» Chương 4208: Thiên Điểu vực
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 10, 2025
“Nếu đã có thể tiếp nhận tứ phẩm, sau hôm đó liền cô đọng tài nguyên tứ phẩm, thành tựu tứ phẩm Khai Thiên đi,” Dương Khai nói.
Quách Tử Ngôn đáp: “Miêu Nhi bây giờ đã có lưỡng phẩm căn cơ, mặc dù lại đi cô đọng tứ phẩm lực lượng cũng không làm nên chuyện gì. Ngày sau cũng chỉ có thể thành tựu lưỡng phẩm Khai Thiên. Đại nhân, Hư Không Địa bây giờ bách phế đãi hưng, liền không cần lãng phí tài nguyên nữa. Miêu Nhi tu hành, ngày sau ta tự sẽ quản lý.”
“Ai nói lãng phí?” Dương Khai bật cười, “Ngươi sợ là quên Mạnh Hoành.”
“Mạnh Hoành thiếu gia?” Quách Tử Ngôn nghe vậy khẽ giật mình.
Hắn tự nhiên là nhận ra Mạnh Hoành, dù sao mọi người trong Thái Hư cảnh cũng cùng nhau ở chung hơn mười năm. Trong thời gian này phát sinh những gì, hắn cũng nhớ kỹ rõ ràng.
“Đại nhân ý tứ là…”
Dương Khai nghiêm nghị nói: “Mạnh sư huynh vốn là cô đọng tam phẩm lực lượng, bất quá phá rồi lại lập, rửa sạch đạo ấn. Bây giờ cô đọng thế nhưng là ngũ phẩm! Ngày sau nếu có thể thành tựu Khai Thiên, đó chính là ngũ phẩm Khai Thiên! So ban sơ cao thế nhưng là lưỡng phẩm.”
“Việc này ti chức cũng hiểu biết, chỉ bất quá Mạnh Hoành thiếu gia là bởi vì được chút Thái Ất Tịnh Thần Thủy mới có cơ hội này. Nhưng mà Thái Ất Tịnh Thần Thủy loại vật này thực sự quá mức thưa thớt, căn bản không có khả năng… Đại nhân, đây là cái gì?” Đang khi nói chuyện, Quách Tử Ngôn bỗng nhiên trừng lớn hai mắt, nhìn qua bình ngọc nhỏ nhỏ xuất hiện trong tay Dương Khai. Bình ngọc lắc lư, bên trong truyền đến tiếng nước.
“Đây cũng là Thái Ất Tịnh Thần Thủy,” Dương Khai mỉm cười nói.
Mặc dù đã có phỏng đoán, nhưng khi Dương Khai chính miệng chứng thực, Quách Tử Ngôn vẫn không nhịn được hít sâu một hơi. Ngay cả Nguyệt Hà cũng ngạc nhiên trông lại.
Tại Vô Lão Chi Địa kia, Khai Thiên cảnh không cách nào đặt chân. Bởi vậy Dương Khai ở trong đó được vật gì tốt, bọn hắn cũng căn bản không biết. Thái Ất Tịnh Thần Thủy, người bên ngoài tìm kiếm không được, nhưng Dương Khai trong tay lại có rất nhiều.
Mà Thái Ất Tịnh Thần Thủy này, chính là bảo vật Dương Khai từ Vô Lão Chi Địa lấy được.
“Có thần thủy này, liền có thể rửa sạch lực lượng trong đạo ấn của Quách Miêu. Cũng may nàng bây giờ chỉ ngưng luyện một loại lực lượng, muốn tẩy đi cũng không phải là việc khó gì. Cũng không biết Quách Miêu ngươi có hay không phần quyết đoán này, có thể kiên trì được không.”
Quách Miêu phấn chấn nói: “Nghe đại nhân ý tứ, Thái Ất Tịnh Thần Thủy này có thể cho đệ tử cơ hội làm lại từ đầu?”
Nàng trước kia chưa từng nghe nói qua Thái Ất Tịnh Thần Thủy thứ này, dù sao vẫn ở trong Huyết Hồng châu tu hành, tiếp xúc ngoại giới không nhiều, có chút cô lậu quả văn. Nhưng điều này không hề ảnh hưởng nàng từ cuộc nói chuyện giữa Dương Khai và Quách Tử Ngôn suy đoán ra công hiệu của vật này.
