» Chương 138: Linh quáng
Vĩnh Hằng Thánh Vương - Cập nhật ngày May 11, 2025
Một ngày nọ, một tiếng hạc rõ ràng, vang vọng, thậm chí lấn át cả tiếng sấm cuồn cuộn trong cốc. Nửa năm đã trôi qua, tiên hạc lại một lần nữa hạ xuống Lôi Âm cốc.
Khi đáp xuống đất, nàng đã hóa thân thành một mỹ phụ tóc đỏ. Ánh mắt nàng lướt qua Tô Tử Mặc, khẽ “chà” một tiếng rồi hỏi: “Thành công rồi?”
Tô Tử Mặc gật đầu, khom người hành lễ: “Đa tạ tiền bối.”
Mặc dù Thái Hư Lôi Quyết không phải do tiên hạc lưu lại, nhưng nửa năm trước, nếu không có tiên hạc xuất diện, Tô Tử Mặc sẽ không đến được nơi này, càng không thể mượn nhờ Lôi Âm nơi đây để giải quyết tai họa ngầm trong huyết mạch.
“Không tệ,” mỹ phụ tóc đỏ khen một tiếng rồi nói, “Đi thôi, ở lại nơi này đã không còn ý nghĩa.”
Nói rồi, mỹ phụ tóc đỏ phất tay áo, dẫn Tô Tử Mặc rời khỏi Lôi Âm cốc. Gió vù vù bên tai, trong nháy mắt, hai người đã đứng trên không Khí Phong.
“Ngươi xuống đi, cố gắng sớm ngày tăng cao tu vi, bước vào Trúc Cơ cảnh, trở thành nội môn đệ tử.”
Mỹ phụ tóc đỏ nói tiếp: “Mặc dù 《Phiêu Miểu kiếm》 không địch lại kiếm trận của ngươi, nhưng sức mạnh thực sự của nó không nằm ở uy lực chiêu thức, mà là ở thuật ngự kiếm biến ảo khó lường, quỷ thần khó dò. Thứ nhất, Phong Hạo Vũ chưa thực sự phát huy được uy lực của 《Phiêu Miểu kiếm》, lại chọn liều mạng với ngươi. Thứ hai, hắn cũng chỉ mới tu luyện đến tầng thứ nhất của 《Phiêu Miểu kiếm》 là tàn ảnh.”
Tô Tử Mặc gật đầu.
Có thể được xưng là tam đại bí thuật của tông môn, thậm chí là nền tảng của Phiêu Miểu tông – một trong ngũ đại tông môn, làm sao có thể tầm thường được?
Trầm ngâm một chút, mỹ phụ tóc đỏ lại nói: “Sau khi trở thành nội môn đệ tử, ngươi không được lười biếng, phải nhanh chóng nâng cao tu vi, tranh thủ một suất truyền thừa đệ tử, giành quyền học tập bí thuật của tông môn. Ngoài 《Phiêu Miểu kiếm》, hai loại bí thuật còn lại cũng khá quan trọng đối với ngươi. Thậm chí có một loại bí thuật, sẽ tăng cường sức mạnh cận chiến của ngươi rất nhiều!”
Nghe đến đây, hai mắt Tô Tử Mặc sáng lên.
Sát phạt cận chiến là con át chủ bài lớn nhất của hắn. Con át chủ bài này càng mạnh, thực lực của hắn càng tăng, và khi lang bạt trong giới tu chân, hắn sẽ càng an toàn hơn.
Dặn dò thêm vài câu, tiên hạc mới quay người rời đi, Tô Tử Mặc từ từ đáp xuống Khí Phong.
Nửa năm trôi qua, Khí Phong không có nhiều thay đổi. Xung quanh Luyện Khí điện, Tô Tử Mặc thấy được một vài gương mặt quen thuộc.
“À, Tô sư đệ đã về rồi!”
Tiết Nghĩa thấy Tô Tử Mặc, mặt lộ vẻ tươi cười, nói một tiếng rồi nhanh chóng bước tới.
