» Chương 2335: Câu thông bản tôn
Vĩnh Hằng Thánh Vương - Cập nhật ngày May 19, 2025
Tứ đại tiên tử, dù đều đến từ Thần Tiêu Tiên vực, nhưng ở toàn bộ Thiên giới, cũng có chút có tiếng.
Chỉ bất quá, bọn ma tu Bạch Cốt Quan ở xa Ma vực, chưa bao giờ thấy qua dung mạo của Tứ đại Tiên tử.
Bây giờ nghe được tên Thư Tiên, trong đám ma của Bạch Cốt Quan, không khỏi truyền ra một hồi xao động, thu hút không ít ánh mắt của ma tu.
Tô Tử Mặc nhìn Tạ Thiên Hoằng cách đó không xa, đột nhiên hơi nhíu mày.
Hắn vốn tưởng rằng những lời vừa rồi của Tạ Thiên Hoằng chỉ là để trút giận.
Nhưng nghĩ lại, việc Tạ Thiên Hoằng cố ý nói ra thân phận của Vân Trúc Thư Tiên, có thể là để gây chú ý cho đám ma tu Bạch Cốt Quan!
Một kẻ có thể trở thành thống ngự một phương quận vương, sao có thể không giữ được bình tĩnh như vậy.
Mục đích của Tạ Thiên Hoằng là mượn đao giết người!
Đám ma Bạch Cốt Quan hành sự không cố kỵ gì, huống chi, đám người bị vây trong Địa ngục A Tỳ, ai biết có thể sống qua sáng mai không.
Dưới tình cảnh này, tất cả cái ác sâu thẳm trong nội tâm sẽ không tự chủ được bộc phát ra, từ đó ma tính đại phát!
“Khanh khách!”
Ngọc Cốt phu nhân đột nhiên khẽ cười một tiếng, vặn vẹo vòng eo, đi ra khỏi đám người, nhẹ nhàng vẫy tấm lụa trong tay, ghét bỏ nhìn Tạ Thiên Hoằng một cái, nói: “Thấy người ta có hai nhân tình, nhìn ngươi chua thế!”
Tạ Thiên Hoằng bị Ngọc Cốt phu nhân châm chọc một câu, nhưng không phản bác, cũng không hề tức giận, chỉ là lặng lẽ cười một tiếng.
Mục đích của hắn đã đạt được.
“Tiểu huynh đệ, lại đây với ta, ta muốn nói với ngươi mấy lời tâm tình.”
Ngọc Cốt phu nhân vẫy vẫy tay với Tô Tử Mặc, cười nói.
Tô Tử Mặc vẻ mặt đạm mạc, chỉ mặt không biểu tình nhìn Ngọc Cốt phu nhân một cái, rồi xoay người bước về phía Vân Trúc.
Ngọc Cốt phu nhân bị hụt hẫng, cũng không hề tức giận, trong mắt ý cười càng đậm.
“Hắc hắc!”
Một trong Mười bốn Cốt Ma cười quái dị một tiếng, sắc mị mị nhìn Ngọc Cốt phu nhân, nói: “Ngọc Cốt, người ta không thèm nhìn ngươi, hay là theo ta đi đi!”
Trong đám người vang lên một hồi cười vang.
“Hừ!”
Ngọc Cốt phu nhân quay người, trừng mắt nhìn vị Cốt Ma kia một cái, cười mắng: “Cốt Ma Háo Sắc, công phu của ngươi kém quá, ba hiệp đã đầu hàng rồi, lão nương không hứng thú!”
“Ha ha ha ha!”
Tiếng cười của quần ma càng lớn, ngửa tới ngửa lui.
Mặc Khuynh tiên tử mặc dù nghe không hiểu đối phương đang nói gì, nhưng cũng ý thức được không phải lời hay, không khỏi âm thầm nhíu mày.
Nàng vốn đã cực đẹp, như tiên tử trong tranh, lần này khẽ cau mày càng thêm mềm mại, xinh đẹp.
Trong đám ma Bạch Cốt Quan truyền đến một hồi nuốt nước miếng, tròng mắt đều sắp rớt ra ngoài.
