» Chương 2060: Một quyền (chín càng )
Vĩnh Hằng Thánh Vương - Cập nhật ngày May 18, 2025
Hắn nếu có thể tiếp ta một quyền, cũng coi như hắn bản sự.
Nghe được câu này, Cơ Dao Tuyết trong lòng đại định, không khỏi cười một tiếng, mặc cho Tô Tử Mặc lôi kéo tay nàng, hướng Thần hoàng bước đi.
Đám người Thiên Hoang vẻ mặt phấn chấn, trong đôi mắt đều bộc lộ ra vô tận mong đợi.
Cái này là vạn cổ Võ hoàng khí phách!
Một câu, liền có thể khiến người ta nhiệt huyết khuấy động!
Thần hoàng nghe được câu này, tuấn khuôn mặt đẹp, trong nháy mắt biến thành xám xanh âm trầm.
Hắn tu hành đến nay, chưa từng nghe qua lời nào cuồng vọng như vậy?
Đây không phải khiêu khích, không phải khinh thị.
Cái này quả thực là không xem ra gì!
Hắn thân là Thần Chi đại lục Thần hoàng, tự nhận là chiến lực thông thiên, đã đạt tới tiểu thế giới đỉnh phong, chưa từng chịu qua vũ nhục như vậy?
“Võ hoàng!”
Thần hoàng chầm chậm thôi động khí huyết, lạnh lùng nói: “Ngươi quá cuồng vọng! Nơi này là tiểu thế giới, bất luận ngươi tu luyện tới cảnh giới nào, lực lượng ngươi có thể phát huy ra cũng có một giới hạn!”
“Nghiệp hỏa của ngươi đã không đả thương được ta, ta cũng không tin, ngay cả một quyền của ngươi cũng không tiếp nổi!”
Vừa nói xong, khí huyết trong cơ thể Thần hoàng bốc lên, nhanh chóng nhảy vọt tới đỉnh phong, toàn thân nở rộ ra vô tận ánh vàng, giống như một vòng mặt trời chói chang, bắn ra ánh sáng rực rỡ chói mắt!
Ầm ầm!
Thần huyết phun trào, như thủy triều cuồn cuộn!
Khi Thần hoàng vừa đặt chân Thiên Hoang, ánh vàng khí huyết tỏa ra trên người hắn ngay cả Thiên Hoang chư hoàng cũng không chịu nổi.
Nhưng lúc này, những ánh vàng này vừa tán phát ra liền như bị một loại lực lượng vô hình giam cầm, không ngừng thu nhỏ, chỉ có thể hơi lóe ra trên bề mặt thân thể Thần hoàng.
Tô Tử Mặc cũng chầm chậm dâng lên khí huyết, trong cơ thể hắn dường như có một tôn hồng lô khổng lồ đang thiêu đốt hừng hực.
Ánh vàng khí huyết của Thần hoàng vẫn chưa thể chiếu xạ qua, đã bị khí huyết trong cơ thể Tô Tử Mặc đốt cháy thành hư vô!
Không gian quanh thân Tô Tử Mặc đều vặn vẹo!
Mà Cơ Dao Tuyết ngay bên cạnh Tô Tử Mặc lại không chút khó chịu, ngược lại như có một vệt nắng ấm chiếu xuống người nàng, rất là dễ chịu.
Tô Tử Mặc chỉ từng bước tiến về phía Thần hoàng, khí huyết màu vàng trong cơ thể Thần hoàng liền như bị một loại khí thế vô cùng mạnh mẽ đè nén trong cơ thể, khó mà thoát ra!
Âm thanh thủy triều trong cơ thể Thần hoàng đều biến mất không thấy gì nữa!
Tốc độ lưu chuyển huyết mạch càng lúc càng chậm.
Thần hoàng vốn là một vòng mặt trời chói chang, nhưng theo Tô Tử Mặc không ngừng tiếp cận, vòng mặt trời chói chang này đã dần co rút lại thành một quả cầu lửa.
Trên trán, trên cổ Thần hoàng, nổi lên từng đạo gân xanh.
Hắn nếu không cách nào thoát ra, không chờ Tô Tử Mặc ra tay, khí huyết của hắn sẽ bị Tô Tử Mặc hoàn toàn trấn áp!
“A!”
Thần hoàng ngửa mặt lên trời thét dài, trên vương miện thần chi, lại lần nữa chảy xuôi xuống từng đạo ánh sáng rực rỡ màu sữa.
Loại ánh sáng rực rỡ này khiến Thần hoàng tạm thời được giải thoát.
Thần hoàng tinh thần đại chấn, bắn ra khí huyết, âm thanh thủy triều tái hiện.
Thân hình hắn chầm chậm trôi nổi, dưới thân hắn hiện lên một bóng mờ khổng lồ.
Đó là một tôn kim tự tháp cổ xưa thần bí, dựng bằng đá lớn, toàn thân vàng óng, tự nhiên thành hình, nở rộ từng đạo ánh vàng, uy áp tùy ý.
Bên dưới tòa kim tự tháp này, quỳ lạy dày đặc sinh linh, đủ các chủng tộc, đếm bằng ức vạn, nhìn không thấy bờ.
Mỗi sinh linh đều chắp tay trước ngực, thành kính ngẩng đầu nhìn tôn kim tự tháp trên không, miệng không ngừng ngâm tụng cầu nguyện.
Trên đỉnh đầu những sinh linh này, lan tràn từng đạo sợi tơ màu vàng, cuối cùng hội tụ vào trong kim tự tháp.
Thần hoàng đứng trên đỉnh kim tự tháp, giang hai cánh tay, thông qua kim tự tháp dưới thân, liên tục không ngừng hấp thu một loại lực lượng thần bí nào đó của ức vạn sinh linh, ánh vàng trong cơ thể càng lúc càng hừng hực!
