» Chương 4271: Thiên Ma lão tổ
Thần Đạo Đế Tôn - Cập nhật ngày May 3, 2025
Tần Trần bình tĩnh nhìn lấy Ma Thiên:
– Ngươi nếu như nguyện ý giao ra ma chi báu vật, ta có thể cân nhắc lưu cho ngươi một con đường sống!
– Làm càn! Ma chi báu vật là trấn tộc thần vật của Thiên Ma nhất tộc ta, há có thể giao cho ngươi?
Ma Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, thân hình lóe lên, hướng Tần Trần công tới:
– Thiên Ma Diệt Thế Chưởng!
– Đã không cho, ta liền tự mình lấy!
Tần Trần không lui mà tiến tới, nghênh đón Ma Thiên, đấm ra một quyền.
“Ầm!”
Hai luồng lực lượng kinh khủng va chạm. Cả Thiên Ma cốc rung chuyển.
– Tộc trưởng! Cứu ta!
Giữa Thiên Ma cốc xuất hiện mấy vết nứt, nuốt chửng những người Thiên Ma tộc.
– Tiểu tử này rốt cuộc là người gì, vậy mà có thể chính diện đối kháng với tộc trưởng!
Những người Thiên Ma tộc còn sống sót xung quanh run rẩy, nhìn sát thần trước mắt, hai chân không ngừng run.
– Ngươi rất mạnh!
Ma Thiên ổn định thân hình, ánh mắt ngưng trọng nhìn Tần Trần:
– Nhưng mà, ngươi ngàn vạn lần không nên, không nên đến trêu chọc Thiên Ma nhất tộc ta!
– Trêu chọc lại như thế nào?
Tần Trần cười lạnh:
– Hôm nay ta không chỉ muốn san bằng Thiên Ma cốc này, càng muốn diệt Thiên Ma nhất tộc các ngươi!
– Cuồng vọng!
Ma Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, xuất thủ lần nữa. Ma khí khủng bố như biển gầm, hội tụ vào thể nội:
– Ma Thần hàng thế!
Một hư ảnh Ma Thần khổng lồ hiện ra sau lưng Ma Thiên. Ma khí chập chờn, há miệng hút mạnh. Những người Thiên Ma tộc còn sống sót lần lượt bị Ma Thiên nuốt vào bụng.
Hư ảnh Ma Thần phát ra tiếng gào thét chấn thiên động địa, xông về phía Tần Trần.
– Thật là công pháp tàn nhẫn, thế mà ngay cả tộc nhân mình cũng không buông tha.
Tần Trần ánh mắt lạnh lùng, linh lực quanh thân cuộn trào, hình thành một tầng hộ thể linh lực:
– Huyền Vũ Thuẫn, lên!
Hư ảnh Thần Ma đấm một quyền lên Huyền Vũ Thuẫn, khiến Huyền Vũ Thuẫn xuất hiện vết nứt.
Ma Thiên cười lạnh:
– Chỉ là quy thuẫn, ta xem ngươi có thể đỡ được lực lượng cả tộc ta mấy lần công kích.
Tần Trần lắc đầu, ánh mắt tràn đầy cuồng nhiệt:
– Chỉ là hư ảnh Ma Thần, bất quá là bàn đạp của ta thôi.
Hư ảnh Ma Thần năm ngón tay hóa thành năm con Hắc Long, gào thét xông về phía Tần Trần.
– Kỳ Lân bộ!
Bộ pháp Tần Trần lóe lên, chân đạp thất tinh, xuyên qua trong những con Hắc Long, như cá gặp nước.
– Không tốt, mục tiêu của hắn là ta!
Con ngươi Ma Thiên đột nhiên co lại, trong lòng dâng lên ý niệm chạy trốn.
– Ngươi muốn đi đâu!
Thân hình Tần Trần lóe lên, xuất hiện trước mặt Ma Thiên, năm ngón tay mở ra, chộp lấy trái tim hắn.
– Không được!
Ma Thiên trong lòng báo động mãnh liệt, muốn tránh né, nhưng đã không kịp.
Năm vết thương máu chảy đầm đìa xuất hiện trên ngực Ma Thiên. Trái tim hắn vậy mà bị Tần Trần sống sờ sờ moi ra!
– Ngươi…
Ma Thiên cúi đầu nhìn huyệt máu trên ngực, mắt tràn đầy khó tin và không cam lòng. Hắn chẳng thể nghĩ tới, đường đường tộc trưởng Thiên Ma tộc, vậy mà sẽ chết trong tay một con người.
Theo Ma Thiên chết đi, hư ảnh Ma Thần cũng tan biến theo gió.
– Thật là ngu xuẩn, đem tất cả ma khí chú nhập vào hư ảnh Ma Thần, lại không biết, chính mình lại trở thành nhược điểm.
Tần Trần thở dài, quay người bắt đầu tìm kiếm trên thi thể Ma Thiên.
– Nhẫn trữ vật? Đồ tốt!
Theo thần hồn Tần Trần lướt nhìn, một đóa hoa tản ra ma khí quỷ dị chiếu vào mắt Tần Trần.
– Hoa sinh chín cánh, ma khí tụ mà không tan, còn có thể tăng cường thần hồn. Xem ra đây chính là ma chi báu vật trong truyền thuyết. Có vật này, Vân Miểu liền có cứu!
Đúng lúc Tần Trần chuẩn bị rời đi, một lão giả thân mặc hắc bào từ trên trời giáng xuống, rơi trước mặt Tần Trần.
– Tiểu tử, giết người Thiên Ma tộc ta còn muốn đi sao?
– Ngươi là người nào?
