» Chương 2668: Hoài nghi
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 8, 2025
Chương 2668: Hoài nghi
“Dương huynh!” Đỗ Hiến tuy rằng không có Diệp Tinh Hàm tâm tình hóa như vậy, nhưng cũng là thần sắc kích động ôm quyền.
Bởi vì chỉ cần Dương Khai đến, như vậy bọn họ thì có cơ hội rời đi nơi này, không đến nỗi cả đời bị vây chết trong Đế Thiên Cốc. Tuy nói Thiên Diệp Tông tự dưng bị diệt môn, kẻ thù thực lực mạnh mẽ, nhưng thân là Thiên Diệp Tông thế hệ tuổi trẻ đại sư huynh, hắn có trách nhiệm, cũng có nghĩa vụ báo thù rửa hận cho tông môn.
Muốn báo thù, đầu tiên phải tăng cao thực lực, thứ yếu là phải rời khỏi nơi này.
Thực lực tăng lên là chuyện của chính hắn, có thể muốn rời khỏi nơi này chỉ có thể dựa vào Dương Khai.
“Diệp cô nương, Đỗ huynh…” Dương Khai khẽ vuốt cằm, than thở: “Xin mời nén bi thương.”
Hắn cũng không biết nên nói gì, dù là ai gặp phải họa diệt môn, chỉ sợ tâm tình đều sẽ không quá tốt, cũng hiểu Diệp Tinh Hàm thất thố.
Ba người đối thoại vài câu, cũng làm cho những đệ tử Thiên Diệp Tông không rõ chân tướng nhìn ra đầu mối. Rất nhanh, từng trận tiếng bàn luận vang lên, mọi người cũng đều đoán ra thân phận của Dương Khai.
Bởi vì trốn tới đây sau khi, Đỗ Hiến liền nói với bọn họ, không muốn nản lòng thoái chí, không muốn xem thường từ bỏ, bọn họ còn có cơ hội rời đi nơi này, có cơ hội báo thù rửa hận cho sư môn, chỉ chờ tới lúc một người tên là Dương Khai đến.
Bây giờ người gọi Dương Khai đã đến, rất nhiều đệ tử Thiên Diệp Tông dồn dập phấn chấn lên, nhìn Dương Khai ánh mắt tràn đầy hừng hực.
“Người đều ở nơi này?” Dương Khai ánh mắt đảo qua, không nhìn thấy người mình muốn thấy, tuy nói là nằm trong dự liệu, nhưng vẫn là không khỏi có chút thất vọng.
Thiên Diệp Tông lần này chạy thoát người không nhiều, tính toán đâu ra đấy cũng bất quá 500 người mà thôi, bây giờ tất cả đều hội tụ ở trong thung lũng này, hơn nữa tu vị cũng là cấp độ không đồng đều, Đạo Nguyên Cảnh cũng chỉ có vẻn vẹn không tới mười người.
“Dương công tử, xin mời bên trong nói chuyện!” Diệp Tinh Hàm tâm tình khôi phục một chút, xoa xoa khóe mắt, đưa tay ra hiệu nói.
Dương Khai gật gù, hướng ngọn núi này đi đến, Ưng Phi theo sát phía sau, khí tức không hiện ra, cũng làm cho người không nhìn ra sâu cạn.
Núi đã được sửa sang lại một phen, hơn một năm nay Diệp Tinh Hàm cùng Đỗ Hiến bọn người cư trú ở đây, lòng dạ báo thù chi chí, nỗ lực tu luyện, kỳ vọng sẽ có một ngày có thể đâm chết kẻ thù.
Trong núi không có đồ dùng gì, mấy người đều ngồi trên mặt đất. Ngoài Dương Khai cùng Ưng Phi, chính là Diệp Tinh Hàm cùng Đỗ Hiến hai người, tựa hồ trong số các đệ tử Thiên Diệp Tông còn sống sót, chỉ có hai người bọn họ tu vị và địa vị cao nhất.
“Cụ thể chuyện gì xảy ra? Ta chỉ nghe nói Thiên Diệp Tông bị Lưu Ảnh Kiếm Tông diệt, việc này là thật hay giả?” Dương Khai mở miệng hỏi.
