» Chương 839: Đại Chiến Nhập Thánh Cảnh
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 6, 2025
Converter: 2B Truyền Thuyết
Bên ngoài Long Phượng phủ ba mươi dặm, chân long hiện ra, song phương kịch chiến đều ngẩn người.
Tôn Ngọc đang vẻ mặt sùng bái thì chợt nghe Dương Khai nhắc nhở trong đầu, vội vàng thu liễm tâm thần, chỉnh lại sắc mặt, quát lên với Nghiêm Chấp: “Hôm nay nơi đây, chính là chỗ táng thân của ngươi, để mạng lại!”
Tiếng long ngâm lại vang lên, con cự long dài hơn mười trượng lắc đầu vẫy đuôi, hóa thành một đạo kim quang lao xuống về phía Nghiêm Chấp.
Nghiêm Chấp đâu dám chậm trễ, một thanh trường kiếm xuất hiện trên tay, chính là bí bảo thánh cấp hạ phẩm của hắn, Huyền Băng Kiếm!
Bí bảo này vừa xuất hiện, khí thế toàn thân Nghiêm Chấp liền tăng lên vài phần, tản mát ra hàn ý băng triệt nội tâm. Thanh Huyền Băng Kiếm cũng lượn lờ từng đợt băng khí, trong thân kiếm tựa hồ còn ẩn chứa huyền bí gì đó, chính đang vận sức chờ phát động.
Khi con cự long còn chưa lao tới, Nghiêm Chấp khẽ vung Huyền Băng Kiếm. Thanh trường kiếm thánh cấp này trong chốc lát hóa thân vạn ngàn, kiếm quang trận trận, làm cho người ta hoa mắt.
Một luồng khí tức băng hàn theo thể nội Nghiêm Chấp phát ra, như gió lốc thổi tới từ ngọn Tuyết Sơn bất hóa từ thời xa xưa, trong phạm vi trăm trượng, nhiệt độ đột ngột hạ xuống.
Thanh trường kiếm cấp bậc thánh cấp hạ phẩm với xu thế không thể ngăn cản lao về phía con cự long.
Con hoàng kim cự long hình thể khổng lồ không tránh không né, thẳng tắp lao tới.
Xuy xuy xùy…
Trong lúc hỏa hoa văng khắp nơi, tựa hồ có vô số đạo công kích chém đánh lên lớp vảy vàng kim của cự long, tóe ra từng đợt hỏa hoa sáng rực. Luồng khí tức nóng rực ập tới, uy thế của Huyền Băng Kiếm giống như trăng dưới nước hoa trong gương, đột nhiên trở nên không chân thực, tiếp đó bị bốc hơi sạch sẽ.
Mí mắt Nghiêm Chấp co lại, trong lòng sinh ra sợ hãi.
Công pháp và võ kỹ hệ băng mà động thiên U Hàn của bọn họ chủ tu, khi gặp phải chân long ẩn chứa năng lượng nóng rực trong thể nội như vậy, hoàn toàn là chuột gặp mèo – đúng là khắc tinh lớn nhất.
Uy năng chứa đựng trong Huyền Băng Kiếm, ngày bình thường chỉ phát huy được tám phần.
Một thân thủ đoạn tinh diệu của Nghiêm Chấp cũng không dám tùy ý vận dụng. Dưới ảnh hưởng của khí tức nóng rực, lực lượng trong thể nội hắn khởi động tựa hồ cũng trở nên không còn thông thuận như vậy.
Chân long ở ngay trước mắt, mở cái miệng khổng lồ dữ tợn. Nghiêm Chấp hú lên quái dị, đẩy trường kiếm trên tay ra, tỏa ra từng vòng quang mang sáng rực, như một đầu băng khóa bị vung đi, bao phủ về phía kim long.
Hắn động tác này vốn chỉ là dùng hết toàn lực để tạo chút thời gian chạy trốn cho mình mà thôi. Đối mặt với một con Yêu Hoàng có thể đạt tới cửu giai, Nghiêm Chấp tự biết không phải đối thủ. Uy nghiêm của đối phương quá đáng, dây dưa nữa có thể sẽ chết.
