» Chương 4219: Hắn có Thiên Địa Nguyên Dịch
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 10, 2025
Rất nhiều người chỉ thành tựu nhất phẩm, nhị phẩm Khai Thiên cũng có thể chết bất đắc kỳ tử. Đương nhiên, trong điều kiện giống nhau, phẩm giai càng thấp, khả năng thất bại lại càng nhỏ, điểm này là không thể nghi ngờ.
Phóng nhãn toàn bộ 3000 thế giới, cũng không có biện pháp nào cải thiện tốt tình huống này bằng lực lượng bên ngoài, chớ đừng nói chi là có linh đan có thể giúp võ giả tăng tỷ lệ tấn thăng Khai Thiên.
Có lẽ trước kia có, nhưng theo thời gian trôi qua, cũng đều sớm thất truyền, hoặc là vì nguyên nhân này nguyên nhân khác mà tuyệt tích.
Mà bây giờ, tại buổi đấu giá Đan Hà ở Thiên Điểu Tinh Thị này, lại xuất hiện một viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan, đây là đồ vật đã sớm thất truyền, khó trách sẽ khiến đám đông xôn xao.
Trên đài, lão giả nói: “Viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan này, mặc dù không dám nói có thể bảo đảm tuyệt đối thành công khi tấn thăng, nhưng cũng có thể tăng lên năm thành tỷ lệ.”
Trong đại sảnh lại là một trận ồn ào. Tăng lên năm thành tỷ lệ, đó là một con số rất khủng bố, cơ hồ có thể nói chỉ cần võ giả chuẩn bị đầy đủ, liền nhất định có thể tấn thăng thành công.
Trong các phòng ngăn, càng có từng đạo thần niệm cường hoành dò xét đi, muốn dòm ngó viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan kia. Nếu như viên Chính Ấn Đan hôm nay thật là hàng thật giá thật mà nói, 2 triệu Khai Thiên Đan khởi điểm giá tuyệt đối không đắt. Nếu thêm đan phương kia nữa, đơn giản có thể nói là tiện nghi muốn mạng! Dù sao ai cũng có vài vị vãn bối và đệ tử tư chất xuất sắc. Viên linh đan như vậy nếu dùng đúng chỗ, cực khả năng tạo ra một vị cường giả đứng đầu.
Mà điều này há lại 2 triệu Khai Thiên Đan có thể cân nhắc, chính là 20 triệu cũng đáng giá.
Chỉ tiếc như vậy nhìn trộm, lại có thể điều tra được gì?
Không lâu sau, từng đạo thần niệm thất vọng thu hồi lại.
Người trước đó mở miệng nói: “Bản tọa muốn lên đài kiểm tra một hai, quý phương có thể dàn xếp?”
Phòng đấu giá Đan Hà giống như đã sớm đoán trước tình huống này, nên lời nói của người kia vừa dứt, lão giả trên đài liền vuốt cằm nói: “Tuyệt không gì không thể.”
Cửa phòng bao số Ất mở ra, một người trung niên thân hình anh vĩ bước ra, vài bước đi lên đài cao, ôm quyền thi lễ với lão giả, lúc này mới cẩn thận cầm lấy bình ngọc, mở nắp bình, cẩn thận quan sát, lại hít hà mùi vị. Lông mày khi thì nhíu chặt, khi thì giãn ra. Dù sao hắn cũng chỉ nghe nói qua Thiên Nguyên Chính Ấn Đan tồn tại, trước kia chưa từng thấy tận mắt, nên lúc này căn bản không cách nào kết luận đây rốt cuộc có phải một viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan thật hay không.
Một lát sau, hắn đặt bình ngọc xuống, lại cầm lấy ngọc giản kia, nhắm mắt cảm giác một hồi. Ít khi, chậm rãi lắc đầu, đặt ngọc giản xuống, quay người trở về phòng thuê.
