» Chương 1870: đệ nhị Tôn giả

Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 7, 2025

Giờ phút này, trên tay người nam tử vẫn bưng một chiếc tôn rượu, trong tôn rượu ngon đầy ắp, hương thơm ngào ngạt. Sau khi đối kháng một chiêu với Công Tôn Lương, rượu ngon trong chiếc tôn ấy lại không hề sánh ra một giọt.

Hắn cười híp mắt nhìn Công Tôn Lương, mở miệng nói: “Đại trưởng lão, biệt lai vô dạng.”

Trên mặt Công Tôn Lương hiện lên một tia ngưng trọng, nhìn nam tử nói: “Lý Mậu Danh! Ngươi quả nhiên ở trong Tử Tinh thành, xem bộ dáng đứng sau lưng Nhị công tử làm chỗ dựa cho hắn chính là ngươi?”

Nam tử được gọi là Lý Mậu Danh nghe vậy cười một tiếng: “Đại trưởng lão nghiêm trọng rồi, Lý mỗ thân là Tử Tinh đệ nhị Tôn giả, Tử Tinh xảy ra chuyện lớn như vậy tự nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn. Còn về chuyện làm chỗ dựa cho Nhị công tử, ừm… Lời này nói không đúng, ta chỉ là nhận ủy thác của người thôi.”

Công Tôn Lương cười lạnh một tiếng: “Có thể mời được ngươi, sợ cũng chỉ có người kia đi, Lý Mậu Danh, nhiều năm như vậy rồi, ngươi còn chưa thể đi ra sao, thật sự làm lão phu nghĩ mãi không ra.”

Trong mắt Lý Mậu Danh hiện lên một tia u ám thần sắc, lắc đầu cười nhẹ nói: “Lý mỗ cũng không hiểu, hôm nay không nói chuyện này, Đại trưởng lão không bằng cùng Lý mỗ đi uống vài chén hoa tửu, mọi người ngồi xuống hàn huyên một chút thế nào? Đều là người một nhà, hà tất phải động đao động thương làm cho khó xử như vậy?”

Đang khi nói chuyện, hắn lại bưng tôn rượu hướng Công Tôn Lương ý bảo một chút, tựa hồ thật sự muốn mời hắn đi uống rượu. Vốn dĩ không khí hết sức căng thẳng, nhờ Lý Mậu Danh chen vào, cũng trở nên có chút bình thản.

Một số cao tầng Tử Tinh cau mày nhìn Lý Mậu Danh trong hư không, hồ nghi khó hiểu, bởi vì Tử Tinh trước kia mặc dù có hai vị tôn giả, nhưng hai vị tôn giả này rốt cuộc là ai thì không ai biết được. Mà giờ khắc này xem ra, Lý Mậu Danh hiển nhiên là một trong số đó rồi.

“Thì ra là hắn! Ta nhớ ra rồi.” Có người bỗng nhiên lộ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ, hô nhỏ một tiếng.

Bên cạnh lập tức có người hỏi: “Trương huynh, ngươi biết vị tôn giả này?”

“Chỉ từng nghe thấy, chưa từng gặp mặt, đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.” Võ giả họ Trương khẽ trả lời.

“Trương huynh nói cho ta một chút, vị Lý tôn giả này rốt cuộc là lai lịch gì? Vì sao vừa rồi Đại trưởng lão lại nói cũng nhiều năm như vậy rồi, còn chưa đi ra khỏi cái gì.”

Nghe người này hỏi như thế, võ giả họ Trương nhất thời tinh thần tỉnh táo, vẻ mặt hớn hở khẽ nói: “Đây chính là bí mật chỉ có rất ít người biết đến, ta hỏi ngươi, mẫu thân của Nhị công tử, ngươi có từng nghe nói qua?”

“Đó chính là đệ nhất mỹ nhân Tử Tinh năm đó, như sấm bên tai, ta sao chưa từng nghe qua?”

“Vậy thì dễ giải thích, nghe nói vị Lý tôn giả này ngưỡng mộ chính là mẫu thân của Nhị công tử.”

