» Chương 4532: Hiện học hiện mại
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 11, 2025
Tài hoa hơn người, tư chất hơn người, Thiên Đan sư Dương Khai, bởi vì tu vi tiến triển quá nhanh, căn cơ bất ổn, dẫn đến khi tấn thăng Linh giai thì tẩu hỏa nhập ma, tâm tính đại biến. Được môn chủ cùng tất cả trưởng lão không bỏ, dốc lòng cứu chữa, cuối cùng chuyển nguy thành an. Thật đáng mừng, thật đáng mừng!
Tin tức này trong thời gian cực ngắn truyền khắp toàn bộ Huyền Đan môn.
Hôm qua một trận đại chiến làm cho sôi sục, Huyền Đan môn trên dưới tự nhiên có chỗ phát giác, bất quá đa số người không biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra, chỉ có đám võ giả tham dự trận chiến kia mới hiểu rõ một chút ngọn nguồn.
Bất quá bọn hắn biết cũng không rõ lắm, vả lại kết hợp phản ứng ngang ngược tràn ngập sát phạt của Dương Khai lúc ấy, lí do thoái thác như vậy cũng không khiến quá nhiều người nghi ngờ.
Biểu hiện của Dương Khai lúc đó, xác thực giống như là tẩu hỏa nhập ma.
Đại chiến lắng xuống, nhưng việc giải quyết hậu quả lại là một chuyện phiền toái. Lí do thoái thác đối ngoại chẳng qua là để ổn định lòng người trong Huyền Đan môn, còn những võ giả bị Dương Khai đả thương thì cần thời gian để tu dưỡng.
Điều khiến cao tầng Huyền Đan môn nhức đầu nhất là, cuối cùng hắn nói ra muốn đi cấm địa diện bích mười năm.
Nghị Sự điện, cao tầng Huyền Đan môn tụ tập, từ môn chủ, cho tới trưởng lão, hộ pháp, chấp sự, tề tụ một đường, nhân tài đông đúc, bất quá trong đại điện lại là một mảnh sầu vân thảm vụ.
Hôm nay việc nghị sự, tự nhiên là chuyện Dương Khai diện bích mười năm kia.
Nếu là nơi khác thì không nói làm gì, mấu chốt cấm địa kia chính là nơi an trí Dược Vương Đỉnh, Huyền Đan môn không thể không thận trọng đối đãi. Dĩ vãng không biết nội tình của Dương Khai, để hắn tự do xuất nhập cấm địa, tiếp xúc Dược Vương Đỉnh, lĩnh hội đại đạo diệu âm. Hiện tại đã biết dụng ý khó dò của Dương Khai, sao còn dám tiếp tục để hắn tiếp xúc?
Chỉ bất quá việc này rốt cuộc phải xử lý như thế nào, ai cũng không đưa ra được một điều lệ.
Liếc nhìn mọi người phía dưới trầm mặc, Bách Lý Vân Tang gõ gõ lan can ghế: “Đều đừng giả bộ câm, nói một chút đi. Việc này nên xử lý như thế nào, Đại trưởng lão, ý của ngươi thế nào!”
Bị môn chủ điểm danh đạo họ, Ngô Phong Hoa không thể không mở miệng, hơi trầm ngâm một chút nói: “Hắn đã biết Dược Vương Đỉnh đối với Huyền Đan môn ta trọng yếu, vẫn còn đưa ra yêu cầu như vậy, có thể thấy được toan tính không nhỏ. Nếu không đáp ứng, chỉ sợ hắn sẽ không bỏ qua. Với thực lực hắn đã thể hiện ra, nếu thật muốn đi cấm địa kia, Huyền Đan môn ta căn bản vô lực ngăn cản.”
Đúng vậy, theo Ngô Phong Hoa, đề nghị cuối cùng của Dương Khai căn bản không phải tự xin trách phạt, mà là một yêu cầu, một yêu cầu hòa giải với Huyền Đan môn! Đáp ứng hắn, mới có khả năng hòa giải. Nếu không đáp ứng, chưa chắc hắn còn phải lại gây chuyện một trận, đến lúc đó tình huống như thế nào thì không được biết.
