» Chương 952: Ngươi, là ai!
Vĩnh Hằng Thánh Vương - Cập nhật ngày May 14, 2025
Trên chiến trường.
Tô Tử Mặc đoạt kiếm, trở tay tế ra Thiên Sát Kiếm quyết, cũng bất quá chỉ trong chớp mắt.
Lúc này, đòn tấn công của tám vị thị nữ Diệp Thiên Thành đã ập tới!
Đến trước nhất là tiếng địch của Diệp Nhất.
Tiếng địch thê lương ai oán, có thể làm loạn tâm thần tu sĩ, thậm chí ảnh hưởng đến nguyên thần!
Chỉ tiếc, Tô Tử Mặc tu luyện Đại Hoang Yêu Vương bí điển, bảy đại huyệt khiếu cường đại vô cùng, tiếng địch này hoàn toàn không thể lay chuyển tâm thần hắn!
Muốn ảnh hưởng nguyên thần hắn lại càng không thể!
Có Minh Vương Niệm Châu tại, tầng phòng ngự này tiếng địch đều không xuyên qua được!
Ngay sau đó là một luồng cuồng phong cuốn tới.
Nếu đổi lại tu sĩ thể chất yếu hơn, sớm đã bị cuồng phong này cuốn đi, hoặc bị thổi bay thân hình lảo đảo, lung lay sắp đổ.
Chỉ tiếc, nhục thân Tô Tử Mặc cường đại, hai chân đứng trên mặt đất như cọc đồng, vững như bàn thạch!
Cánh hoa của Diệp Tứ theo cuồng phong đánh tới.
Diệp Nhị, Diệp Tam, Diệp Lục, Diệp Bát, Diệp Cửu năm người đã lao đến gần!
Lúc này, Tô Tử Mặc vừa đoạt được trường kiếm từ tay Kiếm Vô Tung, liền quay người, cổ tay chuyển động, trường kiếm reo vang!
Đoạt kiếm, phản kích, quay người vung kiếm, một mạch mà thành!
Xoạt!
Tô Tử Mặc vung trường kiếm trong tay, hung hăng chém vào hư không phía trước!
Trường kiếm chém xuống, lại xuất hiện âm thanh thủy triều mãnh liệt!
Sau đó, dưới sự chứng kiến của rất nhiều tu sĩ, trên chiến trường dường như xuất hiện một vùng biển rộng mênh mông.
Giữa biển rộng, sóng biển cuồn cuộn, không ngừng xoay tròn, ngưng tụ thành một vòng xoáy khổng lồ, oanh minh rung động, thanh thế dọa người!
Toàn bộ không gian, dưới sự kéo theo của vòng xoáy kinh khủng này, dường như đã vặn vẹo!
Tô Tử Mặc lấy kiếm làm đao, bộc phát ra vòng xoáy trong Định Hải Quyển!
“Tê!”
“Kiếm ý thật mạnh!”
“Đây là kiếm pháp gì, dường như thiếu chút kiếm đạo phong mang, ngược lại thêm chút nặng nề đại khí?”
Trong đám người, truyền đến một tràng thốt lên.
Kiếm đạo có ba tầng.
Kiếm chiêu, kiếm thế, kiếm ý.
Kiếm chiêu dễ hiểu nhất, kiếm thế cần lĩnh ngộ khí thế trong kiếm chiêu.
Trước cảnh giới Nguyên Anh, tu sĩ nhiều nhất chỉ có thể lĩnh ngộ đến tầng ‘Thế’.
Bởi vì tầng cuối cùng, kiếm ý, yêu cầu nguyên thần thúc đẩy pháp lực, diễn hóa ý cảnh sâu sắc trong chiêu thức!
Uy lực kiếm ý đỉnh cấp không thua pháp thuật.
Hơn nữa, vô luận là kiếm ý hay đao ý, sau khi phóng ra, uy lực kiếm pháp tăng mạnh, có thể ảnh hưởng tâm thần tu sĩ!