“À?” Tên võ giả giật mình, ngạc nhiên nói: “Nhưng mà, mẫu thân của Nhị công tử không phải là cùng chủ thượng…”

“Không tệ, năm đó vị Lý tôn giả này cũng là huynh đệ tốt cùng chủ thượng giành chính quyền, có thể là vì mẫu thân của Nhị công tử… Ai, ngươi cũng biết, chuyện tình yêu nam nữ như vậy, tùy duyên mà thôi, năm đó đệ nhất mỹ nhân Tử Tinh kia đã chọn chủ thượng đại nhân, vị Lý tôn giả này liền bỏ đi ẩn mình mất tích rồi. Ngay cả chủ thượng cũng không biết tung tích của hắn, cho nên nói, nếu như trên đời này có ai có thể mời được lời của hắn, vậy cũng chỉ có mẫu thân của Nhị công tử.”

“Thì ra là có chuyện như vậy, có vị tôn giả này trấn giữ, chẳng phải nói Đại trưởng lão mượn Nhị công tử không có cách nào nữa rồi.” Người nói chuyện phấn chấn vô cùng, dù sao hắn cũng đứng về phía Tử Vô Cực, Tử Vô Cực bên này thực lực càng mạnh, hắn càng an toàn.

“Có lẽ vậy.” Võ giả họ Trương mặc dù hiểu rõ một số bí mật, nhưng trong lòng lại không có nhiều sức lực.

“Lý Mậu Danh, nếu ngươi có thể bây giờ rút lui, ngày khác lão phu định cùng ngươi nâng cốc nói hoan.” Công Tôn Lương dừng lại Lý Mậu Danh, trầm giọng nói: “Đề nghị này của lão phu thế nào?”

“Nhận ủy thác của người, làm chuyện của người, không ổn không ổn!” Lý Mậu Danh chậm rãi lắc đầu, giơ tôn rượu lên, uống một hơi cạn sạch, tiện tay ném tôn rượu, hứng thú rã rời nói: “Rượu không biết mình một chén say a.”

Công Tôn Lương khẽ cau mày, trầm ngâm hồi lâu mới nói: “Nếu như lão phu yêu cầu ngươi hoàn lại nhân tình năm đó thì sao?”

Lời vừa nói ra, Tử Vô Cực luôn dương dương đắc ý liền biến sắc, hoảng sợ nhìn Lý Mậu Danh, kinh sợ âm thanh nói: “Lý tôn giả, ngài thiếu lão già kia nhân tình?”

Lý Mậu Danh mở trừng hai mắt, nghiêm túc nghĩ một lát, mới bật cười nói: “À, thật đúng là thiếu nhân tình của hắn, Đại trưởng lão không nói, Lý mỗ đều quên.”

Công Tôn Lương khóe miệng nhếch lên: “Lý huynh quên, lão phu cũng không quên, nhân tình ấy không nhỏ đâu, năm đó lão phu đã trả ra không ít giá phải trả.”

Lý Mậu Danh nghiêm sắc mặt, ôm quyền nói: “Đại trưởng lão ân tình năm đó, Lý mỗ tự mình ghi nhớ trong lòng.”

“Vậy thì dễ nói, lão phu yêu cầu ngươi bây giờ rút lui, từ đó ta và ngươi hai bên không thiếu nợ nhau.”

Lý Mậu Danh còn chưa có biểu hiện gì, Tử Vô Cực khẩn trương nói: “Không thể, Lý tôn giả, ngươi đừng quên ngươi đã đáp ứng người nọ cái gì.”

Lý Mậu Danh nhướng mày, gật đầu nói: “Ta tự nhiên nhớ kỹ, ngươi yên tâm, có ta ở đây, không ai có thể làm tổn thương ngươi.”

Tử Vô Cực mừng rỡ: “Đa tạ Lý tiền bối.”

Công Tôn Lương giận nói: “Lý huynh, ngươi đây là nói không giữ lời rồi.”

Lý Mậu Danh nhức đầu nói: “Đại trưởng lão, mọi việc có thứ tự trước sau, Lý mỗ đã đáp ứng che chở an toàn cho Nhị công tử trước, ngươi làm khó ta như vậy, làm Lý mỗ rất khó xử a.”

Công Tôn Lương vốn rất tức giận, nhưng cẩn thận suy nghĩ lời sau của Lý Mậu Danh, hai mắt toát ra tinh quang nói: “Nói như thế đến, an toàn của Nhị công tử ngươi là bảo vệ chắc rồi?”