Trong ngọc giản kia mặc dù ghi chép đan phương Thiên Nguyên Chính Ấn Đan, nhưng nhất định đã đặt rất nhiều cấm chế. Không phá giải cấm chế thì đừng mơ tưởng nhìn trộm toàn cảnh đan phương. Người kia điều tra như vậy, nhiều lắm chỉ có thể điều tra được những thứ mà phòng đấu giá Đan Hà cho phép hắn điều tra, ví dụ như cần mấy vị tài liệu chính để luyện chế Thiên Nguyên Chính Ấn Đan.
Lão giả trên đài nói: “Còn có vị bằng hữu nào muốn kiểm tra, đều có thể lên nhìn xem.”
Thật sự có rất nhiều người muốn đi kiểm tra. Trong khoảng thời gian một nén hương sau đó, trong các phòng chung, từng vị Khai Thiên cảnh leo lên đài cao, điều tra linh đan và đan phương kia.
Ngay cả bà chủ cũng không nhịn được hiếu kỳ, đi liếc mắt nhìn.
Khi nàng trở về, Bạch Thất hỏi: “Bà chủ, đồ vật là thật sao?”
Bà chủ nói: “Phòng đấu giá Đan Hà là sản nghiệp của Đan Hà Động Thiên, danh tiếng ở đây, không đến nỗi làm giả đồ đấu giá. Đồ vật hẳn là thật, chỉ bất quá…”
“Chỉ bất quá cái gì?”
“Chỉ bất quá đồ vật cho dù là thật, cũng đừng hòng dùng đan phương kia luyện chế ra Thiên Nguyên Chính Ấn Đan. Có một vị tài liệu chính đã sớm tuyệt tích. Nếu có thể luyện chế được, ngươi nghĩ bọn hắn sẽ đem đan phương ném ra sao?”
Bạch Thất giật mình: “Đan phương vô dụng, bọn hắn lại cùng nhau ném ra ngoài, rất dễ dàng cho người ta cảm giác chiếm tiện nghi lớn, giá tiền này tự nhiên sẽ lên.”
Dương Khai hiếu kỳ nói: “Vị tài liệu tuyệt tích kia rốt cuộc là gì?”
Bà chủ còn chưa kịp trả lời, liền nghe một gian phòng chung có người mở miệng nói: “Cái Thiên Địa Nguyên Dịch kia là bảo vật chỉ có thể đản sinh khi thiên địa sơ khai. Bây giờ lại đến đâu có thể tìm kiếm? Đan phương này vô dụng, vô dụng a!”
Dương Khai nghe sững sờ: “Thiên Địa Nguyên Dịch?”
Bà chủ vuốt cằm nói: “Không sai, vị tài liệu tuyệt tích kia chính là Thiên Địa Nguyên Dịch. Trừ phi bây giờ có thể tìm thấy một mảnh thiên địa sơ khai, nếu không… Các ngươi đó là biểu lộ gì?” Ngẩng mắt nhìn lên, đã thấy Dương Khai và lão Bạch mắt lớn trừng mắt nhỏ, thần sắc cực kỳ cổ quái.
Lão Bạch nháy mắt mấy cái, chỉ vào Dương Khai nói: “Trên người hắn có Thiên Địa Nguyên Dịch.”
Hắn ban đầu ở Tỏa Dương Địa tấn thăng Khai Thiên, bị Thích Kim Lăng Xuân Thu và Nguyệt Hà bọn người quấy nhiễu, cơ hồ thân tử đạo tiêu. Cuối cùng vẫn là Dương Khai cho hắn dùng Thiên Địa Nguyên Dịch, lấy ngựa chết làm ngựa sống, lúc này mới kéo hắn từ bờ vực thất bại trở về. Nếu không phải Dương Khai, đâu còn có hắn hôm nay.
Cảm giác khi dùng Thiên Địa Nguyên Dịch cực kỳ kỳ diệu, giống như cả người trở về thế giới thiên địa sơ khai kia, chứng kiến khởi đầu khai thiên tích địa. Lão Bạch đến nay ký ức vẫn còn mới mẻ.
Bà chủ và Nguyệt Hà hai cặp mắt đẹp xoạt xoạt nhìn chằm chằm vào Dương Khai, không giấu được sự kinh ngạc trong lòng.
“Ngươi có Thiên Địa Nguyên Dịch?”
