» Chương 362: Ngân Huyết Kim Vũ Ưng
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 5, 2025
Kim sắc hùng ưng sải cánh, dài chừng một trượng có thừa, hai móng như thép như sắt, cực kỳ cứng rắn, so với bí bảo vũ khí thông thường cũng không thua kém bao nhiêu. Hơn nữa, hắn dường như trời sinh còn biết sử dụng một ít thú kỹ, luồng kim sắc huyền quang kích bắn ra, uy lực cũng tương đương bất phàm.
Nam Sanh mặc dù cũng coi như người nổi bật trong Chân Nguyên Cảnh, nhưng đối mặt với một con yêu thú phi hành như vậy cũng không hoàn toàn nắm chắc, cho nên sau khi chứng kiến bản lĩnh của nó, lập tức lên tiếng yêu cầu hai người cao thủ đi cùng mình hỗ trợ.
Hai vị Thần Du Cảnh kia cũng không chút do dự, ngay khi lời nói của hắn vừa dứt liền động thủ, hai đạo quang mang như dải lụa bắn xuyên qua, uy lực không lớn, nhưng đủ để ngăn cản hùng ưng giương cánh bay cao.
“Không thể!” Từ lão, vị cao thủ Thần Du Cảnh của gia tộc Hướng, bỗng nhiên sắc mặt đại biến, cuối cùng nhớ ra xuất xứ của con kim sắc hùng ưng này, thần sắc hoảng loạn vội vàng quát to một tiếng.
Nam Sanh và hai vị Thần Du Cảnh của gia tộc Nam cũng không khỏi nhướng mày, không hiểu hắn phát điên cái gì. Nghi hoặc thì nghi hoặc, nhưng động tác trên tay cũng không dừng lại.
Bốp bốp… Hai tiếng, kim sắc hùng ưng bị dư uy chiêu thức của hai vị Thần Du Cảnh quét trúng, thân thể khổng lồ xoay vòng vài vòng giữa không trung, suýt chút nữa rơi xuống. Hắn mặc dù là ngũ giai yêu thú, nhưng tính đi tính lại cũng chỉ tương đương với một võ giả Chân Nguyên Cảnh, sao có thể ngăn cản sự tấn công của cao thủ Thần Du Cảnh?
Bị trì hoãn như vậy, Nam Sanh không khỏi thấy được hy vọng bắt sống hắn, trên miệng cười ha hả, thân như tia chớp lướt đến trước mặt hùng ưng, vươn một bàn tay lớn chộp tới.
Vị Từ lão của gia tộc Hướng như lửa đốt mông, lướt đến trước mặt Nam Sanh, lên tiếng kêu: “Nam công tử không thể!”
Một bên hô, một bên bay vọt địa vỗ Nam Sanh một chưởng, đẩy hắn trở lại.
Tiếng Ưng gáy thanh thúy lại lần nữa vang lên, chỉ là lần này tiếng Ưng gáy dường như có chút tức giận và nóng nảy, thân ảnh kim sắc bay thẳng đến chân trời, trong nháy mắt đã bay lên mấy trăm trượng không trung.
“Làm cái gì?” Nam Sanh vốn có thể dễ dàng bắt sống kim sắc hùng ưng, lại không ngờ vào khoảnh khắc cuối cùng bị Từ lão phá hỏng, sau khi rơi xuống đất không khỏi giận tím mặt, u ám nhìn chằm chằm vào Từ lão. Lại nhìn Hướng Sở nói: “Hướng lão đệ, ngươi có phải nên cho ta một lời giải thích không?”
Hướng Sở cũng cau mày, không rõ vị cao thủ Thần Du Cảnh của nhà mình sao đột nhiên như phát điên. Cau mày nói: “Từ lão, chuyện gì xảy ra?”
Từ lão trên trán mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, ngẩng đầu nhìn thoáng qua con hùng ưng trên bầu trời, ôm quyền nói: “Nam công tử, đắc tội.”
“Hừ!” Nam Sanh hừ lạnh một tiếng, sắc mặt tương đương không vui, nói: “Nói đi, rốt cuộc vì cái gì ngăn cản ta!”
Từ lão lau một cái mồ hôi trên trán, nói: “Con ưng này, là có chủ.”
