» Chương 1221: Thất bại tan tác mà quay trở về

Vĩnh Hằng Thánh Vương - Cập nhật ngày May 15, 2025

“Tiền sư đệ!”

Một vị Phản Hư đạo nhân khác tức giận, lập tức từ trong túi trữ vật tế ra pháp khí. Một tay vung cây búa lớn Khai Thiên, bổ thẳng vào thiên linh cái của Đào Yêu, không chút lưu thủ.

Thân hình Đào Yêu khẽ lắc, chớp mắt đã áp sát, đến trước mặt vị Phản Hư đạo nhân kia. Tốc độ quá nhanh!

Lúc này, cây búa lớn của vị Phản Hư đạo nhân kia mới vừa vung lên, còn chưa kịp bổ xuống!

Đào Yêu duỗi cánh tay ra. Bàn tay nhỏ nhắn, trắng nõn nà ấy trực tiếp đặt lên ngực người này.

Răng rắc!

Lồng ngực người này hơi sụp xuống, ít nhất gãy bảy tám cây xương cốt!

“Phốc!”

Vị Phản Hư đạo nhân này phun máu tươi, thân hình ngã ra ngoài.

“Mọi người cùng nhau! Con yêu ma này có chút đạo hạnh!”

Thiên Triết thu hồi ánh mắt khinh thị, nét mặt nghiêm túc, quát lên một tiếng, tế ra bản mệnh pháp khí của mình – một thanh trường kiếm tà khí dày đặc. Kiếm chém xuống từ không trung về phía Đào Yêu.

Thanh trường kiếm này được rèn luyện từ máu của vạn con yêu thú, ngưng đọng mà thành, tên là Vạn Thú Huyết Kiếm, là pháp khí của Tiên Thiên đạo nhân. Một kiếm chém ra, thậm chí ẩn ẩn huyễn hóa ra bóng mờ vạn thú, vô cùng cường đại! Hơn nữa, thanh kiếm này cực kỳ tà ác, ẩn chứa oán niệm và sát khí của vạn thú trong thân kiếm. Tu sĩ chỉ cần hơi không chú ý là dễ dàng bị ảnh hưởng tâm thần! Hắn có thể trở thành đệ nhất nhân Phản Hư cảnh của Long Hổ Các, chuôi kiếm này đóng góp hơn phân nửa tác dụng!

Cùng lúc đó, tám vị tu sĩ Long Hổ Các còn lại cũng nhao nhao xuất thủ.

Có người bắt pháp quyết.

Có người tế ra pháp khí, dưới chân đạp bước chân kỳ dị, nhanh chóng tiếp cận Đào Yêu, chuẩn bị cận chiến, kiềm chế nàng lại. Bọn họ đều là đồng môn, phối hợp tự nhiên ăn ý khăng khít!

Nét mặt Đào Yêu không thay đổi, bàn tay tại ngực nhẹ nhàng bắt một cái.

Một thanh tiểu kiếm gỗ đào nhỏ như cây kim lộ ra. Chuôi tiểu kiếm gỗ đào này vốn treo trên cổ nàng.

“Đi!”

Đào Yêu khẽ quát một tiếng.

Chuôi tiểu kiếm gỗ đào này bay vào hư không, trong nháy mắt nở lớn, biến thành một thanh kiếm gỗ đào dài ba thước, trên thân ẩn ẩn lóe ra lôi quang, đụng vào Vạn Thú Huyết Kiếm!

“Hừ!”

Thiên Triết cười lạnh, mắt lộ hung quang, quát lớn: “Kiếm gỗ nhỏ nhoi, còn dám lấy ra làm trò cười, cho ta gãy!”

Dưới chuôi Vạn Thú Huyết Kiếm này, không biết đã làm đứt bao nhiêu pháp khí. Chuôi kiếm gỗ đào này không chút thu hút, trên đó thậm chí không có pháp văn nào, nghĩ hẳn uy lực có hạn. Đừng nói là kiếm gỗ đào, cho dù là kiếm kim loại chế tạo từ thiên tài địa bảo gì đi nữa, cũng chưa chắc có thể chống đỡ được phong mang của Vạn Thú Huyết Kiếm!

