» Q.1 – Chương 6: Tuân theo thế giới này quy tắc!
Vạn Cổ Tối Cường Tông - Cập nhật ngày April 28, 2025
Đan dược từ đâu tới?
Tự nhiên là từ Thương thành sơ cấp trong hệ thống môn phái hối đoái.
Loại Liệu Thương đan này chỉ cần 1 điểm cống hiến là có thể hối đoái, Quân Thường Tiếu lúc đầu cũng không quá xem trọng, dù sao người kia thương thế quá nặng, tính mạng chỉ còn thoi thóp.
Không ngờ tới.
Phục dụng một lát sau, người trọng thương hôn mê ấy đã mở mắt!
Lục Thiên Thiên cũng rất kinh ngạc.
Kim sang dược thông thường cũng không có công hiệu mạnh mẽ như vậy!
Càng thần kỳ là, những vết cào trên lưng người bị thương đang nhanh chóng khép lại, đóng vảy.
“Làm sao có thể…”
Lục Thiên Thiên khó có thể tin, thậm chí nghi ngờ mình có đang nhìn thấy sự thật hay không?
Rất chân thật.
Bởi vì chỉ khoảng một lát, thương thế của người kia đã lành, hắn bật dậy khỏi mặt đất.
Một người trọng thương hôn mê, thoi thóp, phục dụng đan dược trong thời gian ngắn liền sống động nhảy lên, điều này thật không thể tưởng tượng nổi!
“Phát tài, phát tài!”
Ánh mắt Quân Thường Tiếu trở nên nóng rực.
Sơ phẩm Liệu Thương đan hối đoái bằng 1 điểm cống hiến, có hiệu quả chữa thương mạnh mẽ như vậy, hoàn toàn có thể mang đi bán!
Trong thế giới võ đạo, đừng nói bong gân trật khớp, dù trọng thương cũng là chuyện thường ngày.
Sơ phẩm Liệu Thương đan có công hiệu mạnh mẽ, tuyệt đối ngàn vàng khó mua!
Hối đoái hết số còn lại, tìm cách bán giá cao, có tiền sẽ mở rộng địa bàn môn phái, trang trí thật đẹp, còn sợ không chiêu mộ được đệ tử?
Quân Thường Tiếu càng nghĩ càng kích động, vội vàng mở bảng hệ thống, chuẩn bị hối đoái hết 4 điểm cống hiến còn lại thành sơ phẩm Liệu Thương đan.
Môn Phái Thương thành, mở!
Sơ cấp Thương thành, mở!
Kéo xuống cho đến cuối cùng, thấy sơ phẩm Liệu Thương đan hiển thị màu xám u ám, phía dưới hiện ra một hàng chữ nhỏ, nội dung là: – Mỗi tháng hạn mua 1 lần.
“Phù phù.”
Quân Thường Tiếu đặt mông ngồi xuống đất, trong lòng gào thét: “Ông nội hắn, còn hạn mua!!”
Lục Thiên Thiên thấy thế, thầm nghĩ: “Hắn làm sao vậy?”
…
Chứng kiến dược hiệu của sơ phẩm Liệu Thương đan xong, Quân Thường Tiếu bắt đầu quy hoạch nhân sinh tốt đẹp của mình trong tương lai.
Nhưng bốn chữ “mỗi tháng hạn mua” phảng phất biến thành những mũi kim nhỏ, đâm thủng quả bóng bay giúp hắn bay lên trời, khiến hắn rơi xuống đất ngay lập tức, rơi đau không thể tả.
“Phải rồi, phải rồi.”
Quân Thường Tiếu thầm nói: “Nhiệm vụ chính tuyến vốn đã rất khó khăn, hệ thống sẽ không để lại một Bug rõ ràng như vậy cho ta.”
“Ai.”
Hắn thở dài một tiếng, cố gắng đứng dậy, lại phát hiện người bị thương lúc trước đã mất dạng, liền kinh ngạc nói: “Thiên Thiên, người kia đâu rồi?”
“Đi rồi.”
“Đi… Đi rồi?”
Quân Thường Tiếu suýt chút nữa lại ngã xuống đất.