Diệp Tinh Hàm cùng Đỗ Hiến liếc mắt nhìn nhau, người trước nhẹ nhàng gật đầu, người sau mới mở miệng nói: “Dương huynh nghe nói không sai, diệt ta Thiên Diệp Tông, đúng là Lưu Ảnh Kiếm Tông.”
“Bên ngoài tin đồn là bởi vì sự tồn tại của Thiên Khôi khiến Lưu Ảnh Kiếm Tông thấy lợi làm ăn, điều này cũng là thật sao?”
Đỗ Hiến cả giận nói: “Lưu Ảnh Kiếm Tông chủ tu Kiếm Đạo, một lòng Vấn Kiếm, mặc dù ta Thiên Diệp Tông có Thiên Khôi, thì làm sao có thể khiến bọn họ động tâm. Việc này còn có kẻ chủ mưu!”
Dương Khai cau mày, nói: “Lời ấy nghĩa là sao?”
Diệp Tinh Hàm cùng Đỗ Hiến lại liếc mắt nhìn nhau, tựa hồ có hơi muốn nói lại thôi.
Dương Khai nói: “Không có gì khó nói, ta nếu đã đến nơi này, tự nhiên là phải điều tra rõ ràng. Trong Thiên Diệp Tông, cũng có bằng hữu của ta.”
Đỗ Hiến nghe vậy, lúc này mới lên tiếng nói: “Dương huynh… ngươi còn nhớ tới Hoa Thanh Ti?”
Dương Khai hơi nhướng mày: “Hoa tỷ?”
Hoa Thanh Ti hắn làm sao không nhớ tới, chỉ là nghe lời này của Đỗ Hiến, dường như việc Thiên Diệp Tông bị diệt có chút liên quan đến Hoa Thanh Ti. Điều này khiến hắn không khỏi ngờ vực. Hơn nữa, lúc trước ở Toái Tinh Hải chia tay Hoa Thanh Ti, hai người liền chưa từng gặp lại.
Dương Khai cũng không biết Hoa Thanh Ti rốt cuộc đi đâu.
Hoa tỷ biết không ít bí mật của hắn, đặc biệt là liên quan đến Tiểu Huyền giới. Chỉ bất quá hắn cảm thấy Hoa Thanh Ti người này có thể tin, cho nên mới cho nàng tự do, thậm chí không tiếc tặng nàng một viên Thái Diệu Đan quý giá.
Đỗ Hiến nói: “Toái Tinh Hải sau khi kết thúc, Hoa Thanh Ti bỗng nhiên đến Thiên Diệp Tông, có người nói là có ước hẹn với Dương huynh, muốn ở Thiên Diệp Tông chờ đợi Dương huynh.”
Dương Khai gật đầu nói: “Không sai. Thật có chuyện này.”
Ngày đó ở Toái Tinh Hải chia tay Hoa Thanh Ti, Dương Khai từng nói, nếu là nàng ngày sau không tìm được mình, liền đi Thiên Diệp Tông chờ đợi, bởi vì Xích Nguyệt chờ người còn ở Thiên Diệp Tông, hắn khẳng định là phải về Thiên Diệp Tông.
Bây giờ xem ra, Hoa tỷ quả nhiên giữ lời hứa, ra Toái Tinh Hải sau, liền tới Thiên Diệp Tông.
Đỗ Hiến vẻ mặt cổ quái nói: “Này Dương huynh cũng biết, vị này Hoa đại nhân chân chính xuất thân?”
Dương Khai đáp: “Đệ tử Tinh Thần cung.”
Điều này không phải bí mật gì, hắn đã sớm biết. Hoa Thanh Ti cũng chính là phụng mệnh sư phó của nàng, đi Phong Lâm thành truy tra nguyên nhân cái chết của một kẻ bị ruồng bỏ của Tinh Thần cung tên là Hàn Lãnh, lúc gặp Dương Khai, kết quả bị Dương Khai bắt vào Tiểu Huyền giới, thu làm Hồn nô.
Đỗ Hiến kinh ngạc nói: “Dương huynh dĩ nhiên biết?”
Hắn còn tưởng rằng Dương Khai đối với chuyện này không biết gì cả, nào hiểu được Dương Khai tâm trong gương sáng như thế. Hắn vốn tưởng rằng Hoa Thanh Ti lợi dụng Dương Khai, cho nên mới có chút muốn nói lại thôi, có thể bây giờ nhìn lại, sự tình dường như cũng không phải như mình nghĩ.
