» Chương 148:

Dạ Vô Cương - Cập nhật ngày May 24, 2025

Gần bên hắn, trọng kiếm trong tay nam tử đeo mặt nạ liên tiếp xẹt qua hư không, kéo theo cuồn cuộn liệt diễm, thế công càng lúc càng mãnh liệt. Dưới tình huống đó, Tần Minh vẫn luôn nhìn chằm chằm giữa không trung, suy nghĩ cách làm sao để sát thương Cẩm Tước một cách hiệu quả. Nếu con kỳ cầm có cánh kia giương cánh bay đi, hắn thật sự không thể ngăn cản.

Sau đó, hắn cố tình tỏ ra hết sức chật vật, không ngừng lùi lại khi đón đỡ trọng kiếm. Còn khi đối mặt với những mũi tên lông của con nhím lớn, hắn nhiều lần gặp phải tình huống nguy hiểm, suýt chút nữa đã bị bắn trúng. Chỉ riêng với các đợt công kích từ trên trời, hắn lại tỏ ra rất không thèm để ý, mỗi lần đều chủ động tiến lên, ngạnh kháng bốn màu hào quang, nhờ đó tránh được trọng kiếm và những mũi tên lông của con nhím lớn.

“Cẩm Tước, phải chăng ngươi không nỡ xuất lực?” Con nhím lớn bất mãn.

Nam tử đeo mặt nạ cũng liếc nhìn lên không trung.

Cẩm Tước trời sinh tính kiêu ngạo, cảm thấy bị vũ nhục. Thiếu niên nhân loại này kiêng kị hai kẻ kia, coi công kích của nó là “cảng tránh gió” ư? Sao có thể như vậy!

Nó hạ thấp độ cao, càng trở nên cuồng bạo hơn. Bốn màu thải quang không ngừng trút xuống, bản thân nó phảng phất bốc cháy lên, tiếng chim hót cao vút chấn động cả mảnh địa giới này.

Tần Minh vừa đánh vừa lui, thuận thế nhảy lên một công trình kiến trúc, sau đó đột nhiên xông lên bầu trời đêm, lao về phía Cẩm Tước. Dương Chi Ngọc Thiết Đao của hắn chạm vào linh vũ của nó, ngay lập tức, hắn đổi kình pháp, hóa thành Niêm Liên Kình, kéo lông đuôi nó, hướng thẳng xuống đất mà rơi.

Từng đạo lông tên kinh khủng phóng tới, Tần Minh giữa không trung trở thành bia sống, nhưng hắn không chút kinh hoảng. Kim Tằm Kình tuôn ra, bên ngoài cơ thể, từng sợi kim mang vũ động, giống như bóp méo không gian, cải biến phương hướng tất cả lông tên. Một màn này khiến con nhím lớn hít vào một ngụm khí lạnh.

Cẩm Tước phẫn nộ, tiếng hót vang trời như Phượng Hoàng xuất thế, đốt cháy hắc ám. Nó vỗ cánh bay vút lên bầu trời, bốn cái lông đuôi bị rút ra, mang theo không ít vết máu. Tần Minh tiếc nuối vì không bắt được nó. Sau khi hạ xuống, hắn một đao đoạn lấy phần lông đuôi dính máu, chỉ giữ lại một phần nhỏ sạch sẽ và tươi mới, cắm vào một khe nứt, cố ý chọc giận Cẩm Tước.

“Thật yếu.” Hắn nhìn qua bầu trời đêm, lắc đầu nói.

Nam tử đeo mặt nạ lao tới, liệt diễm trên trọng kiếm chiếu sáng ngọn núi. Con nhím lớn nhìn thấy Tần Minh đổi kình pháp, bên ngoài cơ thể xuất hiện từng tia kim tuyến, nó cũng nảy sinh ác độc, rút ra mấy cây gai nhọn màu bạc đặc biệt to dài, phía trên đã sinh ra một chút hoa văn nhàn nhạt.

Cẩm Tước cũng bão nổi, sau khi liên tiếp tế ra dày đặc thải hà, nó lại đột nhiên phóng thẳng xuống mặt đất. Mỏ nó dài nửa thước, giống như một thanh kiếm sắc, nở rộ bốn màu hào quang, toàn thân yêu khí và thiên quang đều hội tụ tại đây, như Thiên Ngoại Phi Tiên, từ không trung lao xuống. Đây là một kích mạnh nhất của nó mà ngày thường ít khi hiển lộ, một khi thi triển, tất nhiên là “một kiếm” chém giết đối thủ, từ trước đến nay chưa từng thua trận.

Nơi xa, Hắc Bằng co rút con ngươi, dù cho là nó cũng cảm thấy hàn ý, ngay cả khi ở thời kỳ toàn thịnh cũng không đỡ nổi. Cẩm Tước cố ý đánh xuống đầy trời thải hà trước để yểm hộ chân thân, nó nấp phía sau, theo sát phía sau mà lao xuống.

Tần Minh lòng có cảm giác, cảm nhận được nguy hiểm, lại bắt được bóng hình mờ ảo của Cẩm Tước. Hắn không sợ ngược lại còn mừng, Thiên Quang Kình đột nhiên thịnh liệt đứng lên, có chút khác biệt – tứ đại kỳ công, 27 loại Thiên Quang Kình dung hợp quy nhất!

“Thiên Ngoại Phi Tiên” của Cẩm Tước mọi việc đều thuận lợi, từ khi xuất đạo đến nay đã chém giết không biết bao nhiêu đối thủ. Hơn nữa đây là một đòn tập kích, nó từ phía sau thải hà xuất hiện, mỏ chim sáng chói không gì sánh được, đâm thẳng vào đỉnh đầu thiếu niên nhân loại kia. Trong quan niệm của nó, “Tiên Kiếm” vừa ra, trận chiến liền nên kết thúc!

