» Chương 1453: Đánh chết cái kia ba tám
Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Cập nhật ngày June 1, 2025
Thiên Đạo đệ đệ?
Long Kiện vốn kinh hãi trong lòng, nhưng câu nói của Lữ Thiếu Khanh đã khiến hắn tỉnh táo trở lại.
Nói đùa cái gì. Kết nối với Thiên Đạo cũng không phải dạng này.
Hắn cười lạnh: “Ngu xuẩn, bất quá là trùng hợp mà thôi.”
Tiếng của Lộ cũng truyền đến, quanh quẩn khắp thiên địa, khiến tất cả mọi người đều nghe thấy, như thể nàng cố ý: “Nếu ta không đoán sai, trên người Kế Ngôn nhất định có pháp khí gì đó, có thể giúp hắn hoàn hảo không chút tổn hại đón đỡ kiếp lôi.”
Lời vừa dứt, Long Kiện rất tán thành, gật đầu liên tục đồng ý: “Không sai, chính là như thế.”
Cũng chỉ có lý do này mới có thể giải thích được.
Các cường giả Hóa Thần của Ma Tộc cùng Cận Hầu, Tân Nguyên Khôi sau khi nghe cũng cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm.
Không sai, chính là nguyên nhân này!
Cái gì mà Thiên Kiếp đệ đệ, có thể giao tiếp với Thiên Kiếp, lừa bịp thiên hạ, coi bọn hắn là kẻ ngu sao?
Cận Hầu càng lớn tiếng nói: “Không sai, tuyệt đối là dùng pháp khí gì đó, nếu không thì không thể nào bình yên vô sự.”
“Tên ngu xuẩn!” Tiêu Y cười lạnh: “Lát nữa ngươi tốt nhất nhớ kỹ lời mình đã nói, mà đập đầu chết tại đây.”
Tiêu Y hiện tại đã cực kỳ bình tĩnh, không còn khẩn trương. Có nhị sư huynh ở đây, hết thảy đều không có vấn đề.
“Thật hay giả, đợi đạo kiếp lôi thứ ba sẽ rõ.” Tân Nguyên Khôi cũng bình tĩnh trong lòng, mở miệng với ngữ khí khẳng định: “Cho dù có pháp khí, nhưng cũng không được bao lâu, đạo kiếp lôi thứ ba nhất định sẽ khiến hắn lộ nguyên hình.”
Uy lực của Thiên Kiếp rất lớn, không thể nào có pháp khí nào ngăn cản mãi được.
“Không sai, chỉ đợi đạo kiếp lôi thứ ba.” Phía Long Kiện cũng vậy, hắn đang trông chờ đạo kiếp lôi thứ ba, chỉ cần đạo kiếp lôi này đánh cho Kế Ngôn tan nát, đến lúc Lữ Thiếu Khanh tâm thần thất thủ, chính là cơ hội tốt nhất để hắn đánh bại, thậm chí đánh giết Lữ Thiếu Khanh.
Kế Ngôn lại một lần nữa trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người.
Kế Ngôn không bận tâm, hắn vẫn cầm kiếm như cũ, nhìn thẳng vào kiếp lôi trên trời.
Hắn không nói một lời, mà bùng nổ chiến ý kinh khủng, kiếm ý xông thẳng lên trời, phảng phất muốn đánh thủng kiếp vân.
“Ầm ầm!”
Một tiếng vang thật lớn, đạo kiếp lôi thứ ba, trong ánh mắt mong đợi của mọi người xuất hiện, lại một lần nữa hung hăng giáng xuống.
Lần này, đạo kiếp lôi thứ ba lại không kinh người bằng đạo thứ hai.
“Ông!”
Kế Ngôn cầm trong tay Vô Khâu kiếm, xông lên trời, lần nữa nghênh đón kiếp lôi.
Trước mắt bao người, Kế Ngôn cùng kiếp lôi va chạm. Cuối cùng, một thân ảnh cao cao bị hất tung, rơi xuống thật mạnh, lại một lần nữa đập vào mặt đất.
“Ha ha…”
Cảnh tượng này khiến vô luận là Cận Hầu, hay các ma tộc khác đều phá lên cười.
“Thiên Đạo đệ đệ? Thiên Kiếp hỗ trợ? Trò cười…”
Long Kiện cũng mừng rỡ, thậm chí thừa cơ ra tay, định nhân lúc Lữ Thiếu Khanh thất thần mà giết chết hắn.
Thiên Huyết Ti bay múa, như một hung thú nhe nanh múa vuốt cấp tốc đánh tới Lữ Thiếu Khanh.
“Keng!”
Kiếm quang đột khởi, hung hăng xẹt qua, cùng Thiên Huyết Ti hung hăng va chạm.
Thiên Huyết Ti bị Mặc Quân nuốt chửng một phần, dù Thiên Huyết Ti có kéo dài và khuếch trương rộng lớn đến mấy, vẫn có khe hở để Lữ Thiếu Khanh trực tiếp phát động công kích về phía Long Kiện.
Vô số kiếm ý như cá ăn thịt người điên cuồng đánh tới Long Kiện.
Long Kiện kinh hãi, kiếm ý hung tợn, điên cuồng càn quét, không ngừng cắt đứt mọi thứ xung quanh hắn.