Dương Khai ngơ ngác gật đầu.
“Ngươi tại sao có thể có Thiên Địa Nguyên Dịch?” Bà chủ kinh ngạc vô cùng.
Dương Khai nói: “Cố thổ càn khôn của ta có một chỗ bí cảnh, còn bảo lưu ý vị thiên địa sơ khai. Trước kia ta đã đi vào qua một lần.”
Khi hắn nói chuyện, trong phòng đấu giá, lại có người mở miệng nói: “Xin hỏi quý phương từ đâu có được viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan và đan phương kia?”
Lão giả trên đài nói: “Không giấu gì chư vị, Thiên Nguyên Chính Ấn Đan và đan phương này là đoạt được từ một chỗ Càn Khôn Động Thiên. Chỗ Càn Khôn Động Thiên đó cho tới nay đã có vài vạn năm thậm chí mười mấy vạn năm lịch sử. Về phần cụ thể là Càn Khôn Động Thiên do vị cao nhân tiền bối nào lưu lại, xin thứ lỗi lão hủ không thể trả lời.”
“Có thể lý giải!” Người kia lên tiếng nói, không hỏi thêm nữa.
Trong phòng chung, Dương Khai cau mày nói: “Càn Khôn Động Thiên là gì? Càn Khôn thế giới sao?”
Bà chủ chậm rãi lắc đầu: “Không phải, Càn Khôn thế giới là Càn Khôn thế giới, Càn Khôn Động Thiên là Càn Khôn Động Thiên, còn có Càn Khôn phúc địa. Càn Khôn Động Thiên là di trạch do bát phẩm Khai Thiên sau khi chết để lại, còn do thất phẩm Khai Thiên sau khi chết để lại thì gọi là Càn Khôn phúc địa.”
Dương Khai bị nàng nói hồ đồ rồi, mờ mịt không hiểu: “Có ý tứ gì?”
Bà chủ nói: “Nói thế nào nhỉ, ngươi cũng biết Khai Thiên cảnh là tự khai thiên tích địa trong cơ thể mình, hình thành một Tiểu Càn Khôn thế giới, nên được gọi là Khai Thiên cảnh. Khai Thiên cảnh muốn tăng cường thực lực của mình thì cần tăng nội tình Tiểu Càn Khôn của bản thân. Nội tình càng mạnh, thực lực cũng càng mạnh. Tuy nhiên, bất kể Tiểu Càn Khôn này mạnh đến đâu, vẫn khác biệt với chân chính Càn Khôn thế giới.”
Dương Khai cái hiểu cái không.
Bà chủ nói tiếp: “Tuy nhiên, nếu tấn thăng thượng phẩm Khai Thiên, thực lực đạt tới thất phẩm thì Tiểu Càn Khôn trong cơ thể võ giả kia có thể diễn hóa thành chân chính Càn Khôn thế giới, hầu như không có khác biệt với chân chính Càn Khôn thế giới.”
Dương Khai toàn thân chấn động: “Hầu như không có khác biệt?”
Bà chủ nói: “Trong Tiểu Càn Khôn của thượng phẩm Khai Thiên, thậm chí có thể dung nạp vật sống, có thể cho vô số người sinh tồn và sinh sôi trong đó. Có thể nói bản thân họ chính là một thế giới Càn Khôn biết đi. Trên thực tế, thực lực đạt đến thượng phẩm Khai Thiên, bình thường cũng sẽ dẫn nhập rất nhiều sinh linh, thậm chí nhân loại, vào Tiểu Càn Khôn thế giới của mình. Những sinh linh này và nhân loại sinh sôi và sinh tồn trong đó, làm cho toàn bộ Tiểu Càn Khôn thế giới tràn đầy sức sống và khả năng phát triển, từ đó khiến thế giới này ngày càng mạnh mẽ. Tương ứng, thực lực của võ giả cũng sẽ vững bước tăng lên.”
Dương Khai nghẹn họng nhìn trân trối, đây là lần đầu hắn biết chuyện như vậy.
Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, hắn đến ngoài càn khôn này thời gian cũng không quá dài, và cơ bản cũng không tiếp xúc qua thượng phẩm Khai Thiên. Đối với những thứ này đương nhiên không rõ lắm. Nếu không phải hôm nay tham gia buổi đấu giá này, có lẽ một thời gian rất dài hắn cũng không thể tiếp xúc được những thông tin này.
“Tiểu Càn Khôn như vậy có gì khác với chân chính Càn Khôn thế giới?” Bà chủ tiếp tục nói: “Khi thượng phẩm Khai Thiên sắp chết, nếu chọn phong ấn Tiểu Càn Khôn của bản thân, thì Tiểu Càn Khôn sẽ không băng tán biến mất, ngược lại sẽ được bảo tồn bằng một cách tồn tại kỳ lạ, hóa thành những Càn Khôn phúc địa và Càn Khôn Động Thiên kia. Trong từng Càn Khôn phúc địa và Càn Khôn Động Thiên này tích chứa tất cả tài sản của những thượng phẩm Khai Thiên kia. Nếu có thể tiến vào bên trong, liền có thể đạt được lợi ích cực kỳ lớn.”
Dương Khai bừng tỉnh đại ngộ: “Nói như vậy, phòng đấu giá Đan Hà bên này đã tiến vào một chỗ Càn Khôn Động Thiên do một vị bát phẩm Khai Thiên sau khi chết để lại, từ đó tìm được viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan và đan phương này?”
“Hẳn là không sai.” Bà chủ nhẹ nhàng gật đầu, “Từ xưa đến nay, 3000 thế giới này từng sinh ra vô số thượng phẩm Khai Thiên. Sau khi bọn hắn chết, cho dù chỉ có một bộ phận rất nhỏ người phong ấn Tiểu Càn Khôn của bản thân, cũng có vô số Càn Khôn Động Thiên và Càn Khôn phúc địa. Chỉ là những Càn Khôn Động Thiên và Càn Khôn phúc địa này rốt cuộc ẩn mình ở đâu, thì rất ít người biết được.”
Bạch Thất cười hì hì nói: “Mặc dù rất ít, nhưng không có nghĩa là không có. Luôn có một số người cơ duyên khí vận nghịch thiên, có thể nhận được di trạch của những tiền bối kia, từ đó nhất phi trùng thiên.”
Đám người nói chuyện, trong phòng đấu giá kia, Thiên Nguyên Chính Ấn Đan đã bắt đầu cạnh tranh.
Mặc dù mọi người đều biết một vị tài liệu chính để luyện chế Thiên Nguyên Chính Ấn Đan đã tuyệt tích, nhưng viên linh đan kia lại là hàng thật giá thật, nên khung cảnh đấu giá cực kỳ sôi động.
Gần như không đến mười hơi thở công phu, giá của viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan kia đã nhảy vọt từ giá khởi điểm 2 triệu lên 10 triệu, và vẫn đang tăng trưởng với tốc độ cực nhanh.
Chưa kể công hiệu cường đại của viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan kia, lúc mấu chốt có lẽ có thể cứu tính mạng một đệ tử nòng cốt, cứu vãn hy vọng tương lai của một thế lực. Chỉ riêng phần đan phương kia thôi, đã có giá trị nghiên cứu, có lẽ có thể tìm ra vật thay thế từ vật liệu hiện có. Cho dù không luyện chế được Thiên Nguyên Chính Ấn Đan thuần chính, chỉ cần có thể luyện chế ra hàng nhái, cũng có thể mang lại nguồn thu nhập không ngừng cho một thế lực.
Trong phòng chung rất nhiều trung phẩm Khai Thiên, ai mà không phải người nắm quyền thật sự của thế lực mình? Loại chuyện có thể mang lại lợi ích cho toàn bộ tông môn này, tự nhiên không ai nguyện ý bỏ lỡ. Làm tốt, chính là một công lớn.
Người trước đó nói đan phương kia vô dụng đánh giá quá bất công, đoán chừng cũng là muốn đánh lừa người khác, giảm bớt đối thủ cạnh tranh.
……………….Cầu 100 Điểm………………