» Chương 1881:. Linh khí hóa tia
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 7, 2025
Chương 1881: Linh Khí Hóa Sợi
“Tốt lắm, cũng trở về đi thôi. Hôm nay ta Tử Tinh gặp đại biến, Tử Long đã chết, Đông Lai nếu cùng hắn cùng nhau đoán chừng cũng là dữ nhiều lành ít. Tử Tinh không thể rắn mất đầu, ngày sau Tử Tinh sẽ theo…” Hắn nói tới đây, ánh mắt quét qua đám người.
Công Tôn Lương vội vàng ưỡn ngực.
“Theo Vô Cực thống soái sao, mọi người phụ tá, nghe theo hiệu lệnh.” Cuồng Sư Tông nhìn Công Tôn Lương nói, “Ngươi lần này nguyên khí tổn thương nặng nề, vẫn nên bế quan điều dưỡng đi thôi.”
“Dạ!” Công Tôn Lương mặc dù không cam tâm, nhưng cũng không dám phản kháng, chỉ có thể trầm giọng đồng ý. Dù sao Cuồng Sư Tông nói không sai, hắn cùng Dương Khai đánh một trận, tổn thương căn cơ. Nếu không điều dưỡng tốt, rất có khả năng rơi xuống tai họa ngầm, thậm chí tu vi rơi xuống.
So với vị trí đứng đầu Tử Tinh, đương nhiên vẫn là thực lực bản thân quan trọng hơn một chút.
“Đệ tử tạ ơn sư tổ, đệ tử nhất định đem hết toàn lực, dẫn dắt Tử Tinh đi hướng huy hoàng!” Tử Vô Cực mặc dù sưng mặt sưng mũi, sắc mặt tái nhợt, nhưng phấn chấn nói.
Bất kể nói thế nào, kết quả này là hắn rất muốn. Mặc dù quá trình có chút khúc chiết, nhưng cuối cùng hắn vẫn đạt được mục đích của mình.
Trong khe hẹp không gian, chiến hạm Hằng La Thương Hội từ từ tiến tới, xung quanh đầy rẫy không gian loạn lưu. Dương Khai vẫn đứng trên mặt hạm, tự thân không gian lực thoải mái, bao vây lấy chiến hạm, mới để cho nó không bị cuốn vào không gian loạn lưu kia.
Không gian loạn lưu là không gian lực hỗn loạn nhất, trừ phi giống như Dương Khai vậy võ giả khai thông dẫn lưu, nếu không, bất kỳ vật gì xông vào trong đó đều bị nghiền nát. Sức mạnh hỗn loạn của không gian đủ để khiến Hư Vương ba tầng cảnh tan xương nát thịt.
Mọi người trong chiến hạm, sau khi trải qua bối rối ban đầu, tâm trạng lại dần bình ổn. Không những không còn sợ hãi, ngược lại còn hăng hái bắt đầu điều tra hoàn cảnh xung quanh.
Dù sao không phải ai cũng có cơ hội có thể đi vào khe hẹp không gian, càng không thể bình yên vô sự như bọn họ.
Đáng tiếc, trong khe hẹp không gian không có gì, khiến người ta không khỏi thất vọng.
Sau khi trải qua sự mới lạ ngắn ngủi, mọi người cũng không còn quá hiếu kỳ, rối rít làm chuyện của mình.
Rất lâu sau, chiến hạm mới truyền đến một tiếng vù vù. Ngay sau đó, ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào, bầu trời đầy sao một lần nữa khắc sâu vào tầm mắt mọi người.
Chiến hạm lại lần nữa trở lại tinh vực.
Thân hình Dương Khai thoáng cái xuất hiện trong đám người, sắc mặt khẽ trắng bệch, thân thể lảo đảo.
“Dương huynh!” Thần Đồ nhanh nhẹn, vội vàng đỡ Dương Khai.
“Vô phương!” Dương Khai khoát tay ý bảo một chút, “Chỉ là lực lượng có chút tiêu hao rồi mà thôi, nghỉ ngơi mấy ngày liền vô sự.”
