» Chương 3608: Mười phần chấn kinh
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 10, 2025
“Đã biết tội, lại có gì mặt mũi trở về Tinh Giới?” Chiến Vô Ngân ngữ khí hùng hổ dọa người, đơn giản không lưu mảy may thể diện.
Dương Khai cúi đầu: “Tiểu tử thân phụ Đại Đế cơ duyên, thụ Minh Nguyệt đại nhân dặn dò, không thể không về.”
“Khá lắm không thể không về.” Chiến Vô Ngân hừ lạnh một tiếng, “Ngươi coi bản tọa sẽ không phạt ngươi sao?”
Dương Khai tất cung tất kính: “Tiểu tử lãnh phạt!”
“Như bản tọa muốn giết ngươi đâu?” Chiến Vô Ngân ánh mắt trong nháy mắt như đao như kiếm, sát cơ tràn trề.
Dương Khai hơi trầm ngâm, ngẩng đầu đối diện hai con mắt của hắn, âm vang nói: “Vô luận như thế nào, Minh Nguyệt đại nhân chết trên tay ta, tiểu tử tội lớn lao, đại nhân nếu có tâm thu hồi Đại Đế cơ duyên, tiểu tử không lời nào để nói, nhưng đại nhân như muốn lấy tính mạng của ta, tiểu tử mặc dù không địch lại đại nhân, nhưng cũng sẽ không không chút nào phản kháng!”
Một bên Lý Vô Y quay đầu nhìn hắn một cái, âm thầm tắc lưỡi. Trong lòng tự nhủ nếu là mình ở vào Dương Khai tình cảnh như vậy, chỉ sợ không có can đảm nói ra những lời này.
Chiến Vô Ngân cũng cười lạnh một tiếng: “Ngươi còn muốn phản kháng? Ngươi phản kháng sao?”
Dương Khai chậm rãi lắc đầu: “Sự do người làm, tiểu tử còn không muốn chết, cũng không thể chết!” Còn có nhiều thân nhân ở Lăng Tiêu cung mong mỏi cùng trông mong, thì sao có thể chết?
Chiến Vô Ngân đang muốn nói thêm gì nữa, lại bị Hoa Linh Lung cắt ngang. Thanh âm Hoa Ảnh Đại Đế dễ nghe êm tai, cùng Chiến Vô Ngân Thiết Huyết giết chóc tạo thành sự tương phản cực lớn: “Nói một chút ngươi tại Ma Vực bên kia đã trải qua những gì, nhất là liên quan tới Minh Nguyệt.”
Dương Khai chỉnh đốn tâm thần, mở lời nói: “Năm đó tiểu tử cùng Ngọc Như Mộng bị Lý tiền bối truy sát, trốn vào Ma Vực, một đường thông suốt, thuận lợi đến sâu trong Ma Vực…”
Việc này bất quá chỉ xảy ra trong vài năm gần đây, cho nên Dương Khai nhớ lại cũng không khó, không sót chi tiết nào kể lại kinh nghiệm của mình mấy năm qua.
Trong Ma Vực có rất nhiều đại lục, chuyện như Giới Môn các Đại Đế đều biết, dù sao năm đó có mấy vị Đại Đế liên thủ giết vào Ma Vực, dù không biết tình hình cụ thể, nhưng đối với nhiều đại lục và Giới Môn kia cũng có chút hiểu rõ, chỉ là những chuyện khác ở Ma Vực, bọn họ lại không biết.
Những gì Dương Khai đang nắm giữ, chính là những thông tin mà họ thiếu.
Khi nghe nói Ma Vực bên kia có hàng trăm đại lục, 12 Ma Thánh, bốn vị Đại Đế đều biến sắc. Không nói đến có bao nhiêu Ma tộc con dân trong hàng trăm đại lục kia, chỉ riêng số lượng 12 Ma Thánh thôi thật sự là quá nhiều.
Tinh Giới bên này chỉ có mười vị Đại Đế, lại trừ Hồng Trần Đại Đế tung tích không rõ, Minh Nguyệt Đại Đế đã chết, Dạ Ảnh Đại Đế phản bội Tinh Giới, còn lại cũng chỉ có bảy vị Đại Đế mà thôi.