“Có chủ?” Nam Sanh khẽ giật mình, bỗng nhiên hắc hắc cười lạnh, “Có chủ thì sao, gia tộc Nam ta và gia tộc Hướng của Hướng lão đệ đều là nhất đẳng thế gia. Ưng ý một con ưng chẳng lẽ còn không chiếm được? Nói nghe một chút, ưng của nhà ai, bảo bọn họ hiến cho bổn công tử không được sao?”
Từ lão sắc mặt không khỏi tái đi, thần sắc càng phát ra hoảng sợ.
Hướng Sở dường như nhìn ra manh mối gì, hít sâu một hơi nói: “Từ lão, ngươi có phải biết chút gì không?”
Từ lão một bộ như cha mẹ chết biểu lộ, ánh mắt đảo qua đám đệ tử của Huyết Chiến Bang và Phong Vũ Lâu, chỉ có điều lúc này hắn nhìn những người trẻ tuổi này biểu lộ không có khinh thường và hèn mọn như trước kia nữa, ngược lại trở nên cực kỳ chăm chú và hoảng sợ.
Quay đầu, Từ lão nhìn qua ba vị cao thủ Thần Du Cảnh khác, vẻ mặt đau khổ nói: “Ngũ giai yêu thú, kim sắc huyền ưng, các ngươi không nhớ ra được cái gì sao?”
Ba vị Thần Du Cảnh kia nghe hắn vừa nói như vậy, không khỏi đều có chút mờ mịt.
Từ lão dở khóc dở cười: “Ta nên nói các ngươi cô lậu quả văn, hay là thời gian quá lâu các ngươi quên? Gần hai mươi năm trước, Đại Hán địa vực, cũng xuất hiện qua vài con hùng ưng như vậy…”
Gần hai mươi năm trước…
Ba vị Thần Du Cảnh trong đầu cũng không khỏi hiện ra tin tức của những năm đó, bỗng nhiên, sắc mặt nhất tề biến đổi.
Một vị Thần Du Cảnh của gia tộc Nam cơ hồ là thốt ra: “Ngân Huyết Kim Vũ Ưng?”
Ngân Huyết Kim Vũ Ưng!
Cái tên này vừa xuất hiện, tất cả Thần Du Cảnh ở đây đều cảm giác sống lưng lạnh toát.
Phương lão càng một hồi thất hồn lạc phách, lẩm bẩm nói: “Dương gia Ngân Huyết Kim Vũ Ưng?”
Từ lão nặng nề gật đầu, trầm giọng nói: “Không sai, hẳn là Dương gia Ngân Huyết Kim Vũ Ưng!”
“Đúng vậy… đúng vậy sao lại hiện tại đã xuất hiện? Không phải còn vài năm thời gian sao?”
“Chỉ sợ… Dương gia xảy ra biến cố gì, cho nên Ngân Huyết Kim Vũ Ưng sớm hiện thế rồi!” Từ lão mạnh dạn phỏng đoán.
Mấy vị cao thủ Thần Du Cảnh khi nói tới những điều này cũng không giấu giếm, càng không cố ý hạ thấp giọng, cho nên tất cả mọi người ở đây bất luận là ai, đều nghe rõ mồn một.
Đệ tử trẻ tuổi của Nhị đẳng tông môn nghe như lọt vào trong sương mù, nhưng Hướng Sở và Nam Sanh lại nghe hiểu rồi, liếc mắt nhìn nhau, đều đều có chút da đầu run lên.
“Bọn hắn đang nói cái gì?” Phương Tử Kỳ cau mày, nhẹ giọng hỏi.
“Nhạc thúc, ngươi biết không?” Hồ Kiều Nhi tò mò nhìn Quản Trì Nhạc.
Quản Trì Nhạc như có điều suy nghĩ nhìn Dương Khai một cái, không khỏi cười khổ, nhẹ gật đầu: “Người của thế hệ trước, hẳn là đều có thể nghe hiểu.”
“Nói cho chúng ta nghe đi.” Hồ Kiều Nhi rất không hiểu vì sao chỉ là một con ngũ giai yêu thú lại khiến người của gia tộc Hướng và gia tộc Nam như lâm đại địch, đối đãi nặng nề như vậy. Sợ rằng ngay cả cao thủ Thần Du Cảnh đỉnh phong đến rồi, cũng không đáng bọn họ kinh ngạc như thế a?
