» Chương 2640: Nam Môn Đại Quân

Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 8, 2025

Chương 2640: Nam Môn Đại Quân

“Chuyện nhà ngươi có hãn thê đã đồn ầm lên mấy ngày nay rồi, cả Băng Luân Thành đều biết, chỉ cần hỏi thăm một chút là rõ. Nếu không thì ta cũng không biết ngươi giả mạo tên Tiêu Bạch Y.” Cơ Dao đáp lại thật nhanh, đồng thời giận dữ mắng: “Tiêu Bạch Y! Ngươi còn có lương tâm không? Năm đó nếu không phải ta chiếu cố ngươi, ngươi sớm đã chết ở hoang sơn dã lĩnh rồi! Bây giờ thì hay rồi, sau khi chiếm hết tiện nghi lại bội bạc vô tình!”

“Chiếm tiện nghi!” Năm trăm võ giả lập tức dựng thẳng tai, ai nấy đều kinh ngạc nhìn Dương Khai.

Không phục không được, xấu như cô gái kia, có lẽ cho không cũng chẳng ai dám lấy, thế mà Dương Khai lại có gan đi chiếm tiện nghi của người ta. Cái khẩu vị này… cũng quá nặng rồi.

Sự ồn ào ở đây không chỉ khiến năm trăm võ giả gần đó xem đến thích thú, mà còn làm kinh động đến các võ giả đang trông coi trận kỳ ở đằng xa. Nhất thời, rất nhiều người đều nhìn về phía này.

Hỏi thăm một chút, họ liền biết có một vị hôn thê bưu hãn của Tiêu Bạch Y đã tìm đến tận nơi.

Việc Tiêu Bạch Y có một người vợ xấu xí, bưu hãn đã truyền đi mấy ngày nay rồi. Vì vậy, mọi người đều hớn hở xem náo nhiệt, muốn xem Dương Khai sẽ giải quyết thế nào.

“Chiếm tiện nghi…” Dương Khai mồ hôi lạnh nhễ nhại, vẻ mặt chột dạ không tự nhiên.

Mọi người nhìn sắc mặt hắn, quả thực có chuyện đó thật, càng thêm bội phục.

“Ngươi chạy đến Vấn Tình Tông nhận lệnh chiêu mộ muốn làm gì đừng tưởng ta không biết. Chẳng phải là nhìn đệ tử Băng Tâm Cốc da trắng mặt đẹp muốn mang mấy người về sao? Ta nói cho ngươi biết, ngươi si tâm vọng tưởng! Ngươi dám mang một người về ta giết một người, ngươi dám mang hai người về ta giết một đôi! Ngay cả thứ quý giá của ngươi ta cũng cắt đứt!”

Năm trăm võ giả ầm ĩ cười to. Mặc dù hình dạng của Cơ Dao hiện tại thực sự khó mà khen ngợi, nhưng những lời nàng nói lại bộc lộ sự bùng nổ, quả nhiên là bưu hãn vô cùng. Đổi lại là nữ nhân nào dám nói những lời này?

Nhất là Hoắc Hãn, đứng một bên cười không ngừng, chỉ mong Dương Khai càng xui xẻo càng tốt.

“Được được…” Dương Khai vội vàng truyền âm, người ngoài không biết dáng vẻ thật của Cơ Dao thế nào, nhưng hắn lại rõ ràng. Một nữ nhân xinh đẹp và lạnh lùng như vậy, nói ra những lời như thế, thật sự khó cho nàng. Hắn trong lòng thở dài, tiếp tục truyền âm nói: “Cũng được, đã ồn ào lên rồi, vậy thì phối hợp ta một chút. Lát nữa tìm cơ hội đánh với ta một trận!”

Cơ Dao trong lòng hơi động, vội vàng đáp: “Được!”

“Thô bỉ quá!” Dương Khai đau đớn kêu lớn, tay chỉ Cơ Dao, không ngừng chỉ trỏ, dáng vẻ thống khổ: “Ta Tiêu Bạch Y một đời tiêu sái, sao lại gặp phải nữ nhân thô bỉ như ngươi! Ông trời không có mắt, ông trời không có mắt a!”

