» Chương 3681: Chiêu binh mãi mã

Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 10, 2025

Chương 3681: Chiêu binh mãi mã
Converter: DarkHero

Lần đầu tiên ta gặp Thương Mạt là ở trong tinh vực. Thương Mạt là người trong Tinh Đình, còn Ô Hằng, chủ của Đại Hoang tinh vực kia, chính là thủ hạ của hắn.

Năm đó, Ô Hằng thôi động Đại Hoang tinh vực thôn phệ Hằng La tinh vực, ta tự nhiên không đồng ý, liền tới đại chiến một trận. Ô Hằng không địch lại bại trận, trong lúc nguy hiểm sinh tử đã gọi Thương Mạt trợ trận. Lần ấy, vẫn là Dương Viêm hiện thân, thay ta hóa giải nguy cơ.

Cũng là từ lần đó, Thương Mạt dường như nhìn trộm được ta có tu luyện Phệ Thiên Chiến Pháp. Phệ Thiên Chiến Pháp danh tiếng lẫy lừng, Thương Mạt tự nhiên thèm muốn. Thế nên sau khi trở về Tinh Giới, hắn liền nghĩ đủ mọi cách tìm kiếm tung tích của ta, cuối cùng tại bên ngoài Thiên Lang cốc ở Đông Vực chặn ta lại.

Bên ngoài Thiên Lang cốc, ta cùng pháp thân liên thủ kịch chiến, thua thiệt không nhỏ. Cuối cùng vẫn là Cùng Kỳ hiện thân phát lực, đánh cho Thương Mạt thành đầu heo.

Trước sau hai lần kết thù kết oán, giờ phút này gặp lại, chẳng khác nào cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt.

Hắn trợn mắt lạnh lùng nhìn ta, ta tự nhiên cũng chẳng có sắc mặt tốt gì. Nếu như trước đây ta đối với Thương Mạt có lẽ còn có điều kiêng kị, nhưng bây giờ, chưa kể trong Tiểu Huyền Giới còn có bốn vị Ma tộc Bán Thánh tùy thời chờ lệnh, chỉ nói bản thân thực lực của ta cũng đã tiến bộ mười phần, thật sự chưa chắc đã sợ hắn. Thương Mạt không tới tìm phiền phức thì thôi, nếu dám tới tìm phiền phức, ta chắc chắn cho hắn biết kẻ sĩ ba ngày không gặp lau mắt mà nhìn!

Ân oán giữa hai người ta và hắn, các quân đoàn trưởng khác không rõ lắm, chỉ cảm thấy khi hai vị này gặp mặt, thần sắc mỗi người có chút không đúng, mơ hồ đoán ra giữa hai người hẳn là có khoảng cách gì đó.

Lý Vô Y và Dương Viêm là rõ ràng, nhưng bây giờ ma hoạn chưa trừ, tình thế cực kỳ nghiêm trọng, tự nhiên cũng không tiện nói thêm gì, lặng lẽ truyền âm cho ta một câu: “Đại cục làm trọng!”

Ta không để lại dấu vết gật đầu.

Gần một nửa quân đoàn trưởng Tinh Giới tề tựu nơi đây. Lý Vô Y lần lượt giới thiệu bọn họ cho ta nhận biết. Dù trí nhớ của ta không tệ, nhưng qua một vòng giới thiệu này, cũng chỉ nhớ được người, còn đối ứng với quân đoàn nào thì mơ hồ. Chủ yếu là quân đoàn Tinh Giới được đặt tên theo Thiên Can Địa Chi, nếu chưa quen thuộc thì thực sự không dễ phân biệt, nhưng đây cũng không phải việc lớn gì. Ngày sau hiệp đồng tác chiến, ở chung dưới trướng tự nhiên sẽ quen thuộc.

Đối với những quân đoàn khác mà nói, Kỷ Tị quân chẳng khác nào hài nhi còn trong tã lót. Quân đoàn trưởng như ta đây, bất kể là bối phận hay tu vi, cũng đều xem như người mới. Rất nhiều quân đoàn trưởng đối với ta cũng cực kỳ thân thiện, phần lớn đều tán dương câu “Giang sơn đời nào cũng có người tài”, “Anh hùng xuất thiếu niên” các loại, kết xuống một cái thiện duyên.