Hắn chưa từng thử qua mang theo cả một chiến hạm xuyên qua khe không gian. Mặc dù hắn hiện nay đối với không gian lực lượng nắm trong tay đã đạt đến một tầng cao mới, có thể làm chuyện như vậy, nhưng đối với bản thân vẫn là gánh vác rất lớn, nhất là sau khi vận dụng Tịch Diệt Lôi Châu.
Bất quá như vậy một lần, hắn cũng rõ ràng giới hạn của mình trên không gian lực lượng, coi như là có chút thu hoạch.
“Vậy ngươi nhanh lên đi nghỉ ngơi, nơi này giao cho ta rồi.” Thần Đồ vội vàng nói.
Hoa U Mộng và những người khác đều quan tâm nhìn hắn.
Dương Khai gật đầu: “Bây giờ nên an toàn, các ngươi cẩn thận đi tới là được. Nếu có chuyện gì, ta tự mình sẽ xuất hiện.”
“Yên tâm đi Dương huynh. Lê Nặc, mau cho Dương huynh an bài một gian sương phòng.” Thần Đồ nhìn về phía Lê Nặc phân phó nói.
“Đại nhân xin đi theo ta.” Lê Nặc vừa nói, vội vàng phía trước dẫn đường đi.
Chiến hạm hư cấp thượng phẩm mặc dù mỗi thế lực lớn đều có, nhưng chiếc chiến hạm hư cấp thượng phẩm này chính là Thần Đồ chuyên dụng, đại diện cho Hằng La Thương Hội, cho nên nội thất trang trí cực kỳ xa hoa. Lê Nặc đưa Dương Khai vào sương phòng tốt nhất rồi khom người lui đi.
Dương Khai đi tới trên giường khoanh chân mà ngồi, tùy ý đánh giá một lát xung quanh. Hắn bỗng phát hiện linh khí trong phòng cực kỳ nồng nặc, hẳn là do bố trí trận pháp nào đó.
Trong sương phòng còn đốt thượng đẳng hương liệu, mùi thơm thoang thoảng, có tác dụng thanh tâm tỉnh thần.
Dương Khai lấy linh đan từ trong không gian giới ra đặt vào miệng, vừa hóa giải dược hiệu vừa vận công điều tức.
Thời gian trôi đi.
Ước chừng sáu ngày sau, Dương Khai khôi phục như lúc ban đầu.
Ở trong khe không gian, cách làm gần như nghiền ép tiềm năng khiến hắn đối với không gian lực lượng vận dụng lại có một tầng lĩnh ngộ mới. Sau khi khôi phục, hắn vẫn luôn tìm hiểu.
Lại qua mấy ngày, Dương Khai mới lộ ra vẻ như nghĩ tới cái gì, nét mặt hiện lên vẻ mỉm cười.
Thần niệm thả ra, chiến hạm vẫn an ổn trong tinh không đi tới. Mọi người trong hạm đều làm việc của mình, rất thái bình.
Mục đích cuối cùng của chiến hạm là chủ tinh Thủy Nguyệt Tinh của Hằng La Thương Hội, cũng là một trong những mục đích của chuyến đi này của Dương Khai. Cho nên, hắn yên tâm ở lại.
Cũng không biết đến Thủy Nguyệt Tinh nhìn thấy Tuyết Nguyệt sau nàng có vẻ mặt gì.
Nhớ tới Tuyết Nguyệt, Dương Khai lại nghĩ tới Tô Nhan và Hạ Ngưng Thường, sau đó lại nghĩ tới Phiến Khinh La…
Một tiếng thở dài, Dương Khai trong lòng tràn đầy áy náy…
Hắn xua tan những cảm xúc tiêu cực trong đầu, hai tay bấm niệm pháp quyết, trong sương phòng của mình bố trí một đạo cấm chế. Lập tức lấy ra Huyền Giới Châu, tự mình lắc mình đi vào.
Thật ra ở Tử Tinh, hắn có thể vận dụng Huyền Giới Châu, đem Thần Đồ và những người khác toàn bộ mang đi, đó cũng là cách làm dễ dàng và nhanh nhất.
