» Chương 3564: Ngân Ti
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 9, 2025
Chương 3564: Ngân Ti
Năm nay còn chưa tới ngày tuyển người tiến cung, Phi Vân đại lục lại một lần công việc lu bù lên, mà lần này trong Phi Vân Cung nhu cầu đúng là so những năm qua càng nhiều. Toàn bộ đại lục đều vận hành, không ngừng có nam tính Ma tộc đủ điều kiện được đưa đến trong Phi Vân Cung. Trong một tháng, đã có hơn một ngàn người vào Phi Vân Cung, hơn nữa còn chưa kết thúc.
Ma tộc bình thường đương nhiên không biết huyền bí bên trong. Chỉ cho rằng Ngân Ti đại nhân hứng chí, lúc âm thầm kính nể Ngân Ti tinh lực thịnh vượng lại cực kỳ hâm mộ không thôi. Mặc dù biết những kẻ bị đưa vào Phi Vân Cung kia ngày sau không còn nhiều, nhưng có thể cùng một vị Bán Thánh, mà lại là Bán Thánh xuất thân Mị Ma, có một trận thân mật cá nước, lại là chuyện vô số nam nhân cầu còn không được. Chính vì lẽ đó, những năm qua mỗi lần Phi Vân Cung đòi người, trên Phi Vân đại lục chút nam tính Ma tộc đủ điều kiện đều tự giác có rất nhiều người chủ động báo danh yêu cầu vào cung.
Chỉ có số ít Ma Vương biết rõ nội tình.
Ngân Ti Chúa Tể Phi Vân đại lục, mặc dù xưa nay dâm đãng nhưng chưa từng có lần nào hoang đường như lần này. Đây không phải là nhà mình đại nhân hứng chí, mà là bị thương, nhu cầu cấp bách những thanh niên trai tráng nam tính Ma tộc kia để khôi phục thương thế của bản thân.
Trụ Thiên đại lục một trận chiến, cường giả cấp bậc Bán Thánh chết hơn mười người, người bị thương số lượng càng nhiều. Bạch Chước là một người, Ngân Ti cũng là một người. So với Bạch Chước, Ngân Ti thương thế nặng hơn, suýt chút nữa bị Tinh Giới Minh Nguyệt Đại Đế tại chỗ chém giết. Nếu không xem thời cơ chạy nhanh, e rằng Phi Vân đại lục giờ phút này đã rắn mất đầu.
Phi Vân Cung, tọa lạc tại nơi thiên địa ma khí nồng nặc nhất của Phi Vân đại lục. Toàn bộ cung điện được xây dựng tráng lệ, quy mô hùng vĩ. Cung nội điện vũ vô số, hiển lộ khí phái của chủ một đại lục.
Ngoài chủ điện, một đội nam tính Ma tộc xếp thành hàng dài, mỗi người đều mặc một chiếc áo bào thiền dực bạc nhược, tĩnh tâm chờ đợi. Những nam tính Ma tộc này chính là nhóm người được tuyển chọn từ các nơi, mỗi người đều thân thể cường tráng. Có người khôi ngô như thiết tháp, có người mặt như Đan Phượng, cũng có người tang thương thâm thúy, tất cả đều hình dạng không tầm thường, khí chất khác biệt.
Đội ngũ phía trước, có những Nữ Ma Vương tu vi bất phàm, mặc hở hang quanh quẩn đi qua, lần lượt kiểm tra. Có lẽ do phục thị Ngân Ti lâu ngày, những Nữ Ma Vương này đều cử chỉ lớn mật, hành vi làm càn. Khi kiểm tra những nam tính Ma tộc kia, thỉnh thoảng lại đưa tay kiểm tra lồng ngực rắn chắc của họ, thậm chí còn thò tay xuống dưới eo móc vài cái, tự mình đánh giá vốn liếng của những nam tính Ma tộc này. Nếu hợp ý, liền vũ mị cười một tiếng. Nếu không hợp ý, tại chỗ đuổi đi.
