» Chương 3957: Phòng đấu giá ngẫu nhiên gặp
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 10, 2025
“Không sai, bản tọa chính là tới tham gia đấu giá hội.” Bùi Bộ Vạn chậm rãi gật đầu.
Thật đúng là! Dương Khai trong lòng vui mừng, chắp tay nói: “Nếu như thế, ta muốn xin mời Bùi chưởng quỹ giúp một chút.”
Bùi Bộ Vạn cười ha hả nói: “Ngươi cứ việc nói.”
“Xin mời Bùi chưởng quỹ đem huynh đệ của ta hai người mang vào phòng đấu giá!”
Bùi Bộ Vạn nghe, bật cười nói: “Phòng đấu giá này cũng không phải cái gì cấm địa, các ngươi như muốn tiến mà nói, cứ đi thẳng vào là được, bên kia có hai cái cửa vào, một cái là người có thiếp mời tiến vào, đều là người có mặt mũi trong Tinh Thị, một cái khác là người không có thiếp mời tiến vào, ngươi chỉ cần biểu hiện ra tài lực của mình, phòng đấu giá tự nhiên sẽ cho đi, ngươi lần trước không phải kiếm bộn rồi một khoản sao? Hoàn toàn có tư cách tiến vào.”
Tình huống này Dương Khai trước đó liền thấy, phòng đấu giá xác thực có hai cái cửa vào, dành cho người có thiếp mời và người không có thiếp mời, chỉ có điều điều này đối với Dương Khai cùng Lão Bạch mà nói không có ý nghĩa gì, nếu thật sự nghênh ngang đi vào như thế, khẳng định sẽ bị từ chối, đi theo Bùi Bộ Vạn còn có chút hy vọng trà trộn vào.
Bùi Bộ Vạn cũng phản ứng lại, lông mày cau lại thành chữ xuyên, nghi ngờ nhìn Dương Khai: “Ngươi có phải hay không gây phiền toái gì?”
Dương Khai một mặt người vật vô hại nói: “Huynh đệ của ta hai người trung thực bản phận, làm sao có thể gây phiền toái gì, Bùi chưởng quỹ quá lo.” Cái này hồn nhiên quả nhiên không có tín dự có thể nói, mới vừa rồi còn lời thề son sắt nói có thể giúp nhất định giúp, cũng không thấy hắn sảng khoái đáp ứng.
Bùi Bộ Vạn một mặt không tin.
Dương Khai chỉ có thể nói: “Vậy thì thế này đi Bùi chưởng quỹ, ngươi không phải vẫn luôn muốn ta đi Tu La trường lại đánh một trận sao? Chỉ cần ngươi có thể giúp ta chuyện này, ta liền bồi ngươi lại đi một lần Tu La trường!”
Không đề cập tới Tu La trường còn tốt, nhắc tới Tu La trường Bùi Bộ Vạn liền biến sắc, vội vàng xua tay: “Không đánh không đánh!”
“. . .” Tình huống thế nào? Dương Khai một mặt khó hiểu nhìn hắn, trước đó tên này không phải chạy đi tìm mình nhiều lần, hết sức lôi kéo mình đi Tu La trường sao? Sao hôm nay mình chủ động nhắc tới hắn lại như sợ rắn rết?
Dương Khai còn tưởng rằng hắn ở Tu La trường bên kia lại thua thảm rồi, lại hoàn toàn không biết bà chủ đã từng cảnh cáo Bùi Bộ Vạn.
Tên này hết lần này đến lần khác đi khách sạn tìm Dương Khai, bà chủ tự nhiên để ở trong mắt, tìm một cơ hội cùng Bùi Bộ Vạn trò chuyện một chút, lúc này mới biết Dương Khai bị hắn đưa đến Tu La trường, lúc này nổi giận, suýt nữa vặn gãy tay Bùi Bộ Vạn, hung hăng cảnh cáo hắn một phen, nếu để nàng biết Dương Khai lại bị đưa đến Tu La trường, lập tức xốc Bách Luyện đường!