“Không tệ!” Dương Khai gật đầu, “Ta mặc dù chưa dùng qua Thái Ất Tịnh Thần Thủy này, nhưng có một vị bằng hữu từng dùng qua. Vật này cố nhiên có thể cho ngươi một lần nữa lại đến cơ hội, nhưng phong hiểm cũng không nhỏ. Dù sao việc quan hệ đạo ấn của ngươi, hơi không cẩn thận liền sẽ sụp đổ căn cơ, tiền đồ hủy hết. Hơn nữa trong quá trình rửa sạch đạo ấn, chỉ sợ phải chịu đựng đau đớn rất lớn.”
Quách Miêu cẩn thận từng li từng tí nói: “Xin hỏi đại nhân, vị bằng hữu kia của ngài kết quả cuối cùng thế nào?”
Dương Khai cười nói: “Mặc dù trải qua gian khổ, nhưng cuối cùng là thành công.”
Quách Miêu trong mắt lóe lên vẻ kiên nghị: “Nếu như thế, xin mời đại nhân ban thưởng Thái Ất Tịnh Thần Thủy này. Đệ tử nguyện ý thử một lần.”
“Ngươi có thể nghĩ rõ ràng?” Dương Khai trầm giọng hỏi.
Quách Miêu nói: “Đệ tử nghĩ thông suốt. Đệ tử vốn có tư chất tứ phẩm, bây giờ bất đắc dĩ cô đọng lưỡng phẩm lực lượng. Ngày sau mặc dù bình an tấn thăng lưỡng phẩm, chỉ sợ cũng sẽ không cam lòng. Thà ngày sau không cam lòng, không bằng bây giờ buông tay đánh cược một lần. Mặc dù thất bại, đệ tử cũng không oán không hối!”
Quách Tử Ngôn đứng một bên, vẫn muốn nói lại thôi, dường như muốn ngăn lại Quách Miêu, nhưng mỗi lần nói đến bên miệng đều nuốt xuống. Giờ phút này cuối cùng nhịn không được thở dài một tiếng, từ bỏ ý nghĩ ngăn lại.
Dương Khai đem phần Thái Ất Tịnh Thần Thủy kia giao cho Quách Miêu, mỉm cười nói: “Ngươi đã có lòng tiến thủ, vậy bản tọa liền thành toàn ngươi. Bất quá ngươi cũng không cần quá lo lắng. Ngày đó bằng hữu kia của ta phục dụng vật này, toàn bằng ý chí cường đại của chính mình vượt qua kiểm tra. Hôm nay lại khác, có Nguyệt Hà thay ngươi hộ pháp, chắc hẳn ngươi cũng sẽ nhẹ nhõm rất nhiều.”
“Vâng!” Quách Miêu tiếp nhận bình ngọc, chăm chú siết trong tay. Nàng nắm giống như không phải một phần Thái Ất Tịnh Thần Thủy, mà là tương lai của nàng.
Quay đầu nhìn cha mình, Quách Tử Ngôn cho nàng một ánh mắt khích lệ.
Không chần chờ, Quách Miêu lập tức bế quan phục dụng Thái Ất Tịnh Thần Thủy. Dương Khai đồng ý, phân phó Nguyệt Hà chăm sóc thật tốt.
Trong Liên Hoa Lạc có rất nhiều gian mật thất. Hai người liền tìm một gian mật thất đi vào, mở ra cấm chế, ngăn cách trong ngoài.
Quách Tử Ngôn giống như thiết tháp đứng ở ngoài cửa, đi đi lại lại, trên mặt đầy lo âu và tâm thần bất định.
Cuộc sống ngày ngày trôi qua, Liên Hoa Lạc xuyên qua hết đại vực này đến đại vực khác. Sau hai mươi ngày, cuối cùng đến đại vực của Đệ Nhất Khách Điếm.
Lúc trước Dương Khai lần đầu tiên tới, đối với đại vực này hiểu rõ không nhiều. Bây giờ mới biết được trên Càn Khôn Đồ nơi đây gọi là Thiên Điểu vực, có một nhị đẳng thế lực Thiên Điểu tông.
