» Q.1 – Chương 1744: Tiểu hỗn đản

Vạn Cổ Tối Cường Tông - Cập nhật ngày May 4, 2025

“Xoát!”

“Xoát!”

Rừng sâu núi thẳm bên trong, một thân ảnh chui ra, sau đó tránh thoát các loại hung thú quay chung quanh, rơi vào một chỗ ven hồ trước.

Đây là một cái trắng trẻo mũm mĩm nam đồng, tuổi tác ước chừng năm sáu tuổi.

Không sai.

Chính là rời nhà ra đi Cố Triêu Tịch.

Lẽ ra giữ lại kiếp trước đại bộ phận ký ức, làm sao lại làm ra sự tình ngây thơ đến vậy?

“Các ngươi không biết đâu.”

Cố Triêu Tịch nhìn vào ống kính, thống khổ nói: “Vị hôn thê của ta trông sợ đến mức nào!”

Mỗi lần nhớ tới lần đầu gặp mặt Giới Chủ nữ nhi, mỗi lần nhớ tới dung mạo, da đầu hắn đều muốn nổ tung, cột sống sưu sưu đổ mồ hôi lạnh.

Vì hạnh phúc về sau của mình, vụ hôn nhân này nhất định phải từ chối.

Nhưng.

Phụ thân trở ngại giao tình, khẳng định không đồng ý, mình chỉ có thể sớm chạy trốn.

“Rời nhà trốn đi” là Cố Thiên Tinh định nghĩa.

Trên thực tế, hành vi của Cố Triêu Tịch hoàn toàn thuộc về đào hôn, mặc dù còn chưa trưởng thành, mặc dù trốn hơi sớm.

“Ừng ực ừng ực.”

Uống một bát nước suối xong, hắn xếp bằng trên tảng đá bắt đầu thổ nạp hô hấp.

Mặc dù đang trong giai đoạn ‘rời nhà trốn đi’, nhưng phương diện tu luyện tự nhiên không thể lơ là.

Cố Triêu Tịch hiện tại chủ tu là Đại Thiên Phân Ảnh Quyết và Độ Thiên Chưởng Ấn cùng các loại võ học khác, lại bởi vì kiếp trước từng tại tông môn tìm hiểu, cho nên tuổi còn nhỏ đã thành thạo.

“Soạt!”

Lúc này, có tiếng nước truyền đến.

“Ừm?”

Cố Triêu Tịch mở to mắt, quay đầu nhìn sang, liền thấy có người nhảy vào trong hồ tắm rửa.

Sơn Hải giới đang vào mùa hè nóng bức, tắm rửa giải nhiệt rất bình thường, nhưng… người tắm rửa lại là nữ nhân, mặc dù có mặc quần áo, nhưng vào nước rồi thì thật…

Nàng này tuổi chừng mười bảy mười tám tuổi, mái tóc vàng óng phiêu trên mặt nước, mũi ngọc kiều xảo tinh xảo, má đào hơi ửng hồng, đôi mắt sáng nhìn quanh sinh huy, phảng phất mang theo một tia xinh đẹp.

Đầu thai vô số lần, Cố Triêu Tịch vẫn có thể giữ bình tĩnh, dù sao cũng không phải chưa thấy mỹ nữ, nhưng trong lòng không khỏi thầm nghĩ: “Đẹp hơn vị hôn thê của ta mấy chục… Không! Mấy vạn lần!”

Xấu đến mức nào.

Mới có chênh lệch lớn như vậy.

“Ừm?”

Mỹ nữ tóc vàng dường như có cảm giác, ngẩng đầu nhìn về phía bụi cỏ xa xa, và ánh mắt giao nhau với Cố Triêu Tịch.

Ngươi nhìn ta.

Ta nhìn ngươi.

Hình ảnh dường như dừng lại.

“Ngươi.”

Cô gái tóc vàng khẽ nhíu mày, nói: “Đang trộm nhìn ta tắm rửa?”

Nói đùa gì vậy!

Ta Cố Triêu Tịch là loại người đó sao!

Trong lòng mặc dù nghĩ như vậy, nhưng vẫn cố gắng nở một nụ cười vô hại, hồn nhiên ngây thơ nói: “Tỷ tỷ, ta đi ngang qua.”

