» Chương 1753: cường giả như mây
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 7, 2025
Chương 1753: Cường giả như mây
“Giao dịch?” Dương Khai nhướng mày, “Giao dịch gì?”
“Ngươi sẽ không thật sự quên đi sao?” Tuyết Nguyệt nhìn hắn, cười lạnh liên tục: “Thì ra là như vậy, nhìn bộ dáng lúc ấy ngươi chỉ lo cùng Đế Thần yêu nữ kia liếc mắt đưa tình, căn bản không nhớ rõ ta nói cái gì.”
Dương Khai bĩu môi: “Ta thế nào nghe thấy được một cỗ vị chua a…”
“Ngươi bớt cãi bướng lăng nhăng đi!” Tuyết Nguyệt bực tức kiều quát một tiếng.
“Bất quá, làm sao ngươi biết nàng là Đế Thần? Ngươi sau đó còn điều tra hơi thở của nàng sao?” Dương Khai nghiêng đầu nhìn nàng.
“Đúng thì sao?” Tuyết Nguyệt khẽ nhếch cằm, hừ lạnh nói: “Loại yêu nữ không biết liêm sỉ kia, trừ đến từ Đế Thần, còn có thể đến từ nơi nào?”
“Thật đúng là dò thăm qua a…” Dương Khai lầm bầm lầu bầu một tiếng, “Thôi vậy, không đề cập tới cái này, ngươi nói giao dịch, ta mà lại nhớ ra rồi.”
“Nhớ kỹ là tốt rồi. Vật kia sao?”
“Ngươi nói mảnh đồ trong tấm bia đá?”
“Không tệ!”
Dương Khai khẽ cau mày, hắn tự nhiên nhớ kỹ cảnh tượng lúc đó, mà lại nhớ kỹ giao dịch giữa mình và Tuyết Nguyệt. Tuyết Nguyệt lúc ấy nói, chỉ cần đem mảnh thạch bài trong tấm bia đá giao cho nàng, nàng và Dương Khai sẽ xóa bỏ ân oán, từ đó không bao giờ nữa tìm phiền phức của hắn.
Lúc ấy Dương Khai đều đáp ứng, bất quá còn không chờ hắn đem thạch bài giao cho Tuyết Nguyệt, Đế Uyển không có dấu hiệu gì đóng cửa, dẫn đến lần giao dịch kia không thể hoàn thành.
Sau đó Dương Khai mới biết được, thạch bài kia ẩn chứa một bộ kinh thiên bí thuật — Luyện Tinh Quyết!
Đó là bí thuật vô thượng luyện hóa bổn nguyên ngôi sao, nhường võ giả trở thành tinh chủ. Tiểu sư tỷ Hạ Ngưng Thường có thể bằng Thánh Vương cảnh luyện hóa bổn nguyên Thông Huyền Đại Lục, trừ việc Thông Huyền Đại Lục đang suy tàn, còn nhờ công lao lớn của Luyện Tinh Quyết.
Nếu không, bằng tu vi cảnh giới lúc đó của Hạ Ngưng Thường, chưa chắc đã có thể thuận lợi luyện hóa được bổn nguyên lực, trở thành tinh chủ Thông Huyền Đại Lục.
Đây không nghi ngờ gì là một bộ bí thuật đủ để kinh động cả Tinh Vực, nhường cường giả Tinh Vực nhấc lên sóng gió đẫm máu, giá trị to lớn, không thể đo lường.
Không biết Luyện Tinh Quyết tồn tại còn chưa tính, nhưng bây giờ Dương Khai đã biết rồi, tự nhiên không thể nào dễ dàng giao nó ra, mặc dù đối phương là Tuyết Nguyệt.
Quan hệ giữa hai người đến bây giờ còn có một ít để ý không rõ ràng lắm, loại bí thuật này Dương Khai làm sao tùy tiện giao cho nàng?
“Ngươi biết trong thạch bài kia ghi lại là cái gì?” Dương Khai hỏi ngược lại.
“Ta không biết!” Tuyết Nguyệt lắc đầu.
“Ngươi không biết còn muốn nó?”
