» Chương 1301: Ta đem nàng nhét vào Ma Giới, ngươi có mắng ta hay không

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Cập nhật ngày June 1, 2025

Kha Hồng biểu lộ nghiêm túc, Lữ Thiếu Khanh hiểu rõ dụng tâm của hắn. Vì vậy, Lữ Thiếu Khanh mỉm cười nói với Kha Hồng: “Tổ sư, người vẫn chưa hiểu rõ phẩm đức của ta sao?”

“Phẩm đức gì?”

“Khiêm tốn đấy ạ, khiêm tốn là phẩm đức lớn nhất của ta.” Lữ Thiếu Khanh xoa xoa mũi, nghiêm túc nói: “Toàn bộ Lăng Tiêu phái, ai mà chẳng biết ta khiêm tốn nhất?”

“Ta là người khiêm tốn, điệu thấp nhất.”

Ngu Sưởng không nhịn nổi, cái đài này, nhất định phải dỡ bỏ!

“Ít nói hươu nói vượn đi, ngươi đây không phải khiêm tốn, là lười biếng!”

Kha Hồng cũng biết Lữ Thiếu Khanh là ai, không tiếp lời hắn mà hỏi: “Mấy năm nay, các ngươi đã đi nơi nào?”

“Đã làm gì?”

Mặc dù nói hoàn cảnh tu luyện đã trở nên dễ dàng hơn, nhưng tiến bộ nhanh như vậy cũng là quá khoa trương.

Lữ Thiếu Khanh thở dài, yếu ớt nói: “Việc này, nói ra thì dài lắm ấy.”

Đến rồi!

Ngu Sưởng âm thầm cắn răng.

Đúng như Ngu Sưởng đoán, sau khi nói xong bốn chữ “nói ra thì dài lắm ấy”, Lữ Thiếu Khanh liền không còn ý định mở miệng nữa.

Kha Hồng cùng mọi người đợi nửa ngày cũng không thấy Lữ Thiếu Khanh mở miệng, nhịn không được hỏi: “Tiểu tử, rồi sao nữa?”

Lữ Thiếu Khanh hai tay dang ra, làm người ta tức đến nghiến răng nghiến lợi, nói: “Không có sau đó nữa. Chẳng phải đã nói là dài lắm rồi sao?”

Ngu Sưởng ở bên cạnh giúp Lữ Thiếu Khanh giải thích: “Tổ sư, hỗn đản tiểu tử này có ý nói rằng câu chuyện dài, hắn lười kể.”

Kha Hồng có chút tức giận: “Tiểu tử, ngươi dám lười biếng trước mặt ta sao?”

“Mệt mỏi lắm.” Lữ Thiếu Khanh không phủ nhận, mà nghiêm túc nói: “Những sự tích quang huy của ta thì không cần phải kể.”

“Ai muốn nghe sự tích quang huy của ngươi!” Kha Hồng cảm thấy cơn giận của mình đang trỗi dậy. Cái hỗn đản tiểu tử này, vẫn muốn ăn đòn như mọi khi. “Mau nói cho ta nghe!”

“Nếu không, đừng trách ta không khách khí với ngươi.”

Ngu Sưởng ở bên cạnh đổ thêm dầu vào lửa: “Tổ sư, thu thập hắn đi!”

“Tiểu tử này ra ngoài mấy năm, tính cách càng phóng túng hơn.”

Hết cách rồi, hắn thân là chưởng môn đã không đánh lại Lữ Thiếu Khanh, chỉ đành đặt hy vọng vào tổ sư.

“Đừng làm loạn!” Lữ Thiếu Khanh cảnh giác, nghiêm túc nói với Kha Hồng: “Tổ sư, ta cảm thấy trước thu thập chưởng môn thì hơn.”

Thật đúng là, đâu có chưởng môn nào như thế này, lại đi xúi giục tổ sư thu thập đệ tử.

Kha Hồng cũng lắc đầu, lại nói: “Tiểu tử nói đi, các ngươi đã đi đâu.”

“Hây!” Lữ Thiếu Khanh bất đắc dĩ: “Được thôi, ai bảo ta là đứa trẻ ngoan đâu chứ.”

Chủ yếu là không muốn đánh nhau, dù sao đây cũng là tổ sư.

Đánh không lại thì phải chịu khổ, đánh thắng được, tổ sư còn mặt mũi nào nữa?

Đến khi sư phụ trở về, khẳng định sẽ đánh vào mông hắn.

Ngu Sưởng liếc nhìn, ngươi mà nghe lời sao?

Từ lúc ngươi trở về đến giờ, huyết áp của ta liên tục tăng vọt, suýt nữa vỡ mạch máu.

Tiếp đó, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Lữ Thiếu Khanh mở miệng: “Sư phụ đi Yêu Giới tu luyện, hiện tại thế nào thì ta không rõ.”

“Còn ba người chúng ta thì đi Ma Giới!”

Thiều Thừa đi Yêu Giới, điểm này mọi người không có phản ứng quá lớn.

Thiều Thừa làm việc ổn trọng, tính cách đôn hậu, cho dù đi Yêu Giới cũng sẽ không dễ dàng gây chuyện, không có quá lớn nguy hiểm.

Nhưng Lữ Thiếu Khanh cùng bọn họ đi Ma Giới, thì khiến mọi người giật nảy mình.

Tiêu Sấm càng là người đầu tiên nhảy dựng lên: “Ma Giới? Các ngươi đi Ma Giới làm gì vậy?”