“Chính là!” Lý Mậu Danh nghiêm nghị gật đầu: “Trong cơ thể Nhị công tử dù sao cũng chảy xuôi huyết mạch Tử gia, không thể có sai lầm gì.”

“Tốt!” Công Tôn Lương cười to, “Nếu đã như thế, vậy ngươi cứ che chở đi, lão phu không động đến hắn là được!”

Đang khi nói chuyện, Công Tôn Lương vung tay lên, cười lạnh nói: “Bắt hết những người bên cạnh Nhị công tử cho ta, cẩn thận một chút, đừng làm bị thương Nhị công tử!”

“Dạ!” Mọi người nghe vậy, rối rít đáp, lập tức xông về phía Tử Vô Cực, lại không một người nào ra tay với Tử Vô Cực, mà là mỗi người chọn lấy võ giả đi theo Tử Vô Cực.

Người của Tử Vô Cực còn chưa kịp phản ứng, liền bị cuốn vào trong chiến đấu, rối rít kêu la không ngớt. Chỉ thoáng chốc, bầu trời Tử Tinh cung, một cuộc đại chiến khốc liệt bùng nổ, thánh nguyên quang mang đủ mọi màu sắc cùng uy năng bí bảo cuồn cuộn, sáng rọi hoa cả mắt, thiên địa nguyên khí rung chuyển bất an.

Con ngươi Tử Vô Cực trợn lớn, bối rối nhìn Lý Mậu Danh nói: “Lý tôn giả, sao ngài lại làm việc như thế?”

Lý Mậu Danh vui vẻ nhìn hắn một cái, nói: “Nhị công tử, ta đáp ứng người nọ che chở an toàn cho ngươi, tự nhiên có thể giữ lời, nhưng chuyện sống chết của những người khác, Lý mỗ sẽ không quản nữa.”

Tử Vô Cực tức giận, nhưng lại không nói được lời nào, quay đầu nhìn lại, phát hiện những cường giả mình mượn sức đều lâm vào khổ cảnh, nhất thời nhanh chóng như kiến bò trên chảo nóng.

Lý Mậu Danh lại nói: “Đúng rồi, đại cục nơi đây đã định, Nhị công tử, không bằng ta dẫn ngươi đi uống vài chén rượu trấn an thế nào?”

“Muốn uống thì ngươi tự đi uống.” Trong lòng Tử Vô Cực tức giận, sao có thể đáp ứng yêu cầu vô lý này của hắn.

Trên bầu trời, chiến cuộc thoáng chốc lâm vào trạng thái giằng co, Tử Vô Cực nếu đã chọn ngày hôm nay cùng Công Tôn Lương vạch trần, lực lượng nắm giữ trong tay tự nhiên cũng không kém, về cơ bản có thể cùng Công Tôn Lương tranh giành rồi, cho nên hai bên này đánh nhau, trực tiếp là cục diện ngang sức ngang tài, căn bản nhìn không ra ai mạnh ai yếu.

Nhưng… Công Tôn Lương còn chưa ra tay! Thân là một Hư Vương hai tầng cảnh, một khi gia nhập chiến cuộc, thế tất sẽ làm cán cân thắng lợi nghiêng về một phía.

Sợ cái gì thì cái đó sẽ tới, ý niệm trong lòng Tử Vô Cực còn chưa chuyển xong, Công Tôn Lương đã thân hình thoáng cái, xông tới bên cạnh Tam trưởng lão.

Tam trưởng lão có tu vi Hư Vương một tầng cảnh, là nhóm người đầu tiên đi theo Tử Vô Cực, được hắn coi là phụ tá đắc lực, nhưng chỉ là một cường giả như vậy, gặp phải sự chú ý của Công Tôn Lương, đúng là trứng chọi đá, mắt thấy không chống đỡ nổi sắp bại trận.

Sắc mặt Tử Vô Cực trầm xuống, gầm nhẹ nói: “Dương tôn giả, xin ra tay!”

Lời hắn vừa dứt, bóng người giữa không trung chợt lóe, Dương Khai thản nhiên hiện thân, trực tiếp xuất hiện bên cạnh Công Tôn Lương, khẽ thở dài một tiếng, một chưởng hướng Công Tôn Lương gọi tới.

