» Chương 332: Xung đột

Vĩnh Hằng Thánh Vương - Cập nhật ngày May 12, 2025

Trong khu vực Thủy Chi, cuộc hỗn chiến đã đi đến hồi kết, chỉ còn lại chưa đầy mười người!

Trừ Kỷ Thành Thiên của Phiêu Miểu phong đang quan chiến ở phía xa, những vị Trúc Cơ tứ mạch còn lại tranh giành suất cuối cùng đều đã dốc hết sức lực.

Trầm Mộng Kỳ bị thương, tuy không nặng nhưng không kịp xử lý, máu tươi không ngừng chảy, thêm vào đó là thể lực suy kiệt, linh lực cạn kiệt, nàng đã không thể tiếp tục cầm cự.

“Ai.”

Trầm Mộng Kỳ khẽ thở dài.

Mặc dù trong lòng không cam tâm, nhưng tính mạng quan trọng hơn, nàng chỉ có thể bóp nát ngọc phù chạy trốn, bất đắc dĩ rời khỏi Ngũ Hành Tán.

Trở lại quảng trường, Trầm Mộng Kỳ vội vàng lấy từ trong túi trữ vật ra mấy viên đan dược nuốt vào, lại rắc thêm chút Chỉ Huyết Tán, băng bó sơ qua vết thương.

Toàn bộ quá trình, Trầm Mộng Kỳ luôn cắn môi không nói.

Nàng không cam tâm.

Chỉ thiếu một chút xíu, nàng đã có thể lưu danh trên Linh bảng!

Chỉ thiếu một chút xíu, nàng đã có thể giành được tư cách tiến vào chiến trường thượng cổ.

Dù chỉ tu luyện ở trong đó một năm, nhưng nàng ít nhất có thể đả thông thêm một đường linh mạch, thậm chí hai đường, đạt tới cảnh giới Lục Mạch Trúc Cơ!

“Mười năm nữa, đợi đến lần tông môn thi đấu sau, ta sẽ tham gia một lần nữa, nhất định có thể lưu danh trên Linh bảng!”

Trầm Mộng Kỳ nghĩ vậy, đang định quay trở lại đám đông thì ánh mắt vô tình lướt qua, nhìn thẳng vào Phong Hạo Vũ nằm cách đó không xa, toàn thân nhuộm máu, đã tắt thở!

Con ngươi của Trầm Mộng Kỳ theo bản năng co rút lại.

Phong Hạo Vũ là Ngũ Mạch Trúc Cơ, lại tu luyện ba đại bí thuật của Phiêu Miểu phong, gần như chắc chắn có thể giành được vị trí trên Linh bảng, ai có thể giết được hắn?

Trầm Mộng Kỳ giật mình trong lòng.

Chẳng lẽ…

Trầm Mộng Kỳ theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, không khỏi run rẩy, đôi môi dần hé mở, trong mắt lóe lên vẻ không thể tin được.

Trong khu vực Kim Chi, nàng nhìn thấy một bóng người quen thuộc!

Hắn vậy mà thực sự vượt qua hai khu vực, xuyên qua hai tòa sát trận tứ giai?

Chẳng lẽ người chém giết Phong Hạo Vũ, thực sự là hắn?

Ngay sau đó, Trầm Mộng Kỳ nghe thấy một câu: “Các vị đạo hữu, các ngươi rời đi đi, suất của khu vực này… Phiêu Miểu phong của ta chiếm.”

Lời nói bình thản như đang trò chuyện, nhưng mười mấy vị Trúc Cơ tứ mạch có mặt lại không ai dám phản bác!

Một lát sau, một người trong đó lắc đầu thở dài, hướng về phía người kia ôm quyền, không nói lời nào, bóp nát ngọc phù chạy trốn.

Theo người này rời đi, các tu sĩ còn lại trong khu vực Kim Chi dù không cam tâm cũng lần lượt rời đi.

Hai vị Ngũ Mạch Trúc Cơ đều rơi vào kết cục như vậy, tu sĩ trong đó nào còn dám lưu lại.

