» Chương 4134: Đường đường dương mưu

Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 10, 2025

Converter: DarkHero

“Thái Hư cảnh vậy mà mở ra?”

Trong đại điện, Thất Xảo Thiên Quân nghe xong lời báo cáo của Thổ Linh Địa Tôn Giả, một mặt khiếp sợ không tên, những Khai Thiên cảnh khác cũng đều nghẹn họng nhìn trân trối.

Thái Hư cảnh là một nơi cực kỳ thần kỳ, mặc dù không ít người nghe nói qua sự tồn tại của Thái Hư cảnh, nhưng muốn đi vào trong đó lại cần cơ duyên lớn lao. Hơn nữa, cho dù có thể tiến vào, liệu có thể còn sống ra ngoài lại là chuyện khác, nơi đó không chỉ có cơ duyên mà còn tiềm ẩn nguy hiểm cực lớn.

Vệ Hoa vuốt cằm nói: “Cái kia Trần Thiên Phì đúng là nói như vậy.”

Âm Linh Địa Tôn Giả phụ nhân kia nói: “Vậy theo ý kiến của Vệ sư huynh, lời của Xích Tinh bên kia là thật hay giả?”

Vệ Hoa chậm rãi lắc đầu: “Là thật hay giả cần cẩn thận tìm hiểu một phen mới có thể nghiệm chứng, bất quá ta xem thần sắc của Trần Thiên Phì dường như không giống nói dối. Hơn nữa, loại chuyện này liên lụy quá lớn, sớm muộn cũng sẽ lan truyền ra, bọn hắn hẳn là sẽ không dùng việc này gậy ông đập lưng ông.”

Thất Xảo Thiên Quân vuốt cằm nói: “Không sai, Thái Hư cảnh mở ra là đại sự, không ai có thể giấu diếm được.”

Vệ Hoa nói: “Tinh Thị của bọn hắn vừa lúc bị Thái Hư cảnh thôn phệ, cho nên bây giờ cũng là không nhà để về. Lúc đi ra từ Thái Hư cảnh vừa vặn ở phụ cận, Trần Thiên Phì nhận ra Thiên Quân nên muốn đến Thất Xảo Địa của chúng ta nghỉ chân, tu dưỡng một trận.”

“Thì ra là thế!” Thất Xảo Thiên Quân nhẹ nhàng gật đầu.

Lúc trước, hắn còn đang hoài nghi tại sao người của Xích Tinh lại vạn dặm xa xôi chạy đến địa bàn của mình. Bây giờ mới biết được đúng là bởi vì nguyên nhân của Thái Hư cảnh, như vậy ngược lại giải thích thông.

Dương Linh Địa Tôn Giả bỗng nhiên hai mắt sáng lên, mở miệng nói: “Thiên Quân, nếu thật như thế, những người của Xích Tinh này chúng ta chưa chắc không thể thu nạp. Bọn hắn bây giờ không nhà để về, nếu có thể để bọn hắn lưu lại Thất Xảo Địa, vậy thực lực của Thất Xảo Địa chúng ta nhất định tăng nhiều, cũng không cần e ngại cái kia Vu Tú Sơn.”

Mộc Linh Địa Tôn Giả hừ lạnh một tiếng nói: “Ý nghĩ hão huyền! Cái kia Trần Thiên Phì thì cũng thôi đi, bất quá Tứ phẩm Khai Thiên, nhưng Triệu Bách Xuyên thế nhưng là Ngũ phẩm tu vi, ngang ngửa với Thiên Quân. Chưa nói đến việc có thể thu nạp bọn hắn hay không, cho dù có thể, ngày sau cũng khó đảm bảo bọn hắn không có gì dị tâm.”

Dương Linh Địa Tôn Giả thầm nghĩ cũng đúng, Triệu Bách Xuyên Ngũ phẩm tu vi, thật sự để hắn tiến vào Thất Xảo Địa, việc an trí hắn như thế nào cũng là vấn đề. Để hắn ở dưới Thiên Quân, hắn chưa chắc vui lòng. Hơn nữa, Xích Tinh bây giờ mất Tinh Thị của mình, chính là cần một nơi sống yên phận. Liệu bọn hắn có ngấp nghé Thất Xảo Địa hay không? Thật sự làm như vậy, không khéo lại là dẫn sói vào nhà.

Nghĩ lại, Dương Linh Địa Tôn Giả nói: “Không thu nạp bọn hắn, nhưng chúng ta có thể thuê bọn hắn!”

