» Chương 5505: Tạo vật

Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 13, 2025

Dương Khai thở dài một tiếng: “Nếu minh bạch, vậy ngươi hẳn phải biết ta mang ngươi tới đây mục đích. Đưa ra lựa chọn đi, là lưu lại trấn thủ nơi đây tạo phúc thương sinh, hay là rời đi nơi đây tiêu dao tự tại.”

Ô Quảng liếc qua Thương Long Thương đang ở trong tay Dương Khai mà thưởng thức, khóe mắt co quắp một trận: “Ta nếu nói không muốn lưu lại, ngươi có phải hay không muốn đâm chết ta?”

Dương Khai lắc đầu nói: “Sao lại thế, Phệ là Phệ, ngươi là ngươi, không thể nào nói nhập làm một. Phệ chính là thập đại Võ Tổ một trong, ý chí thiên hạ, đã trấn thủ Sơ Thiên đại cấm mấy chục vạn năm như một ngày, ngay cả khi sắp chết cũng dốc hết tâm huyết, quả thực là tấm gương của chúng ta. Ngươi, Ô Quảng, tiếng xấu khắp thiên hạ, ở Tinh giới uy danh đủ để dọa nín trẻ con khóc đêm. Nếu nói không muốn lưu lại, ta tự có thể lý giải, dù sao trấn thủ nơi đây không phải chuyện một ngày hai ngày, có thể là mấy nghìn năm, cũng có thể là trên vạn năm, thậm chí lâu hơn nữa! Nhiều năm cô tịch, cũng không phải ai cũng có thể tiếp nhận.”

Trên Thương Long Thương, một vòng hàn quang lóe lên.

Ô Quảng cười nhạo một tiếng: “Đừng giở trò đó! Ngươi tốn thời gian mười mấy năm đưa ta đến đây, ta nếu dám nói chữ ‘không’, hôm nay sợ rằng sẽ mất mạng mà không rời đi được.”

Dương Khai quả quyết nói: “Không thể nào, ngươi đối với ta sợ là có chút hiểu lầm.”

Ô Quảng hừ lạnh, đảo mắt nhìn về phía Sơ Thiên đại cấm bên kia, cười to nói: “Nhưng cũng không cần ngươi phải uy hiếp gì, nơi đây cứ để bản tọa đến trấn thủ!”

Dương Khai nhướng mày: “Việc này không thể miễn cưỡng ngươi.”

Ô Quảng lắc đầu nói: “Không miễn cưỡng gì cả. Nếu bản tọa không muốn, dù ngươi có thật sự giết ta, bản tọa cũng sẽ không lưu lại. Đây là… lựa chọn của bản tọa.”

Dương Khai lúc này thu Thương Long Thương, thần sắc nghiêm túc, đối với Ô Quảng cúi người hành lễ: “Tiền bối quả nhiên tấm lòng rộng mở, Dương Khai xin thay mặt ba nghìn thế giới ức vạn thương sinh cám ơn tiền bối. Ngày khác nếu có thể diệt Mặc trừ tà, tiền bối sẽ là người đứng đầu!”

Ô Quảng hừ lạnh không thôi.

Lúc không có chuyện gì làm thì gọi mình là Ô Quảng, lúc này liền xưng hô tiền bối. Tiểu tử này da mặt cũng không phải bình thường dày.

Dương Khai lại nói: “Xin hỏi tiền bối, vì sao cam nguyện chịu đựng mấy nghìn, trên vạn năm cô tịch cũng nguyện trấn thủ Sơ Thiên đại cấm?”

Ô Quảng liếc nhìn hắn một cái, trong lòng biết tiểu tử này vẫn không yên tâm lắm về mình. Dù sao trấn thủ Sơ Thiên đại cấm cũng chỉ là nói miệng, chờ hắn đi, mình hoàn toàn có thể tìm cơ hội rời đi. Lúc này thản nhiên nói: “Thôi được, coi như là để ngươi yên tâm. Bản tọa bây giờ bất quá Thất phẩm Khai Thiên tu vi, mặc dù cũng miễn cưỡng có thể lọt vào mắt, nhưng dù sao vẫn chưa đủ mạnh mẽ. Đặc tính của Phệ Thiên Chiến Pháp ngươi biết rõ hơn người khác. Bản tọa có thể mượn Phệ Thiên Chiến Pháp để tăng cao tu vi nhanh chóng. Mà phóng nhãn khắp vũ trụ mênh mông này, lại có nơi nào có thể so sánh với Sơ Thiên đại cấm để mang lại cho bản tọa nhiều lợi ích hơn?”