Mấy vị đệ tử Khí Phong xung quanh cũng nhìn về phía này.
Nửa năm không gặp, tu vi của đông đảo đệ tử Khí Phong đều có tiến bộ. Tiết Nghĩa đã đạt đến đỉnh phong Ngưng Khí đại viên mãn, có thể bước vào Trúc Cơ cảnh bất cứ lúc nào.
Mọi người đều biết Tô Tử Mặc nửa năm nay ở Lôi Âm cốc nhất định chịu không ít khổ sở, nên không ai nhắc đến chuyện này, chỉ nói chuyện phiếm về những thay đổi của tông môn trong nửa năm qua.
Nửa năm trước, sau khi Phong Hạo Vũ thảm bại, hắn không hề nản lòng, ngược lại càng chuyên tâm tu luyện, hoàn toàn từ bỏ các môn phụ như luyện đan, luyện khí. Sau khi trở thành nội môn đệ tử, chỉ trong chưa đầy nửa năm, Phong Hạo Vũ đã bước vào Trúc Cơ trung kỳ, danh tiếng vang dội trong nội môn, thực lực cường đại.
Một tháng trước, Phong Hạo Vũ vừa mới bước vào Trúc Cơ trung kỳ đã đánh bại một vị sư huynh Trúc Cơ hậu kỳ trên Phiêu Miểu chủ phong, một trận chiến thành danh! Dù Phong Hạo Vũ chỉ là Trúc Cơ trung kỳ, nhưng trong nội môn đã có lời đồn, ngoại trừ truyền thừa đệ tử, Phong Hạo Vũ đã là người đứng đầu nội môn!
Chỉ sợ không bao lâu nữa, Phong Hạo Vũ sẽ trở thành truyền thừa đệ tử thực sự.
Tốc độ tu luyện đáng sợ như vậy, ngay cả Lãnh Nhu – người cùng thuộc biến dị linh căn cũng có chút kém hơn.
Tất nhiên, Lãnh Nhu cũng đã trở thành nội môn đệ tử, hiện tại là đỉnh phong Trúc Cơ sơ kỳ.
Trò chuyện với Tiết Nghĩa và đám người một lát, Tô Tử Mặc mới rời đi, trở về động phủ của mình. Linh Hổ và Tiểu Hạc đều đợi ở đây, thấy Tô Tử Mặc trở về, tự nhiên rất vui mừng.
Một hổ một hạc suy nghĩ, sau này lại có đan dược để ăn…
Tô Tử Mặc vừa mới ngồi xuống không lâu, ngoài cửa đã truyền đến một trận tiếng xé gió.
Người này đáp xuống phía sau cửa động phủ, tiếng bước chân nặng nề. Tô Tử Mặc mỉm cười, đoán ra thân phận của người này, khẽ phất tay áo, cửa động phủ ứng thanh mở ra.
“Đại ca, ta nhớ huynh chết mất!”
Tiểu mập mạp chạy tới, rất nhiệt tình cho Tô Tử Mặc một cái ôm gấu.
“Đại ca thật lợi hại, ở Lôi Âm cốc nửa năm mà không sao cả,” tiểu mập mạp vừa cười vừa nói.
“Ngươi cũng không tệ, đã là Trúc Cơ sơ kỳ rồi.”
Dùng Khuy Linh thuật, rất dễ dàng có thể tra được tu vi của tiểu mập mạp.
“Hắc hắc.”
Tiểu mập mạp cười một tiếng. Thấy Tô Tử Mặc vẫn là Ngưng Khí tầng chín, nửa năm qua không hề tiến bộ, cho rằng hắn rất buồn bã, liền an ủi: “Đại ca huynh đừng nản lòng, với tư chất của huynh, đuổi kịp chúng ta chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.”
Tô Tử Mặc nở nụ cười.