“Được rồi.” Quản Trì Nhạc trong lòng biết hiện tại nhất định là không đánh được, con ưng này ra, liền đại biểu trong tương lai một thời gian ngắn, cả đại hán sẽ gió nổi mây phun, lập tức thần sắc cũng buông lỏng không ít, mở miệng nói: “Trung Đô Dương gia biết?”
Mọi người cùng nhau gật đầu, gia tộc Dương chim quyên điểu, đứng đầu Bát đại gia, ai chưa nghe nói qua?
“Dương gia có một quy củ, chính là khi đệ tử dòng chính còn trẻ, đưa bọn chúng toàn bộ ra ngoài lịch lãm rèn luyện, kỳ hạn này là mười năm! Trong khoảng thời gian này, tất cả đệ tử Dương gia không được mượn nhờ bất kỳ lực lượng nào của Dương gia, cũng không thể bộc lộ thân phận của mình, Dương gia cũng tùy ý bọn họ ở ngoài dốc sức làm tôi luyện.”
“Đợi đến mười năm sau, những đệ tử dòng chính này mới được triệu hồi thống nhất, sau đó tranh đoạt vị trí gia chủ Dương gia tiếp theo. Mười năm thời gian, biến hóa của một người là rất lớn, nhất là người trẻ tuổi, những công tử Dương gia kia ở ngoài lịch lãm mười năm, tin tức đều không có, muốn tìm cũng rất phiền toái. Cho nên Dương gia đã nghĩ ra một biện pháp rất đặc biệt, để tìm kiếm triệu hồi những đệ tử dòng chính tán lạc ở ngoài.”
“Biện pháp gì?”
“Đó là lợi dụng yêu thú!” Quản Trì Nhạc duỗi ngón tay chỉ lên trời, “Dương gia Ngân Huyết Kim Vũ Ưng! Loại phi hành yêu thú này từ nhỏ dùng máu huyết của đệ tử dòng chính Dương gia nuôi dưỡng, cho nên rất mẫn cảm với huyết mạch Dương gia, chỉ cần trong phạm vi nhất định tồn tại đệ tử dòng chính Dương gia, chúng đều có thể tinh chuẩn tìm được.”
Nghe vậy, tất cả mọi người không khỏi mặt mày động đậy. Dương gia Ngân Huyết Kim Vũ Ưng xuất hiện ở đây, chẳng phải là ý nghĩa nơi đây có một đệ tử dòng chính Dương gia tán lạc ở ngoài, người này là ai?
Quản Trì Nhạc thâm ý sâu sắc nhìn Dương Khai một cái, lúc này mới tiếp tục nói: “Ngân Huyết Kim Vũ Ưng, trong thiên hạ cũng chỉ có hơn mười con như vậy, tất cả đều ở Dương gia, Dương gia coi những dị thú này là trân bảo, ngoại trừ khi tìm kiếm đệ tử dòng chính quan trọng, chưa bao giờ thả chúng ra. Nhưng một khi Ngân Huyết Kim Vũ Ưng hiện thế, đó là ý nghĩa Dương gia đang triệu hồi những đệ tử dòng chính tán lạc ở ngoài, càng ý nghĩa… cuộc chiến đoạt đích của Dương gia, sắp bắt đầu!”
“Dương gia đoạt đích cuộc chiến?” Phương Tử Kỳ lông mày nhíu lại, dường như rất cảm thấy hứng thú với điều này.
“Vâng, tất cả đại công tử Dương gia dựa vào mười năm tích lũy ở ngoài lịch lãm, triệu tập giúp đỡ, tập hợp vây cánh, tranh đoạt vị trí gia chủ Dương gia tiếp theo! Lần trước Dương gia đoạt đích cuộc chiến xảy ra mười tám năm trước, chết rất nhiều người, cũng có nhiều người hơn nhất chiến thành danh. Dương gia đoạt đích cuộc chiến, là cuộc đại tẩy bài của toàn bộ thiên hạ thế lực, rất nhiều người đều tham dự vào, các ngươi nếu có hứng thú, tự nhận có thực lực này, cũng có thể đi chơi.”