Nhìn cảnh này, ánh mắt của Trầm Mộng Kỳ dần ảm đạm.

“Nếu như năm đó… có lẽ hôm nay, người đứng bên cạnh hắn, lại là ta đi?”

Trong lòng Trầm Mộng Kỳ đột nhiên dâng lên một trận chua xót khó tả.

Trên Linh bảng, từng cái tên đã lần lượt hiện ra.

Tô Tử Mặc, Kỷ Thành Thiên, tiểu mập mạp, Thạch Kiên, Quân Hạo, Tư Ngọc Đường…

Huyền Dịch, Liễu Tuệ hai người mặt lộ vẻ vui mừng, trong mắt khó nén sự vui sướng.

Mặc dù ba năm trước Phiêu Miểu phong bị trọng thương, tổn thất nguyên khí nặng nề, nhưng lần này tại tông môn thi đấu, coi như đã giành hết danh tiếng!

Không chỉ chiếm ba vị trí trên Linh bảng, ngay cả Khí bảng trước đó chưa từng có tên cũng đoạt được vị trí thủ tịch!

Đương nhiên, đối với Huyền Dịch, Liễu Tuệ hai người mà nói, quan trọng nhất vẫn là Tô Tử Mặc còn sống.

Hơn nữa, Tô Tử Mặc trước mặt mọi người chém giết kẻ phản bội Phong Hạo Vũ, cũng coi như đã báo thù rửa hận cho những tu sĩ chết ở Đông Lăng cốc.

Chỉ là, chẳng hiểu sao, trong lòng hai người lại dâng lên một loại bực bội khó tả, có chút bồn chồn.

Không lâu sau, mười người cuối cùng tham gia tranh giành Linh bảng đều hiện thân.

Tranh giành Linh bảng kết thúc, cũng có nghĩa là tông môn thi đấu cũng sắp hạ màn.

Chu Thiên Tử đứng dậy nói: “Bốn bảng xếp hạng đã toàn bộ công bố! Trong đó, có người chiếm hai suất, có thể tự mình quyết định mang theo một người khác.”

Tiểu mập mạp nói nhỏ: “Đại ca, nói hình như là huynh.”

Tô Tử Mặc gật đầu.

Hắn chiếm cả Khí bảng và Linh bảng, trừ một suất tự dùng, suất còn lại có thể tặng cho người khác.

Suất này, hắn sớm đã có lựa chọn.

Nghe đến đó, lòng Trầm Mộng Kỳ khẽ động, theo bản năng nhìn về phía Tô Tử Mặc, trong mắt ẩn hiện vẻ mong đợi.

Minh Trạch Chân Quân cất giọng nói: “Tông môn thi đấu kết thúc, tu sĩ bốn bảng sẽ theo ta vào vương cung chọn lựa phần thưởng thi đấu. Sau đó tự đi nghỉ ngơi một phen, chờ đợi chiến trường thượng cổ mở ra!”

“Chờ một chút!”

Nhưng vào lúc này, một giọng nói lạnh lẽo thấu xương vang lên, ẩn chứa tia sát ý.

Mọi người nhìn theo tiếng kêu, chỉ thấy Huyết Nha Vương chậm rãi đi về phía khán đài, toàn thân tỏa ra một luồng uy áp khủng bố, ánh mắt rơi vào người Tô Tử Mặc, lạnh giọng nói: “Người này, ta muốn mang đi!”

“Không được!”

Huyền Dịch đập bàn đứng dậy, quả quyết từ chối.

“Ừ?”

Ánh mắt Huyết Nha Vương quét ngang, nhô ra bàn tay khô héo, cách hư không, hướng về phía Huyền Dịch chụp lấy.

Trong hư không, một luồng lực lượng cực kỳ khủng bố chấn động!

Một móng vuốt khô héo mang theo sắc máu hiện ra, vô cùng sắc bén, yêu khí ngút trời, hung hăng chụp vào Huyền Dịch.

Trên khán đài, đông đảo Kim Đan chân nhân trong lòng run lên.