Nếu không có như vậy, Bùi Bộ Vạn sao lại bỏ qua đại đạo phát tài này không cần? Cũng không đến nỗi gần đây không hề đi tìm Dương Khai.
Nhíu nhíu mày, Bùi Bộ Vạn tay điểm hai tên tiểu nhị đi theo: “Các ngươi hai cái cởi quần áo ra.” Mặc dù không biết Dương Khai vì sao muốn cùng mình trà trộn vào phòng đấu giá, nhưng chắc chắn không có chuyện tốt, cho nên sau khi dặn dò xong nhìn Dương Khai nói: “Hai ngươi đi theo ta trà trộn vào không thành vấn đề, nhưng tiến vào bên trong chúng ta liền mỗi người đi một ngả.”
“Không thành vấn đề, đa tạ Bùi chưởng quỹ.” Dương Khai cùng Bạch Thất liếc nhau, đều nhếch miệng cười một tiếng.
Không lâu sau, hai người đổi xong quần áo, lẫn trong đám người, cùng sau lưng Bùi Bộ Vạn thản nhiên hướng phòng đấu giá bước đi.
Nơi cửa, không thấy Vân Chân Hóa đâu, đoán chừng đấu giá sắp đến, đang bận chuyện khác, cái này khiến Dương Khai cùng Bạch Thất cũng hơi nhẹ nhàng thở ra, nếu Vân Chân Hóa còn ở đây đón khách mà nói, bọn họ chắc chắn không vào được, Vân Chân Hóa không ở đây, còn có chút hy vọng trà trộn vào.
Đi tới cửa, đưa thiếp mời, tên phụ trách đón khách lúc này đưa tay mời, Bùi Bộ Vạn đi trước, long hành hổ bộ bước vào phòng đấu giá, Dương Khai cùng Bạch Thất liền cúi đầu, lẫn trong đám người, nhắm mắt theo đuôi.
Chờ tiến vào phòng đấu giá, Dương Khai liền thấp giọng nói lời cảm ơn, sau đó cùng Bạch Thất đi về một hướng khác.
Rất nhanh, hai người liền đến trong đại sảnh, phóng tầm mắt nhìn tới, chỉ thấy trong đại sảnh rộng lớn này người đông như trẩy hội, từng dãy ghế xếp hình thang, toàn bộ phòng bán đấu giá ít nhất có thể chứa ba, bốn trăm người còn thừa chỗ.
Và ở tầng hai bốn phía đại sảnh, còn có từng gian phòng riêng cho thuê.
Những chiếc ghế trong đại sảnh này là dành cho khách lẻ, những phòng cho thuê kia đều là dành cho những người có chút thân phận và địa vị trong Tinh Thị như Bùi Bộ Vạn.
Giờ này khắc này, chỗ ngồi trong đại sảnh đã ngồi hơn phân nửa, Dương Khai cùng Lão Bạch lặng lẽ quan sát một lúc, phát hiện khách lẻ đi vào đều tùy ý ngồi xuống, cũng không có gì quy tắc, lập tức trong lòng ổn định, ở phía sau sắp xếp tìm chỗ trống liền ngồi xuống.
Khách khứa vẫn đang ra trận, cách giờ đấu giá còn một lúc, Lão Bạch có chút lo sợ bất an: “Dương Khai, hay là thôi đi, chúng ta chỉ đến xem náo nhiệt thôi, đừng gây chuyện gì.”
Dương Khai liếc hắn một cái: “Chẳng lẽ thật sự muốn mời bà chủ?”
Lão Bạch nói: “Vậy cũng không có cách, chúng ta nếu thật sự ở đây gây chuyện, chỉ sợ không có gì tốt đẹp.”
Dương Khai cười hắc hắc: “Họ có gan ấy là được.”
Lão Bạch vẫn còn chút do dự, suy nghĩ một chút nói: “Nếu theo cách của ngươi, còn có một điều khó khăn.”
