» Chương 1486: Sư phụ gặp nguy hiểm
Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Cập nhật ngày June 2, 2025
Tiêu Y bị đuổi ra, rầu rĩ không vui ngồi ở cửa ra vào, nàng ôm Tiểu Hắc, buồn bực khôn nguôi.
“Ghê tởm, nhị sư huynh thế mà lại thật sự mang tổ sư đến uống hoa tửu, hơn nữa còn không đưa ta theo tới, tức chết ta rồi!”
“Giờ ta đến rồi, thế mà còn bắt ta làm gác cổng, ghê tởm!”
Tiêu Y thỉnh thoảng bóp khuôn mặt Tiểu Hắc, tức giận bất bình: “Uống hoa tửu ư, dựa vào đâu mà chỉ có nam uống, nữ không thể uống?”
“Thật là! Hoa tửu có gì ngon mà uống? Cha muốn uống, giờ nhị sư huynh thế mà cũng mang theo tổ sư đến uống.”
Tiêu Y không hiểu, nhưng đồng thời nàng cũng rất kỳ lạ. Với tính cách của Lữ Thiếu Khanh, muốn ăn ngon thì gọi đồ ăn bên ngoài là được rồi, có thời gian này còn không bằng ngủ nướng ở Thiên Ngự phong đây.
Thế mà lại thật sự mang theo tổ sư tới đây.
Hẳn là nhị sư huynh có chuyện gì muốn làm gì chăng? Tiêu Y âm thầm suy đoán.
Ngay lúc Tiêu Y đợi đến buồn bực khôn nguôi thì, bỗng nhiên một đạo bóng đen chợt hiện lên trước mắt nàng.
“Ai?” Tiêu Y cảnh giác kêu lên một tiếng.
Nhìn kỹ lại, biểu cảm cảnh giác của nàng biến thành kinh ngạc: “Đại, đại sư huynh?”
Người tới lại là Kế Ngôn. Tiểu Bạch nép vào vai Kế Ngôn, nháy mắt ra hiệu với Tiêu Y.
Tiêu Y trợn tròn mắt.
Hẳn là đại sư huynh cũng muốn đến uống hoa tửu sao? Hay là đại sư huynh muốn đến lôi nhị sư huynh về? Giống như mẫu thân nàng trông coi cha nàng vậy.
Bất quá không đợi Tiêu Y hỏi rõ nguyên nhân Kế Ngôn tới đây, ánh mắt Kế Ngôn đột nhiên trở nên sắc bén. Cánh cửa phòng đóng chặt trước mặt lập tức tan nát thành vô số mảnh vỡ.
Thấy động tĩnh như vậy, Tiêu Y trong lòng xác nhận, đại sư huynh muốn học mẹ nàng, đến bắt gian.
Động tĩnh bên ngoài khiến người bên trong giật mình, giọng Lữ Thiếu Khanh truyền tới: “Ai đang gây sự thế?”
Ngay sau đó, bên trong lập tức bộc phát một cỗ sát khí. Là Ngu Sưởng. Sát khí Ngu Sưởng tăng vọt, hôm nay vô luận ai đến, hắn đều muốn giết người diệt khẩu. Bí mật của chưởng môn Lăng Tiêu phái, chỉ có người chết mới có thể giữ kín.
Sau khi Kế Ngôn đi vào, thấy ở đây lại có tổ sư cùng chưởng môn, cho dù là hắn cũng không nhịn được trên trán toát ra hắc tuyến. Có thể mang tổ sư cùng chưởng môn đi uống hoa tửu, thật sự chỉ có sư đệ mới có thể làm được.
Lữ Thiếu Khanh nhìn thấy Kế Ngôn tới, trừng mắt nhìn hắn một cái: “Ngươi đến làm gì? Hay là ngươi khai khiếu, cũng muốn đến uống hoa tửu sao?”
“Đến, tổ sư, ngươi để hắn ngồi xuống, cho hắn gọi mười cô nương.”
Tiêu Y đi theo vào, trong lòng thầm nghĩ: “Đại sư huynh, ngươi là tự chui đầu vào lưới đấy.”
Chưởng môn đằng đằng sát khí đến, cuối cùng dưới mệnh lệnh của tổ sư ngoan ngoãn ngồi ở đây uống hoa tửu, đến rắm cũng không dám đánh nhiều một cái.
Tuy nhiên Kế Ngôn lạnh lùng nói: “Sư phụ gặp nguy hiểm.”
“Cái gì?” Lời này vừa nói ra, những người đang ngồi đều giật mình.
Lữ Thiếu Khanh trực tiếp đứng lên, vẻ mặt nghiêm túc: “Chuyện gì xảy ra?”
Kế Ngôn lật tay phải, một viên mệnh giản xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Mệnh giản lớn bằng một đoạn ngón tay. Lúc đầu mệnh giản bóng loáng sáng tỏ, giờ đã ảm đạm vô quang.
Mệnh giản là mỗi vị tu sĩ khi nhập môn, đem một điểm hồn lực của mình bám vào bên trên. Nếu vẫn lạc, mệnh giản sẽ vỡ tan. Nếu như quang mang ảm đạm, vậy đã nói rõ Kỳ Nhân bị trọng thương, lúc nào cũng có khả năng vẫn lạc.
“Đây là mệnh giản của sư phụ.”
Ngu Sưởng sắc mặt nghiêm túc: “Thiều Thừa sư đệ gặp nguy hiểm ở Yêu Giới sao?”