Khiến hắn hiện tại cũng không biết chuyện gì xảy ra.
Dương Khai cau mày nói: “Đỗ huynh, có chuyện nói thẳng, Hoa tỷ làm người ta tin được, việc Thiên Diệp Tông hẳn là không liên quan đến nàng.”
Nếu không tin được, Dương Khai cũng không thể thả nàng tự do, hồn ấn nắm ở trên tay, bất cứ lúc nào khống chế sự sống chết của nàng.
Đỗ Hiến trầm ngâm một chút, lúc này mới lên tiếng nói: “Dương huynh, vị kia Hoa đại nhân lần thứ hai về Thiên Diệp Tông thời gian, đã là Đế Tôn, bất quá nàng nói có ước hẹn với ngươi trước, muốn ở Thiên Diệp Tông chờ ngươi, vì lẽ đó sư tôn liền mời nàng ở trong tông ở lại. Trong lúc cùng Xích Nguyệt mấy vị khách khanh đi rất gần.”
Quan hệ giữa Xích Nguyệt chờ người và Dương Khai Hoa Thanh Ti đương nhiên biết, thân cận nhau tự nhiên không có vấn đề gì. Hơn nữa, hành trình Toái Tinh Hải Hoa Thanh Ti quả nhiên cũng thăng cấp Đế Tôn, không phụ lòng viên Thái Diệu Đan Dương Khai tặng nàng.
“Vốn là vẫn tường an vô sự, ta Thiên Diệp Tông giành được rất nhiều bí mật bất truyền, trong tông lại có hoa đại nhân như vậy Đế Tôn cảnh làm khách trấn thủ, tất nhiên là một mảnh tươi tốt.” Đỗ Hiến trên mặt hiện ra vẻ tưởng nhớ, tựa hồ là trong lòng đọc lại khoảng thời gian đó, “Đáng tiếc trời không chiều lòng người. Bỗng nhiên có một ngày, có một cường giả rất lợi hại đến Thiên Diệp Tông, hơn nữa là tìm Hoa đại nhân. Tu vị người kia làm sao chúng ta tuy rằng nhìn không thấu, nhưng tuyệt đối là Đế Tôn cảnh không thể nghi ngờ.”
“Người kia cùng Hoa đại nhân rốt cuộc nói gì không ai biết, bất quá cũng chính là lần đó, chúng ta mới biết Hoa đại nhân hóa ra là đệ tử Tinh Thần cung, hơn nữa còn là đệ tử dưới trướng một vị trưởng lão Tinh Thần cung.”
“Chờ người kia đi rồi, Tông chủ đi vào bái kiến Hoa đại nhân, nhưng không thấy hình bóng Hoa đại nhân, cũng không ai biết nàng đi đâu. Bất quá mọi người nghĩ Hoa đại nhân là người Tinh Thần cung, tu vị lại có Đế Tôn cảnh, sợ là không ai dám làm khó dễ nàng, tự nhiên không để việc này trong lòng. Nhưng là một tháng sau chuyện này, Lưu Ảnh Kiếm Tông bỗng nhiên vô cớ công kích ta Thiên Diệp Tông, diệt môn ta Thiên Diệp Tông.”
Dương Khai nghe xong một lát, lúc này mới trầm mặt nói: “Vì lẽ đó các ngươi suy đoán, việc này có liên quan đến Hoa tỷ? Điều này làm sao liên lụy?”
Đỗ Hiến nói: “Cũng không phải là suy đoán, bởi vì ngày đó tông môn gặp rủi ro thời gian, cường giả từng tới tìm Hoa đại nhân cũng đã ra tay. Người kia ta cũng đã gặp từ xa một lần, tuy rằng nhìn không rõ ràng, có thể thân hình kia nhưng sẽ không sai. Người kia tuyệt đối là Đế Tôn hai tầng cảnh, nếu không có như vậy, Thiên Khôi ta Thiên Diệp Tông ra hết, thì làm sao có thể chịu khổ họa diệt môn.”
Diệp Tinh Hàm ở một bên gật đầu nói: “Không sai, ta cũng đã gặp người kia. Thiên Khôi ta Thiên Diệp Tông, nhiều là người kia ra tay chế phục, cho nên mới không cách nào chống lại Lưu Ảnh Kiếm Tông!”
