» Chương 3271: Khu ma
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 9, 2025
Phảng phất như cho một nắm muối vào chảo dầu, khi vầng sáng kia khuếch tán, cảnh tượng không thể tin nổi xuất hiện.
Hơn vạn Ma Nhân đồng loạt bừng sáng hồng quang, ai nấy như phát điên, khí thế đột ngột tăng vọt.
Ôn Tử Sam, Mã Khanh và Tiêu Vũ Dương đồng loạt biến sắc, lộ vẻ kinh hãi.
Mã Khanh thất thanh nói: “Đây là bí thuật gì?”
Bí thuật cỡ này quả thực chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy. Hồng quang rực rỡ, hơn vạn Ma Nhân khí thế đều tăng lên đáng kể, tương đương với vô cớ tăng cường thực lực của họ lên một đoạn. Bí thuật như vậy có thể nói là kỳ tích.
Thử nghĩ xem, nếu hai nhóm người ngang sức đang huyết chiến, một bên bỗng nhiên nhận được sự trợ giúp của bí thuật này, thì kết quả thắng bại có thể nói là không còn hồi hộp gì nữa.
Huống hồ, bí thuật của Dương Khai khi triển khai ra có thể bao trùm trên vạn người.
Mã Khanh chưa từng thấy, Tiêu Vũ Dương cũng chưa từng thấy, Ôn Tử Sam đương nhiên cũng chưa từng thấy. Cả ba người đều há hốc mồm kinh ngạc.
Ngược lại, ba người Phạm Ngô đi theo để tìm hiểu ngọn ngành lại nhìn nhau. Thương Cẩu cau mày nói: “Sao ta cảm giác cái này giống như…” Những chữ sau nói khẽ, dù Mã Khanh ba người có vểnh tai lên cũng không nghe rõ.
Phạm Ngô vuốt cằm nói: “Khá giống.”
Loan Phượng cau mày nói: “Không thể nào, loại bí thuật này hắn làm sao có thể triển khai ra?”
Ba người bọn họ tuy rằng cũng chưa từng thấy loại bí thuật này, nhưng trong truyền thừa bản nguyên Thánh Linh của mỗi người lại có ký ức tương tự. Chỉ có điều vì chưa từng thấy, cho nên cũng không dám quá khẳng định.
Ba người ngươi một lời ta một câu, khiến Mã Khanh đám người ngứa ngáy khó chịu, không khỏi có cảm giác bứt tai vò má. Nghĩ thầm có lời gì không thể nói toạc ra, sao phải thần thần bí bí như vậy? Nhưng đối mặt ba vị Thánh Linh, bọn họ cũng không dám quá mức làm càn.
Đúng lúc này, chú ngôn trong miệng Dương Khai thay đổi, lại chỉ tay hướng xuống dưới. Đầu ngón tay toát ra ánh sáng trắng, vầng sáng khuếch tán.
Hào quang màu nhũ bạch lướt qua, hơn vạn Ma Nhân cùng nhau phát ra tiếng rên rỉ đau đớn. Tiếp theo, từng tia ma khí từ trong cơ thể bọn họ tràn ra, hóa thành vô hình.
Mã Khanh trợn to tròng mắt: “Càng thật sự có thể!”
Trước đây bọn họ cũng không phải chưa từng thử trục xuất ma khí trong cơ thể những Ma Nhân kia, nhưng trước sau đều không làm được. Ma khí quỷ dị kia cực kỳ khó nhằn. Dù bọn họ có thể loại bỏ đi một ít cũng không cách nào hoàn toàn loại bỏ sạch sẽ, cũng không làm được thủ đoạn biến nặng thành nhẹ nhàng như Dương Khai.
Phải biết bọn họ chỉ có thể loại bỏ từng người một, còn Dương Khai lại một lần đem bí thuật này bao phủ trên vạn người. Sự chênh lệch giữa hai bên không thể tính theo lẽ thường.
“Thượng cổ Vu Thuật!” Phạm Ngô sắc mặt chấn động, khẽ hô lên.
Nếu như nói vừa nãy chỉ là nghi ngờ, thì hiện tại có thể khẳng định, bí thuật Dương Khai triển khai, lại là Thượng cổ Vu Thuật!
