» Q.2 – Chương 820: Hòa bình giải quyết

Kiếm Đạo Độc Tôn - Cập nhật ngày May 27, 2025

Chương 820: Hòa Bình Giải Quyết

“Đó chính là huyết mạch Nhân Ma hoàn mỹ như ngươi đã nói?”
Hắc bào nữ tử nhìn về phía Mộ Dung Khuynh Thành trong không gian thủy tinh.

“Chính xác, hơn nữa nàng tu luyện là ma lực thuần khiết.”
Lão giả áo đen vừa nói, vừa vận chuyển Bất Tử Chi Thân, khôi phục cánh tay phải đã đứt. Chỉ thấy huyết nhục nhúc nhích, cánh tay phải của hắn trong nháy mắt mọc ra. Nhưng theo cánh tay phải xuất hiện, khí tức của hắn suy yếu đi một đoạn. Rất hiển nhiên, một chiêu kiếm của Nguyên Hoàng hình ảnh đã làm hắn hao tổn không ít tu vi.

Đánh giá đôi cánh dơi sau lưng Mộ Dung Khuynh Thành, hắc bào nữ tử gật đầu: “Thiên phú tốc độ được thức tỉnh, không tệ, không tệ!”

“Đại tộc trưởng, có cần giết bọn chúng không?” Lão giả áo đen sát khí tràn ngập, nhìn Nguyên Hoàng hình ảnh và Diệp Trần. Vừa nãy, hắn suýt nữa mất mạng.

“Chuyện này không cần ngươi bận tâm, hơn nữa ngươi quá sơ suất.”
Hắc bào nữ tử phẩy tay một cái trong không trung. Từ trong cơ thể lão giả áo đen, một sợi tơ trắng bị kéo ra. Sợi tơ này ẩn chứa lực lượng tịnh hóa cực kỳ bá đạo, khí tức không hề hiện ra nên ẩn giấu trong cơ thể lão giả áo đen mà không bị phát hiện.

“Phá Tà Lực!”
Lão giả áo đen sợ hết hồn. Thứ này tuy không khiến hắn mất mạng, nhưng sẽ làm tu vi của hắn bị suy giảm tận gốc, không thể nào khôi phục. Đáng sợ hơn là, nếu Phá Tà Lực này đột ngột bạo phát khi hắn suy yếu, dù không chết cũng sẽ tẩu hỏa nhập ma.

Tách!
Hắc bào nữ tử ngón tay khẽ búng, sợi Phá Tà Lực biến mất thành hư vô. Ánh mắt nàng rơi trên Nguyên Hoàng hình ảnh, nói: “Một đạo hình ảnh không thể nào có sức chiến đấu mạnh đến vậy. Nếu ta đoán không sai, năm đó ngươi chắc chắn đã phong ấn một phần chân nguyên của mình vào cuộn thần đồ kia. Như vậy mới có thực lực siêu việt vương giả Sinh Tử Cảnh thông thường.”

“Kiến thức rộng rãi.”
Nguyên Hoàng hình ảnh cười nhạt một tiếng.

“Không dám nhận, đạt đến cảnh giới như ta thì luôn có chút nhãn lực.” Từ trong hư không bước ra, hắc bào nữ tử dừng lại cách đó mười mấy dặm, lão giả áo đen theo sau nàng.

“Các ngươi đến vì bạn gái của kẻ này sao?” Nguyên Hoàng hình ảnh đã nhận ra Mộ Dung Khuynh Thành trong không gian thủy tinh cũng là người ma, hơn nữa còn là Nhân Ma hoàn mỹ trong số Nhân Ma, có huyết mạch tôn quý. Hắn ngầm cho rằng Mộ Dung Khuynh Thành bị Diệp Trần bắt cóc, sau đó tộc nhân của nàng mới truy sát tới.

“Không sai.”
Hắc bào nữ tử gật đầu.

Nguyên Hoàng hình ảnh cười nói: “Thà phá mười ngôi chùa còn hơn hủy một mối nhân duyên. Kẻ này ưu tú như vậy, làm con rể của Nhân Ma nhất tộc các ngươi cũng dư sức. Hà tất phải truy cùng giết tận, làm cái việc u ám đó?”

Hắc bào nữ tử nói: “Ngươi nói vậy là sai rồi. Trước đó ta không nhận ra bọn họ. Ta chỉ không muốn một huyết mạch Nhân Ma hoàn mỹ lưu lạc bên ngoài, uổng phí thiên tài.”