Không thể không nói, dáng vẻ hài đồng của Cố Triêu Tịch giúp hắn hóa giải rất nhiều rắc rối, ít nhất lúc này, sẽ không bị coi là kẻ cuồng nhìn lén, dù sao ai có thể chấp nhặt với trẻ con.

“Soạt!”

Cô gái tóc vàng từ trong hồ bay ra, khăn tắm bên bờ tự động bay tới, quấn nhanh quanh thân, đi chân đất, ướt sũng đứng trước mặt Cố Triêu Tịch, đặt một thanh chủy thủ nhỏ nhắn lên cổ hắn, lạnh nhạt nói: “Tuổi còn nhỏ đã không học tốt, lớn lên còn phải rồi?”

“Tỷ tỷ!”

Cố Triêu Tịch chân thành nói: “Ta tới trước, ngươi tới sau!”

“Cái này không quan trọng, quan trọng là ngươi xem không nên nhìn, làm trừng phạt, ngươi…” Cô gái tóc vàng sát cơ hiển hiện, nói: “Phải chết.”

Mặc quần áo tắm rửa, ta có thể nhìn gì!

Cố Triêu Tịch mặc dù muốn gào thét, nhưng vẫn bình tĩnh lại, nói: “Ta có nói lý không?”

“Ta chính là đạo lý.”

Cô gái tóc vàng đưa chủy thủ lại gần thêm vài phần, nói: “Nhớ kỹ, đầu thai chuyển thế sau đừng có lại nhìn lén nữ nhân tắm rửa!”

“…”

Cố Triêu Tịch im lặng.

Trời đất lương tâm, mình chỉ ra uống miếng nước, là ngươi tự nhảy vào hồ tắm rửa, sao lại trách lên ta!

Ai.

Nữ nhân này không nói lý lẽ a.

“Xoát!”

Đột nhiên, Cố Triêu Tịch vỗ tay phải, đánh bay chủy thủ, động như thỏ chạy thoát ra ngoài, cho đến đi ra mấy trăm trượng, quay đầu lại kêu to: “Ai sẽ nhìn lén người quái dị tắm rửa!”

Cô gái tóc vàng giận dữ nói: “Tiểu hỗn đản, muốn chết!”

“Người quái dị, người quái dị!”

Cố Triêu Tịch vừa đi vừa hô lớn.

Kỳ thực ngay từ đầu hắn đã có thể dễ dàng né tránh cô gái tóc vàng, nhưng vì để tránh kinh động yêu thú gần đó, dự định trước dùng thân phận ‘hài đồng’ để lách qua, đã không có hiệu quả, chỉ có thể dựa vào thực lực.

“Rống!”

“Rống!”

Quả nhiên, yêu thú gần đó phát giác, nhao nhao ngẩng đầu gầm thét.

“Hưu!”

Đúng lúc này, cô gái tóc vàng từ phía sau đuổi tới, người chưa đến, sát ý đã tới trước.

Cái này đúng ý Cố Triêu Tịch, dù sao có nhiều yêu thú như vậy, khẳng định cũng sẽ vây quanh nàng, như vậy có lợi cho mình đào thoát.

Chờ một chút!

Yêu thú xông tới sao lại toàn nhìn chằm chằm mình, không lao về phía nàng!

“Xoát!”

“Xoát!”

Lúc này, mấy chục con yêu thú khổng lồ từ hai bên trái phải đi vòng, giống như từng tòa tiểu sơn phong tỏa đường đi.

Dát!

Bất đắc dĩ, phanh gấp.

“Tiểu hỗn đản.”

Cô gái tóc vàng phiêu nhiên bay tới, rơi xuống thân một con sư thú tuyết trắng, mỉm cười lộ ra hai chiếc răng nanh sắc bén, nói: “Ngươi sao không chạy?”

Cố Triêu Tịch cau mày nói: “Ngươi không phải người!”

“Phốc!”

Cô gái tóc vàng bị hắn chọc cười, nói: “Lấy yêu thú làm chủ thế giới, con người thế nhưng là vật hiếm có.”