Về số lượng chiến lực cao cấp nhất, Tinh Giới bên này thua xa Ma Vực, đây là chênh lệch gần gấp bốn. Một khi Đại Đế và các Ma Thánh đối đầu, tuyệt đối sẽ thiệt thòi lớn.
Nghe nói Ngọc Như Mộng lại là một trong 12 Ma Thánh, các Đại Đế càng kinh ngạc.
Trước kia Ngọc Như Mộng vẫn luôn ở bên cạnh Dương Khai, xuất hiện trong tầm mắt mấy vị Đại Đế, càng hóa thân Lý Thi Tình cùng Hoa Ảnh Đại Đế giao lưu sâu sắc, nhưng bất kể là Chiến Vô Ngân hay Hoa Linh Lung, thế mà đều không nhìn ra chút sơ hở nào, thậm chí căn bản không phát giác được khí tức Ma Thánh trên người nàng.
Giờ nghĩ lại, đơn giản có chút không thể tưởng tượng.
Tuy nhiên khi biết Ngọc Như Mộng là chủ Mị Ma, các Đại Đế lại thoải mái hơn.
Mị Ma từ trước đến nay tinh thông lực lượng thần hồn, giỏi mị hoặc lòng người. Ngọc Như Mộng có thể làm được điểm này cũng không kỳ quái. Chỉ riêng tu vi thần hồn, U Hồn Đại Đế sợ rằng cũng không sánh bằng nàng.
Sự tồn tại của Vạn Ma Quật và Vạn Ma Đan khiến các Đại Đế nhíu mày không thôi. Mấy năm qua hai tộc chinh chiến, các Đại Đế làm sao không phát hiện số lượng Ma Vương bên phía Ma tộc thật sự là khủng khiếp, vốn còn chưa hiểu vì sao, giờ đã biết rõ.
Số lượng Ma Vương nhiều, một là do số lượng dân số Ma tộc khổng lồ, hàng trăm đại lục, có thể tập hợp tới 10 vạn Ma Vương, đây là con số đáng sợ đến mức nào.
Thứ hai hẳn là do Vạn Ma Đan kia, thứ này là đặc sản của Ma Vực, mặc dù là Vạn Ma Quật hấp thu sinh mệnh lực của Ma tộc trên toàn đại lục mà hình thành, nhưng sau khi dùng có lợi rất lớn cho việc tu luyện của Ma tộc.
Lại nghe nói Dương Khai vận dụng Huyền Giới Châu nuốt chửng rất nhiều đại lục bị phá nát trong Ma Vực, các Đại Đế đều ngạc nhiên. Đại lục trong Ma Vực, bọn họ có thể đánh nát, nhưng tuyệt đối không cách nào để nó bị nuốt chửng. Thực lực của Dương Khai trong mắt bọn họ có lẽ không đáng nhắc tới, nhưng thủ đoạn như thế lại khiến họ kinh ngạc phi thường.
Một hồi kể chuyện, kể đến Trụ Thiên chi chiến, kể đến Thập Nhị Đô Thiên Đại Ma Trận, kể đến Minh Nguyệt ngoan cường chống cự, dưới tuyệt cảnh che đậy cảm giác của mình, chết dưới nắm đấm của mình.
Trong đại điện một trận trầm mặc, bầu không khí ngưng trọng.
Vài vạn năm là lão hữu, quen thuộc sự tồn tại của đối phương. Bỗng nhiên có một ngày, một trong số đó mất đi, mặc dù tâm tính các Đại Đế trầm ổn, cũng không khỏi có chút buồn bã. Dương Khai kể chuyện chi tiết, bọn họ cũng như đặt mình vào ngày đó, Minh Nguyệt một mình chống lại 12 Ma Thánh, dường như tận mắt chứng kiến trận chiến thảm liệt, thấy được Minh Nguyệt bị thương chém giết.
Khiến người hướng về! Hận không thể tới kề vai chiến đấu!
Dương Khai hít sâu một hơi nói: “Đây là những chuyện đã xảy ra.”