“Thì ra là muốn thu nhận hạt giống tốt.” Nguyên Hoàng hình ảnh bừng tỉnh.

“Chính là.”

“Nếu đã như vậy, kẻ này và các ngươi cũng coi như không thù không oán. Các ngươi không những muốn đoạt bạn gái của hắn, còn muốn giết hắn, thật quá vô lý.”
Trong mắt Nguyên Hoàng hình ảnh lộ ra ánh sáng lạnh.

Lão giả áo đen xen vào nói: “Giết hắn là vì hắn đã giết đông đảo tộc nhân của Nhân Ma nhất tộc ta. Nếu tha cho hắn, chẳng phải tộc nhân ta chết vô ích sao?”

“Tộc nhân Nhân Ma nhất tộc các ngươi đã chết, nói vậy cũng chẳng phải thiên tài gì. Kẻ này lại là thiên tài khó tìm có một không hai. Giết hắn chẳng phải uổng phí thiên tài sao? Huống hồ, ta còn cần hắn làm một việc, càng không thể để các ngươi giết hắn.”

Hắc bào nữ tử cười lạnh: “Ngươi cho rằng, ngươi có thể ngăn cản ta?”

“Chắc chắn là không ngăn cản được.”
Nguyên Hoàng hình ảnh quan sát kỹ hắc bào nữ tử, rồi lắc đầu.

“Vậy ta muốn giết hắn, chẳng phải theo ý ta sao?”

“Ta e là không ngăn cản được ngươi, nhưng ngươi hẳn phải biết, một vương giả phong đế chân chính sẽ có một số thủ đoạn đoạt thiên địa tạo hóa. Không may là, mấy năm qua đi, ký ức trong đầu ta vẫn chưa quên lãng. Nghĩ đến hẳn là có thể dùng ngươi để thử uy lực của nó.”

“Ngươi đang uy hiếp ta.”
Mắt hắc bào nữ tử híp lại, khí tức nguy hiểm.

“Không hẳn là uy hiếp, chỉ là cảnh cáo mà thôi.”
Hắc bào nữ tử trầm mặc không nói, thế nhưng khí tức trên người nàng càng ngày càng nguy hiểm, càng ngày càng đáng sợ, tựa như lúc nào cũng sẽ xuất thủ, giết chết Nguyên Hoàng hình ảnh và Diệp Trần.

Hô!
Thở ra một hơi, khí tức nguy hiểm trên người hắc bào nữ tử đột ngột tan biến. Nàng cười nhạt nói: “Thú vị, xem ra ngươi đã nắm chắc ta.”

“Khà khà, nói không chừng ta đang lừa ngươi. Ngươi cứ việc thử một lần.”

Lão giả áo đen bị Nguyên Hoàng hình ảnh đánh rất thảm, suýt chút nữa chết đi. Hắn nói với hắc bào nữ tử: “Đại tộc trưởng, hắn nhất định là khẩu xà tâm phật. Với thực lực của người, căn bản không cần kiêng kỵ hắn. Dù bản thể hắn không chết, tự mình tới đây, cũng chưa chắc làm gì được người.”

“Câm miệng!”
Hắc bào nữ tử lạnh lùng nhìn chằm chằm lão giả áo đen.

“Vâng.”
Lão giả áo đen trước mặt hắc bào nữ tử vô cùng thuận theo.

“Ngươi thắng.” Hắc bào nữ tử từ bỏ ý định thăm dò. Còn lời lão giả áo đen nói, nàng căn bản không bận tâm. Nếu Nguyên Hoàng bản thể không chết, ba cái nàng cũng không phải đối thủ. Người có thể lưu dấu trên đế ngân bi, há lại là vương giả phong đế tầm thường? Còn Nguyên Hoàng hình ảnh bây giờ, nhìn qua ‘vô cùng suy yếu’, nàng có chín mươi chín phần trăm nắm chắc có thể xóa bỏ, nhưng đáng tiếc, đúng như Nguyên Hoàng hình ảnh đã nói, vương giả phong đế chân chính luôn có một số thủ đoạn đoạt thiên địa tạo hóa. Loại thủ đoạn này, huyền diệu khó lường, không thể hiện bằng sức chiến đấu. Một khi bị trúng phải, dù thực lực cao hơn gấp đôi, nói không chừng cũng phải ôm hận. Nàng không cần thiết phải đánh cược.

