» Chương 2381 : Phương pháp ly khai
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 8, 2025
Chương 2381: Phương pháp rời đi
“Ngươi làm cái gì?” Dương Khai mắt lạnh nhìn Tang Đức, lạnh giọng hỏi.
“Tiểu huynh đệ không cần khẩn trương.” Tang Đức cũng không có nửa phần ý thức là người đánh lén, cười híp mắt nhìn Dương Khai nói: “Lão phu vừa rồi chỉ là đối với ngươi làm một khảo nghiệm nho nhỏ mà thôi, không có ác ý.”
“Nói đùa sao? Cái gì khảo nghiệm lại cần dùng đến đánh lén, hơn nữa còn là thần hồn đánh lén!” Dương Khai một bụng căm tức. Đây cũng là hắn. Đổi thành người khác thần hồn lực không bằng hắn, bây giờ còn không nằm trên mặt đất kêu cha gọi mẹ sao.
Thần hồn nếu bị thương không thể xem là tiểu thương. Dương Khai đối với Tang Đức thoáng cái không có hảo cảm.
“Bởi vì lão phu cần dùng đến thần hồn lực lượng. Nếu không thấy tiểu huynh đệ ngươi ở ngoài cửa đối phó võ giả đồng cấp dễ dàng như vậy, lão phu cũng lười khảo nghiệm ngươi.”
Dương Khai hừ lạnh một tiếng: “Nói như vậy còn là vinh hạnh của ta sao?”
Hơn nữa nghe ý trong lời hắn nói, trước mình cùng Dư Nhạc Bình động thủ ở ngoài, hắn dường như đều biết.
“Tiểu huynh đệ an tâm một chút chớ nóng, hãy nghe lão phu từ từ kể lại.” Tang Đức thân thủ trấn an một chút.
Dương Khai hung hăng nhìn chằm chằm hắn một trận, cũng đành bất lực. Hôm nay là hắn cầu đến nhân gia, cho dù bất mãn cách làm của Tang Đức, cũng phải chờ hắn sửa chữa xong Tịnh Linh Trận rồi tính.
Thấy Dương Khai ngồi xuống, Tang Đức mới thay một bộ mặt tươi cười, nói: “Lão phu muốn hỏi tiểu huynh đệ, ngươi bị nhốt ở địa phương quỷ quái này bao lâu rồi?”
Dương Khai trong lòng máy động, nghĩ thầm lão thất phu này không biết là nhìn ra cái gì sao? Biết mình là mới tới? Nhưng hắn vừa lại nói mình không thiếu nguyên tinh, không có lý do gì đối với mình động thủ. Trong lòng hắn tạp niệm hiện lên, ngoài mặt vẫn lặng lẽ nói: “Hỏi cái này làm gì?”
Tang Đức cười, nói: “Tiểu huynh đệ không nói cũng không sao, lão phu đã bị vây ở chỗ này chín trăm năm rồi.”
Dương Khai nội tâm cười nhạt, thầm nghĩ ngươi bị nhốt đến chết thì tốt.
Tang Đức thở dài nói: “Chín trăm năm trước, lão phu là Đạo Nguyên tam trọng cảnh. Chín trăm năm sau, lão phu vẫn là Đạo Nguyên tam trọng cảnh! Nhưng trình độ luyện khí thì lại tăng lên. Nhưng luyện khí thì sao, cũng không thể rời đi? Không thể rời khỏi nơi đây, thì không có cách nào đột phá Đế Tôn cảnh, sớm muộn gì cũng phải chết ở chỗ này.”
Dương Khai nhíu mày, không biết hắn nói những điều này là làm gì, nhưng không nói một lời, kìm chế tính tình lắng nghe.
“Mặc kệ tiểu huynh đệ ngươi bị vây bao lâu, lão phu chỉ hỏi một câu…” Tang Đức sắc mặt bỗng nhiên nghiêm túc, hai tròng mắt bắn ra tinh quang, trầm giọng nói: “Ngươi có muốn rời đi nơi này không?”