Tu sĩ tăng nhân của Tiên vực Phật môn, cho dù động lòng, cũng vì ngại mất mặt mà nên rụt rè một chút, cố gắng giữ gìn hình tượng.
Tu sĩ Ma vực đương nhiên sẽ không quản gì lễ nghi quy củ.
Tô Tử Mặc chú ý tới cảnh này, trong lòng biết nếu cứ tiếp tục ở lại đây, chắc chắn sẽ xảy ra biến cố!
Với lực lượng của ba người bọn họ, căn bản không thể chống lại đám ma Bạch Cốt Quan.
“Trước rời khỏi đây đã.”
Tô Tử Mặc thấp giọng nói.
Chất độc máu của Vân Trúc đã được bài xuất khá nhiều, dù vẫn không thể hành động, nhưng ít ra tính mạng không nguy hiểm, có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Vân Trúc cũng nhận thấy tình thế trong sơn động này có chút vi diệu.
Ở đây coi như có ba thế lực.
Ba người bọn họ, ba người Tạ Thiên Hoằng, và đám tu sĩ Bạch Cốt Quan.
Chênh lệch lực lượng của ba bên quá lớn, bây giờ dù nhìn như bình tĩnh, nhưng chỉ cần có bất kỳ biến động nào, sự yên tĩnh này sẽ bị phá vỡ!
“Thế nhưng, ngoài kia Địa ngục sinh linh khắp nơi, ba người chúng ta rất khó chống đỡ được.”
Mặc Khuynh có chút lo lắng.
Nàng một đường đi đến đây, đã thấy quá nhiều tu sĩ chôn thây ở Địa ngục A Tỳ, biết rõ sự khủng bố của đám Địa ngục sinh linh kia.
“Không sao.”
Vân Trúc nói: “Trước ra ngoài xem sao, nếu không chịu nổi, chúng ta lại lui về cũng được.”
Vân Trúc tự nhiên biết rõ nội tình của Tô Tử Mặc, có Trấn Ngục Đỉnh bên người, chỉ cần đi theo Tô Tử Mặc, sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào.
Nhưng đó là bí mật của Tô Tử Mặc, nàng sẽ không tùy tiện nói lung tung.
“Cũng tốt.”
Mặc Khuynh gật đầu.
Tô Tử Mặc cõng Vân Trúc, cùng Mặc Khuynh đi về phía lối vào lúc đến.
Ánh mắt của Bạch Cốt Quan chủ chuyển động, chú ý tới cảnh này, hơi ngẩng đầu.
Khô Cốt lão nhân hiểu ý, thân hình khẽ động, ngăn trước mặt ba người Tô Tử Mặc.
Trong Mười bốn Cốt Ma, có tám vị xông tới, hơn ngàn vị ma tu dàn hàng, chặn lối vào, không có ý tốt nhìn ba người Tô Tử Mặc.
“Ba vị muốn đi đâu vậy?”
Vị Cốt Ma Háo Sắc vừa rồi cười tủm tỉm hỏi.
“Không đi được rồi.”
Vân Trúc khẽ than một tiếng, nói: “Trước hết lui về đi, đừng xung đột trực diện với bọn họ.”
Tô Tử Mặc trong lòng cũng tính toán một phen.
Cho dù hắn bất ngờ tế ra Trấn Ngục Đỉnh, có thể giết chết một hai Chân Ma, cũng không thể xông ra vòng vây của đám ma tu Bạch Cốt Quan.
Tô Tử Mặc trầm mặc không nói, vẫn cõng Vân Trúc, cùng Mặc Khuynh lui trở về.
“Biết điều đấy.”
Hóa Cốt Ma cười lớn một tiếng.
Toái Cốt Ma không ngừng nắm ngón tay khớp xương, phát ra một hồi rắc rắc giòn vang, nhếch miệng cười nói: “Đáng tiếc, không đánh nhau, ta đây toàn thân xương cốt đều ngứa.”