Bổn tọa đã tiêu tốn 1 điểm cống hiến quý giá, đổi lấy thương thế của tên kia phục hồi, không nói tiếng cảm ơn liền đi, đây cũng quá đáng đời chứ?
Lục Thiên Thiên thản nhiên nói: “Chưởng môn, ta khuyên ngươi vẫn nên làm người xấu đi, ở Tinh Vẫn đại lục làm thiện nhân, thường thường không có kết cục tốt.”
Quân Thường Tiếu biết nữ nhân này đang cố ý chế giễu mình, tính tình nổi lên, nói: “Ta không tin, trên đời này không có lương tâm tồn tại!”
“Lương tâm?”
Đôi mắt đẹp của Lục Thiên Thiên nổi lên sát cơ nồng đậm, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lương tâm của một số người, sớm đã bị chó ăn.”
Quân Thường Tiếu run rẩy một chút.
Lục Thiên Thiên vừa rồi cũng có sát khí hiển hiện, nhưng sát khí lúc này lại đáng sợ dị thường.
Câu chuyện phía sau nữ nhân này, khẳng định không đơn giản!
Còn những người nàng nói, là nói chung hay chỉ đích danh một người nào đó?
…
Mục đích việc Quân Thường Tiếu làm người tốt việc thiện, kỳ thật là cứu người bị thương, sau đó kéo vào phái Thiết Cốt Tranh Tranh của mình.
Kết quả.
Ngay cả một tiếng cảm ơn cũng không nói liền biến mất.
Quân Thường Tiếu rất bất đắc dĩ, đồng thời thấy rõ, thế giới này nếu ngươi muốn làm việc tốt, việc thiện, tuyệt đối là siêu cấp ngu ngốc!
Địa Cầu có pháp luật ước thúc, nơi này không có.
Địa Cầu có xiềng xích đạo đức, nơi này cũng không có!
Quân Thường Tiếu ngẩng đầu nhìn trời, ánh mắt kiên định nói: “Đã đến Tinh Vẫn đại lục, từ hôm nay trở đi, tự nhiên phải tuân theo quy tắc của thế giới này mà làm việc!”
Quy tắc gì?
Đơn giản bốn chữ: Cường giả vi tôn!
Không bị người khi dễ? Có được quyền lợi và tài lực? Có được tam thê tứ thiếp, được chúng sinh quỳ bái?
Có thể.
Trước tiên phải trở thành một cường giả, cường giả rung chuyển trời đất!
“Đinh!”
“Chúc mừng túc chủ sơ bộ lĩnh ngộ pháp tắc Tinh Vẫn đại lục, hoàn thành Nhiệm vụ Ẩn Tàng, thưởng 10 điểm cống hiến!”
“Đinh!”
“Cống hiến môn phái: 14/100.”
Quân Thường Tiếu ngơ ngác nói: “Còn có Nhiệm vụ Ẩn Tàng?”
“Đúng thế.”
Giọng nói của hệ thống truyền đến: “Nhiệm vụ hệ thống Môn phái Mạnh Nhất, chia làm Nhiệm vụ chính tuyến, Nhiệm vụ chi nhánh, Nhiệm vụ Ẩn Tàng.”
“Nhiệm vụ Ẩn Tàng được giấu trong bảng, túc chủ nhất định phải dưới cơ duyên xảo hợp mới có thể hoàn thành.”
Quân Thường Tiếu bó tay rồi.
Nhiệm vụ chi nhánh cần được kích hoạt, ít nhất còn có thể nhìn thấy chi tiết nhiệm vụ.
Nhiệm vụ Ẩn Tàng lại giấu đi, dựa vào cơ duyên xảo hợp để hoàn thành, cái thiết lập này thật TM đáng đời!
“Đương nhiên.”
Hệ thống lại nói: “Còn có loại nhiệm vụ thứ tư, tên là Nhiệm vụ Sử Thi!”
“Nhiệm vụ Sử Thi?”
Quân Thường Tiếu dựng thẳng lỗ tai.
Hệ thống giải thích: “Khi túc chủ đạt đến cấp độ cảnh giới nhất định, sẽ kích hoạt Nhiệm vụ Sử Thi, sau khi hoàn thành có thể nhận được phần thưởng phi thường phong phú.”
“Phong phú đến mức nào?”
