» Chương 3701: Lăng Tiêu bị vây
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 10, 2025
Chương 3701: Lăng Tiêu bị vây
Converter: DarkHero
Khi hai giới thông đạo lần thứ hai mở ra, mười vị Ma Thánh của Ma tộc vượt giới đến, các Đại Đế đuổi sát theo sau.
Mấy ngày sau, biến cố bất ngờ xảy ra, hàng triệu đại quân Ma tộc mất hết thần trí, tự sát lẫn nhau, toàn quân bị diệt. Cùng lúc đó, các Đại Đế mất tích, Ma Thánh ẩn mình.
Trong cùng một ngày, bốn vực của Tinh Giới đều có dấu hiệu tiếp nhận hai giới, Tinh Giới bị Ma Vực ăn mòn, hàng rào thiên địa vỡ nát, những ngọn núi sông tươi đẹp biến thành Ma Thổ.
Những nhánh đại quân Ma tộc khác nhau từ các Ma Thổ khác nhau vượt giới đến, lấy các Ma Thổ làm căn cứ, dần dần khuếch tán ra xung quanh, chiếm đoạt Tinh Giới.
Tinh Giới đại loạn!
Riêng lúc Dương Khai phong ấn hai giới thông đạo kia, theo thông tin các Quân đoàn trưởng thu thập được, Tinh Giới bốn vực đã có hơn ba mươi Ma Thổ hình thành, phân tán khắp nơi. Đây chỉ là điều tra trong thời gian ngắn, số lượng thực tế e rằng còn nhiều hơn.
Ngọc giản mà tỷ muội Liên chuyển giao cho Dương Khai đã nói rõ tất cả chuyện này.
Tình hình khẩn cấp, Lý Vô Y và các Quân đoàn trưởng không thể chờ lâu hơn, để lại một ngọc giản giải thích tình hình rồi sớm rời đi. Hầu hết Bán Thánh của Ma tộc đều được hắn đưa đi, chỉ để lại tỷ muội Liên quen biết Dương Khai để truyền tin.
Dương Khai vừa xem xong nội dung trong ngọc giản, còn chưa kịp tiêu hóa những tin tức kinh hoàng này, một viên Không Linh Châu trên cổ tay đột nhiên nhấp nháy quang mang, một viên ngọc giản trống rỗng xuất hiện.
Trên ngọc giản có khí tức của Biện Vũ Tình, rõ ràng là tin tức từ Lăng Tiêu cung gửi tới.
Lần này Kỳ Tử quân xuất chinh Tây Vực, phàm là những người có tu vi khá trong Lăng Tiêu cung hầu như đều được Dương Khai đưa đi, nhưng một tông môn lớn như vậy vẫn phải có người trấn thủ. Biện Vũ Tình chính là người hắn để lại trông coi tông môn.
Giờ phút này Biện Vũ Tình truyền tin tới, không nghi ngờ gì là Lăng Tiêu cung bên kia đã xảy ra biến cố gì đó.
Dương Khai đưa tay nắm lấy, thần niệm dò vào, giây tiếp theo sắc mặt tái xanh: “Muốn chết!”
Nắm chặt ngọc giản, Dương Khai lắc mình định quay về đại doanh Kỳ Tử quân, nhưng không ngờ mắt tối sầm lại, một trận choáng váng, suýt nữa ngã xuống đất.
Vừa rồi để phong ấn hai giới thông đạo, hắn hao phí tinh lực rất lớn. Giờ phút này Ma Nguyên trong cơ thể quả thực có chút quay vòng không linh hoạt. Bạch Liên nhanh nhẹn, một tay đỡ lấy hắn.
Dương Khai nhìn tỷ muội các nàng một chút, trầm giọng nói: “Đưa ta về doanh!”
Tỷ muội Liên gật đầu, cùng nhau thôi động Ma Nguyên, hóa thành một đạo hắc quang, bay về phía đại doanh Kỳ Tử quân.
Dương Khai thì tranh thủ thời gian nuốt linh đan, vận công hóa giải dược hiệu, nhanh chóng khôi phục bản thân.
Sau một nén nhang, phía trước đại doanh Kỳ Tử quân, tỷ muội Liên bọc lấy Dương Khai cùng nhau hiện thân.