“Mặc dù ta không biết cụ thể ghi lại cái gì, nhưng là ta biết đó là mấu chốt có thể làm cho phụ thân của ta tấn chức Hư Vương ba tầng cảnh! Cho nên ta phải nhận được nó!”
“Ngả Âu hội trưởng?” Dương Khai chân mày cau lại.
Cha của Tuyết Nguyệt, tự nhiên chính là hội trưởng Hằng La Thương Hội Ngả Âu rồi, đối với vị đại nhân vật nổi tiếng khắp Tinh Vực này, Dương Khai cũng nghe nói nhiều, chỉ là chưa từng gặp mặt thôi. Hắn biết Ngả Âu là cường giả Hư Vương hai tầng cảnh, chỉ là luôn luôn không thể đột phá bình chướng ba tầng cảnh, nhưng dù sao, có Hằng La Thương Hội làm hậu thuẫn, Ngả Âu cũng không phải tồn tại có thể khinh thị.
“Đúng vậy, cho nên ta hy vọng ngươi có thể đem thạch bài kia cho ta, để cho ta giao cho phụ thân của ta!” Tuyết Nguyệt thành khẩn nhìn Dương Khai.
“Ngươi làm sao xác định thứ ghi lại trong đó nhất định có thể làm cho phụ thân ngươi tấn chức ba tầng cảnh? Ngươi ngay cả vật kia rốt cuộc có ích lợi gì cũng không rõ ràng lắm.”
Tuyết Nguyệt mỉm cười nói: “Hằng La Thương Hội của ta truyền thừa nhiều năm như vậy, cũng có một ít tình báo người ngoài không biết được, điểm này mà không cần nói cho ngươi biết rồi.”
Dương Khai gật đầu, trong lòng rơi vào trầm tư.
Từ ý nào đó mà nói, Tuyết Nguyệt nói không sai, Luyện Tinh Quyết có lẽ thật là mấu chốt để Ngả Âu tấn chức ba tầng cảnh. Dù sao với thân phận và nội tình Hư Vương Cảnh lâu năm của Ngả Âu, phối hợp Luyện Tinh Quyết, chưa chắc không thể luyện hóa một viên bổn nguyên ngôi sao tu luyện. Một khi thành công, có bổn nguyên ngôi sao tặng lại và bồi dưỡng, hắn chắc chắn có thể thuận lợi đột phá tấn chức.
Đương nhiên, trong đó mà lại nhất định sẽ có một ít nguy hiểm không cách nào lẩn tránh, làm không tốt chính là kết quả thần hồn câu diệt.
Suy nghĩ kỹ điểm này, Dương Khai cũng âm thầm kinh ngạc với tình báo mà Hằng La Thương Hội nắm giữ. Luyện Tinh Quyết bị phong ấn ở sâu trong Đế Uyển trong một khối bia đá. Trước khi đánh nát bia đá, Dương Khai cũng không phát hiện bên trong có gì, nhưng Hằng La Thương Hội lại có thể biết được.
“Ta hy vọng ngươi có thể đem vật kia cho ta!” Tuyết Nguyệt vẻ mặt thành khẩn nhìn Dương Khai, “Coi như là thác ấn một phần, mà lại không có quan hệ. Thạch bài kia bên trong ghi lại phải là bí thuật nào đó đúng không? Ta không cần bản thể thạch bài, chỉ cần ngươi thác ấn một phần xuống tới là được.”
“Cái này ta cần suy nghĩ một chút.” Dương Khai suy nghĩ một chút, đáp.
“Không thành vấn đề.” Tuyết Nguyệt sảng khoái đáp ứng, “Bất quá trước đó, ngươi phải cùng ta cùng nhau hành động.”
Dương Khai ha hả cười một tiếng: “Có Nghê Nghiễm ở đây, ta nghĩ thoát khỏi các ngươi mà lại không thể nào đâu.”
“Ai biết được, ngươi người này trơn trượt vô cùng, không cẩn thận sẽ cho người chạy.” Tuyết Nguyệt khẽ hừ một tiếng, “Cho nên ta mới nhường Nghê thúc mời ngươi.”
Đây mới là mục đích chủ yếu Tuyết Nguyệt nhường Nghê Nghiễm mang theo Dương Khai! Khi nhìn thấy Dương Khai tới đây, Tuyết Nguyệt cũng biết, nhiệm vụ năm đó của mình đã có manh mối.