Thất Xảo Thiên Quân hướng hắn nhìn lại: “Ý của ngươi là…”

Dương Linh Địa Tôn Giả mỉm cười: “Dù sao người của Xích Tinh bây giờ cũng không nhà để về, không có chỗ đi. Cái kia Trần Thiên Phì lại có giao tình với Thiên Quân, nếu là trả giá một số thứ, chưa chắc không thể đả động bọn hắn, để bọn hắn xuất lực cho chúng ta. Một vị Ngũ phẩm, một vị Tứ phẩm, nếu dùng tốt, chưa chắc không thể tiêu diệt hoàn toàn Phi Yên điện!”

Mộc Linh Địa Tôn Giả lại hừ lạnh nói: “Ngươi nghĩ quá đơn giản.”

Hai vị Tôn Giả này dường như có chút trời sinh không hợp nhau. Dương Linh Địa Tôn Giả thấy hắn lại phản bác mình, không khỏi sầm mặt lại, quay đầu nhìn lại: “Vậy ngươi có gì cao kiến?”

Mộc Linh Địa Tôn Giả nói: “Bọn hắn mới từ Thái Hư cảnh đi ra. Thái Hư cảnh đó chúng ta mặc dù chưa từng đi qua, nhưng cũng sớm có nghe nói. Nơi đó có hung hiểm, cũng có cơ duyên lớn lao. Chỉ cần có thể sống sót từ nơi đó đi ra, đều có thể có thu hoạch khổng lồ. Bây giờ bọn hắn sống sót đi ra, ta mặc dù không biết bọn hắn thu hoạch được gì, nhưng chắc chắn sẽ không quá keo kiệt. Thất Xảo Địa của ta lại có thể bỏ ra cái gì có thể đả động bọn hắn để bọn hắn xuất lực? Lợi ích quá ít bọn hắn chẳng thèm ngó tới, lợi ích quá nhiều Thất Xảo Địa của ta khẳng định chịu thiệt.”

Dương Linh Địa Tôn Giả nói: “Có thể Thiên Quân cùng cái kia Trần Thiên Phì có giao tình, nếu là Thiên Quân ra mặt…”

“Ngươi tu luyện bị ngốc à?” Mộc Linh Địa Tôn Giả không khách khí chút nào khinh thường một tiếng: “Chưa nói đến việc Trần Thiên Phì có thể nhớ tới tình cũ, nguyện ý dính vào vũng nước đục này hay không. Nói đến Xích Tinh cũng không phải hắn Trần Thiên Phì làm chủ, mà là Triệu Bách Xuyên! Nếu Thiên Quân ra mặt bị cự, Thất Xảo Địa của ta mặt mũi biết để đâu?”

Dương Linh Địa Tôn Giả tức giận sôi lên, thế nhưng không thể không thừa nhận lời của tên khốn này có lý, nhất thời vậy mà không phản bác được.

Thất Xảo Thiên Quân ngồi ngay ngắn phía trên, lạnh nhạt nhìn lấy hai thủ hạ đắc lực của mình cãi đi cãi lại, lúc này mới mở miệng nói: “Miêu Việt, ngươi đã phản bác lời nói như vậy, vậy trong lòng khẳng định có dự định rồi? Nói nghe xem.”

Miêu Việt, chính là tục danh của Mộc Linh Địa Tôn Giả.

Dương Linh Địa Tôn Giả nghe vậy vui lên, hả hê nhìn qua Miêu Việt, ước gì nhìn hắn xấu mặt trước mặt Thiên Quân.

Ai ngờ Miêu Việt đúng là mỉm cười, một bộ đã tính trước dáng vẻ: “Bẩm Thiên Quân, thuộc hạ quả thật có chút ý nghĩ. Nếu việc này có thể thành, vậy chẳng những Thất Xảo Địa của ta có thể không tốn nửa điểm đại giới kéo Xích Tinh làm ngoại viện, càng có cơ hội giải quyết Vu Tú Sơn cái họa lớn trong lòng này. Bất quá việc này còn phải Thiên Quân tự mình xuất mã, mới có thể hiển lộ rõ ràng thành ý của bên ta.”

Dương Linh Địa Tôn Giả trợn mắt nói: “Khoác lác!”

Thất Xảo Thiên Quân lại tới hứng thú: “Nói nghe xem.”