Các Đại Tổng trấn lập tức xông tới, Hào Tự trầm giọng nói: “Đại nhân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao những quân đoàn khác đều đã rút quân?”
Giờ khắc này, 55 lộ đại quân Tinh Giới đều đã biến mất, chỉ còn lại Kỳ Tử quân vẫn ở nguyên địa tu chỉnh chờ lệnh, cho nên một đám người căn bản không biết xảy ra chuyện gì.
Dương Khai đưa tay ném miếng ngọc giản Lý Vô Y để lại cho hắn qua: “Tự mình xem đi, chuyển cáo lẫn nhau một tiếng. Mặt khác truyền lệnh quân ta, toàn quân tập kết, về Bắc Vực!”
Dương Tiêu lĩnh mệnh, lập tức truyền đạt mệnh lệnh ra. Đại quân đang tu chỉnh vội vàng xếp trận.
Một lát sau, Hào Tự sắc mặt ngưng trọng đưa ngọc giản cho Tạ Vô Vị, mặt đầy bất khả tư nghị nhìn qua Dương Khai nói: “Đại nhân, chuyện này thật chứ?”
“Còn có thể là giả? Mặt khác Biện hộ pháp truyền tin tới, ba ngàn dặm ngoài Lăng Tiêu cung Ma Thổ đã hiện, số lượng lớn Ma tộc đang tiến đánh Lăng Tiêu cung!”
Đám người nghe vậy, lập tức đều gấp.
Dương Khai đưa tay tế ra Huyền Giới Châu, hóa thành thân hình khổng lồ của Cổn Cổn, miệng lớn hung dữ cắn xuống. Kỳ Tử quân bị nuốt vào trong bụng. Trước đó đã trải qua một lần, cho nên mọi người cũng không hề hoảng loạn. Cho dù Dương Khai không dặn dò, cũng không có người chống cự.
Dương Khai quay đầu nhìn Hào Tự một chút, trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn mở miệng nói: “Các Đại Đế mất tích.”
Chuyện này không thể giấu được, sớm muộn gì cũng sẽ truyền khắp thiên hạ. Nếu không giấu được, cũng chỉ có thể nói rõ sự thật. Những người khác thì thôi đi, Hào Tự thân là con trai Đại Đế, nên biết những chuyện này.
Hào Tự quay đầu nhìn lại, mặt đầy mờ mịt, rõ ràng không thể hiểu lời này của Dương Khai là có ý gì.
Dương Khai thở dài: “Trước đây không lâu, khí tức của các Đại Đế biến mất. Ta cùng Lý tổng quân đều thử qua, Không Linh Châu không thể truyền tống đến bên cạnh các Đại Đế. Bọn họ đã không ở giới này.”
Sắc mặt Hào Tự trắng nhợt, đơn giản không thể tin được.
Dương Khai vỗ vai hắn nói: “Các Đại Đế công tham tạo hóa, mánh khóe thông thiên, không đến mức sẽ có nguy hiểm tính mạng, có lẽ đã xảy ra biến cố gì đó.”
Hào Tự đờ đẫn gật đầu.
Kỳ Tử quân xuất chinh lúc hơn ba trăm ngàn người, giờ phút này lại thiếu đi trọn vẹn hơn 50.000 người. Năm vạn người này đều đã chiến tử sa trường, máu nhuộm Tây Vực. Nhưng tổn thất như vậy đối với hao tổn suất của Ma tộc và các quân đoàn khác mà nói, vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được.
Một lát sau, Kỳ Tử quân đã đều được thu vào Tiểu Huyền Giới. Dương Khai thu hồi Huyền Giới Châu, bước chân bước ra lúc, đã biến mất tại chỗ không thấy.
Lại hiện thân nữa, người đã tới trên Lăng Tiêu Phong, trong tẩm cung của mình.
Trong tẩm cung, hắn sớm có Không Linh Châu để lại, tự nhiên có thể nhanh chóng trở về.
Giờ khắc hiện thân, liền đã cảm giác một trận đất rung núi chuyển, tiếng ầm ầm không dứt bên tai. Không dừng lại, lách mình ra ngoài cửa, chỉ thấy trong Lăng Tiêu cung hỗn loạn tưng bừng, từng đạo lưu quang bôn tẩu trốn chạy giữa các đại sơn phong, phảng phất ruồi không đầu.