Nhưng hắn không làm như vậy. Dù sao sự tồn tại của Huyền Giới Châu quá mức nghịch thiên, nội bộ tự thành một phương thiên địa, tự nhiên là càng ít người biết càng tốt.
Tuy nói hắn hiện nay thực lực trở nên mạnh mẽ, trong tinh vực hầu như không ai có thể đánh chết hắn, nhưng phàm là chuyện gì cũng nên cẩn thận làm đầu. Vạn nhất vì sự tồn tại của Huyền Giới Châu mà bị người nào đó theo dõi, vậy thì cái được không bù đắp đủ cái mất rồi.
Trong Huyền Giới Châu, một mảnh an bình.
Thạch Khôi vẫn ở đó thôn phệ thái dương chân hỏa. Dương Khai đi tới bên cạnh nó, đem những khoáng vật quý báu trước đó lấy được từ bảo khố Tử Tinh lấy ra, sau đó nhét vào trước mặt Thạch Khôi.
Thạch Khôi thấy thế, hai con ngươi đen như đậu phụng to ra, lóe lên thần quang rạng rỡ. Lập tức, nó vọt tới trước những khoáng vật kia, một tay nắm lấy một khối, dùng sức nhét vào miệng.
Cũng không thấy nó có động tác nhấm nháp gì, những khoáng vật kia đều bị ném vào trong bụng. Bụng nhỏ cũng không thấy phồng lên, phảng phất trong bụng của nó cũng có một phương thiên địa.
Không lớn chỉ chốc lát công phu, tất cả khoáng vật cũng biến mất không thấy gì nữa.
Thạch Khôi đôi mắt trông mong nhìn Dương Khai, một bộ vẻ mặt chưa thỏa mãn dục vọng.
Dương Khai bật cười nói: “Không có, chỉ có vậy thôi. Đi luyện hóa đi!”
Số lượng mặc dù không nhiều lắm, nhưng những khoáng vật này đều là trân quý trong bảo khố Tử Tinh. Mỗi khối khoáng thạch đều có thể nói là giá trị vô lượng. Hôm nay tất cả đều bị Tiểu Tiểu thôn phệ, đối với sự trưởng thành của nó cũng là có trợ giúp.
Thạch Khôi rất ngoan ngoãn, nghe vậy gãi gãi đầu, hướng Dương Khai lộ ra một tia cười ngây ngô, chạy đến một bên an tâm luyện hóa.
Dương Khai lại đưa ánh mắt hướng về phía bên kia.
Bên kia, một lò luyện khí cấp Hư Vương lặng lẽ đứng sừng sững trên mặt đất, chính là bản mệnh bí bảo của Hỏa Điểu Lưu Viêm, cũng là nguồn gốc ra đời của nàng.
Trong lò luyện khí, truyền đến tiếng kêu to của Hỏa Điểu. Thỉnh thoảng, một trận hỏa quang ngút trời từ trong lò bộc phát ra. Trong ngọn lửa đó, không chỉ lẫn lộn lực lượng thái dương chân hỏa mà Hỏa Điểu thôn phệ, còn lẫn lộn lực lượng Càn Thiên Lôi Viêm, cùng dạng vẫn còn lực lượng Khôn Lam Băng Diễm.
Nhìn ra, Hỏa Điểu đang cố gắng dung hợp Khôn Lam Băng Diễm.
Tựa hồ là đã nhận ra Dương Khai đến, Hỏa Điểu thò đầu ra khỏi lò luyện khí, nhìn Dương Khai một cái, sau đó lại vùi đầu chui vào, tiếp tục bận rộn…
“Nên không thành vấn đề!” Dương Khai khẽ gật đầu. Hỏa Điểu còn có tâm tư nhìn mình, hiển nhiên là đã thành thạo.
Thân hình hắn thoáng cái, đi tới một nơi yên tĩnh.
Nơi này là chỗ hắn gieo xuống vô số linh thảo dược liệu, chính là dược viên trước đây khai thác ra. Dược viên này trồng tất cả đều là dược liệu quý báu mang ra từ Thất Lạc Chi Địa. Rất nhiều linh hoa dị thảo đã sớm tuyệt tích đang khỏe mạnh trưởng thành ở đây, một mảnh cảnh tượng tươi tốt.