Dù sao bên phía Huyền Đan môn đã bắt hết người của Hư Linh kiếm phái hắn đến Huyền Đan thành. Chuyện này, là Huyền Đan môn sai, mặc dù bọn họ cũng không làm tổn thương bất kỳ ai của Hư Linh kiếm phái.
Bách Lý Vân Tang cau mày nói: “Vậy theo ý Đại trưởng lão, là đồng ý yêu cầu của hắn rồi?”
Ngô Phong Hoa lắc đầu nói: “Lão hủ cũng không có ý này, chỉ là lão hủ cảm thấy… Tiểu sư đệ lúc ấy không nên thừa nhận sư đồ danh phận có lẽ có kia. Nếu không nhận sư đồ danh phận kia, đương nhiên sẽ không có những chuyện này.”
Đan Thành Tử còn chưa lên tiếng, Lam Nhân đã lườm: “Đại trưởng lão ngươi có bao giờ nghĩ tới lúc ấy tiểu sư đệ nếu không làm như vậy thì sẽ có hậu quả gì?”
Ngô Phong Hoa nói: “Theo tình huống lúc đó, cho dù tiểu sư đệ không làm vậy, muốn ngăn cản tiểu tử kia cũng không khó gì. Hắn từ đầu đến cuối còn giữ lại một đường lý trí.”
Lam Nhân còn muốn nói, Đan Thành Tử lại đưa tay dừng lại đề tài của nàng, ngước mắt nhìn Ngô Phong Hoa: “Xác thực, hắn từ đầu đến cuối duy trì một đường lý trí, không có ra tay hạ sát với người trong Huyền Đan môn ta, cho nên trận đánh hôm qua người Huyền Đan môn ta bị thương vô số, nhưng không một ai tử vong. Nhưng cho dù thật ngăn trở hắn, lại nên kết thúc như thế nào? Tiểu tử kia thực lực cường đại, Huyền Đan môn ta không ai có thể chống lại, mặc kệ hắn rời đi sao? Hắn đã lĩnh hội bí mật Dược Vương Đỉnh mấy năm thời gian, cống hiến nhiều đan phương và huyền bí luyện đan. Cứ như vậy để hắn rời đi, Đại trưởng lão có an tâm?”
Ngô Phong Hoa nghe vậy cẩn thận nghĩ nghĩ, chậm rãi lắc đầu.
Đúng như lời Đan Thành Tử, Dương Khai tìm hiểu được nhiều huyền bí Dược Vương Đỉnh như vậy, ai muốn tùy tiện để hắn rời đi?
“Lưu hắn không xuống, lại không thể để hắn rời đi, vậy cũng chỉ có thể lấy sư đồ danh phận, để hắn có ràng buộc. Mặc kệ sư đồ này là thật hay giả, chỉ cần hắn hô ta một tiếng sư tôn, vậy giả cũng phải biến thành thật.”
Bách Lý Vân Tang như có điều suy nghĩ: “Tiểu sư đệ ngươi có cân nhắc này, cho nên hôm qua mới nhận sư đồ danh phận kia?”
Đan Thành Tử ôm quyền nói: “Sự cấp tòng quyền, cũng chưa kịp cùng môn chủ thương nghị.”
Bách Lý Vân Tang khoát tay: “Tâm tư ngươi từ trước đến nay nhanh nhẹn, điểm này chúng ta cũng không bằng ngươi, ngươi làm đúng. Có tầng sư đồ danh phận ràng buộc này, nghĩ đến hắn về sau làm việc cũng sẽ có lo lắng. Bất quá… Cái này vẫn không cách nào giải quyết nan đề trước mắt a.”
Đan Thành Tử nói: “Môn chủ cùng chư vị lo lắng, bất quá là hắn đối với Huyền Đan môn ta có hai lòng hay không, hoặc là là gián điệp của tông môn khác phái tới, nhìn trộm bí mật Dược Vương Đỉnh!”