Đưa mắt nhìn lại, hộ tông đại trận của Lăng Tiêu cung đã mở ra. Trên từng tòa linh phong linh khí quanh quẩn, bạch quang chớp động. Đại trận rút ra địa mạch và linh phong chi lực, hóa thành màn sáng bảo vệ, ngăn cản địch tới đánh.
Thấy thế Dương Khai hơi thả lỏng một hơi. Hắn thật sự sợ khi mình quay về sẽ thấy cảnh đại trận bị công phá. Nếu là như vậy, vậy trong Lăng Tiêu cung không biết sẽ chết bao nhiêu người.
Tổng cộng 10 vạn đệ tử Lăng Tiêu cung bản tông và phân tông, phàm là có chút tu vi đều được hắn nhét vào trong Kỳ Tử quân. Lúc xuất chinh, trong cung ngoại trừ Biện Vũ Tình tu vi hơi cao ra, đệ tử bản tông Lăng Tiêu cung căn bản không đáng chú ý. Một khi đại trận bị phá, sát tướng Ma tộc tiến đến, nhất định không có sức hoàn thủ.
Cũng may hộ tông đại trận của Lăng Tiêu cung là Nam Môn Đại Quân tự mình bố trí. Năm đó bố trí đại trận này lúc Dương Khai càng là tận hết sức lực, đòi người cho người ta, muốn vật liệu cho vật liệu, mới khiến cho đại trận này vững như thành đồng.
Đại quân Ma tộc tuy khí thế hùng hổ xâm phạm, trong thời gian ngắn lại không thể phá vỡ trận pháp phòng hộ.
Mặc dù không phá, nhưng giờ khắc này hộ tông đại trận cũng là lung lay sắp đổ, màn sáng hộ trận nứt nẻ chi chít, chỉ sợ không dùng đến thời gian một nén nhang liền muốn triệt để vỡ nát.
Đại quân Ma tộc thấy vậy, công kích càng hung mãnh.
Biện Vũ Tình cầm trong tay cung chủ đại lệnh, điều động linh khí của các đại linh phong Lăng Tiêu cung, không ngừng gia trì uy lực đại trận, dốc hết toàn lực kéo dài, nhưng tu vi của nàng dù sao thấp một chút. Việc không để lại dư lực thôi động cung chủ đại lệnh đã khiến nàng toàn thân ướt đẫm mồ hôi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, thân ở giữa không trung lung la lung lay, tùy thời đều có thể hôn mê bộ dáng.
Dương Khai thấy thế, cất bước bay về phía nàng.
Trên nửa đường một người nghiêng nghiêng đánh tới, bị Dương Khai một tay bóp lấy cổ, xách trên tay. Lẳng lặng nhìn lại, chỉ thấy người này rất lạ mặt, tu vi không tính mạnh, nhưng cũng có Đạo Nguyên tam trọng.
Đệ tử Lăng Tiêu cung, Hư Vương cảnh trở lên đều được hắn đưa đi, đâu còn có Đạo Nguyên cảnh võ giả nào lưu lại? Bất quá Lăng Tiêu cung thân là căn cứ luyện đan của Tinh Giới, ngược lại còn có rất nhiều người từ bên ngoài đến.
Người này hiển nhiên chính là từ bên ngoài đến, trên người còn có một cỗ đan hương nhàn nhạt, hẳn là một vị Luyện Đan sư.
“Vội gì!” Dương Khai quát khẽ.
Người kia sắc mặt trắng bệch, đột nhiên bị bắt lại cũng không biết phản kháng, không nghi ngờ đã bị dọa đến lục thần vô chủ. Nghe được Dương Khai tra hỏi bản năng trả lời: “Tranh thủ thời gian chạy a, Lăng Tiêu cung thủ không được, nếu không chạy liền không kịp.”
“Đánh rắm!” Dương Khai giận dữ, “Trước tình thế cực kỳ nghiêm trọng không nghĩ giết địch, lại còn họa loạn lòng người, ngươi nên may mắn ngươi không nằm trong Kỳ Tử quân của ta, nếu không nhất định chém ngươi.”
Luyện Đan sư kia nghe vậy, ngẩng đầu nhìn Dương Khai một chút, lúc này mới nhận ra hắn: “Dương… Dương cung chủ!”