Dương Khai cũng rất bực mình. Hắn ở trong bảo khố Tử Tinh thu hoạch khổng lồ, sau khi huyết tẩy nơi đó vốn định trực tiếp thoát thân, dù sao mục đích của hắn đã đạt tới, căn bản không cần phải xen vào chuyện của Tử Vô Cực nữa. Những người của Ngũ Phương Thương Hội cùng Lê Nặc nhóm người của Thông Thiên Phách Mại Hành đã sớm ở trong bóng tối được hắn dặn dò chuẩn bị thỏa đáng, chỉ chờ hắn thoát thân là có thể theo lộ trình rời đi Tử Tinh.

Nhưng nào ngờ Thần Đồ nhóm người lại gặp phải Tử Vô Cực chuyển dời đi. Dương Khai nhất thời hồi lâu cũng không cách nào tìm được tung tích Thần Đồ nhóm người, chỉ có thể lặng lẽ thả ra Thạch Khôi, nhường Thạch Khôi đi tìm kiếm tung tích Thần Đồ nhóm người. Bây giờ nghe được Tử Vô Cực la lên, chỉ có thể tạm thời ứng phó rồi.

Dương Khai bên này thong dong vừa hiện thân, trong mắt Lý Mậu Danh liền hiện lên một tia tinh quang, mắt nhìn thẳng chú ý đi qua, trong lòng đại chấn. Hắn mặc dù đã sớm nhận thấy được trong Tử Tinh cung còn có một cường giả Hư Vương hai tầng cảnh, nhưng không thể điều tra hiểu Dương Khai rốt cuộc là làm sao xuất hiện ở đây. Tựa hồ vị Dương tôn giả này, có thể vượt qua cách trở không gian!

Ý nghĩ này dâng lên, làm Lý Mậu Danh lộ ra vẻ ngưng trọng, lúc trước nhẹ nhàng thoải mái biến mất không thấy gì nữa, khẽ nói: “Nhị công tử, đây chính là vị tôn giả thứ ba được đồn thổi sôi sùng sục ngày hôm nay?”

“Chính là.” Nhìn thấy Dương Khai xuất hiện, thần sắc Tử Vô Cực cuối cùng trấn định không ít, “Lý tôn giả cảm thấy thực lực của vị Dương tôn giả này thế nào?”

“Rất mạnh!” Lý Mậu Danh trầm giọng nói, “Thánh nguyên hùng hậu, mạnh hơn cả ta và Đại trưởng lão một bậc.”

Tử Vô Cực lộ ra nụ cười nói: “Nói như thế đến, Đại trưởng lão hẳn không phải là đối thủ?”

Lý Mậu Danh chậm rãi lắc đầu nói: “Thực lực mạnh yếu của võ giả, không thể đơn thuần bằng thánh nguyên để bình luận, còn có những yếu tố khác, nhưng… Nếu người này kiềm chế Đại trưởng lão, Đại trưởng lão cũng sẽ không quá dễ dàng rồi.”

“Nếu Lý tôn giả có thể lại ra tay tương trợ, chuyện hôm nay chắc chắn thành công.” Trong mắt Tử Vô Cực rạng rỡ phát sáng, nhìn Lý Mậu Danh.

Người sau bật cười lắc đầu: “Ta chỉ đáp ứng che chở an toàn cho ngươi mà thôi, những người này đều là huynh đệ Tử Tinh, ta Lý Mậu Danh sao có thể ra tay với họ?”

Tử Vô Cực nhướng mày, trong mắt hiện lên một tia giãy giụa do dự, cuối cùng trầm giọng nói: “Nếu ta giúp ngươi theo đuổi gia mẫu, cho người ôm mỹ nhân về, có đổi lại được cơ hội ngươi ra tay không?”

“Ngươi nói gì?” Sắc mặt Lý Mậu Danh trầm xuống, tức giận nhìn Tử Vô Cực, “Ngươi có biết câu nói vừa rồi của ngươi đang làm bẩn danh dự mẹ ngươi không, để ta nghe được lời tương tự nữa, ta sẽ chặt đứt tay chân ngươi!” (chưa xong còn tiếp)

Quay lại truyện Vũ Luyện Điên Phong

Bảng Xếp Hạng

Chương 2223 Vụ Cốc

Chương 2222 thánh trùng

Chương 2221: Hám Đế tôn