» Chương 1656: Một kiếm chi uy, kinh khủng như vậy
Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Cập nhật ngày June 2, 2025
Lữ Thiếu Khanh lặng lẽ nheo mắt, đồ án âm dương xuất hiện. Thế giới của hắn chìm vào sắc màu ngũ thái rực rỡ. Sắc đen trắng vô cùng hiếm hoi, khắp nơi đều là những gam màu tươi thắm.
Lữ Thiếu Khanh nhìn thấy bên cạnh Kế Ngôn ngập tràn những gam màu rực rỡ. Từng sợi, tựa như tơ nhện, từ Xương Thần đó lan tỏa ra, bao trùm khắp không gian quanh Kế Ngôn. Nhưng giờ đây, trước mặt Kế Ngôn, những sợi tơ đủ mọi màu sắc đó từng chiếc đứt lìa, vô định trôi nổi, rồi những gam màu tươi thắm bắt đầu biến mất.
Kế Ngôn trên thân toát ra ánh sáng chói mắt. Lữ Thiếu Khanh chỉ vừa thoáng nhìn đã cảm thấy nhói buốt, như thể vô số lợi kiếm đâm thẳng vào mắt mình. Hắn vội vã thoát khỏi trạng thái này, hít mạnh mấy hơi thở. Trong lòng âm thầm gật đầu: “Được lắm, không khiến ta thất vọng.” Thực lực của Kế Ngôn lại tiến thêm một bước.
Tay cầm trường kiếm, Kế Ngôn luôn tiến về phía trước. Dù gặp phải điều gì, hắn vẫn lấy kiếm làm bạn, quét sạch mọi chướng ngại. Quy tắc thì đã sao? Trường kiếm của hắn, phong mang của hắn, ngay cả quy tắc cũng không thể ngăn cản.
Còn Bạch Thước, lại khiến những người khác khiếp sợ. Ngay cả Vương Mâu, Nguyên Bá – những đại lão Yêu tộc ở cảnh giới Luyện Hư kỳ – cũng phải run rẩy trong lòng. Kế Ngôn chẳng những lĩnh ngộ quy tắc, mà còn có thể chém đứt quy tắc.
Đây là điều con người có thể làm được sao? Hắn thực sự là nhân loại ư? Nhân loại có thể bá đạo đến thế sao? Nhìn thấy quy tắc đã phi phàm lắm rồi, nhưng có thể phá hủy quy tắc thì càng không thể tin nổi. Đây chính là bản nguyên thiên địa, sự tồn tại căn bản nhất. Là thứ mà vô số tu sĩ đã khổ công truy cầu. Cảnh giới Hợp Thể kỳ mới miễn cưỡng chạm tới, Đại Thừa kỳ mới có thể lĩnh ngộ sâu sắc hơn. Thế mà, một nhân loại Luyện Hư kỳ lại chẳng những lĩnh ngộ quy tắc, mà còn có thể phá hủy quy tắc.
Hắn sẽ không phải cũng như Xương Thần, từ cảnh giới Đại Thừa kỳ mà rơi xuống cảnh giới hiện tại đó chứ? Hắn cũng là một đại lão thâm tàng bất lộ sao?
Không ít người nhìn về phía Lữ Thiếu Khanh với ánh mắt phức tạp. Chính vì có lòng tin vào Kế Ngôn nên hắn mới dám ngang nhiên ngăn cản bọn họ như thế. Lữ Thiếu Khanh tin tưởng Kế Ngôn hơn bất cứ ai trong số họ. Mặc dù là vậy, nhưng mà, nhân loại thật đáng ghét! Không ít người thầm rủa trong lòng.
“Con kiến hôi!” Đúng lúc này, âm thanh của Xương Thần truyền tới, “Ngươi là ai?” Trong giọng nói của Xương Thần mang theo sự ngưng trọng, nhờ đó có thể thấy được nó cũng bắt đầu coi trọng Kế Ngôn.
Kế Ngôn không nói gì, mà trường kiếm đối Xương Thần vung ra.
“Phốc!”
Đám người tựa hồ lần nữa nghe được tiếng vật thể bị chém đứt. Thiên địa đột nhiên chấn động, Xương Thần thân thể đột nhiên tiên huyết phun tung tóe. Đồng thời, không gian quanh nó trở nên mờ đi. Khu vực vài dặm lấy Xương Thần làm trung tâm trở nên hư ảo, mang theo vài phần trong suốt, tựa hồ muốn biến mất khỏi thế giới này. Một kiếm đã khiến một phương thiên địa sụp đổ, trở thành hư ảo chi địa.
“Tê!”
Cảnh tượng này lần nữa khiến không ít Yêu tộc hít một hơi lãnh khí. Một kiếm chi uy, kinh khủng đến vậy. So với kiếm trước đó chẳng thua kém bao nhiêu. Không ít Yêu tộc gào thét trong lòng: “Đây tuyệt đối không phải chuyện mà nhân loại có thể làm được!”
“Rống!”
