» Chương 1155: Trương Tòng Long đã biến thành Trương Tòng Trùng

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Cập nhật ngày June 1, 2025

Xa xa trên bầu trời, Trương Tòng Long bội kiếm bên người, đứng lơ lửng giữa không trung. Ánh mắt hắn như điện, nhìn thẳng Tiêu Y.

Tiêu Y ôm Đại Bạch, trong lòng vẫn không thể tránh khỏi một chút khẩn trương. Không có cách nào, Trương Tòng Long được mệnh danh là người mạnh thứ hai Tề Châu, trước kia đối thủ của hắn là Kế Ngôn. Đó thế nhưng là đối thủ của Đại sư huynh, giờ đây lại đến lượt nàng đối phó. Nhưng mà, đúng như lời Nhị sư huynh nói, Trương Tòng Long mà thôi, Đại sư huynh cùng hắn đã không còn cùng một đẳng cấp người. Đại sư huynh hay Nhị sư huynh xuất thủ đối phó hắn đều coi là khi dễ người, là một việc rất mất mặt. Cho nên, giờ đây chỉ có thể từ nàng, tiểu sư muội này, ra tay.

Tiêu Y mang giọng điệu thương lượng, nói với Trương Tòng Long: “Ngươi rất mạnh, có thể cho ta chém ngươi vài kiếm trước không?”

Trương Tòng Long cười lạnh không ngừng: “Ngươi tốt nhất phát huy toàn bộ thực lực của ngươi, nếu không ngươi sẽ hối hận. Ta không có ý định thủ hạ lưu tình.”

Rút ra bội kiếm của mình, Tiêu Y hít sâu một hơi, chỉ vào Trương Tòng Long nói: “Tới đi, kẻ sỉ nhục của Tề Châu!”

“Muốn chết!” Trương Tòng Long giận dữ, một kiếm vung ra.

“Ai nha!” Tiêu Y quát to một tiếng, như một vì sao băng rơi xuống mặt đất. Chỉ một hiệp, Tiêu Y liền bị đánh xuống, như sao băng vậy rơi thẳng xuống, ném ra một hố sâu trên mặt đất, không thấy bóng người.

Thấy cảnh này, mọi người thất kinh, rồi bó tay. Thực lực chênh lệch không khỏi quá xa đi? Chỉ chút thực lực ấy cũng dám khiêu chiến Trương Tòng Long? Ai cho dũng khí?

Ngao Đức thấy thế, cười phá lên: “Ha ha, ngươi thua rồi!”

Bị tạm thời trả về Ngao Thương càng kêu toáng lên, chỉ vào Lữ Thiếu Khanh hô lớn: “Ngươi thua!”

Những người khác cũng ồn ào: “Ha ha, đưa tiền, mau, có chơi có chịu.”
“Ha ha, đại lý ngồi thành bộ dạng này, cũng là cái thứ nhất.”
“Ha ha… kiếm được một khoản nhỏ rồi.”

Lữ Thiếu Khanh một bàn tay hất bay bàn tay đang muốn cầm linh thạch, nói: “Gấp cái gì? Nàng thua sao?”
“Xem tiếp đi!”
“Đúng rồi, để không cho các ngươi có tiếc nuối, ta hiện tại tiếp tục nhận áp chú, đến, đều tới đi…”
“Mấy người các ngươi có muốn đổi đối tượng không? Đúng, áp Trương Tòng Long, chắc thắng không thua… …”

Giản Bắc rất là im lặng: “Đại ca, ngươi không lo lắng cho sư muội của ngươi sao?”

“Lo lắng chứ, nhưng mà vô dụng, đúng không?”
“Cho nên, ta còn không bằng kiếm nhiều một chút linh thạch, đến lúc đó còn có chút linh thạch cho nàng phong quang đại táng.”

Giản Bắc nhịn không được nhắc nhở: “Nếu là nàng thua, ngươi phải đền cả quần lót đấy.”

“Phải, phải,” Lữ Thiếu Khanh không hề tức giận, ngược lại hỏi Giản Bắc: “Ngươi có muốn áp chút nào không?”
“Áp một ngàn vạn, đến lúc đó Trương Tòng Long thắng, ngươi liền có 1500 vạn, có thể triệt tiêu học phí của muội muội ngươi nha.”

“Leng keng!” Giản Nam đặt một chiếc nhẫn trữ vật vào trước mặt Lữ Thiếu Khanh, nhàn nhạt nói: “Năm trăm vạn, ta áp Tiêu sư muội thắng.”

Ta sát! Cái người Trung Châu đầu tiên không mù!

Lữ Thiếu Khanh u oán nhìn nàng: “Ta cảm thấy ngươi áp sai rồi, áp Trương Tòng Long đi.”

Giản Nam ha ha cười lạnh: “Áp Tiêu sư muội.”

“Không thu!” Lữ Thiếu Khanh tức giận nói: “Người một nhà, đừng tới quấy rối.”
Lữ Thiếu Khanh đau lòng ném nhẫn trữ vật vào trong: “Ngươi một cô gái, kiếm tiền cũng không dễ dàng, được rồi.”
Tiếp đó cảnh cáo Giản Nam: “Đừng quấy rối nha.”
Đùa gì chứ, Giản Nam đặt cược, những người khác nhao nhao hùa theo thì sao?

“Ta lại muốn.” Giản Nam lộ ra vài phần tư thái tiểu nữ nhân, nhìn ngây người đám “Trư ca” bên cạnh. Mặc dù là tất cả cải trang, nhưng vóc dáng, khí chất đều bày ở đó, nhìn một cái liền biết là mỹ nữ.