Tần Trần nhíu chặt mắt, cảnh giác nhìn lão giả trước mặt.
– Lão phu Thiên Ma lão tổ. Tiểu tử, ngươi giết tộc nhân ta, hủy Thiên Ma cốc ta, có biết nghiệp chướng nặng nề?
Tiếng nói Thiên Ma lão tổ như hồng chung, chấn động không gian xung quanh rung động.
– Nghiệp chướng nặng nề? Ha ha…
Tần Trần cười lớn:
– Lão tặc, người Thiên Ma tộc các ngươi tự ăn thịt người. Bọn họ giết Nhân tộc được, ta giết bọn họ lại không được sao?
Trong mắt Tần Trần lóe lên sát cơ dữ tợn, giọng nói lạnh lẽo như đao:
– Huống hồ, trên đời này, còn chưa có ai có thể khiến ta Tần Trần gánh vác tội nghiệt!
– Cuồng vọng tiểu nhi, tìm chết!
Thiên Ma lão tổ lập tức giận tím mặt. Hắn sống hơn vạn năm, còn chưa từng nghe qua kẻ nào phách lối cuồng vọng như thế!
– Lão đồ vật, đừng tưởng ngươi sống lâu rồi có thể cậy già lên mặt trước mặt ta!
Tần Trần cười lạnh. Lời chưa dứt, thân hình Tần Trần lóe lên, chớp mắt xuất hiện trước mặt Thiên Ma lão tổ, đấm một quyền, thẳng tới mặt hắn.
Con ngươi Thiên Ma lão tổ đột nhiên co lại, trong lòng dâng lên sóng lớn kinh ngạc. Lực lượng cú đấm này của Tần Trần vậy mà còn khủng bố hơn hắn tưởng tượng!
– Đáng chết!
Thiên Ma lão tổ bị Tần Trần bức lui liên tục, trong lòng vừa kinh vừa giận. Hắn chẳng thể nghĩ tới, đường đường Thiên Ma lão tổ lại bị một tên tiểu tử bức đến tình trạng như vậy!
– Lão đồ vật, ngươi không phải rất lợi hại sao? Sao bây giờ giống như một con chó nhà có tang?
– Tiểu súc sinh, ngươi khinh người quá đáng!
Thiên Ma lão tổ nộ hỏa công tâm, một ngụm máu tươi trào ra. Hắn sống hơn vạn năm, còn chưa từng chịu nhục nhã như thế!
– Lão đồ vật, ngươi không được là không được, sao còn tức giận vì xấu hổ vậy?
Thiên Ma lão tổ nổi giận gầm lên một tiếng, trong mắt lóe lên vẻ quyết tuyệt. Chỉ thấy Thiên Ma lão tổ hai tay nhanh chóng kết ấn. Ma khí quanh thân cuồn cuộn sôi trào, phảng phất muốn nuốt chửng cả Thiên Ma cốc.
Theo tiếng quát khẽ của hắn, một cổ ma lực cổ xưa mà cường đại bộc phát từ thể nội hắn, hình thành một xoáy đen khổng lồ, cuốn Tần Trần vào trong. Trong xoáy đen, vô số hư ảnh người Thiên Ma tộc bò về phía Tần Trần.
– Thiên Ma Phệ Hồn Trận!
– Trận pháp này là cấm thuật của Thiên Ma nhất tộc ta, có thể thôn phệ linh hồn và lực lượng của tất cả sinh linh, đoạn tuyệt sinh cơ. Tiểu tử, ngươi hãy trở thành chất dinh dưỡng cho nó đi!
– Tiểu đạo thôi! Nhìn ta phá trận nhãn của ngươi!
Tần Trần chân đạp Kỳ Lân bộ. Mỗi bước chân, uy lực Thiên Ma Phệ Hồn Trận lại yếu đi một phần. Bảy bước sau, hai chân Tần Trần đứng trong trận nhãn.
– Phá!
Tần Trần nói theo pháp chỉ. Cả Thiên Ma Phệ Hồn Trận chớp mắt vỡ nát. Thiên Ma lão tổ miệng phun máu tươi, ngã xuống đất.
– Tiểu quỷ, ngươi xem là ngươi thắng chắc rồi sao? Thù diệt tộc không đội trời chung. Lão phu nhất định muốn kéo ngươi cùng ta cùng chết! Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp!
Thiên Ma lão tổ nổi giận gầm lên một tiếng. Ma khí quanh thân hắn chớp mắt sôi trào. Thân thể hắn vậy mà bắt đầu phân giải, hóa thành vô số điểm sáng màu đen, bắn về phía Tần Trần.
– Lão ma, ngươi quá đề cao chính mình!
Trong mắt Tần Trần lóe lên vẻ ngang ngược. Hắn hít sâu một hơi, linh lực thể nội chớp mắt sôi trào, phảng phất muốn thiêu đốt cả người hắn.
– Phần Thiên Liệt Diễm Quyết!
Tần Trần khẽ quát một tiếng. Quanh thân lập tức bị lửa nóng hừng hực bao vây. Liệt diễm và hắc mang đan vào nhau. Vốn đã vỡ nát Thiên Ma Phệ Hồn Trận như hóa thành một mảnh luyện ngục.
Liệt diễm quanh thân Tần Trần bốc lên, đốt cháy những điểm sáng màu đen ý đồ đến gần. Nhưng hắn có thể cảm nhận được, lực lượng của mình đang bị trận pháp quỷ dị này không ngừng thôn phệ.
– Tiểu tử, sự chênh lệch thực lực giữa ngươi và ta như một cái hào sâu. Ngay cả khi ngươi giãy dụa cũng vô ích!