» Chương 4249: Người đều có thể tặng cho ngươi đâu

Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 10, 2025

Mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, Dương Khai sẽ không bỏ dở nửa chừng. Tuy nói chính mình bị nội đan kia dụ dỗ tiến đến, nhưng hắn huyết khí thịnh vượng, có ưu thế tự nhiên. Nếu ngay cả hắn cũng không thể qua cửa thì những người ở đây e rằng đều phải chờ chết.

Quay đầu liếc nhìn Khúc Hoa Thường, trong mắt nàng cũng là một mảnh kiên định.

Có thể nói, đại đa số võ giả sẽ không tùy tiện lùi bước. Người muốn quay trở lại như vừa rồi chỉ là số ít. Dù sao, để đạt được thành tựu như ngày hôm nay, võ giả ở đây ai mà chẳng có tâm tính kiên nghị? Ai mà chẳng trải qua biết bao sinh tử? Nếu tùy tiện một điểm gì đó ngăn trở đã khiến họ sợ hãi rút lui thì cũng không thể tu luyện tới Đế Tôn cảnh đỉnh phong.

Một lần nữa nhắm mắt, Dương Khai tiếp tục tham ngộ thiên thứ ba Huyết Chiếu Kinh.

Không ngừng có người khởi hành, chạy tới hòn đảo nhỏ thứ ba, bất quá so với trước đó, tỉ lệ thương vong rõ ràng lớn hơn một chút. Rất nhiều võ giả có thể nhẹ nhàng đến hòn đảo thứ nhất, thứ hai, đang tiến về hòn đảo thứ ba thì lần lượt vẫn lạc.

Một lúc lâu sau, Dương Khai mới mở mắt. Hợp nhất tinh túy Huyết Chiếu Kinh trên ba bia đá, thôi động pháp môn Huyết Chiếu Kinh, quanh thân lập tức tuôn ra một đoàn máu màu vàng sương mù.

Khẽ vuốt cằm, cảm thấy với trạng thái bây giờ của mình, thông qua huyết hồ, đạp vào hòn đảo nhỏ thứ ba cũng không thành vấn đề.

Quay đầu nhìn lại, Khúc Hoa Thường còn đang tham ngộ.

Dương Khai đang lo lắng có nên chờ nàng một chút hay không thì Khúc Hoa Thường đột nhiên chủ động mở mắt: “Sư đệ xong rồi?”

Dương Khai gật gật đầu.

Khúc Hoa Thường nói: “Vậy sư đệ đi trước đi, ta lát nữa đến, không cần chờ ta.”

Dương Khai ngẩng đầu nhìn vị trí hòn đảo nhỏ thứ ba, chậm rãi lắc đầu nói: “Không cần, đi cùng nhau tốt hơn.”

Khúc Hoa Thường hiển nhiên không nghĩ tới hắn sẽ trả lời như vậy, không khỏi trừng mắt nhìn, vẻ mặt cảm động nói: “Sư đệ ngươi đối với ta thật tốt!”

Dương Khai hơi đổ mồ hôi, nói: “Ta chẳng qua là cảm thấy truyền thừa của Huyết Yêu Thần Quân không có đơn giản như vậy, trước hết cứ để người khác đi thử nước cũng tốt.”

Khúc Hoa Thường nhích lại gần Dương Khai, hơi ngẩng đầu, ưỡn ờ nói: “Sư tỷ nhịn không được muốn lấy thân báo đáp rồi nha, làm sao bây giờ?”

Dương Khai coi như không nghe thấy: “Sư tỷ đừng nói đùa, hay là tranh thủ thời gian lĩnh hội quan trọng.”

“Tốt tốt tốt.” Khúc Hoa Thường không ngừng gật đầu, bộ dáng cô gái ngoan ngoãn, “Ngươi nói cái gì ta đều nghe!” Nói xong, quả nhiên nhắm mắt lại, tiếp tục tham ngộ Huyết Chiếu Kinh.

Dương Khai rảnh rỗi, quan sát động tĩnh bốn phía. Lúc này, vẫn có người không ngừng đi từ bên bờ về phía này. Trên hòn đảo nhỏ thứ nhất vẫn rất nhiều người, trên hòn đảo nhỏ thứ hai cũng tụ tập ít nhất ba, bốn trăm người, nhưng trên hòn đảo thứ ba, mới chỉ có năm sáu người mà thôi.

