» Chương 1549: Cường đại Kế Ngôn

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Cập nhật ngày June 2, 2025

Bên trong bóng ma che khuất bầu trời, bỗng nhiên tỏa ra ánh sáng, sau đó một đầu Thần Long màu trắng bạc vút lên trời cao. Hào quang chói lòa, phong mang kiếm ý nhẹ nhàng đánh tan bóng ma. Thần Long xông lên trời, phảng phất xoay quanh trên cửu thiên. Thần Long sống động như thật, lân giáp màu trắng bạc lấp lánh sáng ngời, một luồng uy áp cường đại tràn ngập, cuồn cuộn như long uy. Đám người kinh hãi, kiếm ý có thể đạt đến cảnh giới này sao? Nếu không tận mắt chứng kiến, tuyệt đối sẽ cho rằng Thần Long tái hiện thế gian.

Mặc Hạo cũng không khỏi lộ vẻ nghiêm trọng. Kiếm ý thế này, cho dù toàn bộ Yêu Giới cũng khó tìm được người có thể sánh vai. Mặc Hạo lại quát lớn: “Ngươi rốt cuộc là ai?”

Đáp lại hắn là một tiếng long ngâm. Thần Long ngửa mặt lên trời thét dài: “Rống!” Tiếng long ngâm như tiếng sắt thép va chạm vang vọng bên tai mọi người, phảng phất thấy vô số kiếm ý đang du đãng, va chạm vào nhau. Giữa thiên địa đã biến thành thế giới kiếm.

Sau một tiếng long ngâm, Thần Long Bãi Vĩ (vẫy đuôi), xoay quanh hạ xuống, bay thẳng đến Mặc Hạo.

Sắc mặt Mặc Hạo hoàn toàn thay đổi, áp lực của hắn trong nháy mắt tăng vọt: “Đáng chết!” Trong tầm mắt hắn, dường như toàn bộ thế giới kiếm ý đều đang ập đến phía hắn. Mặc Hạo gầm lên giận dữ, thân ảnh bỗng nhiên biến lớn, hóa thành một con quạ đen khổng lồ vút lên trời. Quạ đen chấn động hai cánh, mặt đất trong chốc lát nổi lên vô số trận cuồng phong. “Hô!” Vô số cuồng phong hội tụ, hóa thành một đầu Phong Long vút lên trời. Phi Cầm tộc am hiểu nhất chính là ngự gió.

Dưới sự thôi thúc của Mặc Hạo, Phong Long cũng sống động như thật, đuôi rồng nhẹ nhàng vẫy xuống, một cơn gió lớn trống rỗng xuất hiện, cuốn Thần Long màu trắng bạc vào trong đó. Tiếp đó, Phong Long cũng lao vào trong cuồng phong, ý đồ kéo Thần Long vào sân nhà của mình. Mặc Hạo thấy thế, trên mặt lộ ra vài phần ý cười.

Thế nhưng! Lại một tiếng long ngâm vang lên, gió lốc lập tức chia năm xẻ bảy, tiêu tán giữa thiên địa. Đám người tập trung nhìn kỹ, Phong Long do Mặc Hạo điều khiển đã thủng trăm ngàn lỗ, sớm không còn hình dáng. Mà Thần Long do kiếm ý của Kế Ngôn biến thành vẫn uy phong lẫm liệt, thanh thế kinh người. Lực lượng khổng lồ công kích, Mặc Hạo sắc mặt tái nhợt, một ngụm tiên huyết phun ra ngoài. Thần Long màu bạc thế đi không suy giảm, xuyên thấu qua Phong Long, bay thẳng đến Mặc Hạo.

Ý cười của Mặc Hạo biến mất, hắn vỗ cánh, hóa thành một tia chớp đen xuyên thẳng lên bầu trời. Thế nhưng, tốc độ Thần Long không chậm hơn hắn là bao.

Cuối cùng! Thần Long do kiếm ý biến thành đã đuổi kịp Mặc Hạo.

“Ầm ầm!” Sau tiếng vang, một tiếng hét thảm vang lên: “A!”

Trong mắt những người chứng kiến, Mặc Hạo bị Thần Long đuổi kịp và cắn mạnh vào cánh, tiên huyết văng tung tóe. Cùng với tiên huyết văng tung tóe còn có lông vũ đen bay đầy trời.

“Oanh!” Mặc Hạo không giữ vững được tư thái phi hành, như một chiếc máy bay rơi thẳng, đâm mạnh vào một ngọn núi, lún sâu vào trong đó.

“Cái này, cái này…” Mặc Trường Túy sợ đến hồn bay phách lạc. Đây chính là một trong những trưởng lão mạnh nhất của Mặc Nha tộc, những năm gần đây còn tiến thêm một bước, thực lực càng mạnh. Tại sao lại có kết quả như vậy? Hắn ra tay đáng lẽ phải là thế tồi khô lạp hủ đánh bại kẻ địch, chứ không phải bị kẻ địch tồi khô lạp hủ đánh bại.

Hồ Yên và những người khác cũng bị sợ choáng váng. Kế Ngôn sao lại mạnh đến thế? Vương Cảnh Sơ bị hắn một chiêu chém thành hai khúc, lúc ấy còn tưởng rằng Vương Cảnh Sơ đã chủ quan. Hiện tại xem ra, Vương Cảnh Sơ hoàn toàn không chủ quan, ngược lại là Kế Ngôn đã lưu lại tay.