Thỉnh thoảng lại có một vài nam tính Ma tộc bị hộ vệ lôi ra đội ngũ, ném ra Phi Vân Cung.
Những nam tính Ma tộc kiểm tra hợp cách kia rất nhanh sẽ được chia mười người một nhóm, do một Nữ Ma Vương khác đưa vào trong đại điện. Cánh cửa đại điện không ngừng mở ra, như một con mãnh thú vô hình đang nuốt chửng những món ăn ngon. Những nam tính Ma tộc bước vào trong tòa đại điện kia không bao giờ đi ra nữa, không ai biết họ đi đâu.
Thỉnh thoảng khi cánh cửa đại điện mở ra, bên trong còn truyền đến những tiếng ngâm khẽ như có như không. Âm thanh này truyền vào tai những nam tính Ma tộc bên ngoài, khiến người ta không khỏi huyết mạch sôi sục, hô hấp thô trọng.
Không bao lâu, Nữ Ma Vương phụ trách kiểm tra kia liền đến trước mặt một nam tính Ma tộc, nhịn không được nhíu mày. Không biết vì sao, nàng luôn cảm giác trước mặt gã này có chút không cân xứng, nhưng khi nhìn kỹ lại, nàng không phát hiện ra điểm bất ổn nào. Ngược lại, lồng ngực rắn chắc như ẩn như hiện dưới chiếc áo bào sa mỏng khiến mắt nàng sáng lên.
Liếm liếm môi đỏ, Nữ Ma Vương này như thường lệ, thò một bàn tay ngọc trắng nõn vào trong áo bào kia, nhẹ nhàng sờ soạng. Cảm nhận được độ cứng như sắt, hô hấp của Nữ Ma Vương này nhịn không được trì trệ, nuốt nước miếng hỏi: “Chủng tộc nào?”
Nam tính Ma tộc kia nhếch miệng cười một tiếng: “Lực Ma!”
“Trách không được…” Nữ Ma Vương kia thở ra như lan, ngữ khí rã rời, vừa vuốt ve vừa khẽ nói: “Khiến người ta cảm thấy mạnh mẽ hữu lực như vậy.”
Vừa nói, bàn tay nhỏ vừa hướng xuống sờ soạng.
Đang muốn chạm đến yếu hại thì một bàn tay lớn đột nhiên bắt lấy bàn tay ngọc của nàng. Từ bàn tay to kia truyền đến một cỗ lực đạo cường hoành, lại khiến nàng cảm thấy từng tia đau đớn. Tuy nhiên, điều này không những không khiến nàng bực tức, ngược lại càng khiến nàng thêm hứng thú với Lực Ma trước mặt. Đôi mắt đẹp uyển chuyển, sắc mặt ửng hồng nói: “Sao? Không sờ được sao?”
Lực Ma kia cúi người đến gần tai nàng, thấp giọng nói: “Đại nhân nếu thật muốn sờ, liền đem tiểu nhân mang về là được. Đến lúc đó ngươi muốn sờ thế nào thì sờ…”
Hơi thở thô trọng kia chạm vào vành tai Nữ Ma Vương, khiến tai nàng chỉ một thoáng một mảnh đỏ thẫm, toàn thân nóng khô khó chịu. Cắn nhẹ môi đỏ cười khẽ nói: “Ngươi lại dám trêu đùa bản cung.” Nói dứt lời, trầm ngâm giãy giụa một hồi, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, rút tay về nói: “Chờ một chút có người sẽ đưa ngươi vào trong điện. Vào bên trong hảo hảo phục vụ đại nhân.”