Coong!

Vạn Thú Huyết Kiếm và kiếm gỗ đào chạm vào nhau.

Không có tia lửa.

Cũng không có tình huống Thiên Triết tưởng tượng!

Ngược lại, Vạn Thú Huyết Kiếm giống như bị trọng thương. Bóng mờ vạn tôn yêu thú vừa hiện lên đã bị đánh tan tác! Không chỉ vậy, huyết khí hung thần trên thân kiếm bị ngăn chặn chặt chẽ, không hề phát ra được chút nào!

“Cái này…”

Thiên Triết trợn mắt há mồm.

Hắn đâu biết rằng, gỗ đào trong truyền thuyết tên là tiên mộc, có thể khu quỷ trừ tà, đặc biệt khắc chế loại hung thần binh khí như của hắn! Hai kiếm tranh đấu chém giết. Vạn Thú Huyết Kiếm lại hoàn toàn rơi vào hạ phong!

Cùng một thời gian, rất nhiều pháp thuật giáng lâm.

Đào Yêu gặp không sợ hãi, tấm khuôn mặt nhỏ, hai tay vung vẩy. Ngón tay linh động, ngưng tụ ra từng cánh hoa nhỏ màu hồng, nhìn qua yêu diễm vô cùng. Từng đóa hoa đào màu hồng này bay lên, chạm vào rất nhiều pháp thuật. Pháp thuật của Long Hổ Các tuy thanh thế dọa người, nhưng bị cánh hoa đào nhẹ nhàng va chạm, liền vỡ vụn, pháp lực tán loạn!

Ba!

Thân hình Đào Yêu lấp lóe, xòe bàn tay ra, tát mạnh vào mặt một vị Phản Hư đạo nhân. Cú tát này làm xương gò má nửa bên mặt người này nát vụn!

“Người xấu!”

Đào Yêu xì một tiếng.

Ầm! Ầm! Ầm!

Thân hình Đào Yêu liên tục lấp lóe, xuyên qua giữa đám người Long Hổ Các, xuất thủ quả quyết. Lần lượt từng bóng người ngã bay ra ngoài, chật vật vô cùng. Phải biết, lúc trước ngay cả Hầu Tử và những người khác đến đây đều bị Đào Yêu đánh bại! Ngoại trừ Dạ Linh, Hầu Tử mấy người đều bị Đào Yêu trấn áp!

Long Hổ Các sở trường luyện thể. Những Phản Hư đạo nhân này thân thể và huyết mạch tuy cường đại, nhưng so với Đào Yêu thì vẫn kém quá xa.

Chỉ trong vòng nửa nén hương, mười vị Phản Hư đạo nhân đều đã bị Đào Yêu đánh bại! Mỗi người trên thân đều bị nứt xương, tiếng kêu rên liên hồi. Nếu không phải Thiên Triết đạo nhân thấy tình thế không ổn, trốn được đúng lúc, hắn cũng sẽ bị Đào Yêu trấn áp!

“Các ngươi không được la to!”

Đào Yêu sợ những tu sĩ này nhao nhao đến chỗ Tô Tử Mặc bế quan, liền nhẹ nhàng quát lớn một tiếng, hai tay bắt pháp quyết, chỉ về phía trước.

“Tù!”

Trên những cây đào ven đường, rất nhiều cành đào điên cuồng sinh trưởng, tạo thành từng cái nhà tù, giam cầm mười vị Phản Hư đạo nhân này lại!

Sau đó, hoa đào trên cành cây đột nhiên tràn ngập một mùi thơm. Những tu sĩ này cảm thấy buồn ngủ, cảm giác đau đớn trên người trong nháy tức giảm bớt, cả người trở nên có chút thần chí không rõ, ánh mắt mê mang.

“Nhốt các ngươi những người xấu này vào đây, coi như cho các ngươi một hình phạt!”

Đào Yêu tức giận nói.

