mình vì Hồn Tộc đại lục, chinh chiến các đại Vị diện, mang đến rất nhiều lợi ích cùng tài nguyên, cuối cùng vậy mà nuôi một đám kẻ phản bội!
“Này.”
Quân Thường Tiếu châm chọc nói: “Thủ hạ ngươi hình như đều phản rồi.”
“…”
Mân Côi Nữ Hoàng hung hăng lườm hắn một cái.
Nếu không phải ngươi đánh ta ra nông nỗi này, bọn họ nào có gan dám đến bức thoái vị!
“Xoát!”
Quân Thường Tiếu một tay kẹp Mân Côi Nữ Hoàng, tế ra Thanh Long viên nguyệt, hóa thân Quan Vân Trường trung can nghĩa đảm, quát to: “Loạn thần tặc tử, mưu đồ soán vị, ta Dạ Tinh Thần hôm nay thề sống chết cũng phải bảo vệ Nữ Hoàng đại nhân!”
“A thiếu.”
Tại Vạn Cổ tông, Dạ Tinh Thần đang tu luyện đột nhiên hắt xì hơi.