Xung quanh thoang thoảng mùi thuốc nồng nặc, ngửi bắt đầu làm cho người ta sảng khoái.
Dương Khai khoanh chân ngồi xuống, từ không gian giới của mình lấy ra mấy thứ đồ vật, lần lượt bày ở trước mặt.
Thứ đầu tiên, rõ ràng là một khối kết tinh trong suốt.
Địa Mạch Tinh!
Chính là một trong ba bảo vật quý giá nhất Dương Khai lấy ra từ bảo khố Tử Tinh. Hắn quan sát Địa Mạch Tinh một lát, liền không chút keo kiệt đem Địa Mạch Tinh ném vào bên cạnh dược viên.
Địa Mạch Tinh vừa tiếp xúc mặt đất, liền chìm xuống như không có gì.
Giây lát sau, năng lượng thiên địa ngút trời chợt bộc phát ra. Lấy vị trí dược viên làm trung tâm, trong phạm vi trăm trượng, mức độ nồng nặc của linh khí đột nhiên tăng lên mấy chục lần.
Từ mặt đất, tất cả đồ vật giống như tơ nhện uốn lượn bay lượn ra, quanh quẩn trong thiên địa này, trong khoảnh khắc sẽ tràn ngập khắp nơi.
“Linh khí hóa sợi!” Dương Khai xem hai mắt tỏa sáng, nét mặt phấn chấn.
Thiên địa linh khí, vô ảnh vô hình. Trong tình hình chung, mắt thường không nhìn thấy, chỉ khi linh khí nồng nặc đến mức nhất định, mới có thể bắt được bằng mắt thường.
Những lớp mây mù bốc hơi trên những ngọn núi lớn danh tiếng, nhìn như sương mù, kỳ thực lại chính là thiên địa năng lượng tụ tập, rất tốt cho võ giả tu luyện.
Nhưng vẫn không thể sánh bằng linh khí hóa sợi.
Linh khí hóa sợi đã là một loại biểu hiện khác của thiên địa năng lượng tụ tập rồi, tinh thuần hơn, mênh mông hơn.
Những sợi linh khí kia là lực lượng thiên địa tinh thuần nhất. Dương Khai đưa tay bắt được một đạo linh sợi, khẽ vận chuyển công pháp, hầu như không dùng sức, linh sợi liền biến mất trong lòng bàn tay hắn, nhường chỗ cho một luồng nhiệt lưu lớn theo lòng bàn tay, tràn vào đan điền, lắng đọng lại thành lực lượng của bản thân.
Xung quanh thoang thoảng vô số linh sợi, khiến mảnh thiên địa này trông như tiên cảnh uốn lượn, đẹp không tả xiết.
Linh sợi rơi xuống những kỳ hoa dị thảo quý báu, khiến rất nhiều kỳ hoa dị thảo cũng khẽ lắc lư, phảng phất đang lan tỏa tâm trạng vui sướng.
Dương Khai lại không nghĩ tới việc đặt Địa Mạch Tinh ở đây lại tạo thành dị tượng như vậy. Ý định ban đầu của hắn rất đơn giản, chẳng qua là muốn dùng Địa Mạch Tinh để chăm sóc dược liệu trong dược viên, tiện thể tạo cho mình một môi trường tu luyện tốt đẹp thôi.
Chỉ là kết quả này lại vượt qua dự tính của hắn.
Địa Mạch Tinh quả nhiên danh bất hư truyền. Một khối Địa Mạch Tinh nhỏ bé, có thể thai nghén ra năng lượng khổng lồ như vậy, đây quả thực là chuyện khiến người ta sởn gai ốc.
Dương Khai quan sát một lát, phát hiện nơi xảy ra biến hóa chỉ có phạm vi trăm trượng mà thôi. Trong trăm trượng này, quả thực đã trở thành thiên đường tu luyện của võ giả, bất kỳ linh địa nào cũng không thể sánh bằng nơi này. (chưa xong còn tiếp.)