Ánh mắt Quân Thường Tiếu nóng rực nói.
Hệ thống nói: “Phần thưởng nhận được từ Nhiệm vụ Sử Thi, sẽ căn cứ vào mức độ hoàn thành của túc chủ và cảnh giới để quyết định.”
Quân Thường Tiếu nói: “Ngươi ý là chỉ cần hoàn thành càng tốt, cảnh giới càng cao, phần thưởng càng phong phú?”
“Đúng vậy.”
“Ta khi nào có thể kích hoạt Nhiệm vụ Sử Thi?”
“Xin lỗi, về Nhiệm vụ Sử Thi, cần túc chủ tự mình tìm hiểu, hệ thống sẽ không giải thích quá nhiều, để tránh phá vỡ cân bằng.”
“Cắt.”
Quân Thường Tiếu trợn trắng mắt, đắc ý mở giao diện thuộc tính, mở Môn Phái Thương thành.
Mơ mơ hồ hồ lại không hiểu sao hoàn thành một Nhiệm vụ Ẩn Tàng, thu hoạch được 10 điểm cống hiến, đương nhiên phải tìm cách tiêu hết.
“Chọn cái gì tốt đây?”
Nhìn từng dãy hàng hóa, Quân Thường Tiếu do dự.
Vật phẩm bên trong hắn cảm thấy không tệ, đều có ý nghĩ muốn hối đoái.
“Chưởng môn.”
Lục Thiên Thiên đi ở phía trước, lạnh lùng nói: “Thanh Dương thành sắp đến.”
Quân Thường Tiếu thu lại bảng số liệu, lúc này mới phát hiện phía trước tầm mắt có thể nhìn thấy cuối cùng có một tòa thành trì, từ xa nhìn lại phảng phất con sư tử khổng lồ đang nằm cuộn mình trong thiên địa!
Hắn lắc đầu nói: “Đây chính là thành trì lớn nhất quận Thanh Dương – Thanh Dương thành? Cũng không hoành tráng như tưởng tượng nha.”
Khi Quân Thường Tiếu đi tới, cuối cùng đứng trước cửa thành, ngước nhìn tường thành cao tới mấy chục mét, há hốc mồm nói: “Thật cao a!”
Thấy dáng vẻ của hắn, người qua đường nhao nhao ném ánh mắt khinh thường.
Thậm chí có người nói nhỏ: “Gã này dù chưa từng thấy Thanh Dương thành, cũng nên nghe nói qua chứ?”
“Cô bé kia dáng dấp không tệ, đi cùng hắn sao?”
Lục Thiên Thiên khẽ nhíu mày, bản năng lùi lại mấy bước, giữ khoảng cách nhất định với Chưởng môn, phảng phất đang nói với người qua đường, thứ hàng này, ta không quen.
Quân Thường Tiếu thu lại ánh mắt kinh ngạc, nhếch miệng cười nói: “Tương lai nhất định sẽ xây dựng phái Thiết Cốt Tranh Tranh, to lớn hơn cả Thanh Dương thành!”
Phái Thiết Cốt Tranh Tranh?
Có người nhỏ giọng nói: “Người này chẳng lẽ là đệ tử phái Thiết Cốt ở thôn Thanh Dương?”
Tên phái Thiết Cốt Tranh Tranh này hơi dài, cũng hơi khó nghe, cho nên người ở mười dặm tám thôn thích gọi tắt là ‘phái Thiết Cốt’.
“Sai.”
Quân Thường Tiếu xoay người, hai tay chống eo nói: “Bổn tọa không phải đệ tử phái Thiết Cốt Tranh Tranh, bổn tọa là Chưởng môn đời thứ hai của phái Thiết Cốt Tranh Tranh!”
Dát!
Trước cửa thành rơi vào yên tĩnh ngắn ngủi, chợt truyền đến tiếng cười ầm ĩ!
“Ha ha!”
“Gã này là Chưởng môn?”
“Đừng đùa!”
“Mặc dù phái Thiết Cốt chỉ còn trên danh nghĩa, nhưng cũng không phải một sợi lông nhỏ bé, tùy tiện liền có thể trở thành Chưởng môn!”
“Ha ha ha… Không được, ta cười đến chảy nước mắt rồi…”