» Chương 2459: Toàn thân mà lui ?

Vĩnh Hằng Thánh Vương - Cập nhật ngày May 20, 2025

“Không tốt!”

Mặc Khuynh cảm thấy nặng nề trong lòng.

Những năm gần đây, nàng đã đọc qua không ít tin tức về giới tu chân, tự nhiên đã nghe nói về thủ đoạn của ‘Vô Ảnh Kiếm’.

Tuyệt Vô Ảnh, thích khách nổi tiếng nhất đương thời, từng vượt cấp ám sát nhiều vị chân tiên mạnh mẽ. Hắn có tiếng tăm không nhỏ ở Cửu Tiêu Tiên Vực và cả Thiên giới.

Chiến lực của hắn có lẽ không thuộc hàng đỉnh cao nhất trong số các chân tiên, nhưng ngay cả cường giả trên bảng chân tiên cũng cực kỳ kiêng dè hắn.

Những người đang ở thư viện, chân tiên chỉ có hai vị: nàng và Dương Nhược Hư.

Mặc Khuynh tin rằng Tuyệt Vô Ảnh còn không dám đả thương tính mạng nàng.

Vậy mục tiêu của Tuyệt Vô Ảnh chỉ còn lại một người.

Dương Nhược Hư!

Thích khách chân tiên cảnh giới Động Hư, ám sát một chân tiên cảnh giới Quy Nhất, gần như không có gì phải lo ngại. Dương Nhược Hư chắc chắn phải chết!

Trong điện quang hỏa thạch, những ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Mặc Khuynh.

Nàng không chút do dự, lập tức tế ra một cuộn tranh cổ xưa, ném về phía Dương Nhược Hư.

Đây là bảo vật nàng đạt được ở địa ngục A Tị: Thần Quỷ Tiên Ma Đồ!

Tuyệt Vô Ảnh ám sát vô thanh vô tức, không thấy hình bóng.

Nếu đợi nàng phát giác rồi mới ra tay, chắc chắn đã không kịp.

Mặc Khuynh chỉ có thể dự đoán trước và đưa ra lựa chọn!

Thần Quỷ Tiên Ma Đồ lập tức mở ra, bao vây Dương Nhược Hư bên trong. Trên cuộn tranh có bốn bóng người, ba trong số đó bút pháp ảm đạm, đường nét mơ hồ, nhìn không rõ.

Nhưng một bóng người trong đó tóc vàng mắt xanh, toàn thân phát ra vạn trượng ánh vàng, khí huyết dâng trào, mắt sáng như đuốc, sống động như thật!

Mặc dù chỉ là một bóng người trên cuộn tranh, nhưng lại tỏa ra uy áp vô cùng!

“Thần tộc!”

Không ít cường giả chân tiên nhìn thấy bóng người này đều biến sắc, kinh hô lên tiếng.

Đặc điểm của Thần tộc cực kỳ rõ ràng, chỉ cần nhìn một lần là có thể phân biệt được.

Đông đảo chân tiên thậm chí nghi ngờ rằng nếu có người tới gần, uy hiếp Dương Nhược Hư, Thần tộc trên cuộn tranh này sẽ trực tiếp xuất hiện, bóp chết mọi mối đe dọa!

Trước đây ở địa ngục A Tị, một cốt ma của Bạch Cốt Quan chỉ liếc nhìn tượng thần trên Thần Quỷ Tiên Ma Đồ, lập tức bị mù mắt.

Sức mạnh của tượng thần này có thể thấy rõ!

Những năm gần đây, Mặc Khuynh lĩnh hội Thần Quỷ Tiên Ma Đồ, cũng chỉ lĩnh hội được tượng thần, phía sau còn có tượng quỷ, tượng tiên, tượng ma chưa từng lĩnh hội.

“Ha ha…”

Trên không trung đột nhiên truyền đến một tiếng cười nhạo, đầy mỉa mai chế giễu.

Đây là tiếng cười của Tuyệt Vô Ảnh.

Và hắn đã biến mất khỏi vị trí ban đầu!

Thích khách đáng sợ nhất Thiên giới này đã ra tay!

Nhưng Thần Quỷ Tiên Ma Đồ bao quanh Dương Nhược Hư không có bất kỳ động tĩnh nào, tượng thần trên đó cũng không có động tác phản kháng.

Mặc Khuynh chợt nghĩ đến một khả năng, nội tâm dần chìm xuống đáy vực, mặt mày không còn chút máu!