“Ngươi đã không phải người, cần gì phải để ý bị nhìn lén tắm rửa.” Cố Triêu Tịch vừa nói, vừa dò xét bốn phía, phát hiện mình đã bị yêu thú vây quanh chặt chẽ, có thể nói trời cao không đường chạy, địa ngục không cửa vào.

Cô gái tóc vàng ánh mắt lạnh lẽo nói: “Nhân loại các ngươi nữ tử coi trọng danh tiết, ta yêu tộc vì sao không thể coi trọng?”

Lời nói này làm Cố Triêu Tịch không phản bác được.

“Hôm nay.”

Cô gái tóc vàng nói: “Ai cũng cứu không được ngươi, nhất định phải lấy cái chết trả lại trong sạch cho ta.”

“…”

Cố Triêu Tịch khóe miệng co giật.

Ta làm gì ngươi, liền phải trả lại trong sạch!

“Được rồi.”

Cố Triêu Tịch xếp bằng ngồi dưới đất, lấy ra một tấm thẻ gỗ, nói: “Ta không muốn làm lớn chuyện, là ngươi bức ta.”

“Thiên Tinh Lệnh?”

Cô gái tóc vàng ánh mắt ngưng trọng nói: “Ngươi là người nào của Cố Thiên Tinh?”

Cố Triêu Tịch ngạo nghễ nói: “Con trai của hắn!”

Có một lão cha ngưu bức, nói chuyện đương nhiên cứng rắn.

Sau khi nghe thấy hai chữ ‘nhi tử’, trong ánh mắt cô gái tóc vàng nổi lên một tia oán giận u oán, nói: “Thì ra ngươi là con trai của Cố Thiên Tinh!”

Cố Triêu Tịch bắt lấy cảm xúc hơi phức tạp trong mắt nàng, thầm nghĩ trong lòng: “Xong đời, nữ nhân này khả năng có mối quan hệ không rõ với phụ thân, ta chủ động lộ thân phận, chỉ sợ phản tác dụng!”

“Bóp đi.”

Cô gái tóc vàng nói: “Để vợ chồng Cố thị tới.”

“…”

Cố Triêu Tịch do dự.

Nếu chỉ gọi phụ thân tới, vấn đề không lớn, nhưng nếu hô cả mẫu thân, nhất định có thể làm cha khóc.

“Không được.”

“Vấn đề tình cảm của phụ thân ở bên ngoài, tuyệt đối không thể để mẫu thân biết, nếu không vấn đề sẽ nghiêm trọng.”

Cố Triêu Tịch thu Thiên Tinh Lệnh vào không gian giới chỉ, nói: “Ngươi cũng không phải vợ ta, dựa vào cái gì mà bắt ta bóp lệnh là ta bóp?”

“Không bóp?”

Cô gái tóc vàng bay lên từ thân sư thú, chủy thủ trong tay lóe hàn quang, nói: “Vậy thì chết!”

Cố Triêu Tịch sẽ không ngồi chờ chết, đang chuẩn bị quay người chạy trốn, đột nhiên phát hiện phía xa trên bầu trời có luồng sáng cực nhanh bùng lên, sau đó ‘Oanh’ một tiếng rơi xuống trước mặt mình, khu vực bụi đất tung bay truyền đến âm thanh chan chứa tình cảm: “Huynh đệ, ta tới.”

Cả đời a!

Có gì đáng trân quý.

Người lang thang, không có tình yêu xa xỉ.

Có kiếp này, kiếp này làm huynh đệ.

Không kiếp sau, đời sau lại nhớ ngươi.

Dòng sông phiêu lưu, mỗi đêm mỗi đêm, mưa, nhớ tới ngươi…

Một khúc ca huynh đệ nghĩa tình, quanh quẩn trên bầu trời, cũng làm tình huynh đệ cửu biệt trùng phùng cháy lên đỉnh điểm.

Quay lại truyện Vạn Cổ Tối Cường Tông

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 1839: Bản tọa tuyên bố, các ngươi tử hình

Q.1 – Chương 1838: Ta Vạn Cổ tông, thì sợ gì một trận chiến!

Q.1 – Chương 1837: Quân Thường Tiếu vs Lữ Bố anh linh