“Cái gì?”
“Nếu như người ta cần thanh toán tại chỗ thì sao?”
Dương Khai nghe vậy nhíu mày, đây đúng là một vấn đề, nếu thật là như vậy, kế hoạch của hắn sẽ không thành công, nhưng cũng có khả năng không phải, trầm ngâm một chút nói: “Vậy thì đến lúc đó tùy cơ ứng biến đi, nếu có cơ hội chúng ta liền làm lớn một trận, nếu không có cơ hội thì cứ tùy tiện xem náo nhiệt, tất cả xem ý trời!”
Bạch Thất nghiến răng nói: “Được, quyết định như vậy đi. Bất quá ta cảm thấy chúng ta nên ngồi tách ra thì tốt hơn, tránh gây chú ý!” Ngẩng đầu nhìn xung quanh, chỉ một hướng nói: “Ta qua bên kia, ngươi ngồi ở đây!”
Nói xong, liền đứng dậy đi về hướng đó.
Dương Khai cũng không ngăn cản, ánh mắt nhìn tứ phía, phát hiện trong đại sảnh này rất nhiều đều là Đế Tôn cảnh, cũng có một chút Khai Thiên cảnh, bất quá những Khai Thiên cảnh kia phẩm giai đều không cao, đoán chừng đều là một chút Hạ phẩm Khai Thiên không có tiền đồ gì, nếu không cũng không đến nỗi luân lạc tới chen chúc ở đây, sớm đã bị Phong Vân phòng đấu giá đón vào phòng riêng.
Đang quan sát giữa chừng, chợt nghe một người thấp giọng hô: “Dương đại nhân?”
Dương Khai ngẩng mắt nhìn lên, không khỏi bật cười: “La Hải Y?”
La Hải Y dường như đang tìm chỗ ngồi, thấy chỗ trống bên cạnh Dương Khai liền đi tới, đến trước mặt mới phát hiện lại là người quen.
Gặp người quen ở đây, La Hải Y hiển nhiên cũng rất vui vẻ, nhìn chỗ trống bên cạnh Dương Khai nói: “Chỗ này có người sao?”
“Không có, ngồi đi.” Dương Khai cười cười.
La Hải Y ngồi xuống, tỏa ra một mùi hương thơm ngát, khiến người ta thần thanh khí sảng.
“Ngươi tới mua đồ?” Dương Khai hỏi, nàng sẽ xuất hiện ở đây, khả năng lớn là đến tham gia đấu giá.
La Hải Y gật đầu nói: “Nghe nói lần này sẽ có một ít Đại Đạo Đan xuất hiện, ta đến thử vận may.”
La Hải Y còn chưa ngưng tụ tự thân Đạo Ấn, chính là rất cần Đại Đạo Đan, lần trước nàng cũng nói với Dương Khai rồi.
Dương Khai hiểu rõ, mỉm cười nói: “Tiền đủ không? Muốn mượn ngươi ít không?”
La Hải Y ngượng ngùng cười cười: “Chắc đủ mua hai viên.”
Dương Khai gật đầu nói: “Vậy chúc ngươi may mắn.”
Thông qua lần tiếp xúc trước với La Hải Y, người phụ nữ này rất tự cường tự lập, mình cho thêm nàng tiền công nàng đều trả lại, hiển nhiên cũng rất có nguyên tắc.
Nhau quen biết, trò chuyện cũng rất có hứng thú, cùng La Hải Y cười nói, trọn vẹn sau nửa canh giờ, chỗ ngồi trong đại sảnh mới dần dần ngồi đầy.
Từ điểm này cũng có thể thấy được thực lực của Phong Vân phòng đấu giá, ngay cả đại sảnh bên này cũng không còn chỗ ngồi, có thể thấy được hội đấu giá được tổ chức ở đây có sức hấp dẫn lớn đến mức nào đối với người trong Tinh Thị.