“Ghê tởm!”
Thiều Thừa gặp nguy hiểm, tất cả mọi người không khỏi lo lắng. Thiều Thừa là Phong chủ Thiên Ngự Phong, mạnh yếu chưa nói, nhưng hắn là một trong Ngũ Đại Chủ Phong, là trưởng lão Lăng Tiêu phái, đại diện cho thể diện của Lăng Tiêu phái. Nếu là hắn xảy ra chuyện, sẽ là đả kích rất lớn đối với môn phái.
Ngu Sưởng sau đó phân phó: “Về trước đi, thương lượng xem làm sao đi cứu người.”
“Cái nơi quỷ quái này, một khắc cũng không muốn nán lại.”
“Về cái gì mà về.” Kế Ngôn không chút khách khí ngắt lời chưởng môn.
Lữ Thiếu Khanh một trăm phần tán đồng: “Đúng thế, về cái gì mà về, trực tiếp xuất phát.”
Ngu Sưởng cùng Kha Hồng nghe vậy nhíu mày. Bọn hắn nhớ không lầm, Thiều Thừa còn đang ở Yêu Giới. Nhân Giới muốn đi Yêu Giới mặc dù không khó như đi Ma Giới, nhưng cũng không dễ dàng gì. Con đường đến Yêu Giới cũng không biết còn tồn tại hay không.
Kha Hồng nói: “Đừng vọng động, về trước đi chuẩn bị kỹ càng rồi nói.”
Ngu Sưởng càng quát lớn: “Tiểu tử, đừng xúc động! Bọn tiểu tử các ngươi, gặp chuyện là xúc động ngay, đây không phải một thói quen tốt.”
“Các ngươi có biết làm sao để đi Yêu Giới không?”
“Thật là, nóng nảy vội vàng sẽ chỉ làm hỏng việc. Coi Ma Giới là nhà ngươi, nói đi là đi sao?”
“Còn chuẩn bị cái gì nữa?” Lữ Thiếu Khanh trực tiếp lấy ra Xuyên Giới Bàn: “Chúng ta bây giờ liền xuất phát.”
Linh lực rót vào Xuyên Giới Bàn, ánh sáng lóe lên, một cỗ không gian chi lực phát ra, sau đó một đạo quang môn xuất hiện.
Lữ Thiếu Khanh nói với Kế Ngôn: “Đi thôi.”
Tiêu Y vội vàng giơ tay: “Ta, ta cũng muốn đi!”
Sư phụ gặp nạn, thân là đồ đệ không thể ngồi yên mặc kệ.
“Ngươi đi làm gì?” Lữ Thiếu Khanh có chút ghét bỏ: “Ngươi cái tu sĩ cấp thấp này đi theo chỉ tổ thêm phiền.”
Tiêu Y không nói hai lời, nắm kéo quần áo Lữ Thiếu Khanh, trên mặt lộ ra biểu cảm kiên định. Đôi mắt hồng hồng như vậy khiến Lữ Thiếu Khanh không thể cự tuyệt: “Thôi được, đi thì đi, đến lúc đó bị yêu thú coi ngươi là thức ăn nhanh mà ăn sạch thì đừng trách ta đấy.”
Kha Hồng và Ngu Sưởng ở bên cạnh thì mắt choáng váng. Dù là bọn hắn là tổ sư, là chưởng môn, tại thời khắc này cũng không biết nên nói gì cho phải.
Bọn hắn bên này đang suy nghĩ làm thế nào để đi Yêu Giới thì, bên Lữ Thiếu Khanh đã mở cửa rồi.
Ngu Sưởng trong nháy mắt cảm thấy mình già rồi, lỗi thời rồi. “Người trẻ tuổi bây giờ đều là ngưu bức như vậy sao?”
“Được rồi, tổ sư, chưởng môn, các ngươi về đi,” Lữ Thiếu Khanh nói với hai người: “Chúng ta đi một chuyến Yêu Giới.”
Kế Ngôn gật đầu với hai người, sau đó một bước bước vào, biến mất trong vòng xoáy.
Tiêu Y vội vàng đuổi theo, chỉ sợ mình bị bỏ lại.
Kha Hồng thấy thế: “Này, tiểu tử! Ta cũng đi cùng!”
“Đi cái gì mà đi!” Lữ Thiếu Khanh xoay người lại, phẩy phẩy tay: “Ngươi tọa trấn môn phái ở đây đi, ngươi xem náo nhiệt cái gì?”
Một bước bước vào, quang môn đóng lại, bỏ lại Kha Hồng cùng Ngu Sưởng mặt mũi tràn đầy đờ đẫn.
Hai vị trưởng bối của Lăng Tiêu phái, lúc này cũng không biết nên nói gì cho phải. Rất lâu sau, Ngu Sưởng chỉ có thể thở dài một tiếng: “Sóng sau xô sóng trước…”
Kha Hồng cũng gật đầu, rất là vui mừng: “Lăng Tiêu phái ta có thể có bọn hắn, tương lai nhất định sẽ xán lạn, không đến mức hổ thẹn với các vị tổ tiên.”
“Đúng vậy, bất quá tổ sư, sao người lại đi theo hắn đến uống hoa tửu…”
“Ngươi dám hỏi? Đó là chuyện ngươi có thể hỏi sao?”
“Là, là, đệ tử biết sai rồi, chúng ta trở về đi.”
“Tiếp tục, tiếp tục đưa rượu lên, tiếp tục múa…”