“Cút!” Dương Khai tùy tay ném hắn đi, căn bản lười nhác cùng hắn dây dưa, bước ra một bước, đã đi tới bên cạnh Biện Vũ Tình.
Biện Vũ Tình vốn đang khổ cực chống đỡ, chợt phát giác có người tới gần, không khỏi kinh hãi, quay đầu nhìn lại lúc, lại đại hỉ quá đỗi: “Cung chủ!”
Dương Khai gật đầu: “Ngươi nghỉ một chút!”
Đang khi nói chuyện, vung tay một cái, Hoa Thanh Ti đã hiện thân. Dương Khai phân phó nói: “Tiếp cung chủ lệnh, lại duy trì một lát.”
Hoa Thanh Ti nghe vậy gật đầu, từ tay Biện Vũ Tình tiếp nhận cung chủ đại lệnh, tiếp tục duy trì trận pháp.
Mà Biện Vũ Tình đã sớm tới nỏ mạnh hết đà, sở dĩ còn kiên trì là do trong lòng một cỗ tín niệm. Giờ phút này thấy Dương Khai hiện thân, Hoa Thanh Ti tiếp nhận đại lệnh, tâm thần buông lỏng, đúng là trực tiếp hôn mê đi qua, thân thể mềm nhũn hướng phía dưới rơi xuống.
Dương Khai khẽ vươn tay, liền đưa nàng thu vào trong vườn thuốc Tiểu Huyền Giới, dặn dò hai Tiểu Mộc Linh cực kỳ chiếu cố. Biện Vũ Tình chỉ là kiệt lực, cũng không cần lo lắng cho tính mạng, chỉ cần điều dưỡng một trận liền có thể khôi phục, cho nên Dương Khai cũng không lo lắng.
Phía dưới một người bay tới, đợi đến gần lộ ra thân ảnh, rõ ràng là Kê Anh, mặt đầy sợ hãi nhìn qua Dương Khai nói: “Dương huynh, cái này… Cái này rốt cuộc là thế nào? Những Ma tộc này từ đâu tới? Còn nữa, vì sao ta không liên lạc được sư tôn?”
Ma tộc chợt hiện, Lăng Tiêu cung đột nhiên bị tập kích, Kê Anh liền cảm giác có chút đại sự không ổn, lúc này truyền tin cho Diệu Đan Đại Đế muốn hỏi tình hình, ai ngờ căn bản không cách nào liên lạc được Diệu Đan Đại Đế, ngay cả ngọc giản truyền tin cũng không truyền đi được. Đây là chuyện trước kia chưa từng gặp phải.
Dương Khai nói: “Tình huống có chút phức tạp, đợi ta giải quyết nguy hiểm trước mắt rồi sẽ nói rõ với Kê huynh.”
Lại khoát tay, ba đạo thân ảnh từ trong Tiểu Huyền Giới được triệu hoán ra, rõ ràng là Cùng Kỳ, Dương Tiêu và Dương Tuyết.
“Lão Cùng, hộ tống Tiêu nhi đi một chuyến Long Đảo, đem chuyện nơi đây nói cho hai vị trưởng lão, xin mời Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão ra đảo chủ trì đại cục!”
Đây là Lý Vô Y an bài, được nhắc đến trong ngọc giản. Lý Vô Y cũng biết Dương Khai có quan hệ không ít với Long Đảo, do hắn ra mặt, Long Đảo bên kia chắc chắn sẽ không không để ý.
Bây giờ các Đại Đế cùng nhau mất tích, còn không biết các Ma Thánh rốt cuộc là tình huống gì. Nếu như Ma Thánh còn ở Tinh Giới, vậy trong thiên hạ có thể chống lại bọn họ, cũng chỉ có hai vị trưởng lão trên Long đảo.
Nhưng Long tộc tuân thủ nghiêm ngặt tổ huấn, xưa nay không tùy tiện rời đảo. Long tộc phổ thông thì thôi đi, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão đã mấy vạn năm không đi ra. Lần trước Nhị trưởng lão Phục Truân cũng là vì lo cho Dương Tiêu, lúc này mới chạy tới một chuyến.
Có thể mời ra bọn họ hay không, Lý Vô Y trong lòng cũng không chắc, chỉ có thể giao cho Dương Khai đi làm.