Tiếng chiêng trống vang lên, đại sảnh vốn sáng rực đột nhiên tối sầm lại, ngay sau đó, trên đài cao sáng lên một luồng sáng, theo luồng sáng đó di chuyển, một bóng người từ sau đài không nhanh không chậm đi ra, chùm sáng chiếu vào người này, lập tức thành tiêu điểm chú ý của mọi người.
Ra sân là một phụ nữ nhìn chừng ba mươi, dáng người đầy đặn, nhan sắc không tầm thường, đi lên đài đấu giá, tự báo danh, giọng nói rã rời, cười không ngớt.
Sau một màn mở đầu không chút ý mới, đấu giá chính thức bắt đầu.
Những vật phẩm đấu giá đầu tiên dĩ nhiên không phải là đồ tốt gì, về cơ bản đều là những thứ chỉ có cảnh giới Đế Tôn mới có thể dùng được, những Khai Thiên cảnh trong phòng VIP và trong đại sảnh kia thờ ơ, ngược lại đã gây nên sự tranh giành của các Đế Tôn cảnh, giá cả leo cao vút.
Mỗi vật phẩm đấu giá đều được chọn lọc tỉ mỉ, cho nên hầu như không có vật phẩm nào bị tồn đọng.
Dương Khai thờ ơ nhìn, phát hiện lo lắng của mình và Lão Bạch trước đó hoàn toàn vô nghĩa, hội đấu giá ở đây không phải thanh toán tại chỗ, mà là sau khi đấu giá xong, vật phẩm được mang xuống, chờ hội đấu giá kết thúc mới thanh toán tiền.
Phong Vân phòng đấu giá cũng không sợ có người quỵt nợ, danh tiếng bày ở đây, ai có gan đó?
Cái này có ý tứ. . . Dương Khai nhếch miệng, im lặng mỉm cười, xuyên qua đám người cùng Lão Bạch ánh mắt chạm nhau, Lão Bạch hiểu ý, trong mắt một mảnh hung dữ, hiển nhiên cũng chuẩn bị làm một vố lớn.
Ước chừng sau một nén hương, 7-8 vật phẩm đấu giá thuận lợi giao dịch, giọng người bán đấu giá cũng cao lên: “Tiếp theo sẽ bán đấu giá, chính là linh đan mà các bằng hữu Đế Tôn cảnh tha thiết ước mơ. . .”
Lời vừa nói ra, Dương Khai rõ ràng cảm nhận được La Hải Y thẳng lưng lên không ít, nếu không đoán sai, hẳn là sẽ đấu giá Đại Đạo Đan.
Quả nhiên, hậu trường có mười thị nữ mảnh mai đi ra, mỗi thị nữ trên tay đều bưng một cái khay, trên khay có một bình ngọc.
Người bán đấu giá kia mỉm cười nói: “Đại Đạo Đan, có thể giúp người lĩnh ngộ tự thân đại đạo, ngưng tụ đạo ấn, mọi người cũng đều biết, chỉ có ngưng tụ đạo ấn, mới có cơ hội thành tựu Khai Thiên, hôm nay rất nhiều bằng hữu Đế Tôn cảnh cũng đều đến đây vì Đại Đạo Đan, vậy thiếp thân không nói nhiều nữa.” Chỉ một ngón tay ra phía sau: “Tổng cộng mười tổ Đại Đạo Đan, mỗi tổ hai viên, hiện tại đấu giá tổ thứ nhất, giá khởi điểm tổ sau cao hơn giá báo thứ hai của tổ trước, hiện tại đấu giá tổ thứ nhất, giá quy định 5000, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 500!”
Nàng vừa dứt lời, Dương Khai liền nghe thấy bên cạnh La Hải Y kêu lên một tiếng duyên dáng: “5000!”
Chỉ tiếc trong đại sảnh tiếng báo giá liên tiếp, giọng nói của nàng trực tiếp bị nhấn chìm, hoàn toàn không ai nghe thấy.
Dương Khai quay đầu nhìn nàng một cái, La Hải Y lập tức có chút ngượng ngùng.