Trước mặt hắn, Nghiêm Chấp lúc nào cũng có cảm giác đi trên dây, tính mạng mong manh.
Ai ngờ sau khi những vòng quang mang kia bao phủ đi qua, rõ ràng đã cản trở thế công của kim long, khiến nó dừng lại giữa không trung một lúc lâu không giãy ra được.
Nghiêm Chấp nhướng mày, ẩn ẩn cảm thấy có chút không thích hợp.
Nếu như con kim long này thật sự có cửu giai, căn bản không thể bị đỡ được.
Kiểm tra kỹ lưỡng một phen, Nghiêm Chấp thình lình phát hiện con kim long này uy nghiêm tuy đủ, nhưng dường như cũng không phải bất khả địch như vậy.
Chấn động lực lượng khởi động từ thể nội hắn, cơ bản cùng với mình không sai biệt lắm, thậm chí còn hơi kém hơn.
Nhãn cầu đảo vòng, Nghiêm Chấp cũng không vội chạy trốn, các loại thủ đoạn tinh diệu toàn bộ thi triển, cùng kim long đại chiến trên không trung.
Thấy uy thế của Long Hoàng như vậy, Trần Châu vốn đang ở thế hạ phong tuyệt đối cũng được chấn phấn tinh thần, liên tiếp phản công, thoáng chốc đã vãn hồi được thế bất lợi trước Bách Cảnh Sơ.
Những võ giả Long Phượng phủ kia cũng đồng dạng phấn chấn vô cùng, đôi mắt vốn u ám lại một lần nữa trở nên rạng rỡ sinh huy, tựa hồ đã thấy được tương lai vô cùng tốt đẹp của tông môn mình. Lập tức từ thủ chuyển thành công, khiến người xâm phạm U Hàn Động Thiên liên tiếp lùi về sau, thương vong không ngừng.
Tôn Ngọc được đạo ngân hà thủ hộ trừng lớn mắt, một cái chớp mắt không rời nhìn cuộc chiến trên không, hai nắm tay nắm chặt, trong lòng không ngừng cổ vũ kim long.
Trong lòng cũng kỳ lạ, sao vị Dương tiền bối kia vẫn chưa hiện thân. Hắn hình như chỉ vận dụng thủ đoạn truyền thừa của Long Hoàng để đối địch. Với bản lãnh của hắn, nếu hiện thân nơi đây, nhất định có thể đánh cho Nghiêm Chấp bọn người té cứt té đái.
Tầm nhìn của Tôn Ngọc không cao, căn bản không biết ở trên cảnh giới và tu vi, Dương Khai kỳ thật bất quá chỉ là một võ giả Siêu Phàm Tầng Ba Cảnh mà thôi, hơn nữa hay là Siêu Phàm Tầng Ba Cảnh vừa tấn chức không bao lâu!
Đại chiến nửa ngày, Nghiêm Chấp đột nhiên cất tiếng cười to: “Nguyên lai con hổ này cũng chỉ có thế thôi, ha ha ha ha!”
Khi kim long hiện ra, Nghiêm Chấp quả thật đã sợ hãi. Dù sao trước mắt hắn xuất hiện là Cửu Giai Yêu Hoàng trong truyền thuyết. Nhưng đánh đến bây giờ, hắn cuối cùng đã thăm dò được thực lực chân chính của con kim long này – ngang với hắn, chỉ là chịu đánh một chút. Các loại thủ đoạn của mình oanh kích lên người nó hoàn toàn không thể làm tổn thương, đều bị lớp vảy vàng kim kia cản lại.
Con kim long này có lẽ còn chưa trưởng thành hoàn toàn, hôm nay nó bất quá chỉ có tiêu chuẩn Bát Giai Sơ Kỳ! Nghiêm Chấp phán đoán trong lòng, cũng không còn bối rối như vừa rồi nữa, trở nên bình tĩnh hơn nhiều.