Luồng lực lượng này quá mạnh, hoàn toàn vượt ra khỏi phạm trù linh lực!

Đây mới thực sự là pháp thuật!

Tu sĩ có đạo hiệu ‘Huyết Nhai’ này, lại là một đầu yêu ma cảnh giới Nguyên Anh!

Nghĩ đến đây, mọi người càng thêm kinh hãi.

Một đầu yêu ma xuất hiện trong Vương thành thì cũng thôi đi, lại còn dám động thủ trước mặt Chu Thiên Tử, gan to đến cỡ nào, hắn có gì để dựa vào!

Sắc mặt Huyền Dịch tái nhợt.

Dưới luồng uy áp của đối phương, hắn gần như bất lực phản kháng.

Hơn nữa, một trảo này của Huyết Nha Vương, trực tiếp phong tỏa mọi đường lui của hắn!

Coong! Coong! Coong!

Huyền Dịch cắn chặt răng, dưới uy áp của yêu ma cảnh giới Nguyên Anh, cố gắng ra tay, từ trong túi trữ vật lấy ra sáu thanh phi kiếm, đầu ngón tay dẫn dắt, nhanh chóng bố trí ra một Tinh Kiếm trận lục giác.

Lục Hợp Kiếm Trận!

Huyền Dịch dù không tu luyện ra Kim Đan dị tượng, nhưng bằng vào Lục Hợp Kiếm Trận này, hắn cũng có thể đối đầu với một số Kim Đan dị tượng thông thường.

“Đi!”

Huyền Dịch chỉ về phía trước.

Lục Hợp Kiếm Trận bắn ra vô tận kiếm khí, hung hăng lao về phía móng vuốt máu sắc giữa không trung.

“Hắc hắc, không biết tự lượng sức mình!”

Huyết Nha Vương cười lạnh một tiếng, móng vuốt hung hăng nắm lại.

Rầm rầm!

Lục Hợp Kiếm Trận của Huyền Dịch, lại bị Huyết Nha Vương tóm nát vụn, sáu chuôi phi kiếm thượng phẩm cũng bị bẻ gãy tại chỗ, rơi lả tả xuống đất.

Chênh lệch quá xa!

Kim Đan và Nguyên Anh, cách một đại cảnh giới, đây gần như là một vực sâu khó vượt qua.

“Nghiệt súc, ngươi dám!”

Nhưng vào lúc này, trên khán đài truyền đến một tiếng hét lớn, như hồng chung đại lữ, bộc phát ra uy nghiêm vô tận.

Giữa không trung hiện ra một nắm đấm to bằng đấu, nặng nề đấm vào lòng bàn tay của Huyết Nha Vương.

Ầm!

Hai loại pháp thuật va chạm, ầm vang tan nát, các Kim Đan chân nhân xung quanh bị dư lực ảnh hưởng, nhao nhao ngã xuống đất, sợ đến mặt không còn chút máu.

Lại là Chu Thiên Tử xuất thủ, ngăn cản Huyết Nha Vương.

“Khặc khặc kiệt!”

Huyết Nha Vương cười một cách thâm trầm, nhìn chằm chằm Chu Thiên Tử, u uẩn nói: “Cơ Thả, ngươi tốt nhất đừng xen vào việc của người khác, nếu không, Đại Chu Vương triều của ngươi đều sẽ bởi vậy mà hủy diệt! Có một số người, dù ngươi là nhất triều Thiên Tử cũng không đắc tội nổi!”

✵✵✵✵✵✵✵

Mọi người đánh giá 10 điểm cho mình nhé.

====================

Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao từ sau thời đại của bộ mà ‘ai cũng biết’ đến giờ.

Từ một tác đại thần về đồng nhân pokemon, chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ về cho bản thân.

Là fan của ngự thú lưu, không thể bỏ qua Không Khoa Học Ngự Thú.

Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã end.

Quay lại truyện Vĩnh Hằng Thánh Vương

Bảng Xếp Hạng

Chương 5292: Không đi vào

Chương 369: Ai đi đường nấy

Chương 5291: Riêng phần mình thối lui