Duy chỉ khi giới thiệu đến một lão giả đã ngoài tám mươi tuổi, lão giả kia mặt mày khó chịu trừng mắt nhìn ta, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống. Ta nghi hoặc không thôi, không biết mình đã đắc tội đối phương ở đâu. Nhìn khuôn mặt hắn, ta và hắn chưa từng gặp mặt, lại làm sao có thể đắc tội đối phương? Âm thầm nghĩ thầm, gã này chẳng lẽ cùng Thương Mạt là một bọn? Nếu là như vậy thì sau hôm nay phải cẩn thận một chút mới được, đừng trên chiến trường bị hai gã này ám toán.

Lý Vô Y lại một bên cười nói: “Ngươi đừng trách Phó đại nhân nhìn ngươi như vậy. Phó đại nhân là quân đoàn trưởng Mậu Dần quân. Hào Tử trước đây chính là Mậu Dần quân!”

Nghe Lý Vô Y nói vậy, ta mới chợt hiểu ra, bật cười, vội vàng ôm quyền nói: “Gặp qua Phó đại nhân. Dương Khai đa tạ Phó đại nhân thả người chi ân.”

Hào Tử trước kia là thủ hạ của vị lão giả này, kết quả thua ta một trận, bị ta đào đi mất. Sau đó hơn mười năm liền vì Kỷ Tị quân kiếm được vốn liếng lớn như vậy. Lão giả tự nhiên là một bụng phiền muộn. Hào Tử trước đó khi ở trong Mậu Dần quân của hắn nhậm chức cũng không thể hiện ra năng lực như vậy, chờ đến khi đi rồi, thế mà phát huy ra năng lượng lớn như vậy. Sớm biết thế, hắn nói gì cũng sẽ không thả người, sống chết cũng phải giữ Hào Tử lại mới được. Có Hào Tử ở đó, hôm nay quy mô Kỷ Tị quân chưa chắc đã không thể là vinh quang của Mậu Dần quân.

Lão giả họ Phó nghe vậy hừ hừ: “Cám ơn cái gì tạ ơn, có gì tốt mà tạ ơn. Chỉ trách lão phu mắt mờ, để Hào chưởng quân ở trong Mậu Dần quân minh châu bị vùi lấp. Hào chưởng quân có thể đầu nhập môn hạ Dương đại nhân, chưa chắc không phải tạo hóa của chính hắn.” Ngừng một chút nói: “Bất quá Dương đại nhân, Hào chưởng quân dù sao cũng là từ trong Mậu Dần quân của ta đi ra. Không có Hào chưởng quân, Kỷ Tị quân của ngươi cũng không có quy mô ngày hôm nay. Lão phu cũng không cần chỗ tốt gì của ngươi. Ngày sau trên chiến trường nếu Mậu Dần quân của ta có nhu cầu gì…”

“Kỷ Tị quân theo gọi theo đến!” Ta lập tức nói tiếp.

Sắc mặt căng cứng của lão giả họ Phó lập tức giãn ra, mặt mày hớn hở, xông ta nói: “Dương đại nhân không sai. Ngày sau hai chúng ta nhà hẳn là thân cận một chút!”

“Dễ nói. Chư vị đại nhân đều là tiền bối, trên chiến trường này cũng chém giết nhiều năm, am hiểu sâu chiến sự. Dương mỗ mới đến, đang có rất nhiều thứ muốn thỉnh giáo. Đến lúc đó không thiếu được muốn làm phiền Phó đại nhân.”

“Ha ha ha!” Lão giả họ Phó sảng khoái cười to, đưa tay vỗ vai ta: “Trên chiến trường, Kỷ Tị quân của ngươi nếu có chỗ nào cần, cứ việc chào hỏi lão phu. Lão phu phàm là còn một hơi, chắc chắn mang binh đến trợ giúp, sẽ không để ngươi tại đám ma tể tử thủ hạ ăn thiệt thòi.”