Miêu Việt giảng giải một phen, nghe trong đại điện mọi người trước mắt sáng lên, kích động không thôi. Dương Linh Địa Tôn Giả mặc dù trong lòng khó chịu, cũng không khỏi không bội phục tên gia hỏa này đầu chuyển nhanh. Thầm hận tại sao một kế đơn giản như vậy mình lại không nghĩ ra, lại để tên gia hỏa này xuất đầu ngọn gió.

Thất Xảo Thiên Quân nghe vậy cũng cười ha hả: “Tốt ngươi cái Miêu Việt, tốt một chiêu khu sói nuốt hổ, kế này rất hay, lại là đường đường dương mưu. Mặc dù người của Xích Tinh đã nhìn ra, cũng tất nhiên tâm động! Tốt tốt tốt, việc này nếu thành, Miêu Việt ngươi coi là đại công!”

Miêu Việt thận trọng cười một tiếng: “Là Thiên Quân phân ưu chính là việc nằm trong phận sự của thuộc hạ, không dám tham công!” Liếc mắt nhìn về phía Dương Linh Địa Tôn Giả, một mặt đắc ý, khiến người sau buồn nôn.

Thất Xảo Thiên Quân đứng lên nói: “Việc này không nên chậm trễ, cái kia Vu Tú Sơn cũng không biết lúc nào sẽ lại đánh tới, bản tọa cái này đi tìm Triệu Bách Xuyên thương thảo việc này.”

Miêu Việt nói: “Thiên Quân, cái kia Thái Hư cảnh sự tình…”

Thất Xảo Thiên Quân ngừng bước, trầm ngâm một chút: “Phái một số người ra ngoài tìm hiểu một phen đi, nếu Thái Hư cảnh chính xác mở ra, tin tức kia tất nhiên không gạt được, chẳng mấy chốc sẽ làm đến sôi sùng sục lên. Đi Càn Khôn điện bên kia tra một cái liền biết.”

“Vâng!” Miêu Việt cung kính đáp.

Nửa ngày sau, tại nơi ở của Xích Tinh và đoàn người, Triệu Bách Xuyên cùng Trần Thiên Phì nhiệt tình đến cực điểm tiễn Thất Xảo Thiên Quân đi ra. Không biết song phương rốt cuộc đã nói những gì, chỉ thấy lẫn nhau đều vẻ mặt tươi cười, hiển nhiên tất cả mọi người rất hài lòng.

“Vậy chúng ta cứ nói rõ, đến lúc đó còn phải dựa vào lực lượng của Triệu huynh!” Thất Xảo Thiên Quân liên tục chắp tay, bởi vì bị thương mà hơi tái nhợt sắc mặt giờ phút này đều hiện ra một vòng hồng nhuận phơn phớt.

Triệu Bách Xuyên ôm quyền nói: “Thiên Quân khách khí, Triệu mỗ cùng trên dưới Xích Tinh còn muốn cảm tạ Thiên Quân đã tìm được cơ hội tốt cho chúng ta. Sau khi chuyện thành công, Xích Tinh của ta nhất định có thâm tạ.”

“Dễ nói dễ nói.” Thất Xảo Thiên Quân cười ha hả, cáo từ một tiếng, lúc này mới rời đi.

Trong lòng khoái hoạt không gì sánh được, lúc đầu muốn mời được Xích Tinh làm ngoại viện, Thất Xảo Địa bên này khẳng định phải trả giá đại giới to lớn. Nhưng y theo biện pháp của Miêu Việt nói, chẳng những không cần trả giá đắt, ngược lại sau khi chuyện thành công có thể được Xích Tinh thâm tạ. Một vào một ra này chênh lệch lớn lắm.

Tiễn Thất Xảo Thiên Quân, Triệu Bách Xuyên cùng Trần Thiên Phì trở lại trong phòng, bố trí xuống cấm chế, phòng bị nhìn trộm.

Trần Thiên Phì thần sắc cổ quái, tay vuốt cằm: “Quả nhiên như Đại đương gia sở liệu, Thất Xảo này tới tìm chúng ta mượn binh, chỉ bất quá biện pháp này… ngược lại là thật có ý tứ.”

Triệu Bách Xuyên cười ha hả: “Đường đường dương mưu, cực kỳ lợi hại.”

Trần Thiên Phì gật đầu: “Bọn hắn biết chúng ta bây giờ không nhà để về, cần nhất chính là một chỗ đặt chân. Chỉ cần có thể trợ bọn hắn giải quyết cái kia Vu Tú Sơn, liền có thể tiếp nhận Phi Yên điện, chậc chậc… Xác thực lợi hại, Đại đương gia, vậy chúng ta nên lựa chọn như thế nào?”