“Thượng cổ Vu Thuật?” Mã Khanh trợn tròn mắt, ngạc nhiên nhìn về phía Phạm Ngô, khiêm tốn thỉnh giáo: “Phạm huynh ý tứ, đây là bí thuật truyền thừa từ thượng cổ?”
Phạm Ngô liếc hắn một cái, không phản ứng.
Hắn dù sao cũng là một Thánh Linh, dưới trướng một đám Yêu Vương mỗi người đều có thể so với Đế Tôn ba tầng kính. Bản thân Mã Khanh cũng chỉ là tu vi này mà thôi. Đến Man Hoang Cổ Địa, hắn cũng chỉ có thân phận là thủ hạ của hắn. Dám xưng huynh gọi đệ với hắn, Phạm Ngô có thể phản ứng mới là lạ.
Nhìn ra sự coi thường trong mắt Phạm Ngô, Mã Khanh đỏ mặt, bất đắc dĩ vì nắm đấm không to bằng người khác, cũng không dám phát tác, khỏi nói nhiều lúng túng.
Ôn Tử Sam trong lòng cười thầm, ngoài mặt bất động thanh sắc nói: “Tiểu tử này phúc duyên cũng không phải cạn, ngay cả thượng cổ bí thuật lại đều có thể có được, lần này nhưng là giúp đại ân.”
Phạm Ngô lạnh nhạt nói: “Cái này cùng có phải hay không đến không có quan hệ.”
“Sao giảng?” Ôn Tử Sam tò mò nhìn hắn.
Có lẽ là vì Dương Khai quan hệ, thái độ của Phạm Ngô đối với Ôn Tử Sam cũng tạm được. Trầm ngâm một lúc nói: “Bây giờ Tinh Giới bên trong, bí thuật truyền thừa từ thượng cổ viễn cổ cũng không phải không có. Chỉ là ngươi có thể thấy được có người triển khai ra chưa?”
Ôn Tử Sam cau mày nói: “Đúng là chưa từng thấy. Có lẽ là người ta giấu giếm, trốn đi tu luyện.”
Loan Phượng khẽ cười nói: “Không tu luyện được.”
Ôn Tử Sam ngạc nhiên nói: “Đây là vì sao?”
Loan Phượng nói: “Một thời đại có một thời đại thiên địa pháp tắc. Dưới thiên địa pháp tắc tương ứng có bí thuật tương ứng sinh ra. Vu Thuật là đồ vật của thời đại thượng cổ, cũng chỉ có ở thiên địa pháp tắc như vậy trong thời đại thượng cổ mới có thể tu luyện. Bây giờ pháp tắc của Tinh Giới căn bản là không cách nào thỏa mãn yêu cầu tu luyện.”
Mã Khanh cùng Ôn Tử Sam nghe nhìn nhau: “Còn có cách nói này?”
Hai người bọn họ tuy rằng tu vi không thấp, kiến thức cũng không cạn, nhưng chuyện như vậy vẫn đúng là chưa từng nghe nói. Cũng chỉ có Thánh Linh loại tồn tại kỳ lạ có thể có ký ức truyền thừa bản nguyên, mới có thể hiểu rõ một hai.
Tiêu Vũ Dương bên cạnh khẽ vuốt cằm nói: “Tương tự ngôn luận ta ngược lại thật ra nghe Đại Đế nói về. Đại Đế từng nói, rất nhiều bí thuật của Tinh Giới bây giờ nếu đổi một thời đại, sợ là không có cách nào nở hoa kết trái.”
Phạm Ngô vuốt cằm nói: “Đúng là như thế.”
Mã Khanh ngạc nhiên nói: “Có thể Dương trưởng lão nếu triển khai ra, liền nói rõ hắn tu luyện thành công. Đây là vì sao?”
Đúng vậy, đây là vì sao? Không chỉ hắn không làm rõ được, ba cái Thánh Linh cũng không làm rõ được. Bọn họ thậm chí hoài nghi Dương Khai ở Man Hoang Cổ Địa bên trong có phải là có kỳ ngộ khác biệt, thậm chí nói Thượng cổ Vu Thuật này chính là trong Man Hoang Cổ Địa tu luyện thành công.