“Đúng là như thế.” Bách Lý Vân Tang gật đầu.
Đan Thành Tử chậm rãi lắc đầu nói: “Theo ta thấy, những điều này đều không phải vấn đề.”
Thấy mọi người nhìn mình, Đan Thành Tử nói: “Ta về Huyền Đan môn không lâu, hiểu biết về hắn chỉ dựa vào lời giảng thuật của chư vị, nhưng cũng chính vì vậy, mới có thể nhảy thoát ra một chút trói buộc để đối đãi vấn đề. Xin hỏi môn chủ, trong mấy năm hắn nhập môn, nhưng có bất kỳ hành động nào bất lợi cho tông môn?”
“Chưa từng có.”
“Có từng thấy hắn tiếp xúc quá thân mật với tông môn khác?”
“Ngoại trừ Hư Linh kiếm phái, không phát hiện khác. Bất quá Hư Linh kiếm phái là nơi hắn xuất thân, liên lạc thường xuyên cũng là bình thường.”
“Hắn ở Dược Vương Đỉnh tìm hiểu ra các loại đan phương, đã có hơn mười loại. Nếu hắn thật sự có hai lòng, hoàn toàn có thể chỉ cống hiến một vài loại trong đó, giấu đi nhiều hơn. Nhưng ta thấy hắn không làm như vậy.”
Bách Lý Vân Tang khẽ gật đầu, mấy năm thời gian, hơn mười loại đan phương mới lạ, đây là một đóng góp to lớn.
“Còn một điểm nữa là trận đại chiến hôm qua, tất cả môn nhân chỉ bị thương không chết. Có thể thấy hắn vẫn còn nhớ tông môn. Hơn nữa, nếu hắn thật sự là gián điệp do nhà khác phái tới, người sau lưng hắn sao lại để hắn đơn thương độc mã đến đây xông sơn, không sợ hắn có sơ suất gì sao?”
Bách Lý Vân Tang suy tư một trận, mở miệng nói: “Theo ý sư đệ, hắn không phải bị người sai sử gia nhập Huyền Đan môn ta?”
Đan Thành Tử lắc đầu nói: “Hắn gia nhập Huyền Đan môn, hoàn toàn là một ngoài ý muốn.”
“Lời này ý gì?” Mọi người hiếu kỳ nhìn hắn.
Đan Thành Tử nói: “Chư vị còn nhớ, hắn gia nhập Huyền Đan môn như thế nào không?”
Du Bá Dương suy nghĩ một chút nói: “Tiểu Cao có lần đi Thiên Võ thành gặp hắn, hai bên luận bàn luyện đan. Kết quả hắn dùng đan phương của Huyền Đan môn ta luyện chế được Thập Chuyển Vô Tâm Đan. Cho nên Tiểu Cao nghi ngờ đan phương của hắn là từ Huyền Đan môn ta có được. Sau khi tìm hiểu, mới xác nhận là tiểu sư đệ ngươi năm đó đã dạy bảo hắn. Nếu không có ngươi mấy ngày trước đột nhiên trở về tông môn, chúng ta sợ rằng còn không biết đây là một âm mưu.”
Đan Thành Tử cười khổ một tiếng: “Ta tự nhận là thông minh hơn người trên đạo luyện đan, dưới trời này trên Đan Đạo có thể thắng được ta gần như không tồn tại. Nhưng đêm qua cùng tiểu tử kia một phen tâm tình đằng sau, mới phát hiện cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.”
Mọi người kinh ngạc nhìn hắn. Sự kiêu ngạo của Đan Thành Tử mọi người đều biết, nếu không như vậy, năm đó cũng sẽ không vì vị trí môn chủ mà bỏ nhà đi. Đây là lần đầu tiên bọn họ nghe Đan Thành Tử nói loại lời này.
Bách Lý Vân Tang nói: “Tiểu sư đệ ngươi đêm qua cùng hắn rốt cuộc nói chuyện gì?”