Mục tiêu của Tuyệt Vô Ảnh, có lẽ không phải Dương Nhược Hư, mà là…

Tô Tử Mặc!

“Nghe nói kẻ này và Nguyên Tá quận vương nước lửa không dung, còn đắc tội Mộng Dao quận chúa. Hôm nay ta liền thịt hắn, coi như tặng cho Mộng Dao quận chúa một món quà!”

Tiếng của Tuyệt Vô Ảnh vang lên, ám sát của hắn đã giáng xuống người Tô Tử Mặc!

Không ai ngờ rằng Tuyệt Vô Ảnh lại ra tay với Tô Tử Mặc.

Thứ nhất, Tô Tử Mặc chỉ là một thiên tiên.

Một cường giả hiển hách tiếng tăm như Tuyệt Vô Ảnh, ám sát một thiên tiên giống như dùng dao mổ trâu giết gà, đại tài tiểu dụng, hoàn toàn không cần thiết.

Thứ hai, Mặc Khuynh đã chém giết một cường giả chân tiên của Đại Tấn Tiên Quốc.

Cho nên, khi Tuyệt Vô Ảnh nói muốn một người của Càn Khôn Thư Viện phải đền mạng, mọi người đều tiềm thức cho rằng Tuyệt Vô Ảnh cũng sẽ ám sát một vị chân tiên của thư viện.

Như vậy hai bên mới tính là ngang hàng.

Nhưng hành vi của thích khách vốn không thể theo lẽ thường, đạo ám sát chú trọng đánh bất ngờ.

Càng đánh bất ngờ, xác suất thành công của ám sát càng cao!

“Tử Mặc cẩn thận!”

Người phản ứng đầu tiên chính là Táng Dạ chân tiên.

Cùng là thích khách, đạo ám sát của Tuyệt Vô Ảnh đều do Táng Dạ chân tiên truyền thụ, hắn tự nhiên có thể phát giác được suy nghĩ trong lòng Tuyệt Vô Ảnh.

Nhưng hắn bị trọng thương, đã dầu hết đèn tắt, đừng nói ra tay giúp đỡ, ngay cả phản ứng cũng chậm hơn rất nhiều.

Thậm chí, chậm hơn cả phản ứng của Tô Tử Mặc!

Bởi vì, ngay khi Tuyệt Vô Ảnh định ra tay, linh giác của Tô Tử Mặc đột nhiên cảnh báo điên cuồng.

Hắn cảm ứng được cảm giác nguy cơ mãnh liệt, khí tức tử vong đậm đặc đến mức gần như khiến hắn nghẹt thở!

Đây có lẽ là nguy hiểm lớn nhất mà hắn gặp phải kể từ khi phi thăng lên thượng giới!

Ám sát đến từ cường giả chân tiên đỉnh cấp!

Quá nhanh rồi!

Tô Tử Mặc không thấy được thân hình của Tuyệt Vô Ảnh, càng không nói đến hướng và quỹ đạo ra tay của hắn.

Nhưng hắn biết rõ, Tuyệt Vô Ảnh đã ra tay.

Quan trọng hơn là, mặc dù Dương Nhược Hư, Mặc Khuynh sư tỷ đều ở đây, nhưng không ai có thể giúp đỡ hắn.

Chờ hai người kịp phản ứng, e rằng hắn đã biến thành một bộ tử thi!

Thuấn di?

Thân hình và khí thế của hắn đã hoàn toàn bị Tuyệt Vô Ảnh khóa chặt, dưới uy áp của cường giả chân tiên, căn bản không thể thuấn di.

Mà tốc độ phóng thích Chân Long Cửu Thiểm còn chậm hơn thuấn di một phần, hoàn toàn không kịp!

Ngay cả Chân Long Cửu Thiểm còn không được, dựa vào Phiêu Miểu Chi Dực, Đại Bằng Cánh Chim, Túng Địa Kim Quang cùng một loạt thần thông khác, thì càng không kịp.

Không chờ hắn phóng thích hết mấy đạo thần thông này, Tuyệt Vô Ảnh đã giết hắn rồi!

Cho dù hắn muốn bỏ qua cỗ Thanh Liên chân thân này, nguyên thần xuất khiếu, cũng không nhanh hơn kiếm của Tuyệt Vô Ảnh!

Xét cho cùng, vẫn là chênh lệch thực lực quá lớn giữa hai bên, rất nhiều át chủ bài của hắn, đối mặt với sức mạnh tuyệt đối, gần như biến thành bài trí.