Khí thế hắn không ngừng tăng lên!
Lực lượng ba động tản ra trong cơ thể cũng càng lúc càng đáng sợ!
Khoảnh khắc này, Thần hoàng đội vương miện thần chi, chân đạp ức vạn sinh linh, tựa như vị thần linh duy nhất giữa trời đất, không ai sánh kịp!
Huyết mạch dị tượng Thần tộc!
“Tại sao có thể như vậy?”
Thiên Hoang chư hoàng dường như phát giác được gì đó, kinh hô một tiếng.
Trên đỉnh đầu họ, vậy mà cũng có từng đạo sợi tơ lực lượng màu vàng, hướng kim tự tháp dưới chân Thần hoàng chuyển vận.
Đạo huyết mạch dị tượng này của Thần hoàng, vậy mà biến toàn bộ thiên địa thành thần quốc của hắn, hấp thu lực lượng chúng sinh thiên hạ!
“Võ hoàng, huyết mạch dị tượng của ta cùng tuyệt thế thần thông Thần quốc trong lòng bàn tay dung hợp, mảnh thiên địa này đều là quốc độ của ta! Thiên Hoang muôn dân của các ngươi đều là con dân của ta, ngươi làm sao đấu với ta!”
Thần hoàng đứng trên kim tự tháp, âm thanh uy nghiêm truyền khắp bốn phương!
“Thần quốc của ngươi cũng chẳng qua là một hạt tro bụi trong hồng lô của ta, ngươi lại sao đấu với ta?”
Ngay lúc này, âm thanh của Tô Tử Mặc vang lên.
“Ừm?”
Sắc mặt Thần hoàng đại biến, hắn đột nhiên phát hiện, trong thần quốc của hắn, không biết từ lúc nào, Tô Tử Mặc đã biến mất!
Mà âm thanh của Tô Tử Mặc lại đến từ bốn phương tám hướng, dường như còn ở ngoài thần quốc của hắn!
Ngay sau đó, bất luận là đám người Thiên Hoang hay đại quân Thần tộc, đều nhìn thấy một cảnh tượng kỳ dị khủng bố!
Thần quốc của Thần hoàng dường như đang thu nhỏ lại.
Bên ngoài thần quốc, lại có một lò luyện khổng lồ bao vây lấy thần quốc, bên ngoài lò luyện, liệt diễm bừng bừng!
Thần quốc của Thần hoàng dung nạp thiên địa, hấp thu lực lượng chúng sinh.
Mà hồng lô võ đạo của Tô Tử Mặc, vậy mà nuốt chửng thần quốc vào, liệt diễm đốt cháy, phải luyện hóa nó thành tro tàn!
Thần quốc của Thần hoàng, ý cảnh cực cao, dung nạp thiên địa.
Nhưng hồng lô võ đạo của Tô Tử Mặc lại còn cao hơn một bậc!
Trong thần quốc, nhiệt độ không ngừng tăng lên.
Trên tôn kim tự tháp khổng lồ kia, vọt ra từng đạo ngọn lửa.
Thần hoàng kinh hãi thất sắc.
Ngay lúc này, Tô Tử Mặc đột nhiên xuất hiện gần hắn, tay phải nắm Cơ Dao Tuyết, tay phải nắm quyền, hướng Thần hoàng đánh tới!
Rầm ầm!
Trong cơ thể Tô Tử Mặc, huyết mạch phun trào, không phải âm thanh thủy triều, càng giống là sóng lớn vỗ bờ, thanh thế khổng lồ, nhiếp người tâm phách!
Thần hoàng nổi giận gầm lên một tiếng, cũng vận chuyển toàn bộ lực lượng trong cơ thể, khí huyết màu vàng ngưng tụ thành một điểm, huy động nắm đấm màu vàng, đón lấy một quyền Tô Tử Mặc đánh ra.
Oanh!
Hai quyền chạm nhau, bộc phát ra một tiếng vang kinh thiên động địa!
Trong chốc lát, dị tượng chung quanh tan thành mây khói.
Tô Tử Mặc và Thần hoàng lại lần nữa trở lại trên đại lục Thiên Hoang, thần quốc, hồng lô đều biến mất.
Hai người kình quyền giằng co, bất động.
Thiên địa tĩnh lặng.
Tất cả mọi người đều nín thở ngưng thần, chờ đợi kết quả cuối cùng.
Tạch tạch tạch!
Đột nhiên, trên chiến trường, truyền đến một hồi âm thanh rạn nứt nhỏ xíu, lọt vào tai đám người lại như kinh lôi!
Trên mặt Thần hoàng, hiện lên từng đạo vết rách.
Những vết rách này nhanh chóng lan tràn toàn thân.
Dưới ánh mắt dõi theo của vạn chúng, thân thể Thần hoàng trong nháy tức nổ tung, hóa thành một đoàn sương máu màu vàng!
Những sương máu màu vàng này vừa hiện lên, liền lại bị luyện hóa, hóa thành tro tàn!
Hoàng giả có thể nhỏ máu trọng sinh.
Mà bây giờ, Thần hoàng ngay cả một giọt thần huyết cũng không còn lại!
Đại quân Thần tộc kinh ngạc nhìn cảnh này, trong lúc nhất thời còn khó có thể tiếp nhận.
Thua.
Thần hoàng thua triệt để!
Đúng như Võ hoàng đã nói, ngay cả một quyền của hắn cũng không tiếp nổi!
====================
Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao từ sau thời đại của bộ mà ‘ai cũng biết’ đến giờ.
Từ một tác đại thần về đồng nhân pokemon, chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ.
Nếu là fan của ngự thú lưu, không thể bỏ qua Không Khoa Học Ngự Thú.
Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã end.