Xương Thần nổi giận gầm lên một tiếng. Thân thể của nó cùng thiên địa xung quanh trở nên chân thực, thiên địa khôi phục bình thường. “Con kiến hôi đáng chết, ta muốn triệt để nuốt chửng ngươi!” Xương Thần phẫn nộ gào thét. Thân là thần, nó thế mà một lần lại một lần bị Kế Ngôn làm bị thương. Lửa giận trong cơ thể đã lên đến cực điểm.
“Đi chết!” Xương Thần hét lớn một tiếng, đôi tay sắc bén hung hăng vỗ về phía Kế Ngôn.
Hô!
Một cỗ lực lượng vô hình khuếch tán. Tất cả mọi người đều có một loại cảm giác thiên địa đảo ngược. Thân ảnh Kế Ngôn thình lình từ trên trời đảo ngược xuống mặt đất, thân hình điên đảo. Một cỗ lực lượng vô hình xoay vần mà đến, tựa như vô hình Ác Long, gào thét từ bốn phương tám hướng tuôn về phía Kế Ngôn. Thiên địa điên đảo, lực lượng cũng theo đó điên đảo trở nên tương phản. Lực lượng thủy thuộc tính mang theo hừng hực lửa giận, đốt cháy tất cả, lực lượng hỏa thuộc tính thì băng phong đại địa…
Một phương thế giới Kế Ngôn đang ở bị hoàn toàn điên đảo, bộc phát ra uy lực đáng sợ khiến không gian bên cạnh Kế Ngôn không ngừng sụp đổ, chôn vùi, rốt cuộc không cách nào khôi phục. Kế Ngôn phát hiện mình ngay cả giơ tay lên cũng trở nên vô cùng gian nan. Lực lượng xung quanh không ngừng xung kích, hắn cảm thấy mình lúc nào cũng có thể sẽ bị xé nứt, vỡ vụn mà biến mất. Vừa rồi một kiếm đã tiêu hao bảy tám phần lực lượng của hắn.
Bất quá!
Càng như vậy, ánh mắt Kế Ngôn càng sáng tỏ. Đây mới là trận chiến mà hắn muốn. Những trận chiến trước đó không mấy lần khiến hắn tận hứng. Kế Ngôn không nhìn vô số lực lượng đang ào tới xung quanh, không bận tâm không gian sụp đổ, tay hắn cầm Vô Khâu kiếm lần nữa chỉ xa Xương Thần. Vô Khâu đứng trên thân kiếm, khuôn mặt nhỏ lạnh lùng, ánh mắt sắc bén, khẽ quát một tiếng: “Giết!”
Nhân kiếm hợp nhất, một đạo kiếm quang từ trên thân Vô Khâu kiếm bộc phát, hóa thành một đầu Thần Long gầm thét xông lên Cửu Tiêu. Ý kiếm phong mang khuếch tán, cùng lực lượng đang ào tới xung quanh va chạm. Từng tiếng bạo tạc, từng đạo năng lượng bạo ngược phát tiết, lần nữa khiến thiên địa bị trọng thương. Thần Long xoay vần trên trời cao, cuối cùng một tiếng gào thét, phóng tới Xương Thần. Oai phong lẫm liệt, tựa như chân chính Thần Long giáng thế.
Thiên địa điên đảo, tựa như một cái lồng giam, bị kiếm quang của hắn xô ra một cái lỗ lớn. Xương Thần hừ lạnh một tiếng, đối với Thần Long đang xông tới gầm thét. Sương mù màu đen từ thể nội tuôn ra, Ma Long màu đen lại xuất hiện. Trong tiếng gầm gừ, hai đầu long đối chọi cùng một chỗ. Chúng điên cuồng cắn xé, điên cuồng va chạm, mỗi một lần va chạm đều khiến thiên địa rung chuyển mấy phần.
Nhưng rốt cuộc là Xương Thần cường đại, Ma Long màu đen hung diễm ngập trời, Thần Long màu bạc rất nhanh không địch lại, tiêu tán trong thiên địa. Ma Long màu đen còn chưa kịp cao hứng, một đạo kiếm quang tựa như khai thiên tích địa xuất hiện, sôi trào mãnh liệt, bao phủ lấy nó. Ma Long màu đen kêu thảm một tiếng liền trong kiếm quang tiêu tán.
Vẫn như cũ là kiếm mà Kế Ngôn lĩnh ngộ. Lần này, uy lực của nó mạnh hơn, lợi hại hơn. Những nơi đi qua không gian nhao nhao sụp đổ. Lần này không phải chém thiên địa thành hai khúc, mà là chém diệt thiên địa. Một kiếm này, ngay cả Xương Thần cũng không dám ngạnh kháng. Cho dù là Xương Thần cũng cảm nhận được uy hiếp, đối mặt một kiếm này, Xương Thần không có biện pháp ngăn cản. Một kiếm có thể chém diệt cả quy tắc, nó không có cách nào phản kích.
Cho nên Xương Thần chỉ có thể lựa chọn tránh đi.
Nhưng là!
Xương Thần không có biện pháp hoàn toàn tránh đi, kiếm quang tựa như nước chảy xẹt qua.
“Phốc!”
Dòng máu màu đen vẩy ra, tất cả mọi người hít một hơi lãnh khí.