Bất quá Tinh Thị nơi đây lại không thuộc Thiên Điểu tông quản hạt. Không khác, Thiên Điểu tông tuy là nhị đẳng thế lực, nội tình hùng hồn, lại là Đại Chiến Thiên hạ tông. Bởi vậy chủ nhân chân chính của Tinh Thị này chính là Đại Chiến Thiên, một trong 36 Động Thiên.
Tại 3000 thế giới này, nhất đẳng, nhị đẳng, tam đẳng thế lực vô số kể, đếm mãi không hết, rất nhiều đều có quan hệ phụ thuộc.
Ví như Hư Không vực, Hư Không Địa chủ tể một đại vực. Những tam đẳng thế lực khác sinh tồn trong Hư Không vực đều lệ thuộc Hư Không Địa, là hạ tông của Hư Không Địa.
Trước đó khi Hư Không Địa kiến thiết, những tam đẳng thế lực kia cũng phái không ít nhân lực đến hỗ trợ.
Hư Không Địa như vậy, những nhị đẳng thế lực khác cũng phần lớn như vậy. Ví dụ quan hệ giữa Kinh Hồng các và Huyết Hồng châu, giống nhau là quan hệ phụ thuộc.
Một nhị đẳng thế lực có thể khống chế một đại vực. Những động thiên phúc địa kia thì sao?
Mỗi động thiên phúc địa khống chế không chỉ một đại vực, nhiều thì mười cái, ít thì bảy tám cái. Tất cả mọi thứ trong những đại vực này chính là căn cơ của những động thiên phúc địa này.
Thiên Điểu vực là một trong những đại vực Đại Chiến Thiên khống chế. Thiên Điểu tông cũng là hạ tông của Đại Chiến Thiên. Nếu Đại Chiến Thiên có việc chiêu mộ, Thiên Điểu tông không cách nào kháng cự, trừ phi không muốn tiếp tục sinh tồn trong Thiên Điểu vực này. Đối với bất kỳ động thiên phúc địa nào, nâng đỡ một nhị đẳng thế lực quật khởi, thay người khác vào căn bản là chuyện dễ như trở bàn tay.
Dương Khai âm thầm may mắn Hư Không vực không nằm trong phạm vi quản hạt của bất kỳ động thiên phúc địa nào. Nếu không bây giờ Hư Không vực sợ cũng phải cúi đầu xưng thần với một động thiên phúc địa nào đó, xem sắc mặt người ta làm việc, nào có bây giờ tự do tự tại.
Đến Thiên Điểu vực ngày thứ hai, cửa mật thất đóng chặt bỗng nhiên mở rộng. Quách Tử Ngôn vẫn canh giữ bên ngoài, thấy thế, vội vàng khẩn trương hỏi: “Thế nào rồi?”
Nguyệt Hà khẽ cười nói: “Tự mình vào xem đi.” Nói rồi, nghiêng người né ra. Quách Tử Ngôn như gió vọt vào mật thất. Một lát sau, Dương Khai nghe được tiếng cười to thoải mái của tên này.
“Vất vả,” Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu với Nguyệt Hà.
Nguyệt Hà lắc đầu nói: “Từ đầu đến cuối, ta không làm gì cả. Nàng hoàn toàn dựa vào chính mình vượt qua kiểm tra. Quách Miêu là mầm mống tốt.”
So với Mạnh Hoành phục dụng Thái Ất Tịnh Thần Thủy trước đó, Quách Miêu có ưu thế rất lớn. Một là nàng cô đọng lưỡng phẩm lực lượng, thấp hơn Mạnh Hoành cô đọng tam phẩm một phẩm. Thái Ất Tịnh Thần Thủy phát huy tác dụng cũng lớn hơn và nhanh hơn. Hai là nàng cô đọng lưỡng phẩm thời gian rất ngắn, cũng dễ dàng rửa sạch hơn. Ba là nàng chỉ ngưng luyện một loại lưỡng phẩm lực lượng, còn Mạnh Hoành lúc trước ngưng luyện mấy loại.
Mạnh Hoành đều kiên trì được, không có lý do gì Quách Miêu lại thất bại.
Trạng thái Quách Miêu bây giờ không tệ, chỉ cần tĩnh dưỡng một lát, liền có thể bắt đầu đặt căn cơ cho Khai Thiên cảnh của mình.