Cơ Dao giận dữ nói: “Ngươi còn dám chê bản tiểu thư!”

Vừa nói chuyện, thân hình thoắt một cái liền vọt tới, hai tay vung vẩy, hướng về phía Dương Khai gãi loạn xạ, vừa động thủ vừa không ngừng mắng chửi, chỉ thấy mọi người mặt mày run sợ.

Dương Khai trái đỡ phải gạt, nhưng lại lực bất tòng tâm. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, quần áo của hắn đã bị Cơ Dao cào rách nát, dáng vẻ tơi tả.

“Hí… Cô gái này, lại có thể cũng là Đế Tôn cảnh?”

“Tiêu đại nhân là Đế Tôn cảnh, nhưng hắn lại hoàn toàn không phải là đối thủ, có thể thấy tu vi của cô gái này còn cao hơn Tiêu đại nhân.”

“Nghe nói Tiêu đại nhân xuất thân từ Thanh Dương Thần Điện ở Nam Vực, cô gái này xuất thân từ đâu?”

Lúc trước mọi người xem náo nhiệt, còn không để Cơ Dao vào mắt. Nhưng hôm nay Cơ Dao vừa động thủ, tu vi Đế Tôn cảnh liền bại lộ, khiến mọi người thấy lòng run sợ!

Đàn bà đanh đá không đáng sợ, có thực lực đàn bà đanh đá mới đáng sợ.

“Đủ rồi!” Dương Khai gầm lên một tiếng, Đế Nguyên thúc đẩy một chút, liền chấn Cơ Dao ra. Mắt hắn lộ hung quang nói: “Đừng động tay động chân với bản thiếu gia nữa, nếu không đừng trách bản thiếu gia không khách khí với ngươi.”

Cơ Dao ngẩn ra, một mặt không ngờ Dương Khai lại dám ra tay với nàng, bất quá rất nhanh liền điên cuồng kêu lên: “Tiêu Bạch Y, ngươi dám ra tay với ta, bản tiểu thư liều mạng với ngươi!”

Vừa nói chuyện, trên tay vừa lật, một thanh trường kiếm loong coong tế xuất, một kiếm liền hướng Dương Khai quét đi qua.

Dương Khai không tránh kịp, quần áo bị rạch ra một lỗ hổng lớn, suýt nữa bị mổ bụng.

“Tiện nhân muốn chết!” Dương Khai lửa giận ngút trời, hai tay vỗ đẩy, Đế Nguyên trào động, một cái chưởng ấn to lớn liền hướng Cơ Dao đánh tới.

Ầm ầm ầm…

Đế Tôn cảnh ra tay, khí thế phi phàm, chỉ khiến đông đảo võ giả sắc mặt đại biến. Nhưng Cơ Dao đứng mũi chịu sào lại nhẹ nhàng một kiếm phá giải sát chiêu của Dương Khai, cầm kiếm mà lên, những đóa kiếm hoa thoáng cái bao vây Dương Khai.

“Đánh nhau, thật đánh nhau…”

“Đây là muốn cuộc chiến sinh tử a.”

“Có hôn ước hai người sao lại ầm ĩ đến mức này, Tiêu đại nhân tính khí không tốt lắm a, nàng kia lại càng không thể nói lý.”

Lúc trước xem náo nhiệt, năm trăm võ giả kia đều xem đến thích thú. Nhưng vừa thấy Dương Khai và Cơ Dao thật sự đánh nhau, họ lại thấp thỏm bất an, không biết mình có thể bị liên lụy hay không.

Hoắc Hãn kia lại nhìn một trận mặt mày hớn hở, trong thâm tâm âm thầm cổ vũ Cơ Dao, ước gì Cơ Dao một kiếm đâm chết Dương Khai mới tốt.

Tào Húc thì mồ hôi lạnh xối xả, đứng tại chỗ do dự một trận, vội vàng hướng phương vị Phong Trì ở phi đi. Bây giờ hai đại Đế Tôn cảnh đánh nhau kịch liệt, đã không phải là hắn có thể can thiệp. Hắn chỉ có thể báo cáo việc này cho Phong Trì, thỉnh Phong Trì định đoạt nên xử lý thế nào.