Dương Khai tâm thần chấn động, dừng ở Tang Đức nói: “Ngươi có phương pháp rời đi?”
Tang Đức mỉm cười, không đáp mà hỏi ngược lại: “Có hay không à… Hắc hắc hắc…”
Câu trả lời thiếu đánh này khiến Dương Khai một bụng căm tức, hận không thể lập tức bắt lấy Tang Đức, sau đó thi triển sưu hồn pháp xem hắn trong đầu đựng những gì.
Hắn vốn định ở đây ở một thời gian ngắn, sau đó từ từ tìm hiểu cách rời đi nơi này. Nhưng hôm nay ở chỗ Tang Đức lại nghe được một chút mánh khóe. Điều này làm sao Dương Khai không động tâm?
Hắn trầm ngâm một trận, mở miệng nói: “Đại sư, chúng ta người minh bạch không nói lời ám muội. Ngươi nói ngươi có phương pháp rời đi, ta không tin. Trên đảo vài vị Đế Tôn cảnh đều bị vây khốn. Nếu có cách rời đi, lẽ nào bọn họ không đi được?”
“Bọn họ là bọn họ, lão phu là lão phu, đừng vội nói nhập làm một!” Tang Đức bĩu môi một cái, ngạo nghễ nói: “Huống chi, phương pháp rời đi này, Đế Tôn cảnh dù biết cũng không cách nào rời đi.”
Dương Khai nhướng mày, nói: “Nếu Đế Tôn cảnh đều không thể rời đi, ngươi lại sao có thể làm được?”
“Đó là chuyện của lão phu!” Tang Đức hừ một tiếng, có chút không kiên nhẫn nói: “Lão phu tìm tới ngươi là cơ duyên của ngươi. Có nắm bắt được hay không thì xem bản lĩnh của ngươi.”
Tang Đức này nhìn có vẻ hỉ nộ vô thường. Dương Khai dám khẳng định, nếu hắn từ chối, hắn tuyệt đối sẽ giết mình diệt khẩu. Lão già này tuy là một luyện khí sư, nhưng theo lời hắn nói, chín trăm năm trước hắn vẫn là Đạo Nguyên tam trọng cảnh. Trình độ luyện khí này là tăng lên trên Thông Thiên đảo. Thực lực tuyệt đối không kém.
Hắn hiện tại tiết lộ tin tức cho mình. Lựa chọn của mình chỉ còn lại hai: hợp tác hoặc đối địch!
“Nếu đây thật là cơ duyên, ta tự nhiên sẽ không bỏ qua. Nhưng ta làm sao biết ngươi nói có thật hay không.” Dương Khai một bộ dáng vẻ không muốn tin tưởng, “Ít nhất ngươi phải nói cho ta một chút, rời khỏi nơi này thế nào.”
Tang Đức mỉm cười, nói: “Tiểu huynh đệ cũng là người cẩn thận. Lão phu cũng thích hợp tác với người cẩn thận.” Hắn dừng một chút, nói: “Địa điểm rời đi ngay trên Tịch Hư Hải.”
Dương Khai nghe vậy bĩu môi mạnh mẽ, nghĩ thầm đây nói bằng chưa nói.
Tịch Hư Hải lớn bao nhiêu, hắn đã thấm thía. Tang Đức chỉ nói cửa ra ở trên Tịch Hư Hải, ai có thể tìm thấy? Làm sao có thể chứng thực?
Tang Đức nói: “Lão phu nói thật cho ngươi biết, vị trí cửa ra này không chỉ lão phu một người biết, còn có hai người khác cũng đều biết!”
“Ai?” Dương Khai lông mày nhướng lên.
“Thông Thiên thành chủ và Băng Tâm các chủ!” Tang Đức hừ lạnh một tiếng, “Hai vị này là hai người mạnh nhất toàn bộ Thông Thiên đảo.”
