» Chương 1693: Nhị sư huynh ưa thích này chủng loại hình?

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Cập nhật ngày June 2, 2025

“Vì Bạch Thước tiền bối?”

Tiêu Y đầu tiên sững sờ, sau đó ánh mắt sáng lên, tâm trí lập tức bắt đầu chuyển sang hướng đen tối.

Nhị sư huynh vì Bạch Thước tiền bối mà không tiếc đối địch với thiên hạ, cũng muốn hủy Kỳ thành cùng Phượng Thành sao?
Không phải chứ? Nhị sư huynh chẳng lẽ coi trọng Bạch Thước tiền bối?
Đại sư huynh làm sao bây giờ?
Đại sư huynh có đồng ý hôn sự này không?
Bạch Thước tiền bối bối phận quá cao, gả tới, sư phụ phải gọi nàng là gì đây?
Nhị sư huynh lại thích loại hình này sao?

Đầu óc Tiêu Y bên này đã rối tinh rối mù, suy nghĩ bay xa, đã nghĩ đến tận chín tầng mây rồi.
Càng nghĩ càng không hợp thói thường.

“Nhị sư huynh, ngươi…”
Vừa ngẩng đầu, Tiêu Y liền thấy một nắm đấm nện xuống.

Lữ Thiếu Khanh giận mắng: “Ta thấy ngươi là sống ngán rồi đúng không?”
“Đầu óc cả ngày chỉ nghĩ đến những thứ đen tối, xem ta có đánh chết ngươi không!”

Tiêu Y vội vàng ôm Tiểu Hắc chạy đến bên cạnh Kế Ngôn.
“Đại sư huynh, cứu mạng…”

Kế Ngôn lạnh lùng nhìn Tiêu Y: “Đầu óc ngươi đang suy nghĩ gì vậy?”

Tiêu Y vội thè lưỡi, núp sau lưng Kế Ngôn, nói: “Ta, ta đây chẳng phải là tò mò vì sao nhị sư huynh lại giúp Bạch Thước tiền bối sao?”
“Đại sư huynh, ngươi không tò mò à?”

Sự chú ý của Kế Ngôn bị chuyển dời, hắn cũng nhìn về phía Lữ Thiếu Khanh, tò mò không kém: “Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”

Lữ Thiếu Khanh thu hồi nắm đấm: “Sỏa điểu bọn chúng lưu lại nơi này, các ngươi cảm thấy bọn chúng sẽ không bị người khác ức hiếp sao?”

Lời này khiến Kế Ngôn và Tiêu Y lập tức rơi vào trầm tư.
Đối với Yêu tộc mà nói, Tiểu Hồng, Đại Bạch, Tiểu Bạch tuy cũng là yêu thú, nhưng xuất thân của bọn chúng không giống nhau. Với Yêu tộc bản địa, bọn chúng chính là kẻ ngoại lai.
Hơn nữa, ba người bọn chúng thiên phú trác tuyệt, thực lực kinh người.
Chỉ riêng Tiểu Hồng đã đủ sức áp chế một đám điểu nhân không ngóc đầu lên nổi.
Nếu Đại Bạch và Tiểu Bạch gia nhập, sau này sẽ có càng nhiều Yêu tộc, cầm thú không ngóc đầu lên nổi.
Cây cao gió lớn. Súng bắn chim đầu đàn.
Quá ưu tú sẽ bị người đố kỵ, hận thù, xa lánh, thậm chí bị nhắm vào.

Đầu óc Tiêu Y xoay chuyển, gạt bỏ một chút suy nghĩ đen tối, cũng có cái nhìn của riêng mình: “Có Bạch Thước tiền bối che chở bọn chúng, thì cũng không sợ bị ức hiếp chứ.”
Bạch Thước bối phận cao đến kinh người.
Hiện tại Yêu tộc đều phải gọi nàng một tiếng tổ nãi nãi.
Hơn nữa, thực lực của nàng cũng rất mạnh.
Pháp khí cấp tám, lại có cái mông đồ sộ đó, thấy ai không vừa mắt, đặt mông ngồi chết.
Có sự tồn tại như vậy che chở, Tiêu Y cảm thấy chẳng cần lo lắng.

“Nhị sư huynh, huynh không cần lo lắng cho Tiểu Hồng bọn chúng à?”
“Hơn nữa, huynh hủy hai tòa Vương Thành, đến lúc đó người ta không đánh lại, cũng sẽ giận chó đánh mèo lên Tiểu Hồng bọn chúng đấy.”

Tiêu Y không có suy nghĩ đen tối thì vẫn khá là thông minh, cũng nhìn ra vấn đề có thể phát sinh.

Lữ Thiếu Khanh khịt mũi coi thường, không chút che giấu sự khinh bỉ Tiêu Y: “Nói ngươi ngu, ngươi còn không chịu thừa nhận.”
“Ngươi chỉ nhìn thấy điểm này thôi sao?”
“Ngươi đặt những cầm thú khác ở đâu?”

Tiêu Y bị mắng đến không ngóc đầu lên nổi, rụt rè e ngại nói: “Cho nên, nhị sư huynh, huynh đừng úp úp mở mở nữa, nói cho ta đi.”

“Ta hỏi ngươi, nếu như Tề Châu đột nhiên xuất hiện một lão yêu quái, muốn thống nhất Tề Châu, dù biết rõ đó là chuyện tốt, đối với chúng ta không có chỗ xấu, nhưng ngươi có bằng lòng không?”
“Tiểu khí chưởng môn có bằng lòng không?”