“Nếu đâu cũng rồi, kia hãy đi về trước sao, cửa vào có thể qua không lâu nữa sẽ mở ra rồi, bọn họ vào bên trong, ngươi cũng không cần chạy loạn.” Tuyết Nguyệt không yên lòng dặn dò.
“Đã biết rồi.”
Không lâu lắm, hai người liền lại lần nữa quay trở về gần cửa vào, Nghê Nghiễm vẫn đang nhắm mắt dưỡng thần, La Lam thì đứng ở một bên lẳng lặng chờ đợi. Gặp hai người xuất hiện, La Lam chỉ nhẹ nhàng gật đầu, cũng không hỏi nhiều.
“Tuyết Nguyệt.” Dương Khai bỗng nhiên tiến tới bên cạnh Tuyết Nguyệt, nhẹ nhàng gọi một tiếng.
“Làm cái gì?” Tuyết Nguyệt không biết tên có chút khẩn trương, nhíu mày, “Ngươi có thể đừng dựa vào gần như vậy?”
Dương Khai kỳ quái nhìn nàng một cái, lúc này mới nói: “Tới nơi này đều là ai, ngươi nhận thức sao?”
Tuyết Nguyệt nói: “Có chút nhận thức, có chút không nhận ra.”
“Người kia… Ngươi nhận thức không?” Dương Khai vừa nói, vừa hướng một phương hướng nháy mắt ra dấu.
Tuyết Nguyệt lén lút liếc mắt sang bên kia, phát hiện cường giả Hư Vương Cảnh bên kia toàn thân bao trùm trong một đoàn hắc khí, căn bản không nhìn rõ diện mạo. Đoàn hắc khí giống như vật sống giãy dụa, lộ ra một cỗ hơi thở khiến người ta cực kỳ khó chịu, làm cho người ta rùng mình.
“Chưa từng thấy, mà lại chưa từng nghe qua.” Tuyết Nguyệt không tự chủ được rùng mình một cái, nhỏ giọng trả lời, “Thế nào? Hắn có vấn đề gì?”
“Không biết có phải cảm giác của ta sai lầm hay không, hắn tựa hồ đối với ta rất để ý bộ dạng.” Dương Khai cau mày.
Tuyết Nguyệt kinh ngạc, nàng đương nhiên sẽ không cho rằng Dương Khai đang tự mình đa tình, thực lực Dương Khai không kém, nếu như thực sự có người chú ý lời của hắn, hắn nhất định sẽ có chút cảm ứng. Hắn nếu nói như vậy rồi, thì cường giả bao trùm trong hắc khí kia, nhất định là thật sự đang chú ý hắn.
Dường như để xác minh lời Dương Khai, khi Tuyết Nguyệt lén lút quan sát đối phương, từ đoàn hắc khí kia lại truyền đến một tiếng khặc khặc cười quái dị, tiếng cười chói tai vô cùng.
Tuyết Nguyệt không khỏi sắc mặt trắng nhợt.
“Người này… Rất nguy hiểm, không nên đi trêu chọc hắn.” Nghê Nghiễm bỗng nhiên mở mắt ra, nhẹ nhàng nói một tiếng, thần sắc nghiêm túc.
“Nghê thúc, người này lai lịch gì?” Tuyết Nguyệt hỏi.
“Không rõ ràng lắm.” Nghê Nghiễm lắc đầu, “Trong số cường giả Hư Vương Cảnh ta biết, không có một người nào có thể sánh được với người này. Bất quá… Lão phu lại có thể nhận thấy được hắn rất mạnh, có lẽ, hắn không ở dưới lão phu.”
“Nói như vậy, hắn cũng là Hư Vương hai tầng cảnh?”
“Có phải là hai tầng cảnh hay không lão phu cũng không cách nào phán đoán, trừ phi cùng hắn động thủ.” Nghê Nghiễm chậm rãi nói, “Dù sao các ngươi không nên đi trêu chọc hắn là được, người này hơi thở tà ác, phải là tu luyện công pháp âm tà gì đó.”