Dương Khai hơi kinh ngạc. Hắn vốn tưởng rằng tin tức bí ẩn như vậy chỉ có Tang Đức một người biết. Hiện tại xem ra lại không phải như thế. Thông Thiên thành chủ và Băng Tâm các chủ lại đều biết.
Thông Thiên thành chủ hắn nghe Tiêu Dật nói qua, biết người này vốn là một Đế Tôn tam trọng cảnh. Chỉ là trên Thông Thiên đảo này tu luyện sinh tồn, một thân thực lực căn bản không thể phát huy ra trạng thái đỉnh cao. Băng Tâm các chủ Dương Khai tuy không rõ lắm, nhưng tưởng tượng đến tình huống cùng Thông Thiên thành chủ hẳn là không sai biệt lắm.
Nói cách khác, hai người đều có cảnh giới cường đại của Đế Tôn tam trọng cảnh nhưng không cách nào phát huy ra trình độ tương ứng.
“Bọn họ nếu biết, vì sao không đi? Với thực lực của bọn họ, hẳn là đâu cũng có thể đi chứ?” Dương Khai kinh nghi bất định.
“Đâu cũng có thể đi?” Tang Đức nghe vậy cười nhạt không ngớt, “Điều này không cần thiết. Nếu ở bên ngoài, tu vi mạnh mẽ như vậy quả thực thiên địa hoành hành. Nhưng ở Tịch Hư Hải này, hai người bọn họ nếu dám ở ngoài lâu, đó cũng là muốn chết!”
“Lực lượng không được bổ sung?” Dương Khai bỗng nhiên hiểu được.
“Chính là!” Tang Đức gật đầu, “Tịch Hư Hải diện tích lớn bao nhiêu? Hai vị đại nhân kia dù hao hết tu vi, cũng đừng nghĩ tự bay đến lối ra. Một ngày lực lượng hao hết, trong Tịch Hư bí cảnh này lại không được bổ sung, mặc cho bọn họ tu vi thông thiên cũng chỉ có đường chết.”
Tịch Hư bí cảnh đầy rẫy vô cùng hóa lực, khiến bất kỳ võ giả nào cũng không thể thoải mái hấp thu thiên địa linh khí. Nếu trên biển rộng gió êm sóng lặng thì cũng chẳng sao. Cùng lắm thì dừng lại tìm một chỗ, bố trí Tịnh Linh Trận, lợi dụng nguyên tinh và đan dược phụ trợ, từ từ khôi phục. Chờ khôi phục xong lại đi tiếp.
Nhưng Dương Khai từ Tịch Hư Hải một đường đi tới, cũng biết ở sâu trong biển rộng, đều có vô số long hút thủy. Lực hút của long hút thủy rất mạnh, căn bản không phải nơi có thể thanh tịnh khôi phục.
Hơn nữa càng đi sâu vào, long hút thủy càng nhiều, lực hút cũng càng khủng khiếp. Đế Tôn tam trọng cảnh nhìn như cường đại, nhưng thật sự bay đến bên kia, chờ lực lượng không còn nhiều thì chỉ sợ cũng không cách nào chống lại.
Nghe đến đó, Dương Khai đã tin bảy tám phần. Lời Tang Đức nói lại có lý, không do hắn không tin.
“Vị trí cửa ra đó ở đâu, có thể cho ta xem một chút không?” Dương Khai kìm chế tâm tình kích động, nhìn như tùy ý hỏi một câu.
Việc Đế Tôn tam trọng cảnh làm không được, hắn không nhất định làm không được. Hắn có Huyền Giới Châu. Lực lượng đã tiêu hao hết có thể vào Huyền Giới Châu tránh né. Chờ khôi phục xong lại ra tiếp tục đi. Điều duy nhất hắn cần lo lắng là long hút thủy đó đừng thật quá mạnh.
Nếu thật mạnh, hắn cũng không ra được.
Nhưng trước tiên có được vị trí cửa ra chắc chắn không sai.
“Cái này không thể cho ngươi xem!” Tang Đức nhất quyết từ chối.
