» Chương 3332: Bọn tỷ muội đối với ngươi rất có ý tứ

Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 9, 2025

Chương 3332: Bọn tỷ muội đối với ngươi rất có ý tứ

Giờ phút này, bị Dương Khai trêu chọc, sắc mặt Chúc Tình ửng hồng. Nàng cắn răng nói: “Ta đói bụng hay không đói bụng ngươi không cần để ý, dù sao ta biết ngươi chắc chắn ăn no rồi.”

Dương Khai trợn mắt: “Nói hươu nói vượn, làm gì có chuyện đó. Phu quân ta bây giờ bụng đói cồn cào.”

Chúc Tình nhìn hắn đầy ẩn ý: “Ta nhớ ngươi từng nói với ta, ở Hạ Vị Diện tinh vực, ngươi còn có… ừm, bốn vị phu nhân. Sao? Lần này về tinh vực không gặp các nàng sao?”

Dương Khai gãi mặt: “Ừm… Gặp rồi, gặp rồi.”

Chúc Tình nói: “Nói đi, ngươi xa cách các nàng cũng lâu rồi. Xa cách lâu ngày, lửa gần rơm, chẳng lẽ không xảy ra chuyện gì sao?”

Dương Khai cười gượng hai tiếng: “Trên Long Đảo khí trời tốt.”

Chúc Tình hừ một tiếng, thò tay đâm vào ngực hắn: “Còn dám nói với ta đói?”

Dương Khai nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng, nắn bóp lấy lòng, cười cầu hòa: “Đổi chủ đề đi, đổi chủ đề đi.” Chuyện này khiến hắn hơi xấu hổ. Tô Nhan, Hạ Ngưng Thường, Phiến Khinh La và Tuyết Nguyệt thì không sao, ở cùng nhau lâu rồi nên quen thuộc. Dương Khai vẫn luôn đau đầu làm sao để Chúc Tình gặp các nàng.

Bốn vị phu nhân của hắn, ở tinh vực cố nhiên là nhất đẳng tồn tại, nhưng so với Chúc Tình thì kém xa.

Dù sao, Long Nữ, thân phận như vậy, ai có thể sánh vai? Hắn thật sự sợ Chúc Tình có ý nghĩ không tốt.

Chúc Tình lườm hắn một cái, bỗng nhiên rụt tay lại, cẩn thận chỉnh lại quần áo cho hắn, mắt đưa tình nói: “Bây giờ chưa phải lúc, chờ… Tam trưởng lão các nàng đi rồi hãy nói.”

Dương Khai gật đầu lia lịa: “Được, được.” Bỗng nhiên nhìn Chúc Tình đầy thâm tình, ôn nhu nói: “Tình Nhi, em thật tốt.”

Vài chữ đơn giản, lại hơn cả những lời ngon tiếng ngọt. Chúc Tình nghe lọt tai, vui trong lòng. Bề ngoài không biểu lộ gì, khóe miệng lại hơi cong lên, nói: “Ít làm loạn lòng ta. Ta dẫn ngươi đi bái kiến Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão. Gặp họ ngươi phải thu liễm một chút.”

“Gặp Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão?” Dương Khai trợn tròn mắt, đắc ý gật gù: “Gặp Đại trưởng lão thì được, gặp cái gì Nhị trưởng lão, không đi, không đi!”

Với lão yêu bà Phục Truân kia, hắn bài xích trong lòng. Chính là lão yêu bà này trục xuất Phục Tuyền vào Long Mộ, cũng chính là lão yêu bà này trước đây muốn gả Chúc Tình cho Phục Trì. Dương Khai không có chút hảo cảm nào với nàng.

Chúc Tình nhìn chằm chằm hắn: “Không đi cũng phải đi.”

Dương Khai cười hắc hắc: “Trâu không uống nước còn ép nó uống được sao? Ngươi không sợ ta gặp lão yêu bà kia và đánh một trận lớn sao?”