Đệ tử Đại Thiên Huyết Địa thình lình ở trong đó. Dương Khai không khỏi cảm thán một tiếng, có nội tình Huyết Đạo này quả nhiên không giống. Những võ giả ở đây, hiển nhiên không chỉ Khúc Hoa Thường và Bùi Văn Hiên hai người xuất thân động thiên phúc địa, khẳng định còn có người khác.

Nhưng đệ tử Đại Thiên Huyết Địa vẫn có thể đi trước khắp nơi, hiển lộ rõ nội tình không tầm thường của hắn. Biết đâu, hắn thật sự là người đầu tiên có thể đặt chân vào cung điện giữa hồ kia để tìm tòi hư thực.

Dương Khai ngược lại không lo lắng hắn cướp tiên cơ. Với truyền thừa Huyết Đạo của Huyết Yêu Thần Quân, chưa nói trong cung điện giữa hồ kia rốt cuộc có hay không truyền thừa Huyết Đạo, cho dù có thì khảo nghiệm cũng tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy.

Chính như lời hắn vừa nói, người mở đường chưa chắc có lợi. Mặc dù chiếm ưu thế về thời gian, nhưng cũng có thể là đang trải đường cho kẻ đến sau.

Chờ khoảng hai canh giờ, Khúc Hoa Thường mới mở to mắt, trong mắt đẹp nhu tình như nước, mềm giọng nói: “Sư đệ sốt ruột chờ sao?”

“Vẫn ổn.” Dương Khai không nhìn nàng, đứng dậy hô: “Đi thôi.”

Cùng nhau đi đến bên bờ, Dương Khai thôi động Huyết Chiếu Kinh, một cước đạp lên huyết hồ.

“Sư đệ ngàn vạn cẩn thận chút, ta không muốn còn trẻ đã thủ tiết.” Khúc Hoa Thường ở bên cạnh dặn dò.

Dương Khai loạng choạng, suýt chút nữa vận chuyển công pháp phạm sai lầm, nhịn không được hung hăng trừng Khúc Hoa Thường một cái, khiến nàng khúc khích bật cười, một trận rạng rỡ như hoa, vẻ mị thái kia cơ hồ muốn chảy ra.

Một võ giả bên cạnh không biết đến từ thế lực nào, trực tiếp nhìn đến ngây người, phù phù một tiếng ngã vào huyết hồ, không một tiếng động.

Khúc Hoa Thường thu tiếng cười, vẻ mặt vô tội.

Dương Khai thở dài: “Đi thôi.”

Khúc Hoa Thường gật gật đầu, đi trước hắn một bước hướng huyết hồ đạp đi, dưới chân dợn sóng, vững vàng đạp trên mặt hồ, quay đầu, hoạt bát nói với Dương Khai: “Sư đệ phải theo sát đấy.”

Dương Khai nhịn không được cười nhạo một tiếng, theo sau nàng, hướng hòn đảo nhỏ thứ ba kia xuất phát.

Bất quá rất nhanh Dương Khai liền không cười được, thậm chí mắt cũng không dám nhìn về phía trước. Chủ yếu là nữ nhân điên Khúc Hoa Thường này cũng không biết là vô tình hay cố ý, đi phía trước đường đi lại uốn qua uốn lại, đường cong uyển chuyển động lòng người, khiến người ta mơ màng vô hạn.

Dương Khai thực sự chịu không nổi, đuổi theo mấy bước đi ngang hàng với nàng, lúc này mới đỡ lo lắng không ít.

Hòn đảo nhỏ thứ hai cách hòn đảo nhỏ thứ ba vẫn chỉ trăm trượng, chỉ cần vận chuyển Huyết Chiếu Kinh không phạm sai lầm, duy trì huyết vụ hộ thể bên ngoài, đều có thể bình yên thông qua huyết hồ.

Thời gian uống cạn chén trà không đến, hai người liền đặt chân lên hòn đảo nhỏ thứ ba kia.