Nhưng mà, khi nó tới gần thì phát hiện khí tràng của thiếu niên kia đã thay đổi hoàn toàn, cả người tuôn trào ra sức mạnh bồng bột, trong nháy mắt thần thánh không gì sánh được, giống như đứng trong một vầng mặt trời chói lóa. Xung quanh thân hắn, Thiên Quang Kình khuấy động, cực kỳ chói mắt. Tần Minh tay không bắt lấy mỏ chim của nó, Thiên Quang Kình mạnh nhất dung hợp quy nhất chấn động, “Răng rắc” một tiếng, bẻ gãy cái mỏ dài của nó.

“A…” Cẩm Tước kêu thê lương thảm thiết. Nó bị đối thủ bắt lấy, cảm nhận được sức nóng bỏng rực như bị liệt dương đốt cháy cơ thể, tiếp đó thiếu niên kia hai chưởng đánh ra, đánh gãy cánh của nó. Sau đó nó cảm giác hai chân đau nhức kịch liệt, đã gãy xương.

Tần Minh thả lỏng trong lòng, ném nó xuống đất. Hắn như đứng trong một vòng đại nhật màu vàng, Thiên Quang Kình bành trướng, rọi khắp bốn phương, tay không đối cứng với nam tử đeo mặt nạ đang vung kiếm về phía mình. Không thể không nói, nam tử kia quả thực rất mạnh, đã đối kháng nhiều lần với Thiên Quang Kình mạnh nhất của Tần Minh.

“Răng rắc” một tiếng, trọng kiếm của hắn bị Tần Minh kẹp lấy, sau đó bộc phát ra ánh sáng chói mắt, rồi bị bẻ gãy. Nam tử muốn lui lại nhưng bị Tần Minh ngăn cản. Giữa những đòn quyền cước va chạm, hắn bay tứ tung ra ngoài, phun máu không ngừng.

Con nhím lớn muốn bỏ chạy, cảm giác sâu sắc kinh dị, thiếu niên nhân loại này cường đại vượt xa dự đoán của bọn chúng.

“Các vị, nếu chia nhau đào tẩu thì chúng ta đều sẽ chết, trước mắt chỉ có buông tay đánh cược một lần!” Hắc Bằng rống to.

“Nói đúng!” Nam tử đeo mặt nạ cố sức giãy giụa đứng dậy, tay không lao tới. Hắc Bằng, Hỏa Lân Sư cũng kéo lê thương thế tiến lên, bất chấp mọi giá chém giết. Ngay cả Cẩm Tước bị trọng thương cũng mở cái mỏ chim gãy ra, phun ra bốn màu hào quang, gia nhập chiến đoàn.

“Tốt, liều mạng đi, các vị các ngươi trước tránh ra!” Con nhím lớn quát.

Toàn thân nó ngân quang tăng vọt, giống như một tòa thần lò xốc nắp lò, lưu chuyển ra quang mang kinh khủng. Toàn bộ gai nhọn màu bạc trên thân nó cùng chấn động, sau đó theo nó điều chỉnh phương hướng, không ngừng kích xạ, dày đặc như mưa. Cuối cùng, tất cả đều ly thể, bay về phía thiếu niên nhân loại kia, phong tỏa trời đất, khắp nơi đều là lông tên.

Tần Minh đứng tại đó không nhúc nhích, Thiên Quang Kình chiếu rọi bốn phía, bên ngoài cơ thể phảng phất có 27 tầng thần hoàn, bao phủ lấy hắn, tầng tầng lớp lớp, thần thánh không gì sánh được. Dày đặc ngân tiễn bay tới liền bị 27 tầng thần hoàn kia ngăn trở, sau đó tức thì bị xoắn nát. Từng mảng lớn gai bạc nổ tung bên ngoài cơ thể Tần Minh.

Mấy vị lão yêu tê cả da đầu, thiếu niên nhân loại kia giống như đứng trong vùng tịnh thổ vàng rực sáng chói, thoát trần siêu việt, nhưng lại cường thế vô cùng. Tần Minh dùng Thiên Quang Kình mạnh nhất đánh nổ tất cả gai bạc, cất bước đi thẳng về phía trước, trong lúc siêu trần thoát tục, bắt đầu hiển lộ rõ ràng thủ đoạn lôi đình!

Mấy vị lão yêu không cam tâm chờ chết, cùng một chỗ xông lên phía trước. Vùng đất này, sắc trời xen lẫn, thải hà khuấy động, kiếm khí tung hoành. Thế nhưng, mặc cho bọn họ liều mạng thế nào cũng vô ích, đại thế đã mất. Máu bắn tung tóe, mấy vị lão yêu đều bị đánh bay ra ngoài, thân thể bị đánh xuyên qua, yêu huyết vương vãi khắp nơi, đã ngã xuống đất không dậy nổi, không còn sức đánh một trận. Chỉ có lão lừa không tham chiến, nhưng đã run lẩy bẩy, không dám vọng động.

Tần Minh giống như đứng trong vùng tịnh thổ chói lọi, lộ ra dáng tươi cười. Mùa thu hoạch đã đến, sau khi ba loại kỳ huyết tới tay, nội tình và thực lực của hắn còn có thể tiến thêm một bước…

Quay lại truyện Dạ Vô Cương

Bảng Xếp Hạng

Chương 195: Phong vân hội tụ

Dạ Vô Cương - May 24, 2025

Q.1 – Chương 159: Lại một bản bí tịch

Chương 194:

Dạ Vô Cương - May 24, 2025