Hoa Linh Lung gật đầu: “Khó khăn cho ngươi.”
Khi Trụ Thiên chi chiến xảy ra, chẳng những có 12 Ma Thánh, còn có hơn trăm Bán Thánh. Chư cường nhìn xung quanh, Dương Khai vẫn có thể tiếp nhận Đại Đế cơ duyên của Minh Nguyệt Đại Đế, há phải người thường có thể sánh bằng.
“Sau đó thì sao?” Mạc Hoàng truy vấn, “Ngươi được Minh Nguyệt cơ duyên, về sau làm sao thoát khỏi truy sát?”
Mặc dù Dương Khai còn chưa nói, nhưng bất kỳ ai cũng có thể tưởng tượng ra ngày đó Dương Khai lâm vào tuyệt cảnh bốn bề thọ địch. Được Đại Đế cơ duyên không phải là chuyện may mắn, mà là bắt đầu cho việc mất mạng! Bên Ma tộc chắc chắn sẽ không để hắn mang Đại Đế cơ duyên đi.
“May mắn nhờ có Ngọc Như Mộng!” Dương Khai nghiêm mặt đáp, “Nàng giúp ta kềm chế mấy vị Ma Thánh, đúng lúc vãn bối tinh thông Không Gian chi thuật, sở trường nhất cũng là đào mạng, cho nên may mắn thoát chết một kiếp.”
Không nói rõ chi tiết, bởi vì so với sự hy sinh vô tư của Minh Nguyệt, việc mình vất vả chạy trốn cũng không đáng gì.
Hào Quân nói: “Nếu thật như vậy, Ma Vực bên kia vô luận thế nào cũng sẽ không bỏ qua ngươi, làm sao ngươi có thể trở về Tinh Giới? Trong đó phải chăng còn có những chuyện khác?”
“Đúng vậy.” Dương Khai gật đầu, “Tiểu tử sau khi thoát khỏi Trụ Thiên đại lục, trọng thương, hết lần này tới lần khác vì Đại Đế cơ duyên, trong lòng có cảm giác, khí cơ lưu động, ẩn có dấu hiệu đột phá. Tiểu tử vốn định nhất cổ tác khí trốn về Tinh Giới, nhưng thông đạo lưỡng giới quanh năm đều có Tàn Dạ trấn thủ, tiểu tử nếu đi, chẳng khác nào tự chui đầu vào lưới. Lại thêm thời khắc đột phá, cho nên chỉ có thể trong nguy hiểm cầu sinh, độn hướng Vân Ảnh đại lục…”
Dưới sự bảo vệ của pháp thân chui xuống lòng đất sâu, sự dị tượng do đột phá Đế Tôn tam trọng gây ra đã thu hút Bắc Ly Mạch. Lợi dụng Huyền Băng Huyền Minh Châm muốn kềm chế Bắc Ly Mạch tạo không gian cho mình chạy trốn, ai ngờ bị Huyền Băng lợi dụng, cuối cùng thúc đẩy một sự trùng hợp…
“Chờ một chút!” Nghe đến đó, Mạc Hoàng biểu lộ kỳ quái nhìn Dương Khai: “Ngươi nói là, ngươi đã gieo thần hồn lạc ấn trong thức hải của một vị Ma Thánh?”
Không chỉ có hắn, ở đây bốn vị Đại Đế, không ai không trợn to mắt nhìn hắn. Gieo thần hồn lạc ấn có ý nghĩa gì, các Đại Đế không phải không biết, chính vì biết, cho nên mới kinh ngạc.
Bên cạnh Lý Vô Y càng choáng váng… Trong lòng yên lặng tính toán một khoản. Ma Thánh có thể sánh với Đại Đế. Dương Khai gieo thần hồn lạc ấn trong thức hải một vị Ma Thánh, chẳng khác nào làm như thế trong thức hải của Đại Đế, chẳng khác nào nắm trong tay sinh tử của vị Ma Thánh này! Nói cách khác, chẳng khác nào có một thủ hạ cấp Ma Thánh hoặc Đại Đế.