“Ta hiểu được.” Tuyết Nguyệt biết điều gật đầu.
Tiếp đó, để tránh Dương Khai trêu chọc người không nên trêu chọc, Tuyết Nguyệt rất cẩn thận giới thiệu cho hắn một số cường giả Hư Vương Cảnh ở đây về lai lịch và thân phận. Người ở đây có hơn mười người, Tuyết Nguyệt nhận thức tám phần, có hai ba người nàng không nhận ra, nhưng cũng có thể đưa ra một số suy đoán.
Dương Khai đem hình dạng và thân phận những người này lần lượt ghi lại trong lòng, phòng khi có chuyện bất ngờ.
Ngoài cửa vào, tất cả mọi người an tĩnh chờ đợi.
Thỉnh thoảng lại có cường giả Hư Vương Cảnh mới đến, tự tìm một vị trí, nhắm mắt dưỡng thần.
Ước chừng ba ngày sau, trong tinh không xa xôi, bỗng nhiên xuất hiện một đạo ánh sáng ngọc lưu quang, ánh sáng lưu quang đó có màu tím rực rỡ, chói mắt vô cùng.
Khi ánh sáng tím này xuất hiện, Nghê Nghiễm bỗng nhiên mở mắt, ánh mắt thâm thúy nhìn hướng ánh sáng tím đến, hừ lạnh một tiếng nói: “Lão thất phu này lại cũng tới rồi…”
Hắn dường như lập tức nhìn thấu thân phận người đến.
“Bất quá cũng tốt, hắn tới, không sai biệt lắm có thể rồi.” Nghê Nghiễm lại nói thêm một tiếng.
Đạo tử sắc độn quang kia chứa đựng hơi thở cực kỳ cường đại, không kém Nghê Nghiễm, có thể thấy người tới nhất định là một cường giả Hư Vương hai tầng cảnh. Nhận thấy điểm này, những cường giả Hư Vương một tầng cảnh đến trước đều sắc mặt hơi biến, chỉ có thân ảnh bao trùm trong hắc khí kia vẫn phát ra tiếng cười quái dị, lẫn lộn với sự không quan tâm, tiếng cười lại làm cho người sởn tóc gáy.
Trong giây lát, ánh sáng tím đã chạy trốn đến cách mọi người không xa, ánh sáng tản ra, lộ ra hai đạo thân ảnh bên trong.
Hai người đều có thân hình khôi ngô tráng kiện, thoạt nhìn như đúc từ một khuôn mẫu, lại đều có mái tóc dài màu tím rực rỡ, rối bời trên vai, thoạt nhìn tiêu sái không kềm chế được, độc lập hành động.
Hai người này, thoạt nhìn như huynh đệ vậy.
Nhưng nếu cẩn thận quan sát lời của, liền phát hiện không phải vậy, bởi vì tu vi hai người chênh lệch rất lớn, trong đó một người là Hư Vương hai tầng cảnh, mà người còn lại chỉ có Phản Hư ba tầng cảnh, cùng cảnh giới với Tuyết Nguyệt và Dương Khai.
Sau khi hiện ra thân ảnh, hai người ánh mắt ngạo nghễ, nhìn khắp nơi, cùng nhau dồn sự chú ý về phía Hằng La Thương Hội.
Ánh mắt Nghê Nghiễm và cường giả tóc tím Hư Vương hai tầng cảnh giao nhau…
Ánh mắt Tuyết Nguyệt và võ giả Phản Hư ba tầng cảnh va chạm…
Không ai yếu thế, không ai lùi bước, mỗi người thần sắc đều bình thản.
“Ha ha ha!” Tiếng cười vang trời vang lên, cường giả tóc tím Hư Vương hai tầng cảnh cười lớn lên, thoạt nhìn cực kỳ hào sảng, “Nhường chư vị đợi lâu, lão phu đã tới chậm một chút.”
“Không ai đang đợi ngươi, Tử Long, ngươi vẫn còn như vậy thích tự mình đa tình a!” Nghê Nghiễm cười lạnh một tiếng.
“Đúng vậy, ta cho là Nghê huynh ngươi ước gì ta nhanh lên tới đây chứ.” Tử Long cười hắc hắc.