Dưới loại công kích này, hắn không thể không rút Thiên Huyết Ti về, liều mạng hóa thành tấm chắn, ngăn cản kiếm ý kinh khủng cho chính mình.
“Ngươi…”
Long Kiện khó tin nhìn Lữ Thiếu Khanh. Lữ Thiếu Khanh vậy mà không hề bị Kế Ngôn quấy nhiễu?
Chẳng lẽ hắn không hề lo lắng cho sư huynh của mình?
Ngay lúc Long Kiện kinh ngạc, Lộ bỗng nhiên khẽ hô một tiếng: “Không thích hợp!”
“Không thích hợp?” Long Kiện không màng đến sự phẫn nộ, theo bản năng nhìn về phía Lộ.
Mà lúc này, Lộ vậy mà đã rút vũ khí của mình ra, đột nhiên xông thẳng về phía Kế Ngôn. Nhìn tư thế của nàng, dường như muốn giết vào dưới Thiên Kiếp, ra tay với Kế Ngôn.
“Ba tám, ngươi muốn làm gì?”
Lữ Thiếu Khanh bên này hô một tiếng, còn Long Kiện thì lập tức lại ra tay với Lữ Thiếu Khanh.
Mặc dù không rõ vì sao Lộ đột nhiên muốn xông về phía Kế Ngôn, nhưng với tư cách một lão hồ ly, Long Kiện ngay lập tức chặn đường Lữ Thiếu Khanh, không cho Lữ Thiếu Khanh đi cứu viện Kế Ngôn.
Tuy nhiên, điều khiến Long Kiện lại cảm thấy kỳ lạ là, Lữ Thiếu Khanh chỉ hô miệng, chứ không hề có ý định ngăn cản Lộ.
Hắn mặt mày bình tĩnh, phảng phất mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay.
Vẻ biểu lộ như vậy của Lữ Thiếu Khanh khiến Long Kiện rất khó chịu. Hắn cười lạnh: “Sư huynh của ngươi chết chắc rồi.”
Thiên Kiếp bổ không chết hắn, thì để Lộ đi giết hắn.
Lữ Thiếu Khanh ồ một tiếng, rồi đối với kiếp vân trên bầu trời hô: “Đánh chết cái ba tám kia!”
Long Kiện vừa định cười: “Ngu xuẩn!”
Xa xa, các cường giả Hóa Thần của Ma Tộc thì cười ha hả:
“Nhân tộc ngu xuẩn.”
“Cười chết ta rồi, Nhân tộc này quả nhiên không có đầu óc.”
“Ha ha, thật sự cho rằng Thiên Kiếp nghe lời hắn sao?”
Thế nhưng, Lộ cũng nghe thấy lời Lữ Thiếu Khanh. Nàng không cười, cảm giác bất an trong lòng nàng càng thêm mãnh liệt.
Nàng phát hiện đạo kiếp lôi thứ ba cũng không gây ra tổn thương quá lớn cho Kế Ngôn.
Đừng nhìn Kế Ngôn bị hất tung lên cao, rồi rơi xuống đất thật mạnh, trên thực tế, tổn thương hắn phải chịu không đáng kể.
Đây cũng là nguyên nhân nàng nói “không thích hợp”.
Mặc kệ là Thiên Kiếp thật sự nghe lời mà hỗ trợ, hay Kế Ngôn có pháp khí bí mật không muốn người khác biết.
Điều đó đều khiến trong lòng nàng nảy sinh bất an. Để tiêu trừ bất an trong lòng, nàng cảm thấy mình phải ra tay.
Mặc kệ có điều gì không đúng, giết người thì mọi bất an đều sẽ tiêu trừ.
Bên tai Lộ cũng nghe thấy lời Lữ Thiếu Khanh, trong lòng nàng cười lạnh.
Nói dối đến mức lừa cả chính mình sao?
Thật sự cho rằng mình là Thiên Đạo đệ đệ? Ngươi mà là Thiên Đạo đệ đệ, ta còn là Thiên Đạo muội muội đâu?
Thiên Đạo không có ý thức, làm sao có thể nghe lời người như ngươi phân phó?
Lộ không để ý đến, thân ảnh chớp động, đi tới phạm vi ngoài Thiên Kiếp.
Ngay trước nàng một tấc, tràn ngập Thiên Kiếp chi lực kinh khủng, khiến thân thể nàng bản năng phản ứng. Uy của Thiên Kiếp, không ai dám mạo phạm.
Dù là Lộ thân là Luyện Hư kỳ, nàng cũng không dám bước thêm một bước nào vào phạm vi Thiên Kiếp. Tiến vào phạm vi Thiên Kiếp sẽ khiến nàng cũng trở thành đối tượng công kích của Thiên Kiếp.
Ra tay với Kế Ngôn, ở đây là đủ rồi.
Mà khi nhìn thấy Kế Ngôn thật sự không hề bị tổn thương gì, từ dưới đất vút lên trời, ánh mắt Lộ trở nên tàn nhẫn.
Quả nhiên!
Lộ trong tay tích tụ lực lượng, linh lực vận chuyển, định ra tay, nàng đột nhiên ngẩng đầu.
“Ầm ầm!”
Một đạo lôi đình màu trắng chiếu sáng đôi mắt nàng…