Dương Khai trong nháy mắt hiểu rõ: “Ngươi là muốn thôn phệ lực lượng của Mặc?”

Ô Quảng cười tà tính: “Lực lượng của Mặc, là bản nguyên của Mặc tộc. Nếu có thể thôn phệ một hai, thì còn hơn nhiều so với bản tọa ở bên ngoài giết mấy tên lãnh chúa.”

Dương Khai khen: “Tiền bối quả nhiên nhìn xa trông rộng.”

“Đừng nịnh hót, không có ý nghĩa lắm.”

Dương Khai lại nói: “Mặc bây giờ mặc dù rơi vào trạng thái ngủ say, cũng không biết khi nào mới có thể thức tỉnh. Tiền bối bây giờ Thất phẩm Khai Thiên tu vi, dù nguyện trấn thủ Sơ Thiên đại cấm, lại có thể phát huy được mấy thành uy lực?”

Đó là một vấn đề rất thực tế. Thất phẩm Khai Thiên Ô Quảng, sợ là ngay cả một thành uy năng của Sơ Thiên đại cấm cũng không phát huy được. Thật sự như thế mà nói, chưa chắc có thể vây được Mặc.

Ô Quảng ngạo nghễ nói: “Trong vòng ba nghìn năm, bản tọa có thể tấn thăng Cửu phẩm. Chỉ cần Mặc trong vòng ba nghìn năm không thức tỉnh, thì không có vấn đề quá lớn.”

Ba nghìn năm, từ Thất phẩm tấn thăng Cửu phẩm, trên đời này trừ Ô Quảng cũng không thể dám nói khoác như vậy.

Nhưng đối với tu hành Phệ Thiên Chiến Pháp Ô Quảng mà nói, chưa chắc là nói bừa. Mượn nhờ lực lượng của Sơ Thiên đại cấm để thôn phệ lực lượng của Mặc, hắn có lòng tin làm được điểm này.

Mà một khi Ô Quảng thật sự tấn thăng Cửu phẩm, hắn liền có thể triệt để khống chế Sơ Thiên đại cấm.

Dù sao hắn không phải võ giả bình thường, mà là Phệ chuyển thế chi thân. Sơ Thiên đại cấm này là do Phệ cùng chín vị lão hữu cùng nhau tạo ra. Đối với đại cấm này, hắn còn quen thuộc hơn bất kỳ ai khác vào thời điểm hiện tại.

Ba nghìn năm, là một ngưỡng cửa.

Đối với Ô Quảng mà nói là như vậy, đối với Nhân tộc mà nói không phải cũng vậy sao?

Ba nghìn năm về sau, dù Ô Quảng có thể tấn thăng Cửu phẩm, triệt để khống chế Sơ Thiên đại cấm, nhưng Nhân tộc bên này nếu không có thực lực tương ứng, không tìm thấy tia sáng đầu tiên trên đời kia, vẫn không cách nào giải quyết vấn đề của Mặc.

Dương Khai vuốt cằm nói: “Vậy thì xin chúc tiền bối võ đạo long xương, được như nguyện.”

“Tia sáng kia…” Ô Quảng nhíu nhíu mày: “Ngươi đã đi gặp Chước Chiếu U Oánh rồi?”

Trước đó hắn hỏi tin tức về tia sáng kia, Dương Khai chỉ nói đó không phải vấn đề hắn cần quan tâm.

Chẳng qua hiện nay Ô Quảng được tính linh mà Phệ để lại, kết hợp với kinh nghiệm của đời này, có thể đoán ra Chước Chiếu U Oánh có chút liên quan đến tia sáng kia cũng không có gì lạ.

“Đã gặp.”

“Hai vị kia nói thế nào?”

Dương Khai lắc đầu nói: “Bọn họ cũng không nói rõ được. Bây giờ điều duy nhất có thể xác định là, hai vị kia cùng tia sáng kia quả thật có chút liên quan, có lẽ là tia sáng kia chia ra. Chỉ có điều ta đã thử cho họ dung hợp, nhưng không có hiệu quả gì. Trong đó vẫn còn thiếu một điểm mấu chốt.”