Tiêu Y nghĩ nghĩ, minh bạch: “Nhị sư huynh, ý huynh là nói, Phi Cầm tộc và Tẩu Thú tộc sẽ có ý kiến với Bạch Thước tiền bối?”

“Nói nhảm, cái này còn phải hỏi sao?”
Lữ Thiếu Khanh tiếp tục nói: “Hiện tại có kẻ địch Xương Thần xuất hiện, Yêu tộc cũng biết rõ thống nhất mới là lối thoát.”
“Thống nhất xong, ai làm lão đại? Lợi ích phân chia thế nào? Tài nguyên phân chia thế nào?”
“Đây đều là những vấn đề cần giải quyết, biết đâu giữa chừng còn phải đánh nhau mấy trận ra trò mới xong.”
“Muốn thống nhất, nhưng không có dễ dàng như vậy.”

Tiêu Y nghe liên tục gật đầu, quả thật là đạo lý này.
Cho dù người ở phía trên đạt thành nhất trí ý kiến, người ở tầng dưới cũng không tự nguyện chấp hành.
Âm thầm ngáng chân đã coi như là người tốt rồi, không tốt thì trực tiếp quang minh chính đại phản kháng.
Đụng đến vấn đề lợi ích, thân huynh đệ còn không có gì để bàn.

“Nhưng mà,” Tiêu Y rất không hiểu, “Cái này có liên quan gì đến việc huynh muốn đi hủy Kỳ thành và Phượng Thành sao?”
Tiêu Y trong lòng âm thầm lẩm bẩm, làm như vậy chỉ tổ bạch bạch gây thù chuốc oán cho Bạch Thước tiền bối và Tiểu Hồng bọn chúng thôi.

“Ngu ngốc!”
Lữ Thiếu Khanh tiếp tục khinh bỉ Tiêu Y, sau đó mới mở miệng: “Kỳ thành và Phượng Thành theo thứ tự là Vương Thành của Phi Cầm tộc và Tẩu Thú tộc, là địa bàn của bọn chúng.”
“Nghe nói ‘cường long không ép địa đầu xà’ chưa?”
“Yêu tộc muốn thống nhất, đến lúc đó Vương Thành của Yêu tộc là Kỳ thành, hay là Phượng Thành?”

Tiêu Y ngạc nhiên, dường như có chút minh bạch, còn Kế Ngôn bên cạnh thì đã bừng tỉnh.
Hắn khẽ cười, không nói gì thêm.

“Nếu Kỳ thành làm Vương Thành, điểu nhân không bằng lòng; nếu Phượng Thành làm Vương Thành, cầm thú không bằng lòng.”
“Vô luận ở tòa thành nào, đều sẽ có kẻ cảm thấy bất công, trong lòng bất mãn.”
“Hơn nữa, vô luận là Kỳ thành hay Phượng Thành, thế lực bản địa thâm căn cố đế, tiền bối nàng muốn làm gì đều sẽ bị cản trở.”
“Tiền bối nàng lại chẳng có thân tín nào, bị người phía dưới hết lần này đến lần khác cản trở, uy tín giảm lớn không nói, sỏa điểu bọn chúng cũng theo đó bị ức hiếp.”

Tiêu Y nghe xong đã đại khái hiểu ra.
Kỳ thành và Phượng Thành đều không thể làm Vương Thành sau khi Yêu tộc thống nhất, nếu không hai phe thế lực sẽ mất cân bằng, từ đó ảnh hưởng đến Bạch Thước, mang đến đủ loại cản trở cho nàng.
Bạch Thước bị người nhắm vào, trong đó những người do nàng dạy dỗ như Tiểu Hồng bọn chúng sẽ đứng mũi chịu sào.

“Nhưng mà, nhị sư huynh, huynh hủy Kỳ thành và Phượng Thành, cũng sẽ gây thêm phiền phức cho Bạch Thước tiền bối, và cũng kéo cừu hận về phía Tiểu Hồng bọn chúng chứ?”
Cái bước hủy hai tòa Vương Thành này, Tiêu Y vẫn nghĩ không ra.

“Hủy hai tòa Vương Thành, phá bỏ căn cơ của bọn chúng, sau này đến Vương Thành mới, ảnh hưởng của phi cầm tẩu thú bị suy yếu, thời gian của tiền bối lão điểu đó có phải sẽ tốt hơn không?”
“Có phải sẽ dễ dàng hơn để chưởng khống Yêu tộc không?”
“Hủy hai tòa Vương Thành, cũng có thể nói cho đám cầm thú đó biết, thực lực của bọn chúng rất yếu, không có tiền bối che chở, bọn chúng tính là cái thá gì, thống nhất cái gì thì càng dễ dàng.”
“Đồng thời cũng có thể khiến bọn chúng biết rõ, sau lưng sỏa điểu còn có ai, muốn ức hiếp sỏa điểu cũng phải cân nhắc một chút.”

Tiêu Y nghe xong hận không thể cúi đầu bái lạy, quả nhiên vẫn là nhị sư huynh!

Kế Ngôn bỗng nhiên nói: “Ngươi còn có mục đích khác nữa…”

Quay lại truyện Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Bảng Xếp Hạng

Chương 3427: Hư hư thực thực Lữ Thiếu Khanh manh mối

Chương 3426: Lại là cố ý sao?

Chương 3425: Thiên đạo thương, tìm tới