“Đàm luận chuyện hắn gia nhập Huyền Đan môn ta!” Đan Thành Tử thở phào một hơi, “Hắn bây giờ dù sao cũng coi như đệ tử của ta, làm sư tôn, tự nhiên nên đi quan tâm một chút hắn.”
Dừng một chút, Đan Thành Tử giải thích: “Tiểu Cao nói không sai, hắn lúc ấy luyện chế Thập Chuyển Vô Tâm Đan, dùng đúng là đan phương của Huyền Đan môn ta. Chắc chư vị sư huynh đã nghiệm chứng qua điểm này sau khi hắn gia nhập Huyền Đan môn.”
Ngô Phong Hoa gật đầu nói: “Không sai, chúng ta xác thực đã nghiệm chứng. Hắn dùng đúng là đan phương của Huyền Đan môn ta. Chính vì điểm này, nên chúng ta mới tin tưởng xuất thân của hắn không nghi ngờ. Dù sao đan phương không thể giả, nên lúc đó đều tưởng là ngươi khi du lịch bên ngoài đã thu đệ tử.”
“Đan phương không sai, Tiểu Cao tính sai chính là đan phương của tiểu tử kia không phải do ta truyền thụ, mà là Tiểu Cao tự mình truyền thụ.”
Đám người nghe mơ hồ!
Đan Thành Tử nói: “Tiểu Cao đang ở ngoài, gọi hắn vào nói chuyện tình huống lúc đó, chư vị hẳn là sẽ biết.” Nói xong, nhẹ nhàng vỗ tay.
Một lát sau, Cao Hâm Bằng đi vào, hành lễ rồi ngoan ngoãn đứng vững.
Đan Thành Tử nói: “Tiểu Cao, kể cẩn thận chuyện luyện đan năm đó ngươi thi đấu với Dương Khai một chút, đừng bỏ sót gì.”
Cao Hâm Bằng mặc dù không biết Đan Thành Tử vì sao hỏi những điều này, nhưng cũng nói rõ sự thật. Mặc dù sự việc đã cách mấy năm, nhưng lần thi đấu luyện đan đó hắn nhớ rất rõ.
Dưới lời kể của hắn, cảnh tượng lúc đó dường như tái hiện trước mắt mọi người, Đan Thành Tử cũng thỉnh thoảng hỏi những câu hỏi mấu chốt.
Một lát sau, Cao Hâm Bằng không hiểu sao cáo lui.
Trong đại điện tĩnh mịch, cây kim rơi cũng nghe tiếng.
Mất một lúc lâu, Du Bá Dương mới nuốt nước miếng nói: “Tiểu Cao nói khi Dương Khai luyện chế Thập Chuyển Vô Tâm Đan, trình tự và tốc độ từ đầu đến cuối chậm hơn hắn một chút. Chẳng lẽ… tiểu tử kia là hiện học hiện bán?”
Một tràng tiếng hít khí lạnh vang lên, trong mắt mỗi người đều hiện lên thần sắc không thể tin.
Luyện đan là việc tinh vi, cô đọng dược dịch, thời cơ đưa dược liệu, khống chế đan hỏa, đều cần kinh nghiệm phong phú và thời gian dài tích lũy. Một Đan sư dù có đan phương, cũng chưa chắc có thể luyện chế thành đan trong thời gian ngắn, thường cần vô số lần thất bại, mới có thể tích lũy kinh nghiệm thành công.
Đừng nói là hiện học hiện bán, hơn nữa còn luyện chế thành công!
Đan Thành Tử nói: “Ta cũng không dám tin, nhưng trên thực tế chính là như vậy. Đêm qua ta cố ý dùng một loại đan phương do chính mình sáng tạo để thử hắn. Kết quả giống như lúc Tiểu Cao cùng hắn luận bàn, hắn ở trình tự luyện đan từ đầu đến cuối chậm hơn ta một chút, nhưng không hề có sai lầm nào, cuối cùng luyện chế thành đan!”
Toàn bộ cao tầng Huyền Đan môn, triệt để chấn kinh!