Man Hoang Cổ Địa tuy rằng mang theo danh xưng này, cũng là bởi vì vùng đất kia tuân theo khí tức Man Hoang thượng cổ, năm này tháng nọ cũng chưa từng thay đổi. Thiên địa pháp tắc của Man Hoang Cổ Địa, cùng hoàn cảnh lớn của toàn bộ Tinh Giới đều hơi có khác biệt.
Võ giả bình thường tiến vào Man Hoang Cổ Địa sau, đều sẽ bị áp chế tới trình độ nhất định. Thế nhân đều cho rằng đó là nguyên nhân của khí tức Man Hoang, kỳ thực là do thiên địa pháp tắc không giống dẫn đến.
Nếu như nói trên đời này còn có chỗ nào có thể cho Dương Khai tu luyện Thượng cổ Vu Thuật này, thì chỉ có Man Hoang Cổ Địa.
Có thể Phạm Ngô mấy người cũng không nghe nói cổ địa bên trong có Vu Thuật truyền thừa a. Hơn nữa Dương Khai ở cổ địa bên trong đợi thời gian cũng không lâu lắm, hắn là từ đâu tu luyện?
“Ba vị nếu biết đây là Thượng cổ Vu Thuật, có biết cụ thể là cái gì?” Mã Khanh mở miệng lần nữa hỏi.
Phạm Ngô nói: “Nếu như không nhìn lầm, tiểu tử kia lần thứ nhất triển khai chính là Thị Huyết Thuật.”
“Thị Huyết Thuật?” Mã Khanh nhíu mày.
Phạm Ngô nói: “Kích phát tinh huyết trong cơ thể người bị thuật, có thể trong thời gian nhất định khiến người ta thực lực tăng mạnh. Bí thuật tương tự ta tin tưởng các ngươi đều biết đi.”
Mã Khanh ngạc nhiên một lúc, đỏ mắt nửa ngày, hóa ra là loại bí thuật này. Bí thuật tương tự bọn họ tự nhiên đều biết, không nói mấy người bọn hắn, chính là võ giả bình thường e sợ đều có hiểu rõ, chỉ khác tốt xấu mà thôi.
Nhưng tinh huyết bị kích phát, cố nhiên có thể trong khoảng thời gian ngắn thực lực có chỗ tăng cường, có thể sau đó khẳng định cũng sẽ mệt mỏi, sẽ rơi vào thời gian dài ngắn bất định tu dưỡng kỳ.
“Đây là một trong những Vu Thuật căn bản để Thượng cổ Man tộc sinh tồn.” Loan Phượng nói tiếp nói, “Thượng cổ Man tộc không có võ đạo thịnh vượng như chúng ta bây giờ. Trong bọn họ chỉ có một phần nhỏ người có tư chất xuất sắc mới có thể tu luyện Vu Thuật. Những người còn lại thì rèn luyện thân thể cùng cân cốt. Bất quá cũng có đồn đại có người có thể thân thể thành thánh, thủ đoạn không kém chút nào so với các Đại Đế bây giờ. Chính là bởi vì những Thượng cổ Man tộc đó thân thể cường hãn, mới có thể lần lượt chịu đựng Thị Huyết Thuật này, ở hoàn cảnh khắc nghiệt cầu được sinh tồn. Như tố chất thân thể của các võ giả Tinh Giới hiện tại, sợ là chịu không được mấy lần.”
“Lại có như vậy việc.” Mã Khanh một mặt thổn thức, biết được chân tướng Thị Huyết Thuật, cũng không cần đỏ mắt cái gì. Cái này dù sao cũng cần thể phách cường tráng làm chống đỡ.
“Ba vị quả nhiên là kiến thức rộng rãi.” Tuy biết bọn họ là do bản nguyên truyền thừa mà hiểu được những điều này, nhưng bỏ ra một chút công sức nâng người khác lên cũng không mất gì, đập một chút nịnh nọt lại không tốn tiền.
Loại bí thuật thứ hai Phạm Ngô đám người không giải thích thêm, có thể mọi người đều hiểu rõ trong lòng, hẳn là bí thuật tương tự Thanh Tâm Thuật. So với Thanh Tâm Thuật hiệu quả nhiều hơn rất nhiều, gần như có thể nói là khắc tinh của những ma khí kia.