Trong bầu trời, Dương Khai và Cơ Dao liều mạng khó phân thắng bại, dáng vẻ có thâm cừu đại hận. Vừa đánh, hai người còn vừa mắng chửi.

Ầm ầm một trận, hai người một hồi đánh tới nơi này, một hồi giết tới đó, được gọi là một cái nóng bỏng.

Phía dưới không ít Đế Tôn cảnh đều đang ngẩng đầu nhìn lên, chỉ là họ và Dương Khai Cơ Dao không có chút quan hệ nào, đương nhiên sẽ không đến lo chuyện bao đồng. Sau khi hỏi thăm một chút, họ đều biết chuyện gì đang xảy ra, không khỏi bật cười.

Đánh một lúc lâu, chiến trường sớm đã di chuyển đi. Đúng lúc này, phía dưới xa xa truyền tới một âm thanh: “Tiêu công tử, các ngươi đang làm gì?”

Dương Khai tranh thủ lúc rảnh rỗi nhìn xuống, phát hiện là Phong Trì đang gấp gáp chạy tới, mặt đầy tức giận.

Dương Khai làm sao để ý hắn, chỉ lo cùng Cơ Dao vừa chiến vừa đi, hướng về một hướng khác chạy đi.

“Nam Môn Đại Quân ở bên kia?” Cơ Dao trong lòng hiểu ý, vừa phóng thích sát chiêu vừa mở miệng hỏi.

“Ừm. Mấy ngày nay ta lặng lẽ đi ra vài lần, tuy rằng không dám đi sâu vào điều tra, nhưng Nam Môn Đại Quân tuyệt đối ở bên cạnh, cụ thể ở vị trí nào thì không rõ lắm. Ngươi ta nên chú ý nhiều hơn!”

“Hắn có cái gì đặc trưng?” Cơ Dao hỏi.

“Chưa thấy qua, cũng không nhận thức. Bất quá hắn là Trận Pháp Đại Sư, đã muốn phụ trách phá trận, bên cạnh khẳng định có cường giả bảo vệ. Nhìn xem chỗ nào có mấy vị Đế Tôn cảnh cùng một chỗ là được rồi.”

“Được!” Cơ Dao vừa đáp, vừa phóng xuất Thần Niệm, khắp nơi tra xét.

Không nhận được đáp lại của Dương Khai, trên mặt Phong Trì không khỏi phủ đầy sương lạnh.

“Phong trưởng lão, bên kia là vị trí hiện tại của Nam Môn đại sư, không thể để họ tiếp cận bên kia nữa, nếu không sẽ quấy rầy Nam Môn đại sư.” Tào Húc vừa thấy hướng di chuyển của Dương Khai và Cơ Dao, vội vàng mở miệng nhắc nhở.

“Không cần ngươi nói, chẳng qua là hai người này bây giờ đánh nhau thật tình, không phân ra sinh tử e rằng sẽ không từ bỏ ý đồ.” Phong Trì mặt âm trầm, ảo não nói: “Biết trước là kết quả này, bản tọa nói gì cũng sẽ không để ngươi dẫn nữ nhân kia đi.”

Tào Húc cười khổ nói: “Ai biết nàng kia lại không thể nói lý như vậy.”

“Việc này không nên chậm trễ, tranh thủ thời gian cản bọn họ lại gấp rút!” Phong Trì nói xong, lập tức phi thân hướng Dương Khai và Cơ Dao phi đi.

“Bên kia!” Đúng lúc này, Dương Khai đột nhiên thần sắc khẽ động, lặng lẽ nháy mắt ra hiệu với Cơ Dao, nói: “Bên kia có một vị Đế Tôn hai tầng cảnh, hai vị Đế Tôn một tầng cảnh. Phải là người bảo vệ Nam Môn Đại Quân!”

Hai người liếc nhau, song song hướng bên kia phi đi, chiêu thức trên tay vẫn như cũ hung mãnh hướng đối phương đánh tới.

Không lâu sau, hai người liền đã đến gần vị trí đã điều tra từ trước.