Như hiện tại, rất nhiều tu sĩ trong mắt, dường như thấy một cảnh tượng vòng xoáy biển cả ầm ầm sóng dậy!
Thấy cảnh này, Hàng Thu Vũ trợn tròn mắt, toàn thân chấn động.
Hắn dường như nghĩ đến điều gì, trong mắt đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là chấn kinh, cuối cùng biến thành sợ hãi!
“Kiếm ý?”
Nghe tiếng nghị luận trong đám người, Hàng Thu Vũ muốn cười nhưng làm sao cũng cười không nổi.
…
Tuyền Qua trong Định Hải Quyển, lấy phòng ngự làm chính.
Chém ra một đao, không gian vặn vẹo!
Một đao này, mặc dù Tô Tử Mặc dùng trường kiếm chém ra, nhưng ý cảnh giống nhau, uy lực kinh người!
Rất nhiều cánh hoa bay tới đối diện đều bị vòng xoáy này cuốn vào, dường như mất phương hướng, trôi dạt.
Diệp Nhị, Diệp Tam năm người vừa xông lên, thân pháp cũng đình trệ, suýt bị cuốn đi khỏi chỗ cũ!
Diệp Cửu ánh mắt độc địa, chịu áp lực, lao đến gần, phất tay giương lên!
Trong ống tay áo nàng bắn ra một đoàn kim châm chi chít, chưa đến gần đã tản ra một luồng khí tức tanh hôi nồng nặc!
Cực độc!
Thủ đoạn này quen thuộc, giống hệt chiêu số của tu sĩ dùng độc!
Tô Tử Mặc trong lòng cười lạnh, hít mạnh một hơi, thấy độc châm đâm đến trước mặt, đột nhiên há miệng, bộc phát tiếng rống lớn!
“Giết!”
Lôi Âm Sát bộc phát!
Ầm ầm!
Âm thanh này, rơi vào tai tám vị thị nữ như sét đánh ngang tai!
Người bị phản phệ trước nhất là Diệp Nhất thổi sáo!
Tiếng địch trong nháy tức bị cắt đứt.
Diệp Nhất kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt lập tức tái mét, trên sáo ngắn xuất hiện một vết nứt, hiển nhiên đã phế!
Hơn nữa, tiếng rống lớn này của Tô Tử Mặc bộc phát ra bằng lực lượng phế phủ cường đại, một luồng khí lưu khổng lồ phun ra từ miệng!
Đoàn độc châm này lại bị luồng khí của Tô Tử Mặc thổi bay!
Ngay sau đó là một đạo kiếm quang kinh diễm vô cùng.
Trong hư không, dường như nổi lên một đạo gợn sóng, dập dờn về phía Diệp Nhị, Diệp Tam cùng những người khác.
Định Hải Quyển – Liên Y!
Vẫn dùng trường kiếm phóng thích đao ý, kiếm quang lạnh thấu xương, nhanh chóng lướt qua cổ họng Diệp Nhị, Diệp Tam.
Hai người bị Lôi Âm Sát chấn động đầu óc trống rỗng, ngây người tại chỗ.
Khi kịp phản ứng, lại cảm thấy bản thân không ngừng dâng lên xoay tròn trên không trung.
Các nàng lại thấy được thi thể của mình!
Thi thể không đầu!
Hai cái đầu lớn bằng đấu bị Tô Tử Mặc một kiếm chém xuống!
Diệp Bát, Diệp Cửu khoảng cách Tô Tử Mặc gần nhất.
Lôi Âm Sát va chạm hai người, cũng là mãnh liệt nhất!
Mũi, tai, khóe miệng, mắt của hai người đều đã chảy ra một vết máu.
Thất khiếu chảy máu!
Hai người ngã sõng soài, chưa chạm đất, lại là hai cái đầu bay lên!
Năm người xông lên, trong nháy mắt chỉ còn lại Diệp Lục.
Nhục thể nàng là mạnh nhất trong năm người, nên mới có thể chống đỡ.