Đột phá đến Ngưng Khí tầng chín, Tô Tử Mặc đã tiêu tốn không ít hạ phẩm linh thạch. Nếu muốn đột phá đến Ngưng Khí đại viên mãn, số linh thạch tiêu hao sẽ còn nhiều hơn nữa. Mà bây giờ, túi trữ vật của Tô Tử Mặc đã trống rỗng. Linh thạch không đủ, lại chưa hoàn toàn luyện chế được Tụ Khí Đan, muốn đuổi kịp tiểu mập mạp và đám người, thật không dễ dàng.
Tiểu mập mạp thấy Tô Tử Mặc như có tâm sự gì, nghĩ nghĩ, đột nhiên nói: “Đúng rồi đại ca, ngày mai mấy huynh đệ nội môn chúng ta muốn ra ngoài làm nhiệm vụ tông môn, huynh cũng đi cùng chúng ta đi, nhân tiện ra ngoài giải sầu một chút.”
“Nhiệm vụ nội môn?” Tô Tử Mặc lắc đầu nói, “Ta vẫn là thí luyện đệ tử, làm gì có tư cách làm nhiệm vụ nội môn?”
Tiểu mập mạp khoát tay cười nói: “Không sao, đại ca huynh đi cùng cũng không ảnh hưởng gì. Hơn nữa…”
Dừng lại một chút, tiểu mập mạp thần bí hề hề nói: “Đại ca, nhiệm vụ tông môn này thật đơn giản, huynh đi cùng, còn có thể kiếm chút linh thạch để dùng nữa đây.”
“Ồ?” Tô Tử Mặc có chút động lòng.
Bây giờ, hắn đang thiếu linh thạch trầm trọng.
Tô Tử Mặc hỏi: “Nhiệm vụ gì?”
“Đệ tử tông môn ra ngoài lịch luyện đã phát hiện một mỏ linh quáng ở ngoài Lâm Phong thành, hiện đang khai thác. Vị sư huynh này ở một mình, lo lắng có tán tu khác nhòm ngó mỏ linh quáng, nên đã nhờ tông môn điều động mấy vị tu sĩ đến hỗ trợ, tiện thể mang linh thạch đã khai thác về tông môn.”
Tiểu mập mạp nháy mắt ra hiệu nói: “Ta đã nghe ngóng trong tông môn rồi, loại nhiệm vụ này, dù chúng ta có lén lút lấy chút linh thạch từ mỏ linh quáng, tông môn cũng sẽ không quản.”
Tô Tử Mặc như có điều suy nghĩ.
Tiểu mập mạp tưởng Tô Tử Mặc lo lắng an toàn, cười nói: “Đại ca, huynh yên tâm đi, chỉ là một mỏ linh quáng hạ phẩm thôi, bên trong khai thác ra phần lớn đều là linh thạch hạ phẩm, dù có chút linh thạch trung phẩm, cũng cực kỳ có hạn. Có tu sĩ Trúc Cơ dẫn đội đến, căn bản sẽ không có nguy hiểm gì.”
“Hơn nữa, Phiêu Miểu tông chúng ta thế nhưng là một trong ngũ đại tông môn của Đại Chu vương triều, cho dù có tán tu nào có ý định cướp đoạt mỏ linh quáng, cũng không có gan này!”
“Chúng ta đến Lâm Phong thành của nước Tề, ngay cả thành chủ thấy chúng ta, cũng phải đãi đằng thịnh soạn. Chúng ta chỉ cần ở đó mấy ngày, chờ mỏ linh quáng khai thác xong, mang linh thạch về là đủ.”
“Được,” Tô Tử Mặc đồng ý.
Tiểu mập mạp kích động lông mày, mặt mày hớn hở, nói: “Đại ca, sáng mai tập hợp ở tiền sơn nhé, còn có bất ngờ nữa đấy, hắc hắc!”
✵✵✵✵✵✵✵
Mọi người đánh giá 10 điểm cho mình nhé.
====================
Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao từ sau thời đại của bộ mà ‘ai cũng biết’ đến giờ.
Từ một tác đại thần về đồng nhân pokemon, chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ về cho bản thân.
Nếu là fan của ngự thú lưu, thì không thể bỏ qua Không Khoa Học Ngự Thú.
Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã end đã end.