Ô Quảng nhíu mày không thôi.

Thiếu một điểm mấu chốt, điểm mấu chốt này rốt cuộc là gì? Nếu không làm rõ được mà nói, thì đừng mơ tưởng có thể thật sự tìm được tia sáng kia.

Quay đầu nhìn về phía vị trí của Sơ Thiên đại cấm, Ô Quảng chần chờ một chút, mở miệng nói: “Ngươi có biết vì sao Phệ muốn mạo hiểm đi chuyển thế trùng sinh? Lúc hắn chuyển thế cũng chưa đến đại nạn của mình. Nếu hắn không làm như vậy, ít nhất còn sống được mấy chục vạn năm, nhưng hắn lại cố tình từ bỏ.”

Dương Khai lập tức tinh thần tỉnh táo. Mặc dù hắn từ Thương nghe được không ít bí mật xa xưa, nhưng dù sao không tự mình trải qua niên đại đó. Bây giờ Ô Quảng đột nhiên hỏi ra vấn đề này, Dương Khai mơ hồ cảm thấy, mình sợ rằng lại sắp được biết một bí mật khó lường.

Lúc này nghiêm nghị nói: “Còn xin tiền bối chỉ giáo.”

“Muốn triệt để tiêu diệt Mặc, tìm thấy tia sáng đầu tiên trên thế gian là một biện pháp, chỉ có điều năm đó Phệ đã có linh cảm, tia sáng kia có khả năng vĩnh viễn không tìm thấy, cho nên chỉ có đi con đường thứ hai.” Hắn quay đầu nhìn về phía Dương Khai, ngưng giọng nói: “Có được cảnh giới giống hoặc là siêu việt nó, dùng lực lượng tuyệt đối để phá hủy nó!”

Dương Khai tâm thần hơi rung: “Mặc là cảnh giới gì?”

Ô Quảng nói: “Mặc có được lực lượng tạo vật, là vì Tạo Vật cảnh!” Hắn ung dung thở dài: “Cảnh giới này, cũng là cảnh giới mà mười người Phệ vẫn luôn theo đuổi, chỉ tiếc bọn họ không thể đạt tới.”

Dương Khai hơi thất thần, lẩm bẩm nói: “Tạo Vật cảnh!”

Hắn còn nhớ rõ trước đây khi đi theo một đám Cửu phẩm lão tổ bái kiến Thương, các lão tổ cũng hỏi Thương về cảnh giới. Thương cười nói hắn vẫn chỉ có Cửu phẩm, chỉ có điều ở trên cảnh giới Cửu phẩm này đi xa hơn người khác một chút.

Lúc đó, Dương Khai đã lờ mờ suy đoán, phía trên Cửu phẩm, có lẽ còn có cảnh giới cao hơn.

Bây giờ từ miệng Ô Quảng có thể xác nhận, phía trên Cửu phẩm, quả thực có cảnh giới cao hơn, đó chính là Tạo Vật cảnh!

Mặc là Tạo Vật cảnh, nó có thể sáng tạo ra vương chủ, vực chủ, càng có thể sáng tạo ra Cự Thần Linh màu mực, đây là vĩ lực của Tạo Vật Chủ.

“Năm đó Mục xâm nhập Sơ Thiên đại cấm, thấy lực lượng tạo vật của Mặc, trong lòng biết việc nó đột phá Tạo Vật cảnh là sớm muộn. Bởi vì đặc tính của Mặc, trời sinh đã có ưu thế như vậy. Cho nên sau khi trở về không lâu đã lợi dụng thân hợp cấm, để lại một thủ đoạn cuối cùng, thủ đoạn này sợ rằng cũng là nguyên nhân khiến Mặc hiện tại rơi vào trạng thái ngủ say.” Ô Quảng hồi tưởng lại chuyện cũ, hoặc là nói là đang sắp xếp lại tin tức còn sót lại trong tính linh kia: “Mục quả thực lợi hại, đề phòng chu đáo, nhưng nàng rốt cuộc là nữ tử, không quyết đoán bằng, cách làm cũng thiên về bảo thủ. Thủ đoạn nàng để lại chỉ có thể ngăn được Mặc một thời gian, lại không cách nào giải quyết triệt để vấn đề. So với nàng, Phệ đi một con đường khác.”