Nhìn lướt qua, Dương Khai liền nhìn thấy một nam tử trung niên vóc người khôi ngô, đang bố trí trận kỳ. Bên cạnh hắn, có ba vị Đế Tôn cảnh vòng vệ, trong đó một cái Đế Tôn hai tầng cảnh, hai cái Đế Tôn một tầng cảnh.

“Nam Môn Đại Quân!” Mắt Dương Khai sáng lên, tập trung vào nam tử khôi ngô đang bày trận kia.

“Người nào ở đây càn rỡ, mau mau rời đi nơi này!” Ba người Đế Tôn cảnh kia, trong đó cường giả hai tầng cảnh ngẩng đầu nhìn tới, lạnh giọng quát lên.

“Động thủ!” Dương Khai khẽ quát một tiếng với Cơ Dao.

Cơ Dao xem thời cơ, hung hăng một chưởng hướng Dương Khai vỗ qua. Uy lực của chưởng này, khiến phong vân biến sắc, trực tiếp vỗ vào lồng ngực Dương Khai.

Oa một tiếng, Dương Khai há mồm phun ra một chùm sương máu, thân hình như thiên thạch rơi xuống, rơi xuống.

Nhìn hướng rơi xuống, lại chính là hướng vị trí của Nam Môn Đại Quân rơi tới.

Đồng thời, trong con ngươi của Cơ Dao lóe lên sự tàn khốc, trong miệng bạo quát lên: “Tiêu Bạch Y, hôm nay nơi này chính là nơi ngươi táng thân!”

Vừa la to, vừa phi thân xuống, nhìn tư thế như muốn đuổi tận giết tuyệt.

Cơ Dao đến sau mà tới trước, lại và Dương Khai gần như đồng thời rơi xuống đất. Bất quá, đợi tới gần mọi người, thân hình hai người lại đồng thời nhất chuyển, hướng phía trước đột kích tới.

Cơ Dao không còn giữ lại thực lực, một kiếm quét ra, thiên địa rung động.

“Đế Tôn hai tầng cảnh!” Ba người bảo vệ Nam Môn Đại Quân hơi biến sắc mặt, bạo quát đồng thời, cường giả Đế Tôn hai tầng cảnh đã ra tay, hướng Cơ Dao chặn lại.

Còn Dương Khai thì không quan tâm, lao thẳng tới Nam Môn Đại Quân, thần sắc lạnh lùng, khí huyết ngút trời, không có nửa điểm bị thương.

Nam Môn Đại Quân tuy là một Trận Pháp Đại Sư, nhưng bản thân tu vi cũng không yếu, cũng là cường giả Đế Tôn một tầng cảnh.

Vừa thấy Dương Khai hùng hổ lao tới, Nam Môn Đại Quân tuy giật mình, nhưng cũng không hoảng loạn. Chỉ lui về phía sau vài bước, mắt lạnh nhìn tới.

“Tiểu tặc ngại gì, dám đối với Nam Môn đại sư bất lợi!” Trong đó một cái Đế Tôn một tầng cảnh hét lớn một tiếng, thẳng người đón nhận.

“Cút cút cút!” Dương Khai gầm lên, cong ngón tay búng một cái, một đạo Nguyệt Nhận đã hướng trước chém đi ra ngoài.

Cái Đế Tôn một tầng cảnh kia mắt nhìn Nguyệt Nhận đánh tới, hừ lạnh một tiếng, thôi động một thân Đế Nguyên muốn phòng hộ. Nhưng hắn đâu biết Nguyệt Nhận quỷ dị và sát thương, Đế Nguyên của hắn vừa tiếp xúc với Nguyệt Nhận, đúng là thoáng cái tan vỡ ra, sợ đến hắn hồn phi phách tán, vội vàng tế xuất bí bảo phòng hộ, che ở trước người.

Nhưng bỏ lỡ thời cơ, Dương Khai đã giết đến trước mặt, một chưởng liền hướng đầu hắn đánh.

Ầm một tiếng, vị Đế Tôn một tầng cảnh này ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, đầu đã bị đập nát, óc văng tung tóe khắp đất.

Quay lại truyện Vũ Luyện Điên Phong

Bảng Xếp Hạng

Chương 737: Đỉnh núi!

Chương 736: Nhất phi trùng thiên

Chương 735: Tịnh Thế Thanh Liên