Chúc Tình cau mày: “Cái gì lão yêu bà? Ngươi đừng nói linh tinh. Lời này mà để Nhị trưởng lão nghe thấy, nàng còn không tức chết.”

Dương Khai cứng cổ: “Nàng không phải lão yêu bà thì ai là lão yêu bà? Tình Nhi ta nói với em, chỉ vì năm đó nàng muốn gả em cho cái tên Phục Trì đó, cả đời này ta không thể nào chào đón nàng. May tên tiểu tử Phục Trì kia bị Ô Quảng giết rồi, nếu không ta cũng sẽ giết hắn!”

Chúc Tình thở dài: “Ta biết lòng ngươi có oán khí, nhưng nàng dù sao cũng là Long tộc Nhị trưởng lão, mà ta cũng là một thành viên Long tộc. Ngươi hẳn biết, Long tộc sinh sôi khó khăn, mỗi Long tộc đều có trách nhiệm kéo dài huyết mạch. Cách làm của nàng năm đó dù ta cũng rất ghi hận, nhưng nếu đứng trên lập trường Long tộc, cách làm của nàng không có vấn đề.”

“Không có vấn đề?” Giọng Dương Khai đột nhiên cao lên, tức giận nhìn Chúc Tình: “Nàng muốn gả em cho người khác, em lại nói với ta cách làm của nàng không có vấn đề?”

Chúc Tình nói: “Ta đã nói rồi, là đứng trên lập trường Long tộc.”

Dương Khai nghiến răng: “Ta mặc kệ em trước đây thế nào, bây giờ em phải nhớ kỹ, em trước hết là nữ nhân của ta, Dương Khai, sau đó mới là tộc nhân Long tộc!”

Chúc Tình chớp chớp mắt to, mờ mịt nhìn hắn: “Ngươi đang giận ta sao?”

Dương Khai hít hà một trận, vung tay: “Ta giận em làm gì, ta là tức cái lão yêu bà kia.”

Chúc Tình khúc khích cười, tiến lên kéo cánh tay hắn: “Được rồi, ta nhớ rồi. Sau này mọi chuyện trước hết nghĩ đến ngươi, sau đó mới nghĩ đến Long tộc.”

Dương Khai cúi đầu nhìn lướt qua bộ ngực hơi biến dạng vì bị cánh tay mình đè ép, lòng nóng lên, nuốt nước miếng: “Làm gì lôi lôi kéo kéo, có chuyện từ từ nói, ban ngày ban mặt… Thể thống gì!” Nói xong, hắn nhìn ngang nhìn dọc, bộ dạng lén lén lút lút.

Chúc Tình không để ý đến hắn, ngược lại dán sát người hơn, mắt lúng liếng đưa tình: “Vậy ngươi đồng ý trước đi bái kiến hai vị trưởng lão.”

Dương Khai nghênh ngang nhìn nàng: “Em tưởng em bán nhan sắc là được sao? Đơn giản ngây thơ. Nói không đi là không đi, đánh chết cũng không đi. Ừm, riêng bái kiến Đại trưởng lão thì được, còn lão yêu bà kia, chết cho ta càng xa càng tốt!”

Chúc Tình dịu dàng nói: “Thật ra trải qua chuyện lần trước, thái độ của Nhị trưởng lão thay đổi rất nhiều. Nếu không, ngươi tưởng nàng vì sao không trục xuất ta vào Long Mộ? Năm đó Tam trưởng lão cũng bị nàng trục xuất vào Long Mộ, Tam trưởng lão với nàng tình như tỷ muội cơ mà.”