“Tiểu Y đâu? Nàng đâu rồi?”

“Nàng không sao chứ?”

Tiêu Sấm đến đây đã nhẫn nhịn rất lâu, cháu gái bảo bối đến giờ vẫn bặt vô âm tín, hắn đã sớm muốn bóp cổ Lữ Thiếu Khanh hỏi cho rõ ràng.

Một là biết rõ Lữ Thiếu Khanh đã là Hóa Thần cảnh, hai là tổ sư đang ở đây.

Cho nên hắn vẫn luôn kìm nén sự sốt ruột trong lòng.

Thế nhưng bây giờ nghe nói Lữ Thiếu Khanh mang theo Tiêu Y đi Ma Giới, hắn liền không thể nhịn được nữa.

“Bình tĩnh chút đi, bao nhiêu tuổi rồi chứ!” Lữ Thiếu Khanh thừa cơ giáo huấn Tiêu Sấm: “Gặp phải một chút chuyện mà đã cuống quýt cả lên, cũng không sợ người ta chê cười sao?”

“Ngươi đang dạy ta làm việc đấy à?” Tiêu Sấm ngây người, sau đó nổi giận: “Ngươi phản ta sao!”

“Tiểu Y ở đâu? Mau nói!”

Đây là cháu gái bảo bối của hắn, là con gái bảo bối của đại ca hắn, cũng được hắn coi như con gái mà đối đãi.

Có thể nhẫn nhịn đến bây giờ mới hỏi, đã là rất có kiên nhẫn rồi.

Lữ Thiếu Khanh cố ý trêu chọc: “Ta nói nàng vẫn còn ở Ma Giới, thì ngươi sẽ làm gì?”

“Vì cái gì?” Tiêu Sấm nghi ngờ mình nghe lầm.

“Nàng ngu ngốc quá, ta không muốn nàng nữa, cho nên ta đã vứt bỏ nàng rồi,” Lữ Thiếu Khanh bày ra vẻ mặt thấp thỏm, cẩn thận hỏi: “Có mắng ta không?”

“Mắng ngươi ư?” Tiêu Sấm trong nháy mắt giận tím mặt, liền xông thẳng lên: “Ta giết ngươi!”

Mắng ngươi thì còn nhẹ chán, không đánh chết ngươi, ta làm sao ăn nói với đại ca ta đây?

Lữ Thiếu Khanh vội vàng trốn ra sau lưng Kha Hồng: “Tổ sư, cứu mạng!”

“Thôi, đừng làm loạn nữa.” Kha Hồng trừng mắt nhìn Lữ Thiếu Khanh: “Thành thật một chút đi, bớt nói hươu nói vượn ở đây.”

“Chỉ đùa một chút thôi mà, tạo không khí sôi nổi một chút không được sao?”

Nhìn bộ dạng lầm bầm của Lữ Thiếu Khanh, Kha Hồng đột nhiên cũng cảm thấy đau đầu, gia hỏa này đúng là một đứa trẻ gây chuyện.

“Nói đùa ư?” Tiêu Sấm chẳng có chút vui vẻ nào, ngược lại càng nổi giận hơn, nhưng nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh đứng sau lưng Kha Hồng, hắn chẳng có chút biện pháp nào, chỉ đành giận dữ nhìn Kha Hồng: “Tổ sư…”

Tổ sư, người phải làm chủ công đạo cho ta chứ.

Đánh không chết hắn, cũng phải đánh cho hắn nửa sống nửa chết đi.

Kha Hồng quát Lữ Thiếu Khanh: “Tiểu tử, đem mọi chuyện nói rõ ràng rành mạch!”

Lữ Thiếu Khanh đem sự tình hắn đi Ma Giới đại khái nói ra.

Thánh địa, Thánh Chủ, cường đại Ma Tộc tu sĩ, những quái vật màu đen vân vân.

Lữ Thiếu Khanh không nói ra toàn bộ, nhưng những gì hắn kể cũng đủ khiến những người có mặt ở đây kinh hãi khiếp vía.

Sau khi nghe xong, mọi người chìm vào im lặng.

Rất lâu sau, chưởng môn Ngu Sưởng thở dài một tiếng: “Thế giới này, sớm muộn gì cũng sẽ loạn.”

Dựa theo lời kể của Lữ Thiếu Khanh, Ma Tộc đã mài đao xoèn xoẹt, có thể sẽ chuẩn bị tiến đánh bất cứ lúc nào. Đến lúc đó, mười ba châu tất nhiên sẽ lâm vào hỗn loạn, chiến hỏa không ngừng sẽ thiêu rụi mười ba châu.

Điều khiến người ta cảm thấy đáng sợ hơn cả là những quái vật màu đen kia.

Trong mười ba châu rộng lớn này, có lẽ chỉ có Lăng Tiêu phái là hiểu rõ nhất những quái vật màu đen kia rốt cuộc lợi hại đến mức nào.

Thậm chí có thể nói, trước mặt những quái vật màu đen, Ma Tộc chẳng đáng nhắc tới.

Sắc mặt mọi người vô cùng nặng nề, bọn họ cảm nhận được áp lực nặng trĩu.

Ngu Sưởng cảm thán một tiếng rồi nói với Kha Hồng: “Tổ sư, đã đến lúc phải chuẩn bị rồi…”

Quay lại truyện Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Bảng Xếp Hạng

Chương 3426: Lại là cố ý sao?

Chương 3425: Thiên đạo thương, tìm tới

Chương 3424: Trong bóng tối chìm nổi