Dương Khai ở bên kia rất phiền phức lần lượt thi triển Khu Ma Thuật. Bên trong thung lũng không ngừng truyền đến tiếng gầm nhẹ cùng tiếng gào thét đau đớn. Từng tia ma khí từ trong cơ thể hơn vạn Ma Nhân tiêu tán đi ra, như hoa tuyết dưới trời nắng gắt vậy, rất nhanh tan thành vô hình.
Khoảng nửa ngày sau, tình hình của hơn vạn Ma Nhân bên trong sơn cốc đã tốt hơn nhiều. Đã có một số người dần dần khôi phục thần trí, khoanh chân ngồi xuống, một bên phối hợp Dương Khai Khu Ma Thuật, một bên tự mình điều tiết.
Một ngày sau, Dương Khai không thể không dừng lại nghỉ ngơi một lúc.
Liên tục không ngừng triển khai Khu Ma Thuật khiến hắn Đế nguyên gần như khô cạn. Phục dụng mấy viên Đế đan, lại lấy một ít Nguyên Tinh đả tọa tu dưỡng, sau một canh giờ mới lần thứ hai động thủ.
Ròng rã ba ngày thời gian, ma khí trong cơ thể hơn vạn Ma Nhân bên trong thung lũng mới bị loại bỏ sạch sẽ. Cũng không phải toàn bộ, ít nhất hơn ngàn người hoàn toàn bị ma khí thôn phệ cả người. Dù là Dương Khai Khu Ma Thuật cũng không cách nào cứu được bọn họ nữa. Khu Ma Thuật gây trên người bọn họ, chỉ có thể gây thương tổn, căn bản không có chút hiệu quả cứu vớt nào.
Trong nhất thời, bên trong thung lũng cảnh tượng thê thảm. Những võ giả khôi phục như cũ dưới sự dẫn dắt của trưởng bối mỗi người, đi tới những nơi khác nhau nghỉ ngơi. Còn lại hơn một nghìn Ma Nhân muốn xử lý thế nào, Tiêu Vũ Dương mấy người đã sớm có quyết định.
Nếu không cứu lại được, cũng chỉ có thể cho bọn họ một cái thống khoái.
Tiêu Vũ Dương tự mình ra tay, một chiêu dưới gần như lật tung cả sơn cốc. Hơn một nghìn Ma Nhân cũng theo đó chôn cùng, cảnh tượng càng thêm bi thảm. Khắp nơi đều có thể nghe thấy tiếng khóc lóc khe khẽ. Lần này Võ Hội Nam vực đến đây tham dự các đại tông môn, bất luận thế lực mạnh yếu, đều có tổn thất. Mấy cái tông môn thảm nhất gần như sắp bị diệt môn, chỉ còn lại mèo lớn mèo nhỏ hai ba con may mắn còn sống sót.
Thanh Dương Thần Điện bên này cũng có tổn thất, trưởng lão cảnh giới Đế Tôn đã chết một người. Trong số đệ tử đến tham gia Võ Hội, Hư Vương cảnh và Phản Hư cảnh gần như chết một nửa, Đạo Nguyên cảnh đúng là chỉ chết mấy người. Đây là nhờ phát hiện tình huống không đúng, Ôn Tử Sam dốc sức che chở, nếu không còn muốn nặng nề hơn một chút.
Nguyên khí đại thương, chân chính nguyên khí đại thương.
“Dương trưởng lão, những người này còn muốn ngươi nhìn một chút.”
Đang lúc nghỉ ngơi, Mã Khanh, Ôn Tử Sam cùng Tiêu Vũ Dương dắt tay nhau mà tới. Phía sau một đám Đế Tôn cảnh giam giữ hai nhóm người lại đây. Hai nhóm người này số lượng không nhiều, một nhóm chỉ có bảy tám người, một nhóm chỉ có mười người.
Nhìn từ vẻ ngoài, những người này cũng không có gì kỳ lạ, chỉ là đều bị giam cầm tu vi toàn thân. Bảy tám người ở bên trái sắc mặt âm trầm, đều lòng như tro nguội. Ngược lại, mười người ở bên phải không ngừng kêu la oan uổng các loại.
Những người này quá nửa đều là Đế Tôn cảnh, còn lại một ít thực lực thì vàng thau lẫn lộn.