Rất nhanh, Quách Miêu theo Quách Tử Ngôn đi tới, thiên ân vạn tạ với Dương Khai. Dương Khai lúc này lấy ra mấy phần tài nguyên tu hành tứ phẩm ban thưởng, khiến Quách Miêu vô cùng cảm kích.
Lại qua hai ngày, cuối cùng đến bến đò hư không của Tinh Thị.
Dương Khai thu Liên Hoa Lạc, nộp một chút phí tổn, dẫn Nguyệt Hà và mọi người trùng trùng điệp điệp tiến vào Tinh Thị.
Nhìn con đường quen thuộc mơ hồ, cửa hàng không nhiều biến hóa, Dương Khai không khỏi hơi xúc động. Lần trước theo bà chủ bọn họ tới Tinh Thị này, còn nợ một khoản lớn, cuối cùng vẫn dựa vào thay bà chủ thu sổ sách trả hết nợ. Lúc đó còn phiêu bạt không nơi nương tựa, người cô đơn. Còn bây giờ, chỉ cách mười mấy năm, lại đến lúc đã là Hư Không Địa chi chủ, thủ hạ chẳng những có Khai Thiên cảnh như Nguyệt Hà, Quách Tử Ngôn, còn có tương lai tinh anh như Lãng Thanh Sơn, Lại Tử Đầu.
Hơn mười năm thời gian, biến hóa sao mà to lớn.
Nếu như nói Tinh Thị của Hư Không vực là Tinh Thị cỡ trung, thì Tinh Thị của Thiên Điểu vực này là Tinh Thị cỡ lớn. Đông đảo người qua lại chen vai thích cánh, các loại hàng hóa có đủ cả.
So với nơi đây, Tinh Thị của Hư Không vực có vẻ hơi keo kiệt.
Đối với nơi này, Dương Khai không tính lạ lẫm, dù sao lúc trước thu nợ, hắn gần như chạy hết toàn bộ Tinh Thị mấy lần. Mười mấy năm trôi qua, Tinh Thị không nhiều biến hóa, hắn đương nhiên sẽ không lạc đường. Lúc này dẫn một đám người, xe nhẹ đường quen đi tới Đệ Nhất Khách Điếm.
Quách Miêu lần đầu tiên tới Tinh Thị loại địa phương này, đối với nơi phồn hoa này tràn đầy hiếu kỳ, nhìn cái gì cũng thấy mới lạ, không đi bao lâu đã mua rất nhiều đồ vật linh tinh.
Quách Tử Ngôn cười hả hả đi theo nàng, bất kể nữ nhi coi trọng gì, cứ mua mua mua, tình yêu thương rõ ràng hiện trên mặt, dường như muốn bù đắp hết những năm tháng áy náy.
Mới đi qua hai con đường, Nguyệt Hà đi bên cạnh Dương Khai bỗng nhiên nhướng mày, tay vẫy một cái, một luồng lực lượng nhu hòa quét ra, đôi mắt đẹp lạnh lùng nhìn sang một bên, thần sắc cảnh giác.
Dương Khai còn chưa kịp phản ứng rốt cuộc xảy ra chuyện gì, phát giác động tĩnh mới quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cách đó không xa một tráng hán thân hình khôi ngô đang ngơ ngác nhìn Nguyệt Hà, nét mặt kinh ngạc.
Người này dáng dấp hung thần ác sát, nhìn qua không phải thứ tốt. Phối hợp với nét mặt hắn, trông vô cùng buồn cười.
Giờ phút này, một bàn tay to của hắn giơ giữa không trung, nhìn tư thế dường như muốn vỗ vai Dương Khai, lại không ngờ Nguyệt Hà phản ứng nhanh như vậy, trực tiếp ngăn hắn lại.
Trong khoảnh khắc giao thủ này, người này cũng nhận ra Nguyệt Hà cường hoành, không khỏi giật mình.
Dương Khai nhìn gia hỏa như cẩu hùng này, bật cười nói: “Bùi chưởng quỹ?”
Tên này đương nhiên là Bùi Bộ Vạn của Bách Luyện đường!
…
World Cup mấy ngày nay, nửa vòng bạn bè đều đứng trên sân thượng. Các bạn đọc Võ Luyện nhất định phải tỉnh táo nha!!
…Cầu 100 Điểm…