Lúc này, trên hòn đảo nhỏ thứ ba này, tổng cộng mới hơn mười người mà thôi. Từng tầng từng tầng khảo nghiệm đào thải này, càng về sau độ khó càng lớn, người có thể bình yên thông qua cũng càng ít.

Đến đây, Dương Khai vốn luôn không sợ hãi cuối cùng cũng có một tia căng thẳng. Theo suy tính của hắn, phần thưởng trên hòn đảo nhỏ thứ ba này có khả năng sẽ xuất hiện nội đan thất phẩm, mặc dù tỉ lệ không lớn, nhưng dù sao cũng là một tia hy vọng.

Trước mặt hai người lần nữa hiện ra ba đài tròn.

Dương Khai nhìn ba viên nội đan kia, nhất thời đúng là không cách nào lựa chọn. Đang do dự không quyết định, bên cạnh đột nhiên truyền đến một tia năng lượng ba động dị thường.

Dương Khai quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Khúc Hoa Thường há miệng nhỏ đỏ hồng, yên lặng nhìn viên nội đan yêu thú trên lòng bàn tay, trong mắt đẹp vừa mừng vừa sợ.

Viên nội đan này, rõ ràng là một viên nội đan thất phẩm! Mà từ khí tức tỏa ra, lại là một viên nội đan dương hành quý giá!

Dương Khai nhìn mắt trợn tròn!

Tuy nói hắn cũng cảm thấy trên hòn đảo nhỏ thứ ba này có khả năng sẽ xuất hiện phần thưởng nội đan thất phẩm, nhưng sao cũng không ngờ thật sự sẽ xuất hiện trước mắt mình, mà lại do Khúc Hoa Thường đắc thủ!

“Cất đi!” Dương Khai vội vàng truyền âm.

Khúc Hoa Thường bỗng nhiên hoàn hồn, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy hơn mười người phía trước đều hướng về phía này nhìn, hiển nhiên cũng đã nhận ra năng lượng ba động của nội đan thất phẩm, từng người đều vẻ mặt kinh ngạc và tham lam.

Nội đan thất phẩm a! Đây chính là thứ trị giá một hai ức. Dương Khai trước đó ở giao dịch hội kia để đổi lấy Nguyên Dương Huyền Sâm, cái giá phải trả đâu chỉ 200 triệu?

Nói cách khác, viên nội đan thuộc tính dương mà Khúc Hoa Thường có được, ít nhất cũng trị giá 200 triệu Khai Thiên Đan! Dễ dàng như vậy có được, cho dù nàng xuất thân Âm Dương Động Thiên cũng cảm thấy kinh hỉ lớn lao đập trúng mình.

Mãi đến khi Khúc Hoa Thường cất viên nội đan thất phẩm kia vào giới không gian, những ánh mắt kia mới chậm rãi thu hồi, đoán chừng cũng đã nhận ra Khúc Hoa Thường không dễ chọc, nếu không trắng trợn ra tay cướp đoạt đều có khả năng.

Bị kích thích, Dương Khai cũng có chút ma quyền sát chưởng, hít sâu một hơi, đưa tay hướng màn ánh sáng bên tay trái chộp tới.

Chờ đến khi thu tay lại, mở lòng bàn tay, sự chờ mong tràn đầy trong nháy mắt hóa thành thất vọng.

Đây không phải nội đan thất phẩm, thậm chí ngay cả lục phẩm cũng không phải, lại là ngũ phẩm! Dương Khai cơ hồ muốn thổ huyết. Tốt xấu đây cũng là hòn đảo nhỏ thứ ba, thế mà cho mình một viên nội đan ngũ phẩm làm phần thưởng, đây không phải đùa giỡn sao? Cho dù là lục phẩm, hắn cũng có thể qua loa chấp nhận.

So với thu hoạch của Khúc Hoa Thường, viên nội đan ngũ phẩm của mình này đơn giản có thể trực tiếp ném đi.

Bất quá nghĩ lại, nơi này tuy là hòn đảo nhỏ thứ ba, nhưng nội đan thất phẩm cũng không dễ dàng xuất hiện. Khúc Hoa Thường có thể có được một viên đã là vận may lớn, những người khác e rằng sẽ không có cơ hội đạt được nội đan thất phẩm nữa.