Dương Khai cười lạnh: “Hay một cái tình như tỷ muội! Làm tỷ tỷ lại trục xuất muội muội vào Long Mộ, bỏ mặc nàng tự sinh tự diệt. Nếu không phải Thú Võ đại nhân đến kịp thời, Tam trưởng lão nào còn mệnh? Nàng nên may mắn mình đã đưa ra quyết định sáng suốt. Nếu không, nàng e rằng không có kết cục tốt đẹp. Ừm, nàng hẳn đã cảm nhận được áp lực. Chọc Thú Võ Đại Đế, lại còn chọc tới đầu ta, nàng làm sao chịu nổi.”

Thấy hắn mềm không được cứng không xong, Chúc Tình không kìm được dậm chân: “Ngươi muốn thế nào mới chịu đi bái kiến Nhị trưởng lão với ta?”

Dương Khai quay đầu: “Không cần thế nào, dù sao là không đi.”

Chúc Tình tức giận: “Vậy tùy ngươi vậy. Dù sao sau này nếu ngươi nhớ ta, cũng có thể đến Long Đảo nhìn ta. Chúng ta cứ danh bất thuận nhãn, qua lại bất chính thêm tốt. Dù sao ngươi cũng có bốn vị phu nhân, lúc nào cũng không cô đơn, lại còn nuôi một tình nhân Long tộc trên Long Đảo, có nhiều thể diện biết bao.” Nói xong, nàng quay mặt đi, không thèm phản ứng Dương Khai nữa.

Nghe nàng nhắc đến tình nhân, Dương Khai chợt nghĩ đến Cơ Dao, không hiểu sao hơi chột dạ. Hắn đảo mắt, lén liếc nàng một cái, thấy nàng quả nhiên hốc mắt ửng đỏ, vẻ mặt như sắp khóc, lập tức không chịu đựng nổi. Hắn đi qua giữ nàng lại, đối diện với nàng: “Giận sao?”

Chúc Tình đầu lệch sang một bên, hoàn toàn không để ý đến hắn.

Dương Khai không khỏi bứt tai vò má, thầm nghĩ mình vừa rồi có lẽ nói hơi nặng. Hắn khó nhọc nói: “Tình Nhi em biết, ta thật không thích thái độ và cách làm của nữ nhân kia. Lần trước món nợ ta còn chưa tính với nàng. Đây cũng là do ta không có bản lĩnh. Chờ khi ta có bản lĩnh, đảm bảo không tha cho nàng.”

Chúc Tình thấp giọng nói: “Vậy ngươi có biết, ta là Long tộc, nàng là Long tộc Nhị trưởng lão, ta lại là người của ngươi. Ngươi nếu khăng khăng không hòa hoãn quan hệ với nàng, ta cũng bị kẹp ở giữa.”

Nghe nàng nói vậy, Dương Khai không khỏi hơi trợn mắt. Cẩn thận suy nghĩ một chút, đúng là như vậy. Mình có thể làm ầm ĩ, không nể mặt Phục Truân, nhưng dường như lại khiến Chúc Tình khó xử hơn. Nghĩ đến đây, Dương Khai gật đầu: “Được rồi, ta đi theo em bái kiến một cái… hai vị trưởng lão!”

Chúc Tình kinh ngạc ngẩng đầu: “Thật sao?”

Dương Khai đưa tay nhéo má nàng, kéo mặt nàng hơi biến dạng: “Vì Tình Nhi, lên núi đao xuống biển lửa thì thế nào?”

Chúc Tình lập tức cảnh giác nhìn hắn: “Lời ngon tiếng ngọt há mồm liền ra. Nói thật đi, ngươi ở ngoài kia đã câu dẫn bao nhiêu nữ tử rồi?”

Dương Khai dở khóc dở cười: “Sao lại lôi chuyện này ra?”

Chúc Tình khẽ nói: “Ngươi người này nhìn có vẻ đứng đắn, kỳ thật bụng một bồ tâm địa gian xảo. Lần đầu gặp mặt ta đã nhìn thấu bản tính của ngươi rồi.”