Ánh mắt rơi vào Diệp Trần, hắc bào nữ tử nói: “Ngươi yên tâm, ta vốn không có ý định giết ngươi. Bằng không, ta cũng sẽ không tự mình tới đây. Ta cũng không có năng lực biết trước.”
Nàng vẫn luôn bế quan, hoàn toàn không biết chuyện của Mộ Dung Khuynh Thành. Khi nàng xuất quan mới biết được tin tức. Nàng thấy, muốn để Mộ Dung Khuynh Thành cam tâm tình nguyện gia nhập Nhân Ma nhất tộc ở Hỗn Loạn Ma Hải, thì không thể giết Diệp Trần. Bằng không, trừ phi xóa bỏ ký ức của đối phương, nếu không đối phương tất nhiên sẽ tràn ngập oán hận. Cũng may trên người các Nhân Ma Vương của Nhân Ma nhất tộc đều mang theo cảm ứng châu. Dựa vào cảm ứng châu, nàng nhanh chóng đuổi theo, tiếp đó chính là cảnh tượng vừa nãy.

Diệp Trần tâm tư thay đổi rất nhanh, cảm thấy hắc bào nữ tử hẳn là không nói dối, cũng không cần thiết nói dối. Nếu không có Đăng Cao Vọng Viễn Đồ bất ngờ này, một vị Nhân Ma Vương hoàn toàn có thể mang Mộ Dung Khuynh Thành đi, nàng hà tất tự mình tới, lãng phí thời gian.

“Có thể đi!”
Diệp Trần không tỏ rõ ý kiến.

“Nàng, ta nhất định phải mang đi.” Hắc bào nữ tử đổi giọng, giọng nói như chặt đinh chém sắt.

Trên mặt Nguyên Hoàng hình ảnh thoáng qua vẻ bất đắc dĩ: “Xem ra, không có biện pháp hòa bình giải quyết!” Nói rồi, trên đỉnh đầu hắn hiện ra ba đóa hư huyễn đóa hoa: một đỏ, một vàng, một lam. Ba đóa hoa hòa lẫn vào nhau, phóng ra ánh sáng huyền diệu.

“Quả nhiên không lừa ta.” Hắc bào nữ tử thấy phản ứng của Nguyên Hoàng hình ảnh, nói tiếp: “Chuyện này, có thể hòa bình giải quyết. Ta có lòng tin thuyết phục hắn.”

“Ồ! Vậy ta mong chờ.”
Ba hoa trên đỉnh đầu Nguyên Hoàng hình ảnh bất động.

Kiêng kỵ liếc nhìn ba hoa trên đỉnh đầu đối phương, hắc bào nữ tử khẽ thở ra một hơi, rồi nói với Diệp Trần: “Ngươi có thể tu luyện đến nước này, chứng tỏ ngươi có chấp niệm to lớn với việc leo lên đỉnh phong. Ngày sau, ngươi có lẽ sẽ là Kiếm Vương, thậm chí Kiếm Hoàng.”

“Được khích lệ.”
Diệp Trần sắc mặt không đổi, yên lặng lắng nghe.

“Nhưng ngươi có nghĩ tới không, nàng theo ngươi, thật sự sẽ bước vào Sinh Tử Cảnh sao? Nàng là Nhân Ma hoàn mỹ, đây là sự thật không thể thay đổi. Trong thiên địa này, ma khí cực độ ít ỏi, căn bản không thích hợp tu luyện ma lực. Ta không biết nàng đã tu luyện như thế nào đến cảnh giới Bán Bộ Nhân Ma Vương, nhưng có thể khẳng định, nếu không có biến hóa long trời lở đất gì, nàng vĩnh viễn cũng không thể nào trở thành Nhân Ma Vương.”

“Hoàn mỹ Nhân Ma Vương, Chân Linh Thế Giới chưa từng xuất hiện sao?”
Diệp Trần hỏi.

“Có, nhưng gần nhất một vạn năm nay, một người cũng không có. Mười ngàn năm về trước, cũng cần cơ duyên to lớn mới có thể cuối cùng thành công, mà lại từng người từng người đều phải bỏ ra thời gian rất dài, dung mạo không còn.”

Nguyên Hoàng hình ảnh cười khổ nói: “Nàng nói không sai. Chân Linh Thế Giới không thích hợp tu luyện ma lực. Ma lực là năng lượng tu luyện của Ma tộc, mà bọn họ không thuộc về thế giới này.”