“Vậy trước tiên cám ơn Phó đại nhân.”

Nói đến đây, hai người nhìn nhau cười một tiếng, phảng phất lão hữu lâu năm không gặp vậy.

Từng người giới thiệu xuống tới, cũng tốn không ít thời gian. Thật vất vả mới nhận người hoàn hảo, Lý Vô Y nói: “Còn có những quân đoàn trưởng khác, tạm thời không có ở đây. Ngày sau có cơ hội lại thay ngươi giới thiệu.”

Ta gật đầu, nhìn thoáng qua sa bàn bên cạnh, trong lòng biết nhóm người này tụ tập ở đây hẳn là có chuyện quan trọng thương lượng. Lúc này mở miệng nói: “Vậy ta đi ra ngoài chờ trước. Quay đầu lại đến thỉnh giáo đại nhân chuyện chiến trường.”

“Thong thả đi.” Lý Vô Y đưa tay ngăn ta lại: “Ở lại dự thính đi. Chuyện bên này đến lúc đó cũng cần Kỷ Tị quân của ngươi xuất lực.”

Ta muốn ra ngoài, vốn dĩ chỉ là để tránh hiềm nghi. Lý Vô Y đã nói như vậy, vậy ta tự nhiên cũng sẽ không từ chối nữa.

Trong đại điện, sau lúc náo nhiệt, mọi người yên tĩnh, chỉ còn lại giọng nói trầm chậm của Lý Vô Y.

Dương Viêm lặng lẽ sờ sờ đi vào bên cạnh ta, đưa vai ủi ủi ta, mắt nhìn chằm chằm sa bàn không rời, lại truyền âm nói: “Ngươi đi hạ vị diện tinh vực rốt cuộc làm gì? Sao vừa đi mười mấy năm? Còn tưởng ngươi sẽ không trở về nữa chứ.”

“Nghiên cứu bí thuật, tu luyện thần thông!” Ta chi tiết trả lời.

Dương Viêm không để lại dấu vết bĩu môi: “Muốn tu luyện, Tinh Giới thuận tiện, tại sao lại đi hạ vị diện tinh vực kia? Nói thật đi, có phải ở bên kia giấu diếm nữ nhân nào không?”

“Nói mò gì!” Ta trợn trắng mắt: “Lưỡng giới đại chiến chưa định, nào có tâm tư làm những thứ này? Hơn nữa, ta thiếu nữ nhân sao?”

Dương Viêm hừ hừ: “Khó nói. Ngạn ngữ nói, vợ không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm, trộm không bằng trộm không được. Ai biết trong lòng ngươi nghĩ thế nào.”

Ta lười nhác nói chuyện này với nàng, nói lảng đi: “Ta ngược lại ở hạ vị diện tinh vực nhìn thấy một vị cố nhân. Ngươi đoán là ai?”

“Tình nhân cũ của ngươi!” Dương Viêm không cần suy nghĩ.

“Ô Quảng!”

“A?” Dương Viêm kinh hô một tiếng, hô xong lại vội vàng đưa tay che miệng đỏ, chỉ vì nhất thời kinh ngạc đã hô lên thành tiếng. Trong đại điện hơn mười đôi mắt thoáng chốc nhìn sang. Ta vội vàng đoan chính thần sắc, cũng giả vờ nghi ngờ nhìn nàng.

Nàng phản ứng nhanh, vội vàng chỉ vào sa bàn nói: “Vị trí trận ở đây cực kỳ trọng yếu, không cần đại quân trấn thủ sao?”

Lý Vô Y lắc đầu nói: “Không cần. Vị trí này là tử vị. Ma tộc không vào cũng được. Nếu lúc này vào, sẽ khiến bọn hắn có đi không về. Nói cách khác, nơi này cố ý để trống, chính là để dẫn dụ Ma tộc tiến về!”

Dương Viêm nhẹ nhàng gật đầu, ra vẻ thì ra là thế.

Lý Vô Y nói tiếp. Dương Viêm lặng lẽ le lưỡi, chờ một lúc lâu mới lại truyền âm tới: “Ngươi nhìn thấy Ô Quảng rồi? Ngươi làm sao từ trên tay hắn chạy thoát?”