Dương Khai thở dài: “Tình Nhi em nhìn sai ta rồi. Ta đến Tinh Giới mấy chục năm, trước khi gặp em thế nhưng vẫn thủ thân như ngọc, đối diện các loại sắc đẹp không hề lay động. Chỉ có em mới khiến ta khó kìm lòng nổi.”

Ánh mắt Chúc Tình lập tức hơi mơ màng. Sự thật chứng minh, bất kể là Nhân tộc hay Long tộc, phàm là nữ nhân, đối với lời ngon tiếng ngọt đều không có sức đề kháng.

Dương Khai chuyển chủ đề: “Nhưng lần đó cũng không trách ta à, ta cũng không biết sẽ có chuyện ngoài ý muốn như vậy.”

Chúc Tình xấu hổ nói: “Chẳng lẽ còn trách ta?”

“Trách ta, trách ta!” Dương Khai lập tức nhận hết lỗi, cười hắc hắc: “Thật ra nói đi cũng phải nói lại, nếu không có lần ngoài ý muốn đó, em và ta hiện tại chưa chắc đã đi đến bước này.”

Sắc mặt Chúc Tình đỏ lên, hiển nhiên cũng hồi tưởng lại cảnh gặp mặt lần đầu. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, sắc mặt lại thay đổi: “Đúng rồi, ngươi có gặp Phục Linh không?”

“Gặp rồi.” Dương Khai gật đầu, không biết nàng vì sao đột nhiên hỏi chuyện này. “Nàng nói bị phạt trông coi cửa vào Long Đảo trăm năm. Ta từ đó tiến vào, tự nhiên gặp phải. Còn là nàng dẫn ta đến đây, nếu không làm sao ta biết em ở đảo Linh nào?”

“Nàng đưa ngươi đến?” Chúc Tình kinh hãi, lo lắng nhìn Dương Khai: “Nàng không làm gì ngươi đó chứ?”

Dương Khai bật cười: “Nàng có thể làm gì ta?”

Chúc Tình suy nghĩ một chút: “Cũng đúng, ngươi với Tiểu Thất, nàng quả thật không thể đối xử với ngươi như vậy.”

Dương Khai khó hiểu nhìn nàng: “Sao vậy? Em sao có vẻ cảnh giác nàng vậy?”

Chúc Tình bất đắc dĩ nhìn hắn một cái, chần chờ một chút, rồi quyết định nói thật: “Ngươi cũng biết, ta ban đầu chỉ có Bát Giai Long Mạch. Mà Bát Giai Long Mạch trên Long Đảo đã coi như là tồn tại rất cao. Trước ta, chỉ có Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão là Cửu Giai Long Mạch. Nhưng từ khi ở cùng với ngươi, ta lại… lại… bất ngờ đột phá đến Cửu Giai.”

Dương Khai cười ha ha: “Tình Nhi không cần cảm ơn ta, đó là ta phải làm.”

Chúc Tình thẹn thùng đánh hắn một cái, trở lại chuyện chính: “Hiện giờ các tộc nhân trên Long Đảo đều biết huyết mạch của ta vì sao đột ngột thăng cấp. Cho nên, một số tỷ muội với ngươi dường như… rất có ý tứ.”

“Có ý tứ gì?” Dương Khai ngạc nhiên.

Chúc Tình lườm hắn một cái: “Có ý tứ gì ngươi chẳng lẽ không hiểu?”

Dương Khai đảo mắt, rất muốn giả vờ thanh thuần, nhưng làm thế nào cũng không giả được. Hắn chỉ vào mình, cười nhếch mép: “Chẳng lẽ các Long Nữ trên Long Đảo, đều muốn có ý đồ với ta?”

Đánh giá điểm 9-10 là sự ủng hộ lớn nhất đối với Converter.

Quay lại truyện Vũ Luyện Điên Phong

Bảng Xếp Hạng

Chương 4097: Hư không sinh lôi

Chương 4096: Cùng thi triển thần thông

Chương 4095: Bảy anh em hồ lô