Quản Trì Nhạc khi nói những điều này, những người của gia tộc Hướng và gia tộc Nam cũng không chen vào, những đệ tử của hai nhóm thế lực khác tụ tập ở đây, cũng đều nghe cực kỳ chăm chú. Loại sự tình quan trọng đại bí mật này, cũng không phải tùy tiện có thể nghe được.
Quản Trì Nhạc nói xong, phạm vi rộng lớn một mảnh yên tĩnh trầm mặc rất lâu, đều không có người phát ra âm thanh.
Nam Sanh càng sắc mặt tái nhợt hôi bại, vừa rồi hắn nói năng hùng hồn, muốn chủ nhân của kim vũ ưng dâng con hùng ưng này lên, nhưng sau khi biết đây là dị thú do Dương gia nuôi dưỡng, còn dám sinh ra chút tham luyến nào nữa? Trách không được Từ lão lại vội vàng ngăn cản như vậy, hóa ra hắn đã nhớ ra chuyện cũ.
Nam Sanh âm thầm may mắn, may mắn mình và Nhị lão của gia tộc vừa rồi không làm bị thương kim vũ ưng, nếu không nếu để người Dương gia thấy được, không chừng sẽ sinh ra biến cố gì. Dị thú này số lượng rất thưa thớt quý giá, Dương gia lại ngang ngược bá đạo, nếu thật làm bị thương, cũng không phải bồi thường tiền là xong việc.
Một lúc lâu, Từ lão mới xông Quản Trì Nhạc ôm quyền nói: “Vị bằng hữu kia nói rất tường tận, có rất nhiều chi tiết, tỉ mỉ ngay lão phu đều không hiểu nhiều lắm, thụ giáo.”
Quản Trì Nhạc cười lạnh một tiếng: “Chuyện cũ nhiều năm trước, ai không biết?”
Xảy ra biến cố như vậy, Từ lão cũng có ý muốn hòa hoãn một chút không khí căng thẳng giữa hai bên, cho nên mới khen tặng một tiếng, Quản Trì Nhạc đều có thể biết sự tình, hắn đâu có không rõ? Lại không nghĩ Quản Trì Nhạc căn bản không nhận tình của hắn, một câu lạnh băng ném tới, lập tức khiến Từ lão thẳng mắt trợn trắng.
Hướng Sở hồ nghi nói: “Chỉ là… ta nhớ được Dương gia là ở năm sáu năm trước phân phát đệ tử dòng chính đương đại, đây không phải còn chưa tới mười năm sao?”
Chính vì chưa tới mười năm, cho nên ngay từ đầu ai cũng không nhớ tới con hùng ưng này là Dương gia Ngân Huyết Kim Vũ Ưng. Nếu như qua vài năm nữa, khi toàn bộ thiên hạ đều chú ý hướng đi của Dương gia, kim vũ ưng vừa hiện thế, nhất định sẽ được nhận ra.
Nam Sanh cũng khẽ gật đầu: “Việc này ta cũng nghe nói, cái này sẽ không phải là yêu thú nào khác, chỉ là tương tự với kim vũ ưng sao?”
Từ lão thở dài một tiếng: “Cho nên ta mới nói, Dương gia sợ là xảy ra biến cố gì, mới sớm như vậy triệu hồi đệ tử dòng chính. Đừng hoài nghi, cái này là Dương gia kim vũ ưng.”
“Cái kia…” Hướng Sở ánh mắt trong đám người đảo qua, đợi quét đến Dương Khai thì không khỏi hơi ngưng lại, rất nhanh lại chuyển đi, bóp mũi nói: “Nói cách khác, nơi đây có một vị Dương công tử rồi?”
Vô số người lập tức chờ đợi lo lắng bắt đầu đứng dậy, tất cả đều nhìn khắp bốn phía.
Hai bang người đang xảy ra xung đột, sắp sửa đánh sinh đánh chết, vào khoảnh khắc căng thẳng quan trọng như vậy, lại đột nhiên biết được trong số những người bạn ở đây, có một vị là nhân vật căn bản không thể đắc tội.
Nếu vị Dương công tử này là bạn bè, vậy đương nhiên tốt nói, nếu như hắn là địch nhân…
Đã đủ mập để thẩm: lenlut