Dương Khai nghe xong, sắc mặt khó coi, thầm nghĩ không trách Thiên Diệp Tông dù có Thiên Khôi đều không phải là đối thủ, hóa ra là có cường giả cấp bậc Đế Tôn hai tầng cảnh ra tay. Chỉ là… Rốt cuộc chuyện này là sao?
Nếu cường giả Đế Tôn hai tầng cảnh này là người Tinh Thần cung, con kia tìm Hoa Thanh Ti là được, Hoa Thanh Ti cũng là đệ tử Tinh Thần cung, lại không phản bội sư môn, chỉ là không thể hoàn thành nhiệm vụ sư tôn nàng giao thôi. Không đạo lý dưới cơn nóng giận mượn danh nghĩa người khác diệt môn Thiên Diệp Tông đi.
Từ nơi sâu xa, Dương Khai luôn cảm giác có một loại âm mưu.
Ngẩng đầu nhìn Đỗ Hiến, Dương Khai nói: “Đỗ huynh trước đề cập kẻ chủ mưu, sẽ không phải là chỉ…”
Hắn đưa tay chỉ lên trời.
Đỗ Hiến cười khổ lắc đầu: “Ta không biết, thế nhưng Lưu Ảnh Kiếm Tông không cần thiết vô duyên vô cớ tìm Thiên Diệp Tông ta phiền phức, định là bị người nào đó sai khiến.”
Trước hắn hoài nghi Hoa Thanh Ti, hoài nghi Tinh Thần cung, có thể hiện tại tỉ mỉ nghĩ lại, nếu Tinh Thần cung muốn đối với Thiên Diệp Tông bất lợi, cần gì phiền phức như vậy, Tinh Thần cung là bá chủ Nam Vực, tông môn Đại Đế, tùy tiện liền bóp nát Thiên Diệp Tông.
Trong lúc nhất thời, đều trở nên trầm mặc.
“Dương công tử, ngươi từ bên ngoài đi vào, có từng nghe được tin tức cha ta?” Diệp Tinh Hàm có chút thấp thỏm nhìn Dương Khai.
Dương Khai lắc đầu nói: “Ta cũng mới về Nam Vực không lâu, chỉ biết là đại khái, tình huống cụ thể cũng không rõ ràng. Diệp Tông chủ không chết sao?”
Diệp Tinh Hàm rưng rưng muốn khóc nói: “Không biết, cha ngày đó đưa chúng ta vào Đế Thiên Cốc, liền phá hoại trận pháp không gian bên ngoài, chúng ta cũng không biết bên ngoài cuối cùng thế nào.”
Đỗ Hiến nói: “Sư tôn vốn định đưa Xích Nguyệt mấy vị khách khanh vào, chỉ là bọn họ không đồng ý, ngược lại cùng những đệ tử khác liều mạng bảo vệ tông môn, bây giờ… cũng là sinh tử chưa biết.”
Dương Khai khẽ vuốt cằm, Xích Nguyệt chờ người mỗi người đều là bá chủ trong Hằng La tinh vực. Tuy nói đến Tinh Giới sau có chút không quen, nhưng tiến vào Thiên Diệp Tông sau lại được chăm sóc rất lớn. Thiên Diệp Tông có nguy nan, lấy bản tính của bọn họ đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
“Chuyện của bọn họ các ngươi không cần để ý, nếu bọn họ làm như vậy, sống hay chết đều là sự lựa chọn của bọn họ.” Dương Khai khẽ thở dài, bây giờ chỉ có thể xác định Ngả Âu còn sống, Xích Nguyệt, Quỷ Tổ cùng Cổ Thương Vân cũng không biết sinh tử, khiến hắn lo lắng.
Đứng lên nói: “Một tháng sau, Lưu Ảnh Kiếm Tông muốn ở Lưu Ảnh Thành tổ chức một buổi đấu giá, vật đấu giá chính là Thiên Khôi của các ngươi Thiên Diệp Tông. Các ngươi có muốn đi nhìn một cái không?”
“Cái gì?” Diệp Tinh Hàm cùng Đỗ Hiến đều kinh hãi.
Dương Khai cười lạnh một tiếng: “Buổi đấu giá này là mấu chốt, chỉ cần đi đến đó, đúng sai, đen trắng sẽ rõ ràng.”