Những Phản Hư đạo nhân này ở Long Hổ Các đều là thiên kiêu trong tông môn. Cho dù ở Bắc Vực Tu Chân giới, cũng đều là nhân vật có tiếng tăm!

Bây giờ, những tu sĩ này lại từng người vẻ mặt uể oải, bị vây trong lồng giam, treo trên cây đào ven đường, trông thê thảm vô cùng. Thiên Triết đạo nhân đã sớm chạy trốn đến nơi xa, nhìn từ xa cảnh tượng này, trong lòng một hồi may mắn. May mắn hắn trốn nhanh, nếu không, kết cục của hắn cũng giống như những đồng môn này, bị treo trên cây đào, thân bất do kỷ.

“Thôn trấn này quá tà tính rồi!”

Thiên Triết đạo nhân sắc mặt khó coi, lẩm bẩm: “Cũng không biết ở đâu xuất hiện một cây đào tinh, đã vậy còn quá cường đại!”

Đứng tại chỗ trầm ngâm một chút, Thiên Triết đạo nhân liền quay người rời đi. Tình thế đã vượt quá năng lực và dự tính của hắn.

Long Hổ Các.

“Ngươi nói cái gì?”

Tông chủ Long Hổ Các vỗ bàn đứng dậy, kinh sợ nói: “Các ngươi mười một người, lại bị một cây đào tinh Phản Hư cảnh đánh bại?”

“Cây đào kia quá độc ác, chúng ta hoàn toàn không phải đối thủ.”

Thiên Triết đạo nhân trong lòng cay đắng.

Tông chủ Long Hổ Các nét mặt băng lãnh, suy nghĩ một chút, cắn răng nói: “Xem ra, phải để Phi Minh sư đệ đi một chuyến rồi!”

“Pháp Tướng đạo quân?”

Trưởng lão tông môn bên cạnh nhíu chặt mày, nói: “Tông chủ, ngươi để Pháp Tướng đạo quân xuất thủ đối phó Hoang Võ? Chẳng lẽ không sợ chọc giận vị Đại Thừa lão tổ ở Táng Long Cốc, liên lụy tông môn sao!”

“Sợ gì!”

Tông chủ Long Hổ Các lạnh lùng nói: “Lần này để Phi Minh sư đệ dẫn người tới, không phải đối phó Hoang Võ, mà là đem cây đào tinh kia giết trước đã!”

“Cây đào kia thành tinh, làm hại một phương. Ta người trong chính đạo, trảm yêu trừ ma là thiên kinh địa nghĩa, ai có thể nghi vấn!”

Tâm tư của tông chủ Long Hổ Các rất rõ ràng, trấn áp Đào Yêu, tự nhiên là có thể nhìn thấy Tô Tử Mặc. Đến lúc đó, tự nhiên có rất nhiều thủ đoạn để đối phó hắn.

“Lời tuy như thế…”

Trưởng lão tông môn vừa định thuyết phục, lại bị tông chủ Long Hổ Các phất tay cắt ngang.

“Trưởng lão không cần nói nhiều, ý ta đã quyết.”

Tông chủ Long Hổ Các trầm ngâm nói: “Chuyện này nhất định phải càng nhanh chóng hơn. Một trận chiến này của các ngươi lại bại, tin tức này chẳng mấy chốc sẽ truyền ra. Chậm thì sinh biến!”

Quả nhiên!

Chẳng bao lâu, các đại tông môn, thế gia môn phiệt ở Bắc Vực, Phiếu Miểu Phong, Đại Chu vương triều và các thế lực khác đều đã nhận được tin tức. Hoang Võ rời khỏi Táng Long Cốc, đã trở lại Bình Dương trấn, tình huống không biết!

====================

“Mười vạn năm trước, Kiếp Dân giáng lâm. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.

Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ.”

Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp Diệt

Quay lại truyện Vĩnh Hằng Thánh Vương

Bảng Xếp Hạng

Chương 1313: Màu máu bươm bướm

Chương 710: Liệt Thiên thanh mê vực

Chương 1312: Dị tượng kinh thế!