Lực Ma kia nhún vai, vẻ mặt không quan trọng. Nữ Ma Vương lướt qua, sắc mặt có chút tiếc hận. Một gã cực phẩm như vậy nàng thật sự muốn mang về, nhưng nàng không có gan tranh giành với đại nhân nhà mình, chỉ có thể tiếc hận đôi chút…
Cánh cửa đại điện khép khép mở mở, gần như cách mỗi nửa canh giờ lại có mười người tiến vào bên trong, hàng dài không ngừng tiến về phía trước.
Gần ba canh giờ sau, mới đến lượt nhóm Lực Ma kia. Theo một Nữ Ma Vương khác tiến vào đại điện, đợi đến khi cửa đóng lại, bên tai lập tức truyền đến một trận va chạm và gầm nhẹ dị thường.
Âm thanh kia truyền đến từ sâu nhất trong đại điện, nhưng so với ở ngoài cửa thỉnh thoảng nghe được lại rõ ràng hơn nhiều. Trong lúc nhất thời, những nam tính Ma tộc trong đội ngũ đều hô hấp thô trọng.
Theo bước chân của Nữ Ma Vương kia không ngừng đi sâu vào bên trong, không lâu sau, một thế giới màu hồng phấn hiện ra trong tầm mắt.
Đây là một gian sương phòng, trong phòng có một chiếc giường lớn. Trên giường, từng cỗ thân thể trần như nhộng như giòi bọ quấn lấy nhau, trong không khí tràn đầy khí tức lả lướt.
Trong những thân thể quấn lấy nhau trên giường kia, chỉ có một nữ tử, tư thái thướt tha uyển chuyển. Mấy nam tử như sao vây quanh mặt trăng vây nàng vào giữa, hết mình phục thị.
Thỉnh thoảng lại có nam tính Ma tộc lật lòng trắng mắt ngã xuống, khí tức hoàn toàn không còn. Những nam tính Ma tộc ngã xuống nhanh chóng bị một vài người dáng thị nữ kéo ra ngoài. Nhưng những nam tính Ma tộc còn lại lại như chưa tỉnh, vẫn một mặt si mê vây quanh nữ ma kia, dâng hiến sinh mệnh lực của mình.
Thậm chí ngay cả những Ma tộc mới đến kia cũng như không thấy, đều một mặt lửa nóng, hai mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào thân thể mềm mại hoàn mỹ của nữ ma kia.
Trong đám người, Lực Ma nhếch miệng nở nụ cười lạnh, trong mắt tràn đầy sự chế giễu.
Như có nhận thấy, nữ ma tóc tai bù xù trên giường đang lay động nhíu mày, ngẩng đầu nhìn lại, vừa vặn đối diện với hai mắt của Lực Ma kia.
Giây tiếp theo, nữ ma kia biến sắc, cắn răng quát khẽ: “Dương Khai!”
“Ngân Ti!” Dương Khai hóa thân Lực Ma trà trộn vào đây, ánh mắt băng hàn, cắn răng quát khẽ đồng thời cả người đã trong nháy mắt nhào đến trước mặt Ngân Ti, một chưởng vỗ xuống nàng.
Dù đang trong lúc thân mật cá nước, dù còn thương tích trong người, sự ứng biến nhanh chóng của một vị Bán Thánh cũng không thể nghi ngờ. Trong chớp mắt, Ngân Ti như một con chó cái quỳ bò trên giường lớn, nắm lấy một tên nam tính Ma tộc bên cạnh chắn trước người, đồng thời giữ nguyên tư thế, đột nhiên lùi về sau.
Nam tính Ma tộc bị nàng bắt làm khiên thịt vừa rồi còn đang hôn hít từng tấc da thịt trên người nàng, càng bị nàng mê hoặc mà lưu luyến quên về. Hắn hoàn toàn không hề nhận ra nguy hiểm trước mắt, mãi đến khi Dương Khai một chưởng đập hắn thành huyết vụ, trên mặt hắn vẫn còn mang theo một tia mỉm cười phệ hồn tiêu cốt.