Dương Khai trầm giọng nói: “Đại sư như vậy sẽ không phúc hậu chứ? Ngươi tìm ta hợp tác, vậy phải chia sẻ thông tin. Ngươi cái gì cũng không cho ta xem, chỉ bằng lời nói một bên, ta làm sao tin ngươi?”
Tang Đức mỉm cười, nói: “Tin thì có, không tin thì không!”
Hắn một bộ dáng ăn chắc Dương Khai, khiến Dương Khai hận nghiến răng nghiến lợi nhưng không có cách nào.
Suy nghĩ một trận, Dương Khai nói: “Ta không hiểu, việc đi ra ngoài có liên quan gì đến đại sư tìm ta hợp tác?”
Tang Đức nói: “Muốn đi ra ngoài, không chỉ phải có vị trí cửa ra, còn cần có công cụ chứ? Lẽ nào ngươi còn muốn một đường bay qua?”
Dương Khai nhíu mày, nói: “Ngươi ngay cả công cụ để đi ra cũng không có?”
Tang Đức nói: “Có là có, nhưng cần phải đi lấy, không ở chỗ lão phu đây. Hơn nữa lấy vật đó cần vài người cùng nhau hợp tác. Đây cũng là lý do lão phu phải tìm tới ngươi.”
Dương Khai như có điều suy nghĩ nói: “Lấy thứ đó, lẽ nào liên quan đến lực lượng thần hồn mạnh yếu?”
Tang Đức cười, vuốt cằm nói: “Chính là. Ngươi có thể trong lúc cấp bách tiếp được bảy thành lực lượng thần hồn của lão phu, ngược lại cũng đáng quý. Chứng tỏ tu vi thần hồn của ngươi tuy không bằng lão phu, cũng không kém xa. Bằng không ngươi cho rằng lão phu sẽ nói cho ngươi những điều này?”
Hắn vẻ mặt ngạo nghễ, dường như cảm thấy bảy thành lực lượng thần hồn của mình có thể bị Dương Khai tiếp được là vinh hạnh của hắn. Hắn lại không biết, Dương Khai vừa rồi chỉ dùng hai thành lực lượng thần hồn mà thôi. Nếu không sợ làm bị thương lão thất phu này, Dương Khai thế tất sẽ cho hắn kiến thức thế nào là lực lượng thần hồn chân chính, tránh cho hắn ếch ngồi đáy giếng, tự cao tự đại.
Dương Khai không hiểu nói: “Thứ đó nếu là công cụ để đi ra, sao không ở chỗ ngươi?”
Tang Đức hừ nói: “Đó là sư phụ của ta luyện chế. Với bản lĩnh của lão phu, tạm thời còn luyện chế không được thứ đồ chơi đó!”
Dương Khai thân thể chấn động! Tang Đức nói đã rình đến bí ẩn của Đế Khí Sư. Ngay cả hắn cũng luyện chế không được, chẳng phải nói sư phụ của hắn là một Đế Khí Sư thật sự sao?
Trong Tịch Hư bí cảnh này lại có một Đế Khí Sư? Hơn nữa dường như còn không bị người biết. Dương Khai cực kỳ kinh ngạc.
Tang Đức làm như nhìn ra nghi ngờ của Dương Khai, mở miệng nói: “Sư phụ lão nhân gia ông ta không ở trong Thông Thiên thành, cũng chưa từng lộ ra bản lĩnh luyện khí trước mặt người ngoài. Sở dĩ không bị người biết.”
“Đã là đồ của sư phụ ngươi, ngươi như vậy đi lấy, hắn không ý kiến?” Dương Khai lạnh cười hỏi. Tang Đức này quả nhiên không phải thứ tốt gì. Đồ của sư phụ mình cũng phải tơ tưởng. Cũng không biết là sư phụ nào mắt mù, lại thu đồ đệ nghịch ngợm như vậy. Đổi lại là hắn đã sớm thanh lý môn môn, sao lại dung Tang Đức sống đến bây giờ.