Huống hồ, đối với thích khách đỉnh cấp như Tuyệt Vô Ảnh, một khi ra tay, liền dốc toàn lực!

Hắn sẽ không vì đối thủ yếu kém mà có chút lòng khinh thị.

Cho nên, Tuyệt Vô Ảnh vừa ra tay, liền triệt để cắt đứt tất cả đường lui và sinh cơ của Tô Tử Mặc!

Hắn muốn một đòn giết chết!

Phốc!

Dưới sự chứng kiến của mọi người, mi tâm của Tô Tử Mặc bị một kiếm xuyên thủng!

Thân hình của Tuyệt Vô Ảnh đột nhiên hiển hóa ra ngoài.

“Xong rồi!”

Dương Nhược Hư tâm thần chấn động, nắm chặt hai quyền, thần sắc đau buồn.

Quá nhanh rồi!

Toàn bộ quá trình nói ra thì chậm chạp, nhưng kỳ thực bất quá chỉ trong chớp mắt, chỉ là một ý niệm lóe lên trong đầu mọi người, kiếm của Tuyệt Vô Ảnh đã xuyên thủng đầu lâu của Tô Tử Mặc!

Mắt Mặc Khuynh ảm đạm.

Thế gian không có kỳ tích nào.

Tuyệt Vô Ảnh đã ra tay, chắc chắn sẽ phong tỏa tất cả sinh cơ của Tô Tử Mặc.

Muốn sống sót, trước hết phải phát giác được sát cơ của Tuyệt Vô Ảnh trước, còn phải đánh giá được hướng đi của nhát kiếm này, còn phải có khả năng thoát khỏi sự truy sát của nhát kiếm này…

Tất cả những điều này, đừng nói là thiên tiên, ngay cả cường giả chân tiên cũng không làm được!

Vô Ảnh Kiếm, không thấy hình bóng, vô thanh vô tức.

Ngay cả nàng, cũng chỉ có thể miễn cưỡng bắt được một tia dấu vết như có như không.

Nói cách khác, nếu nhát kiếm này của Tuyệt Vô Ảnh nhằm vào nàng, nàng cũng không thể đảm bảo mình có thể toàn thân mà lui!

Nhưng những ý nghĩ này của Mặc Khuynh vừa mới hiện lên, nàng đột nhiên khẽ nhíu mày, phát giác một tia dị thường.

Nhát kiếm này đâm xuyên đầu lâu Tô Tử Mặc, vậy mà không có chút vết máu nào?

Trên chiến trường, dường như đã xảy ra một biến số nào đó không thể tưởng tượng nổi!

Ầm!

Thân thể của Tô Tử Mặc đột nhiên nổ tung, không có bất kỳ máu thịt nào, đạo thân thể này hóa thành từng đạo ánh sáng màu xanh, tiêu tán trong thiên địa.

Ngay sau đó, bóng người của Tô Tử Mặc đột nhiên xuất hiện bên cạnh Mặc Khuynh!

Mặc dù nhìn qua sắc mặt tái nhợt, dường như sợ hãi, nhưng sinh mệnh khí tức mạnh mẽ, hoàn hảo không chút tổn hại!

Tô Tử Mặc không chết?

Vậy mà từ dưới kiếm của Tuyệt Vô Ảnh chạy thoát tìm đường sống?

Mọi người trừng lớn hai mắt, mặt mày đầy kinh ngạc!

P/s: Ờm… hình như ta quá cổ văn quá lạc hậu hay sao mà thích khách lại hành động trước mặt người khác, ai cũng biết hắn và thấy hắn mà hắn vẫn đi ám sát o.o Cái này hình như là kiểu thích khách chiến sĩ vô song trong mấy truyện bên baloo ấy. Nếu vậy thì ta có câu muốn nói lắm.

====================

Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao từ sau thời đại của bộ truyện mà ‘ai cũng biết’ đến giờ.

Từ một tác giả đại thần về đồng nhân pokemon, chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác giả đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ cho bản thân.

Nếu là fan của ngự thú lưu, thì không thể bỏ qua *Không Khoa Học Ngự Thú*.

Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã kết thúc.

Quay lại truyện Vĩnh Hằng Thánh Vương

Bảng Xếp Hạng

Chương 2494: Tàn khốc tu la tràng

Chương 2493: Đoạt ấn quy tắc

Chương 2492: Ngươi đừng tới đây!