Tiểu tử này mới bất quá Đế Tôn tam trọng thôi! Ngay cả Ngụy Đế cũng không bằng.
Dù là Lý Vô Y xưa nay ôn tồn lễ độ, giờ phút này cũng không nhịn được có xúc động muốn chửi thề.
“Đúng vậy!” Dương Khai gật đầu, “Kỳ thật cũng không thể coi là bản lĩnh của ta, chủ yếu là Huyền Băng kia ác độc, nghĩ ra biện pháp hại người không lợi mình này. Tiểu tử bất quá là thuận thế mà làm, cuối cùng hưởng lợi.”
Bốn vị Đại Đế nhìn nhau, thần niệm bỗng nhiên lưu chuyển, hiển nhiên là đang giao lưu điều gì.
Một lát sau, Hoa Thanh Ti cau mày nói: “Tu vi của ngươi tuy có tiến bộ, nhưng cũng bất quá là Đế Tôn tam trọng mà thôi. Cho dù thật sự gieo thần hồn lạc ấn trong thức hải một vị Ma Thánh, chỉ sợ cũng không cách nào khống chế sinh tử của nàng a?”
Dương Khai gật đầu nói: “Hoa Ảnh đại nhân nói rất đúng. Ta và Bắc Ly Mạch chênh lệch tu vi quá lớn, thần hồn lạc ấn xác thực không cách nào khống chế sinh tử của nàng. Thậm chí có thể nói, nếu như nàng chuyên tâm phá giải, không cần bao nhiêu thời gian liền có thể phá vỡ thần hồn lạc ấn kia, từ đó thoát khỏi gông cùm xiềng xích, khôi phục tự do.” Dừng một chút, Dương Khai lại nói: “Bất quá nàng hiện tại chắc là không có cơ hội này.”
“Sao lại nói thế?” Chiến Vô Ngân nhíu mày.
Dương Khai nghĩ nghĩ, nói: “Thất lễ.”
Nói xong, thần niệm như thủy triều mạnh mẽ tuôn ra, phảng phất biển động quét sạch tứ phương, bất quá chỉ trong nháy mắt đã thu hồi.
Nhưng chỉ trong nháy mắt này, lại làm cho bốn vị Đại Đế ánh mắt sáng lên, Lý Vô Y càng lộ ra vẻ cực độ khiếp sợ.
Chư vị ở đây, trừ Dương Khai ra, kém nhất cũng là Ngụy Đế, cảm giác tự nhiên vô cùng cường đại, cho nên mặc dù thần niệm Dương Khai vừa thả ra đã thu lại, nhưng mọi người vẫn có thể cảm nhận được sự cường đại của thần thức kia.
Đó là tu vi thần thức chỉ dưới Đại Đế, lại trên tất cả Ngụy Đế!
Thần thức như vậy, thông thường chỉ xuất hiện trên người những Ngụy Đế đỉnh cấp, hơn nữa vị Ngụy Đế này còn phải tinh thông tu luyện thần hồn mới được.
Thế nhưng người vừa thôi động lực lượng thần hồn này, bất quá là một Đế Tôn tam trọng mới tấn thăng chưa lâu!
Lý Vô Y trong lòng mười phần kinh hãi. Đối với lời Dương Khai vừa nói hắn đã gieo thần hồn lạc ấn trong đầu một vị Ma Thánh, những gì hắn thể hiện ra lần này càng khiến hắn khó tin hơn.
Thu phục một Ma Thánh tuy không tầm thường, nhưng cũng không tính là gì, dù sao đó bất quá là ngoại lực, hơn nữa ngoại lực này vẫn chưa ổn định, không khéo còn có nguy hiểm phản phệ. Nhưng tu vi thần hồn này lại là của bản thân, thực sự là nền tảng vững chắc! So sánh mà nói, nếu là Lý Vô Y, hắn thà chọn người sau.
Đến giờ phút này, bốn vị Đại Đế đâu còn không biết lời Dương Khai vừa nói có ý gì? Cường độ thần hồn lạc ấn có quan hệ trực tiếp nhất với tu vi thần hồn. Tu vi thần hồn càng mạnh, lạc ấn càng kiên cố.