Một nam tính Ma tộc khác quỳ sau lưng Ngân Ti đang hoành hành ngang dọc cũng gặp phải vận mệnh tương tự. Tuy nhiên, hắn chết không liên quan đến Dương Khai. Ngân Ti lùi nhanh, hắn căn bản không biết tránh né, trực tiếp bị đụng nổ thành một đoàn huyết vụ, hài cốt không còn. Máu tươi nóng bỏng dính đầy người Ngân Ti, nhuộm trắng tuyết thân thể mềm mại kia thành huyết hồng.
Cho đến lúc này, khí kình khủng khiếp mới ầm vang bộc phát ra. Chiếc giường lớn màu hồng phấn sụp đổ, mấy tên nam tính Ma tộc trên giường đều chết ngay tại chỗ.
“Lớn mật!” Trong phòng, mấy Nữ Ma Vương vẫn luôn phục thị ở bên cạnh cuối cùng cũng kịp phản ứng, sắc mặt ai nấy đại biến. Làm sao cũng không nghĩ tới ở trong Phi Vân Cung này, lại có người dám xông vào hạ sát thủ với Ngân Ti đại nhân.
Gã này rốt cuộc là ai!
Thực lực của mấy Nữ Ma Vương kia đương nhiên không yếu, một thượng phẩm, ba trung phẩm, còn có hai hạ phẩm Ma Vương. Trong lúc nhất thời tất cả đều thôi động Ma Nguyên trong cơ thể mình, không chút do dự lao vào Dương Khai.
“Chết!” Dương Khai hai tay liên tục huy động, từng đạo Nguyệt Nhận đen kịt chém về tứ phương.
Ầm ầm một trận, những Nữ Ma Vương lao vào hắn trong nháy mắt như bị sét đánh, đồng loạt trợn to mắt. Thân hình lao về phía trước cũng như bị một cỗ lực lượng khổng lồ đẩy lùi trở về. Còn chưa kịp rơi xuống đất, thân hình đã tan thành nhiều mảnh.
Từ khi tu luyện đến nay, vượt cấp chiến đấu vốn là sở trường của Dương Khai. Thời điểm tu vi Đế Tôn hai tầng cảnh đã chém giết Ma Vương vượt phẩm và cường giả Đế Tôn tam trọng. Bây giờ đạt đến Đế Tôn tam trọng, nhìn khắp toàn bộ Ma Vực này, có thể giao thủ với hắn chỉ có Bán Thánh và trở lên.
Thực lực của mấy Nữ Ma Vương kia dù không yếu, thì sao có thể tiếp cận hắn? Chỉ vừa đối mặt đã toàn quân bị diệt. Có lẽ mấy Nữ Ma Vương kia cũng không nghĩ tới thực lực của Dương Khai cường đại như vậy, lại tự cho rằng Ngân Ti ở đây, dưới sự lơ là mới gặp phải tai họa thảm khốc.
Một bên khác, Ngân Ti rời khỏi phạm vi công kích của Dương Khai, tiện tay giật một chiếc áo bào sa mỏng khoác lên người. Đồng thời tầm mắt nàng co rụt lại, lúc này mới nhận ra thực lực của Dương Khai mạnh hơn không ít so với lần trước nhìn thấy. Sự tử vong của thuộc hạ càng khiến nàng giận dữ, lúc này cắn răng nói: “Ngươi muốn chết!”
Lời tuy vậy, nàng nhưng không lao vào Dương Khai ngay lập tức. Mặc dù thân là Bán Thánh, có thực lực nghiền ép Dương Khai, nhưng Ngân Ti vẫn cảm thấy có chút bất an khó hiểu. Dù sao lần trước tại Trụ Thiên đại lục nhìn thấy Dương Khai, bên cạnh gã này có một người giúp đỡ cường đại.
Cho nên trong lúc nói chuyện, thần niệm của Ngân Ti cũng trải rộng ra, như muốn tìm kiếm thứ gì.