Có lẽ đã nhận ra sự thất vọng của Dương Khai, Khúc Hoa Thường thấp giọng nói: “Dương sư đệ, ngươi muốn viên nội đan này sao? Ta có thể tặng cho ngươi.”

“Tặng cho ta?” Dương Khai ngạc nhiên nhìn nàng. Đây chính là nội đan dương hành thất phẩm, há lại có thể nói tặng là tặng? Trong Âm Dương Động Thiên, nhu cầu loại tài nguyên này của cường giả khẳng định không chỉ một người. Có thể nói chỉ cần Khúc Hoa Thường mang viên nội đan thất phẩm này về, chính là một công lớn!

Khúc Hoa Thường nói: “Ngươi không phải cần tài nguyên thượng phẩm sao?” Chưa nói nàng và Dương Khai đã quen biết trong Thái Khư cảnh, biết Dương Khai ngưng luyện lực lượng thượng phẩm. Chỉ nói sự tồn tại của Dương Khai bây giờ đã lọt vào tầm mắt của các đại động thiên phúc địa, chỉ cần thông tin hơi linh thông một chút, đều có thể có được những tình báo này.

Dương Khai hơi sửng sốt, bật cười nói: “Đa tạ sư tỷ, bất quá viên nội đan này ta đã không cần đến.”

Nếu là trước khi tham gia giao dịch hội kia, Dương Khai có lẽ còn cân nhắc đổi viên nội đan dương hành thất phẩm này với Khúc Hoa Thường. Nhưng hắn bây giờ đã ngưng luyện dương hành, viên nội đan này đối với hắn tạm thời không có chỗ dùng. Tuy nói ngày sau tấn thăng Khai Thiên có khả năng sẽ còn cần, nhưng đó sợ là chuyện rất xa vời.

Đồ vật quý giá như thế, hắn sao có thể vô công muốn của người khác? Bất quá Khúc Hoa Thường nói muốn tặng viên nội đan này cho hắn, ngược lại khiến hắn có chút cảm động. Tự nhủ nữ nhân này sẽ không thật sự coi trọng mình đi? Có thể tiền đồ của mình bây giờ hoàn toàn u ám, không biết lúc nào sẽ phải đối mặt với rất nhiều chèn ép. Khúc Hoa Thường cũng không phải người không có đầu óc, sao lại lúc này coi trọng mình.

“Vậy sao…” Khúc Hoa Thường gật gật đầu, “Vậy ta trước hết giữ lại, ngày sau sư đệ nếu cần, tùy thời tìm ta.” Ngượng ngùng cười lườm Dương Khai một cái: “Không những là nội đan, người đều có thể tặng cho ngươi đâu.”

“Khụ khụ khụ…” Dương Khai suýt chết sặc nước bọt, có chút chịu không nổi sự táo bạo và nóng bỏng này của nàng. Nhìn thấy nàng cứ như nhìn thấy Phiến Khinh La trước kia, phong tình Nữ Vương yêu mị cũng không phải tùy tiện người nào có thể chịu được.

Chỉ về phía trước nói: “Trước lĩnh hội Huyết Chiếu Kinh đi. Cái Huyết Yêu Thần Quân này có phải bị bệnh không, sao lại làm khảo nghiệm phức tạp như vậy?” Gật gù đắc ý một trận, bước đi về phía bia đá.

Phía sau truyền đến tiếng cười duyên của Khúc Hoa Thường.

Bia đá không nhỏ, người đi vào hòn đảo nhỏ thứ ba lại không nhiều. Dương Khai và Khúc Hoa Thường như cũ tìm chỗ ngồi xuống, đắm chìm tâm thần vào bia đá kia, lập tức cảm ngộ đến thiên thứ tư Huyết Chiếu Kinh, rất nhiều tinh diệu huyền ảo tràn vào tâm thần.

Quay lại truyện Vũ Luyện Điên Phong

Bảng Xếp Hạng

Chương 4298: Ôn nhu một chỉ

Chương 4297: Thu Linh Châu

Chương 4296: Thời gian không đợi người