Ta cười nói: “Hắn lại không làm gì ta, ta vì sao phải chạy. Hơn nữa, Ô Quảng cùng Hồng Trần tiền bối song hồn chung thể, có hắn ở nơi nào tất nhiên cũng có Hồng Trần tiền bối.”

“Điều này cũng đúng.” Dương Viêm gật đầu: “Hồng Trần tiền bối không có gì đáng ngại chứ?”

“Tạm thời không có, bất quá ta ngược lại từ bên bọn hắn nghe được chút tin tức. Tình huống cụ thể đã khắc vào ngọc giản. Quay đầu ngươi thay ta chuyển giao cho Đại Đế.”

“Tại sao ngươi không tự đi?”

“Ta mới đến bên này, mọi việc bận rộn, nào có thời gian? Cứ thế quyết định đi.” Hơn mười năm trước vận dụng Không Linh Châu truyền tống đến bên cạnh Thiết Huyết Đại Đế, kết quả bị hắn hố. Ta đâu còn dám đi gặp hắn nữa.

“Thay ngươi chuyển giao cũng không phải không thể. Ngươi có chỗ tốt gì cho ta?”

“Ta thân không vật dư thừa, lấy thân báo đáp thế nào?”

“Ha ha… Tối nay tới phòng ta, ta chờ ngươi.” Khóe mắt Dương Viêm lóe lên hàn quang.

Trong đại điện, vô cùng náo nhiệt, kéo dài hơn nửa ngày. Mọi người dần dần tản đi. Trước khi đi, Băng Vân nhẹ nhàng gật đầu với ta, mỉm cười.

Ta cũng gật đầu.

Đợi cho những người khác đi hết, Lý Vô Y mới ngồi sụp xuống ghế. Lập tức có tỳ nữ đi tới dâng trà. Nâng chung trà uống một ngụm xong, Lý Vô Y nói: “Sự tình giải quyết xong chưa?”

Ta ngồi cạnh hắn trên ghế, cách hắn một bàn, nghe vậy gật đầu nói: “Đã giải quyết xong.”

“Vậy thì tốt rồi.” Lý Vô Y sảng khoái, lại uống vài ngụm trà, đặt ly xuống nói: “Vừa rồi nói, ngươi hẳn đều nghe được rồi chứ?”

Ta hồi tưởng lại những chuyện hắn dặn dò các quân đoàn trưởng trước đó, mở miệng nói: “Chúng ta bây giờ cần chờ đại trận kia bố trí xong mới có thể đả thông lưỡng giới thông đạo sao?”

Ta vốn cho rằng sau khi trở về, liền có thể mở ra lưỡng giới thông đạo, sau đó xông vào Ma Vực. Ai ngờ sự tình căn bản không phải như vậy. Tinh Giới bên này có bố trí khác, còn cần chờ đợi.

Lý Vô Y vỗ nhẹ lan can ghế, mở miệng nói: “Ma tộc dũng mãnh, Ma tộc thiện chiến. Tinh Giới bên này không chiếm bao nhiêu ưu thế, nhất là về nhân số, chúng ta càng ở thế yếu rất lớn. Nếu thật là liều lĩnh mở ra hai giới thông đạo, xông vào Ma Vực, cho dù chúng ta có 55 đường đại quân, chỉ sợ cũng sẽ không có kết quả tốt đẹp. Thậm chí có thể nói, nếu thật làm như vậy, cuối cùng thua nhất định là chúng ta.”

Ta gật đầu. Trong số những người ở Tinh Giới, chỉ có ta từng đến Ma Vực, biết Ma tộc bên kia tình huống thế nào, cũng rõ ràng Ma tộc có nội tình khổng lồ đến mức nào, tự nhiên hiểu lời Lý Vô Y nói không hề ngoa chút nào.

Quay lại truyện Vũ Luyện Điên Phong

Bảng Xếp Hạng

Chương 3821: Cục diện rối rắm

Chương 3820: Ai sống ai chết

Chương 3819: Gan to bằng trời