Đám ma Bạch Cốt Quan đùa giỡn cười mắng, chỉ trỏ về phía bên này, trong miệng nói những lời bẩn thỉu.
Tuy nhiên, Bạch Cốt Quan chủ không có chỉ thị, đám ma đều án binh bất động, không có động tác gì tiếp theo.
…
Trở lại chỗ cũ, Tô Tử Mặc khoanh chân ngồi, im lặng không nói.
Đám ma Bạch Cốt Quan dù không động thủ với bọn họ, nhưng bất cứ lúc nào cũng có khả năng này, bên cạnh còn có ba người Tạ Thiên Hoằng không có ý tốt.
Cần phải nghĩ cách ứng phó cục diện trước mắt.
Trong sơn động này, bề ngoài bình tĩnh, kỳ thực sóng ngầm cuồn cuộn!
Ai cũng không rõ, sự yên tĩnh này sẽ bị phá vỡ lúc nào.
Tô Tử Mặc nhắm mắt, lần nữa thử gọi Võ Đạo bản tôn.
Hắn tiến vào Địa ngục A Tỳ sau đó, liên tục chạy trốn, không có cơ hội gì liên lạc với Võ Đạo bản tôn.
Bây giờ đã không thể rời đi, chi bằng ổn định lại tâm thần, thử cảm ứng vị trí của Võ Đạo bản tôn.
Tô Tử Mặc âm thầm vận chuyển Linh Tê quyết, vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.
Thông thường, nếu Võ Đạo bản tôn cũng ở trong Địa ngục A Tỳ, hai đại chân thân tâm ý tương thông, lại có Linh Tê quyết phụ trợ, không nên xảy ra tình huống này.
Bây giờ, Tô Tử Mặc bên này gọi, như đá ném vào biển rộng, không có một chút phản ứng.
Tô Tử Mặc trầm ngâm một chút, trong lòng khẽ động, Thanh Liên Nguyên thần bắt đầu mặc niệm « Bàn Nhược Niết Bàn Kinh ».
Trong Thức hải, hiện ra từng đạo Phạn văn màu vàng, có bóng mờ chư Phật hiện lên, Long Tượng rống dài, Phạn âm liên tục không dứt.
Trấn Ngục Đỉnh dưới sự chấn động của Phạn âm này cũng run nhẹ, vang vọng không thôi.
Ngay lúc này, Tô Tử Mặc hai mắt sáng lên, rốt cục cảm ứng được nơi của Võ Đạo bản tôn, đồng thời, hắn cũng nhận được phản hồi của Võ Đạo bản tôn!
Địa ngục A Tỳ tự thành một giới, có quy tắc pháp luật đặc biệt của nó.
Đại Địa ngục A Tỳ càng như vậy.
Thanh Liên chân thân ở Tiểu Địa ngục, còn Võ Đạo bản tôn rơi vào Đại Địa ngục A Tỳ, mặc cho Thanh Liên chân thân kêu gọi thế nào, đều không thể xuyên thấu quy tắc của Đại Địa ngục A Tỳ.
Trong Địa ngục A Tỳ, chỉ có một loại âm thanh có thể truyền đạt đến mỗi một góc, không bị quy tắc ở đây hạn chế, đó chính là Phạn âm của « Bàn Nhược Niết Bàn Kinh »!
Tô Tử Mặc trong lòng yên lặng ngâm tụng Phạn âm, dù im lặng, nhưng loại lực lượng này lại có thể xuyên qua trùng trùng không gian, phá vỡ quy tắc pháp luật, thẳng tới trong Đại Địa ngục A Tỳ, thẳng đến bên tai Võ Đạo bản tôn!
====================
Đây là bộ truyện thuộc thể loại Ngự Thú đỉnh cao từ sau thời đại của bộ mà ‘ai cũng biết’ đến giờ.
Từ một tác đại thần về đồng nhân Pokemon, chuyển sang thể loại Ngự Thú lưu, tác đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ cho bản thân.
Nếu là fan của Ngự Thú lưu, thì không thể bỏ qua Không Khoa Học Ngự Thú.
Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã end.