“Ngươi cũng có thể đánh cược một phen, nhưng ta sợ ngươi sẽ hối hận. Sinh Tử Cảnh trở xuống chỉ có ba trăm năm tuổi thọ. Đợi nàng hơn một trăm tuổi, thậm chí hơn hai trăm tuổi mới được trở thành vương giả Sinh Tử Cảnh, khi đó đã là một bà lão. Ngươi còn có thể yêu thích nàng sao, ở chung một chỗ có còn thích hợp sao?”
Hắc bào nữ tử chăm chú nhìn Diệp Trần.

Diệp Trần thần sắc không ngừng biến hóa. Trên thực tế, hắn sắp bị thuyết phục. Đối phương nói đúng những gì hắn lo lắng. Quả cầu ma pháp trên người Mộ Dung Khuynh Thành nhiều nhất có thể giúp nàng tăng lên tới tầng thứ nhất Sinh Tử Huyền Quan. Còn tinh hoa ma lực đã cực kỳ bé nhỏ, không còn lại bao nhiêu ma lực. Mà đột phá đến Sinh Tử Cảnh độ khó quá lớn, ngay cả thiên tài tuyệt thế của nhân loại cũng không có quá lớn nắm chắc có thể thăng cấp Sinh Tử Cảnh, huống hồ là Mộ Dung Khuynh Thành tu luyện ma lực. Lui một bước mà nói, dù Mộ Dung Khuynh Thành đạt được đông đảo quả cầu ma pháp, cũng chỉ hơi chút tăng lên một ít hy vọng. Tỷ lệ thăng cấp vẫn không bằng thiên tài nhân loại, bởi vì đột phá Sinh Tử Cảnh không chỉ cần năng lượng, còn cần thích ứng hoàn cảnh.

Hắc bào nữ tử nhìn ra Diệp Trần đang giãy dụa, tiếp tục nói: “Nàng là huyết mạch Nhân Ma hoàn mỹ, ở Hỗn Loạn Ma Hải địa vị cao cả. Ta sẽ toàn tâm toàn ý bồi dưỡng nàng, làm cho nàng làm đệ tử cuối cùng của ta. Hơn nữa, hoàn cảnh Hỗn Loạn Ma Hải ngươi cũng biết, cực độ thích hợp tu luyện ma lực. Ở nơi đó, tỷ lệ nàng tiến vào Sinh Tử Cảnh sẽ không nhỏ hơn ngươi. Đợi nàng trở thành Nhân Ma Vương, thiên hạ rộng lớn, nơi nào cũng có thể đi. Nếu như ngươi không sợ ta gây bất lợi cho ngươi, ngươi chừng nào thì muốn đến nhìn nàng đều có thể.”

Vẻ do dự tan đi, Diệp Trần nặng nề gật đầu: “Được, ta đồng ý nàng theo ngươi trở về. Nhưng nếu ngươi đối với nàng không tốt, hoặc gây bất lợi cho nàng, chỉ cần ta bất tử, sớm muộn sẽ diệt trừ toàn bộ Nhân Ma nhất tộc ở Hỗn Loạn Ma Hải, san bằng mọi thứ.”

Hảo tiểu tử!
Hắc bào nữ tử vừa sợ vừa giận, từ xưa đến nay chưa từng có ai dám ở trước mặt nàng uy hiếp nàng. May mà đối phương cũng đã đồng ý. “Chuyện này không thể nào xảy ra, ngươi yên tâm. Lần này ta tha thứ cho ngươi bất kính, lần sau ngươi cũng nên cẩn thận.”

“Khà khà, có quyết đoán.”
Nguyên Hoàng hình ảnh rất thưởng thức tính cách Diệp Trần.

“Tuy nhiên, về phía nàng, cần ngươi đi thuyết phục.” Hắc bào nữ tử vung tay lên, không gian thủy tinh phong ấn Mộ Dung Khuynh Thành biến mất.

“Cho ta một khoảng thời gian.”
Diệp Trần thân hình lóe lên, lướt về phía Mộ Dung Khuynh Thành.

Nửa canh giờ sau, Mộ Dung Khuynh Thành đồng ý. Lần này chia ly là vì sau này có thể lâu dài gặp nhau. Nàng không phải người chỉ biết nhi nữ tình trường. Huống hồ, tu vi thấp, đi theo bên cạnh Diệp Trần cũng chỉ là trói buộc. Đây là điều nàng không muốn nhìn thấy nhất.

Quay lại truyện Kiếm Đạo Độc Tôn

Bảng Xếp Hạng

Chương 19: Sư muội ta tiền công nhớ kỹ cho ta

Q.2 – Chương 1051: Thần Chi Thí Luyện Tràng

Chương 18: Ta không đủ tiền, nhường sư muội làm công gán nợ a