Hắn biết Triệu Bách Xuyên cố ý mưu đoạt Thất Xảo Địa này, nhưng mà bây giờ Thất Xảo Thiên Quân ném ra cái Phi Yên điện làm mồi nhử, khiến Trần Thiên Phì có chút không biết nên lựa chọn ra sao.

Nói nghiêm chỉnh, đề nghị của Thất Xảo Thiên Quân tỷ lệ thành công rất lớn, dù sao liên hợp lực lượng của hai nhà, Phi Yên điện tuyệt đối không phải là đối thủ. Nếu như có thể hảo hảo mưu đồ một phen, có thể nói đoạt được Phi Yên điện là chắc chắn. Trái lại mưu đồ Thất Xảo Địa ngược lại là có chút không quá ổn định.

Triệu Bách Xuyên bất quá là muốn tìm một chỗ sống yên phận, Thất Xảo Địa cùng Phi Yên điện đều là nhị đẳng thế lực, vô luận đặt chân ở đâu đều không khác mấy, không cần thiết phải chọn Thất Xảo Địa.

Cho nên việc này còn phải Đại đương gia định đoạt.

Triệu Bách Xuyên cười lạnh một tiếng: “Cái kia Phi Yên điện là tình huống gì, bản tọa cũng không hiểu rõ tình hình. Ngược lại là Thất Xảo Địa này rất hợp tâm ý của bản tọa.”

Trần Thiên Phì nghe vậy, còn đâu không biết Đại đương gia y nguyên cố ý cướp đoạt Thất Xảo Địa. Cân nhắc một chút nói: “Vậy chúng ta trước hết giả vờ giả vịt, sau đó tùy thời hành sự?”

Triệu Bách Xuyên nói: “Yên tâm, bản tọa sớm có an bài. Bây giờ liền xem có thể cắm một quân cờ tiến vào hay không. Nếu quân cờ này có thể cắm vào, vậy chuyện này liền vạn vô nhất thất.”

Đang nói chuyện, Triệu Bách Xuyên bỗng nhiên thần sắc khẽ động, phất tay mở ra cấm chế.

Sau một khắc, một cái Tam phẩm Khai Thiên cất bước đi vào, trên tay còn cầm một cái nữ tử đang ngất đi, chắp tay ôm quyền: “Thuộc hạ gặp qua hai vị đương gia!”

Cái Tam phẩm Khai Thiên này cũng là một trong các đại thống lĩnh của Xích Tinh, ở trong Xích Tinh địa vị gần với mấy vị đương gia. Trước đó đi theo Triệu Bách Xuyên cùng Trần Thiên Phì tiến vào Thất Xảo Địa. Như hắn dạng này hạ phẩm Khai Thiên, còn có hơn mười vị, tu vi cao thấp không đều.

“Như thế nào?” Triệu Bách Xuyên hỏi.

Người kia phấn chấn nói: “Quả nhiên như Đại đương gia sở liệu, có một ít đệ tử của Thất Xảo Địa từng nhóm rời đi.”

Triệu Bách Xuyên hừ lạnh một tiếng: “Tin tức Thái Hư cảnh mở ra tiết lộ ra ngoài, bọn hắn khẳng định sẽ đi tìm hiểu. Dù sao, bọn hắn đối với chúng ta cũng không yên lòng.”

Người kia nói: “Chúng thuộc hạ đợi rất lâu, rốt cuộc tìm được cơ hội, chế trụ một trong số đó. Chắc hẳn không lâu sau hắn có thể liên lạc với mấy vị đương gia khác.”

Trần Thiên Phì bản còn không biết người này đến báo cáo chuyện gì, giờ phút này nghe vậy thần sắc chấn động, lập tức minh bạch dự định của Đại đương gia. Âm thầm bội phục không thôi, quả nhiên không hổ là Đại đương gia, khi để mình không để lại dấu vết lộ ra tin tức Thái Hư cảnh, liền đã âm thầm bố cục. Với thủ đoạn tâm cơ như vậy, Trần Thiên Phì tự than thở không bằng, trong lòng đối với Đại đương gia càng kính sợ.

Đánh giá điểm 9-10 cuối chương để ủng hộ converter…↓ ↓ ↓

Quay lại truyện Vũ Luyện Điên Phong

Bảng Xếp Hạng

Chương 830: Núi lở lại tiếp tục lên

Chương 1392: Trảm đại yêu!

Chương 829: Mọi việc vui mừng hướng vinh