Huyền Băng Kiếm tản mát ra từng đợt khí tức u hàn, va chạm với sự cực nóng trong thể nội kim long, tiêu diệt lẫn nhau, tạo ra từng đoàn sương mù. Cả bầu trời giờ phút này đều lượn lờ sương trắng, đứng ở đằng xa, chỉ có thể nhìn thấy quang mang lóe lên, năng lượng bắn ra, lại không thấy rõ bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Trong đám sương mù kia, Nghiêm Chấp cùng kim long đối kháng kịch liệt, tiếp xúc ở cự ly gần. Nghiêm Chấp theo đôi mắt rồng cực lớn kia thấy được một số cảm xúc mang tính người, không khỏi nhướng mày.
Hắn cảm thấy, người đang đại chiến với mình không phải một yêu thú, mà là một người!
Khả năng ứng biến quá nhanh, hơn nữa theo cuộc chiến diễn ra, Nghiêm Chấp cũng càng ngày càng cảm nhận được áp lực, dường như con kim long này đang trong chiến đấu nhanh chóng trưởng thành.
Vuốt rồng sắc bén vô cùng lao tới, ẩn ẩn mang theo uy năng có thể xé rách không gian. Nghiêm Chấp mỗi lần đều bị kinh hãi toát mồ hôi lạnh.
Sắc mặt lạnh lẽo, Nghiêm Chấp ổn định tâm thần, Huyền Băng Kiếm trên tay đột nhiên bắn ra quang mang âm u. Bên cạnh hắn, từng mũi băng lăng sắc bén vô cùng đột nhiên xuất hiện, trải khắp trời đất lao xuyên qua về phía kim long.
Đối mặt với khí thế kinh người, công kích không hề góc chết kia, kim long mở cái miệng khổng lồ. Theo trong miệng đó, một luồng năng lượng vàng kim óng ánh như núi lửa bộc phát.
Oanh…
Hai loại năng lượng chấn động mãnh liệt va chạm vào nhau, mỗi loại đều ẩn chứa ý cảnh võ đạo hoàn toàn khác biệt. Trong tiếng va đập đó, tách ra quang mang rực rỡ, đẹp mắt như pháo hoa, khiến người ta rung động.
Năng lượng nóng rực không nghi ngờ gì càng thêm tinh thuần cô đọng, tất cả băng lăng bị va chạm vào trong nháy mắt đều tan chảy, dư thế không giảm lao về phía Nghiêm Chấp.
Nghiêm Chấp sắc mặt bối rối, đang muốn tránh né thì trong đầu đột nhiên truyền tới một giọng chế giễu. Giọng nói này vang lên, khiến động tác của hắn không khỏi khựng lại. Ánh mắt run rẩy nhìn về phía kim long cách đó không xa.
Đợi đến khi hắn lại muốn trốn tránh, trời đã tối.
Năng lượng vàng kim đủ để đốt cháy tất cả trong chốc lát bao phủ lấy hắn. Nghiêm Chấp kêu thảm, theo thể nội bộc phát ra năng lượng băng hàn, triệt tiêu sự tổn hại của sức nóng đối với mình.
Một lát sau, thở hổn hển bay đến một bên. Tuy không bị thương trí mạng, nhưng râu mép và tóc lại cháy khét toàn bộ, bộ dạng chật vật.
Nhìn về phía kim long trong ánh mắt, tràn đầy vẻ oán độc.
Âm thanh vừa rồi quấy nhiễu tâm thần hắn, có lẽ chính là do con kim long này truyền tới, khiến hắn không kịp trở tay bị lừa một lần.
Điều khiến hắn để ý chính là, âm thanh kia rõ ràng giống như một người nói, chứ không phải yêu thú.
“Ta mặc kệ ngươi có phải Long Hoàng hay không, dám làm tổn thương ta, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết!” Nghiêm Chấp điên cuồng gầm lên, mạnh mẽ ném Huyền Băng Kiếm trên tay ra.
Thanh trường kiếm kia giữa không trung đột nhiên hóa thành một con yêu thú hình thù kỳ quái, hình thể cực lớn, tương xứng với kim long, nhe nanh múa vuốt nhào tới, mang theo hàn ý thấu xương, trói chặt lấy kim long.