“Chuyển thế trùng sinh?” Dương Khai lông mày khẽ nhếch.

Ô Quảng gật đầu: “Mười người Phệ mượn nhờ lực lượng của Thế Giới Thụ, lĩnh hội đạo Khai Thiên, đây là ân trạch của trời. Tuy nhiên cũng chính vì điểm này, cả đời này của họ khó có khả năng đột phá cảnh giới Khai Thiên. Dù trên con đường này đi xa đến đâu, cũng vĩnh viễn chỉ là Cửu phẩm Khai Thiên mà thôi. Muốn phá vỡ gông cùm xiềng xích này, liền cần có thủ đoạn khác, cho nên Phệ mới lựa chọn chuyển thế trùng sinh, kỳ vọng đời sau có thể tìm ra cách đột phá gông cùm xiềng xích Cửu phẩm.”

Dương Khai hỏi: “Tiền bối bây giờ có manh mối nào chưa?”

Ô Quảng cười nói: “Từ xưa đến nay, lực lượng mạnh nhất của Nhân tộc bất quá Cửu phẩm mà thôi. Chín là số lớn nhất, muốn đột phá sao mà dễ dàng như vậy. Huống chi, ta bây giờ bất quá Thất phẩm Khai Thiên.”

Chần chờ một chút, hắn nói tiếp: “Có lẽ đợi ta lên Cửu phẩm sẽ có phát hiện, nhưng lúc này cảnh giới của bản tọa vẫn còn quá thấp.”

Dương Khai cũng biết việc này không thể gấp được. Có thể Phệ muốn tìm ra cách đột phá Cửu phẩm, đúng là một con đường thoát.

Tạo Vật cảnh, Dương Khai không khỏi lòng sinh hướng tới.

Nhưng chợt nhớ tới, mình Bát phẩm Khai Thiên chính là cực hạn của đời này, đột phá Cửu phẩm đều là hy vọng xa vời, sao có thể ngấp nghé Tạo Vật cảnh mạnh hơn kia?

Ô Quảng dường như nhìn ra suy nghĩ trong lòng hắn, quay đầu lại hỏi: “Cả đời này của ngươi, Bát phẩm là kết thúc rồi, đừng suy nghĩ những điều không đâu.”

Được Phệ một chút tính linh, Ô Quảng cũng rất có phong thái của tiền bối.

Dương Khai ung dung cười một tiếng: “Dù sao vẫn còn chút hy vọng.”

“Càn Khôn Lô?” Ô Quảng cười nhạo một tiếng: “Trong Càn Khôn Lô thiên địa tự sinh Khai Thiên Đan, quả thực có thể trợ võ giả đột phá gông cùm xiềng xích. Nhưng Càn Khôn Lô chính là vật kỳ diệu nhất giữa thiên địa, mờ mịt vô tung, ai biết nó khi nào sẽ xuất hiện. Lùi một bước nói, chính là xuất hiện, trong các động thiên phúc địa lâu đời Bát phẩm đếm không xuể, Khai Thiên Đan kia có phần của ngươi sao? Số lượng Khai Thiên Đan trong một lò là có hạn.”

Dương Khai trong lòng thầm nói, nếu Càn Khôn Lô thật sự hiển lộ bóng dáng, Nhân tộc bên này được Khai Thiên Đan trong đó mà nói, mình được một chút dùng để đột phá, vấn đề cũng không lớn. Dù sao hắn vẫn luôn có khả năng vượt cấp tác chiến, thật sự khiến hắn tấn thăng Cửu phẩm, còn hữu dụng hơn Cửu phẩm bình thường một chút.

Vấn đề duy nhất chính là Càn Khôn Lô quả thực không thể nào tìm kiếm. Ai cũng không rõ ràng nó có thể hay không xuất hiện, khi nào xuất hiện, ở đâu xuất hiện.

“Trừ Càn Khôn Lô, kỳ thật còn có một biện pháp khác.” Ô Quảng bỗng nhiên cười nói.

Dương Khai hai mắt sáng lên, lập tức cúi lạy xuống đất: “Còn xin tiền bối chỉ giáo!”

Quay lại truyện Vũ Luyện Điên Phong

Bảng Xếp Hạng

Chương 5628: Quay lại thời gian

Chương 537: Lòng đất núi lửa

Chương 5627: Tứ Môn Bát Cung Tu Di Trận