Nhìn thấy đông đảo “Trư ca” có dấu hiệu hùa theo, Lữ Thiếu Khanh lúc này quát lớn: “Không thu nữa! Chờ kết quả tỷ thí. Đừng quấy rầy, hãy nhìn kỹ, nếu còn ồn ào ta tịch thu tiền đặt cược của các ngươi đấy.”

Giản Bắc lẩm bẩm: “Chơi không lại thì lật bàn, thật vô sỉ.”

Giọng Ngao Thương tức giận lại lần nữa truyền đến: “Tiểu tử, ngươi không chịu nhận thua đúng không?”

“Gấp cái gì? Ngươi mù à?” Lữ Thiếu Khanh tuyệt không khẩn trương, chỉ vào phương hướng Tiêu Y rơi xuống.

Thuận theo hướng Lữ Thiếu Khanh chỉ, đám người phát hiện Tiêu Y từ dưới đất leo ra. Nàng điềm nhiên như không có việc gì vỗ vỗ quần áo, sau đó lại bay lên.

“Ghê tởm, tiểu nhân vô sỉ!” Tiêu Y chỉ vào Trương Tòng Long mắng to.

Trương Tòng Long không kinh ngạc việc Tiêu Y bình yên vô sự, tựa hồ đã có dự đoán. Hắn cười lạnh: “Nói tới vô sỉ, có ai hơn được Nhị sư huynh của ngươi?”

Lời này Tiêu Y mặc dù trong lòng đồng ý, nhưng ngoài mặt vẫn phải giữ gìn. “Vu khống sư huynh ta, xem chiêu!”

Tiêu Y không tiếp tục ẩn giấu thực lực của mình, khí tức trong cơ thể bộc phát, uy áp Nguyên Anh trong nháy mắt tràn ngập.

Thấy cảnh này, mọi người kinh ngạc. “Ngọa tào!”
“Ta, ta không nhìn lầm chứ?”
“Nàng lại là Nguyên Anh? Hơn nữa còn là cảnh giới tầng hai?”
“Nàng bao nhiêu tuổi vậy?”

Cốt linh của Tiêu Y không gạt được người khác, nhìn một cái liền biết nàng mới hai mươi tuổi. Nguyên Anh trẻ tuổi như vậy, quả thực làm rất nhiều người há hốc mồm.

Tuy nhiên, vô luận là Ngao Đức cùng những người khác, hay Trương Tòng Long đều không có quá lớn ngoài ý muốn. Lữ Thiếu Khanh dám phái Tiêu Y xuất hiện, trong lòng bọn họ đã có suy đoán.

Nhưng mà, suy đoán thì suy đoán, đích thân mắt thấy đến lúc đó, trong lòng chấn kinh đồng dạng không thể thiếu. Đặc biệt là Trương Tòng Long, nụ cười trong nháy mắt biến mất, sắc mặt âm trầm đến giống như sư phụ của hắn chết vậy.

Lại là một thiên tài sao? Kế Ngôn là thiên tài, sư muội của hắn cũng là thiên tài. Trương Tòng Long nghĩ thôi cũng thấy trong lòng bức bối. Người so với người, vì sao lại có chênh lệch lớn như vậy?

“Nha đầu thối, đừng tưởng rằng ngươi là Nguyên Anh liền có thể ở trước mặt ta khoa trương.” Trương Tòng Long đè nén cơn giận trong lòng, hung hăng nói.

“Bớt nói nhiều lời, nhìn ta làm sao đánh bại ngươi.”

“Cuồng vọng!” Trương Tòng Long lần nữa xuất thủ.

Hai người chính thức bắt đầu giao thủ. Trương Tòng Long thiên phú hơn người, trong thời gian ngắn ngủi mấy năm liên tục đột phá, một hơi tiến vào cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ tầng bốn, khiến người ta phải nhìn hắn bằng con mắt khác. Trương Tòng Long tay cầm bội kiếm, trường kiếm hơi sáng lên, một kiếm vung ra. Tia sáng vàng nhạt, mang theo kiếm ý, mãnh liệt lao ra, hóa thành một đạo kiếm quang kinh khủng, không gian xung quanh liên tục rung động. Thiên địa phát ra tiếng thét lớn, thanh thế dọa người.

Người vây xem nhịn không được kinh hô một tiếng: “Đây chính là thiên tài Tề Châu, rất mạnh.”
“Không sai, quá cường đại.”
“Tại Trung Châu nơi này, cũng coi là thiên tài bậc nhất, rất mạnh.”
“Nha đầu kia vô danh tiểu tốt, mặc dù cũng là Nguyên Anh, nhưng vẫn là có khoảng cách.”
“Đúng thế, học sinh Trung Châu học viện chúng ta mà ngay cả một người ngoại nhân cũng đánh không lại, còn học cái rắm gì nữa.”

Đám người nghị luận ầm ĩ, đều cho rằng Trương Tòng Long thắng chắc.

Đối mặt công kích khí thế hung hăng của Trương Tòng Long, Tiêu Y trở tay một kiếm, kiếm quang màu lam nhạt, như một đường vòng cung, lăng không mà lên.

“Bành!”

Hai đạo kiếm quang va vào nhau, hai luồng kiếm ý khác biệt va chạm. Trong mắt mọi người, như một tia sáng màu lam chợt lóe lên trên bầu trời.

Lữ Thiếu Khanh thấy thế, thần sắc bình tĩnh, trong lòng càng thêm yên tâm. Trương Tòng Long, yếu hơn, ừm, đã biến thành Trương Tòng Trùng…

Quay lại truyện Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Bảng Xếp Hạng

Chương 3186: Giả trang cái gì ngọt muội?

Chương 3185: Chỉ có thể chờ đợi

Chương 3184: Tai bay vạ gió