Kế Ngôn không dừng lại, lại một lần nữa xuất kiếm. Dưới kiếm quang bao phủ, một ngọn núi trong nháy mắt tan rã, vô luận cây cối hoa cỏ, bùn đất hay tảng đá, toàn bộ đều bị nghiền nát, hóa thành hư không.

“Đáng chết!” Hắn quát lớn một tiếng, Mặc Hạo từ trong kiếm quang xông ra. Bề mặt thân thể hắn hiện lên một tầng quang mang màu xanh thẫm u ám. Kiếm ý của Kế Ngôn rơi vào đó phát ra tiếng leng keng, nhưng không thể phá vỡ được phòng ngự của hắn. Bộ dạng Mặc Hạo có vài phần chật vật, tay phải còn lưu lại vết tiên huyết. Vừa rồi cánh phải của hắn đã bị Thần Long cắn bị thương.

Mặc Hạo hận ý ngút trời. Hóa thành nhân hình, vẻ mặt hắn dữ tợn vô cùng. Hắn gào lớn: “Đừng càn rỡ! Vừa rồi ta bất quá là có chút chủ quan, ta nhất định sẽ khiến ngươi phải hối hận!”

“Giết!” Mặc Hạo lại một lần nữa lao thẳng đến Kế Ngôn.

Sau khi một kiếm vừa rồi giúp hắn lĩnh hội được sự đáng sợ của Kế Ngôn, Mặc Hạo không dám chủ quan nữa. Hắn toàn tâm toàn ý dốc hết sức vào chiến đấu, phát huy toàn bộ thực lực của mình. Cảnh giới của Mặc Hạo rốt cuộc vẫn mạnh hơn Kế Ngôn. Khi hắn dùng hết toàn lực, lập tức chiếm được thượng phong. Gió cuồng rít gào. Dưới sự thao túng của hắn, giữa thiên địa tràn ngập vô số luồng gió. Gió lốc tràn ngập lực lượng xé rách, cuồng phong gào thét đè ép, hình thành phong bạo trên không trung, không ngừng tấn công Kế Ngôn. Đồng thời, dưới sự thao túng của hắn, phong nhận như những thích khách, từ những nơi không thể ngờ tới, tấn công Kế Ngôn.

Đối mặt với nguồn phong bạo liên tục không ngừng, phảng phất vô tận, Kế Ngôn chỉ hơi phản kháng vài lần rồi cầm kiếm đứng yên, lặng lẽ tại chỗ. Mặc cho phong bạo không ngừng oanh kích, rất nhanh, Kế Ngôn liền bị phong bạo bao phủ, phảng phất một chiếc thuyền con biến mất trong mưa to gió lớn.

“Hắn, hắn muốn làm gì?” “Từ bỏ chống cự sao?” Vương Sĩ lắp bắp nói. Nơi đó đã trở thành thế giới của gió, hạng người Hóa Thần kỳ như hắn xông vào sẽ chỉ có một con đường chết. Lực lượng kinh khủng có thể trong nháy mắt xé hắn thành mảnh vụn.

“Hắn muốn làm gì?” Nguyên Tuần không kìm được suy đoán: “Chẳng lẽ hắn không coi công kích của Mặc Hạo ra gì?”

“Không thể nào!” Hồ Yên quả quyết lắc đầu: “Hắn tuy rất mạnh, nhưng Mặc Hạo còn mạnh hơn hắn. Hắn dám khinh thường, vậy chỉ có nước chờ chết thôi.” Mặc Hạo dù sao cũng là Luyện Hư trung kỳ cảnh giới sáu tầng, chỉ còn cách một bước là có thể bước vào hậu kỳ, thực lực kinh người. Đối với đối thủ mạnh hơn mình, không ai dám chủ quan. Thế nhưng, Kế Ngôn lại có thái độ khác thường, giống như đã từ bỏ chống cự.

Hành động khinh thường như vậy không nghi ngờ gì đã khiến Mặc Trường Túy, người vừa khôi phục lòng tin, phá lên cười ha hả. “Ha ha, muốn chết!” Giọng hắn mang theo sự hiểm độc: “Cho rằng Mặc Hạo trưởng lão dễ bắt nạt sao? Ngươi sẽ bị xé thành mảnh nhỏ trong phong bạo…”

Mặc Hạo cũng ánh mắt băng lãnh, thấy Kế Ngôn không phản kháng, hắn ngược lại tăng thêm lực lượng. Phong bạo hô hô rít gào, trở nên càng thêm cuồng bạo, phảng phất có thể xé rách cả thiên địa. Thế nhưng, rất nhanh Mặc Hạo liền cảm thấy không bình thường. Tâm thần hắn khẽ động, phong bạo như những binh lính nghe lời, lộ ra một khe hở. Khi thấy Kế Ngôn đứng nguyên tại chỗ, bất động như núi, lông tóc không hề suy suyển, Mặc Hạo sững sờ.

Quay lại truyện Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Bảng Xếp Hạng

Chương 3419: Cố nhân pho tượng

Chương 3418: Phân loạn Lăng Vân đại lục

Chương 3417: Ghét bỏ thiên kiếp quá yếu