“Ngươi…”
Nhưng nàng vừa nói được một chữ, Tô Tử Mặc đã lao tới, hoàn toàn không cho nàng cơ hội nào, vung kiếm chém!
Soạt!
Kiếm này lại chém ra sóng dữ cuồng bạo!
Diệp Lục vừa mới giơ loan đao, liền bị một kiếm bắn bay.
Tô Tử Mặc tiện tay chém đứt đầu nàng.
Tám vị thị nữ, chỉ còn lại ba người!
“Ba người các ngươi cũng đừng đi!”
Tô Tử Mặc cầm kiếm tiến lên, trường kiếm lướt qua, một đạo gợn sóng xuất hiện, bao phủ cả ba người vào trong, hoàn toàn không thể thoát thân!
Đinh đinh đang đang!
Hai bên giao thủ không quá ba bốn hiệp.
Ba cái đầu máu tươi bắn ra, bay lên cao, nhanh chóng rơi xuống bụi cỏ.
Có rất nhiều Chân Quân Nguyên Anh ra tay đối với Tô Tử Mặc, nhưng kết cục của tám vị thị nữ này thảm nhất!
Như nhân quả báo ứng.
Ban đầu, chính một trong số các thị nữ ra tay, chém đứt đầu một vị Chân Quân Nguyên Anh, cưỡng từ đoạt lý, không ai dám phản kháng.
Bây giờ, kết quả của các nàng đều như vậy!
“Đều nói người tu kiếm tâm ngoan thủ lạt, sát phạt quyết đoán, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền.”
“Mặc Linh này quá độc ác, hoàn toàn không biết thương hoa tiếc ngọc.”
Quần tu thầm líu lưỡi.
“Ngươi là ai?”
Đúng lúc này, bên cạnh đột nhiên vang lên một âm thanh, dường như chất vấn, nhưng lại cố nén điều gì đó, giọng hơi run.
Chỉ thấy Hàng Thu Vũ không chớp mắt nhìn chằm chằm Tô Tử Mặc, cánh tay cầm kiếm run nhè nhẹ, lại lần nữa hỏi: “Ngươi, là ai!”
Hắn nhận ra, đó hoàn toàn không phải kiếm ý, mà là đao ý!
Loại đao ý này, nếu không phải truyền nhân Thần Hoàng Đảo, trên Đại Lục Thiên Hoang chỉ có một người hiểu!
“Vị thí chủ này, « Đại Minh Chân Kinh » của ngươi học từ ai, xin mời cho biết!”
Các tăng nhân cảnh giới Phản Hư của Bàn Nhược Tự, Huyền Không Tự, Vô Tướng Tự đồng thời đứng dậy, sắc mặt bất thiện, lớn tiếng hỏi.
“Ha ha.”
Diệp Thiên Thành đột nhiên cười một tiếng, âm trầm nói: “Lấy kiếm làm đao, thi triển đao ý, ngươi cho rằng thật sự có thể giấu diếm được tất cả mọi người?”
Hắn là đứng đầu Bảng Dị Tượng, Chân Quân số một Trung Châu.
Thủ đoạn của Tô Tử Mặc, tự nhiên không qua mắt hắn!
Đúng lúc này, Lam Nguyệt đạo quân chậm rãi đứng dậy, uy áp giáng lâm, ngưng giọng nói: “Ngươi ẩn giấu dung mạo thật! Tại Thiên Hạc trà hội giấu đầu lộ đuôi, ngươi rốt cuộc là ai!”
P/s: Là ai thì mai biết, hóng tiếp đi mấy em.
====================
Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao kể từ thời đại của bộ truyện mà ‘ai cũng biết’ đến nay.
Từ một tác giả đại thần chuyên về đồng nhân pokemon, chuyển sang thể loại ngự thú, tác giả đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ.
Là fan của ngự thú, không thể bỏ qua Không Khoa Học Ngự Thú.
Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã end đã end.