Tiếng long ngâm truyền ra, con kim long dài hơn mười trượng bay lên, nhưng vẫn không thoát khỏi sự trói buộc của yêu thú do Huyền Băng Kiếm hóa thành.
Nghiêm Chấp đã thừa cơ lao tới, giữa hai tay hàn khí cuộn trào, một tay trở nên óng ánh trong suốt như băng tinh, tản ra hàn quang thấu xương, như mũi nhọn, mạnh mẽ đâm về phía bụng kim long.
Lớp vảy phòng thủ kiên cố cũng không ngăn được thế công này. Lớp vảy trực tiếp bị phá mở, tay Nghiêm Chấp cắm vào hơn ba tấc, liền bị lớp thịt huyết nhục đang nhúc nhích ngăn lại.
Đợi đến khi hắn rút tay ra, máu tươi đỏ thẫm xen lẫn kim mang phun ra, bắn lên khắp mặt hắn.
“Ha ha ha!” Nghiêm Chấp điên cuồng cười to, kể từ khi khai chiến đến nay, hắn cuối cùng đã làm bị thương đối phương rồi. Điều này khiến hắn thấy được hy vọng chiến thắng. Không đợi con kim long kia phản công, liền vội rút thân lui đi, khinh miệt nói: “Tưởng hình thể to lớn thì vô địch à? Thật ngây thơ.”
Sau khi nói lời này, kim long dường như cũng bị triệt để kích nộ. Cái thân thể cao lớn kia một hồi vặn vẹo biến đổi, đột nhiên biến nhỏ đi rất nhiều.
Sự trói buộc trói lấy nó, thoáng chốc đã bị giãy ra.
Nghiêm Chấp kinh ngạc vô cùng. Hắn căn bản chưa nghe nói qua yêu thú có thể tùy ý thay đổi kích thước bản thể mình.
Yêu thú biến hóa hắn ngược lại biết rõ, nhưng cảnh tượng trước mắt này thật sự quá kỳ lạ.
Không đợi hắn hoàn hồn, kim long hình thể rút nhỏ gấp bội đã lao về phía trước, hai vuốt lóe hàn quang mang theo khí tức tử vong, khiến da đầu Nghiêm Chấp run lên.
Hắn phát hiện tuy hình thể đối phương thu nhỏ lại, nhưng uy nghiêm lại không hề thay đổi chút nào, khiến người ta run sợ. Hơn nữa sau khi thu nhỏ lại, hành động không nghi ngờ gì càng thêm tiện lợi, càng thêm nhanh nhẹn.
Trong lúc lao tới, mấy cái xiềng xích năng lượng vàng rực đột nhiên từ bên cạnh kim long bắn ra, bao phủ toàn bộ không gian nơi Nghiêm Chấp đang đứng.
Cùng lúc đó, một cây trường mâu vàng kim cũng đột ngột xuất hiện, mang theo uy thế có thể hủy thiên diệt địa, bắn ra.
Xiu… xíu…
Trong nháy mắt đã đột phá sự trói buộc của không gian, oanh kích đến trước mặt Nghiêm Chấp.
“Không có khả năng!” Nghiêm Chấp hú lên quái dị. Nhãn lực của hắn không tầm thường, tự nhiên liếc thấy ra. Dù là những xiềng xích hay những trường mâu kia, tất cả đều là võ kỹ cấp bậc không thấp.
Yêu thú sao có thể thi triển ra võ kỹ tinh diệu như vậy?
Trong lúc khiển trách, Nghiêm Chấp bối rối tránh đi những trường mâu khí thế hừng hực kia, nhưng không cách nào thoát khỏi sự truy đuổi của một mảnh dài những xiềng xích kia.
Vô ý bị trong đó một đạo xiềng xích sát vào, thân thể đột nhiên trở nên nặng nề. Dường như có vạn quân núi lớn đặt trên đỉnh đầu, ngay cả thần thức cũng có dấu hiệu bị giam cầm.
Mặc dù chỉ là ngắn ngủi một cái chớp mắt, nhưng trong cuộc chiến của những cao thủ như vậy, một khoảnh khắc thất lợi liền có thể ảnh hưởng đến toàn bộ cục diện.