» Chương 1709: Kỳ thành bị hủy
Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Cập nhật ngày June 2, 2025
Ánh sáng truyền tống trận đột nhiên bùng lên, hiện ra vô cùng đột ngột giữa lòng Vụ Thành đang tràn ngập không khí đối chọi gay gắt. Tựa hồ một thế lực thứ ba bất ngờ xen vào, trong nháy mắt thu hút mọi ánh nhìn. Ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào truyền tống trận vừa bừng sáng.
Ánh sáng lóe lên, vài bóng người xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
“A?” Trong đám đông, bỗng vang lên những tiếng kinh ngạc xen lẫn khó tin.
Người dẫn đầu tiên phong là ba vị trưởng lão Tẩu Thú tộc lưu thủ, gồm Vương Phi Xích, Nguyên Nghĩa và Hồ Lục Giác. Theo sau bọn họ là những người thuộc các bộ tộc khác, lần lượt xuất hiện.
Sự xuất hiện của nhóm người này khiến ba vị tộc trưởng Vương tộc là Vương Mâu, Nguyên Bá và Hồ Xá cũng phải kinh ngạc.
Vì sao ba người họ lại cùng nhau tới đây? Làm gì vậy? Chẳng lẽ là đã nhận được tin tức, cố ý đến đây tiếp viện? Đến giờ này mới tới? Chẳng phải cơm đã nguội cả rồi sao?
Vương Mâu và những người khác đều không hiểu.
Còn về phần Vương Phi Xích cùng nhóm người hắn, sau khi xuất hiện, liền nhận ra vô số ánh mắt đang đổ dồn vào mình. Lập tức khiến thân thể ba người họ chấn động, cảm thấy một áp lực to lớn. Khi nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh, áp lực lại càng lớn hơn.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao nhiều người lại tụ tập ở đây thế này? Họp mặt sao? Hay là hẹn đấu? Chẳng lẽ ta xuất hiện không đúng lúc sao? Làm sao bây giờ? Tâm ta hoảng loạn quá đi thôi, tộc trưởng đâu rồi? Tộc trưởng ngươi đang ở đâu?
Sau một hồi tìm kiếm, Vương Phi Xích cùng nhóm người hắn phát hiện sự có mặt của Vương Mâu và những người khác, liền cấp tốc bay tới.
“Tộc trưởng…”
Vương Mâu và mấy vị tộc trưởng khác nghi hoặc: “Giọng điệu này, thanh âm này là sao? Sao ta lại cảm thấy có sự ủy khuất trong đó? Bị người khác ức hiếp sao?”
Sau khi Vương Phi Xích cùng nhóm người hắn tới, xung quanh toàn là người của Tẩu Thú tộc, đông nghịt một vùng, cả trước sau đều có, khiến họ cảm thấy vô cùng an ủi. Đại gia đình Tẩu Thú tộc, họ đã tìm thấy rồi.
Nhưng mà!
Rất nhanh sau đó, mắt của nhóm người này đỏ hoe, vô cùng ủy khuất, có loại xúc động muốn òa khóc. Đại gia đình đây rồi, nhưng nhà thì không còn.
“Chuyện gì đã xảy ra?” Vương Mâu trầm mặt hỏi Vương Phi Xích.
Nhà cửa đàng hoàng không ở, chạy đến đây làm gì? Chẳng lẽ tinh thạch nổ tung, không còn nhà cửa sao?
Bất quá ý nghĩ này cũng chỉ thoáng qua, Vương Mâu liền gạt nó sang một bên. Đùa cái gì, Kỳ Thành vạn thế không ngã, làm sao có thể xảy ra chuyện được chứ?
Vương Phi Xích nhìn xung quanh, cắn răng thấp giọng truyền âm.
Vương Mâu nghe vậy sắc mặt hoàn toàn thay đổi, vỗ bàn đứng phắt dậy: “Cái gì?” Thanh âm như sấm, vang vọng bốn phương.
Tiếp theo Nguyên Bá và Hồ Xá cũng không khác là bao, kinh hô lên: “Cái gì?”
“Cái gì?”
Sự xuất hiện đột ngột của người Tẩu Thú tộc làm gián đoạn cuộc nghị sự, bên Phi Cầm tộc tỏ ra rất bất mãn.
“Các ngươi Tẩu Thú tộc có chuyện gì về nhà mà nói.”
“Đúng vậy, đừng ở đây làm lãng phí thời gian của người khác.”
Nghe thấy từng tiếng “cái gì” liên tiếp, càng khiến Phi Cầm tộc bất mãn hơn.
Liễu Xích không vui nói: “Các ngươi đang làm gì vậy?”
Hung Trừ cũng nhíu mày, nghiêm nghị quát: “Còn ra thể thống gì? Trong mắt các ngươi còn có tiền bối tồn tại sao?”
Ma Lãnh Du thêm mắm thêm muối: “Nhìn xem, bây giờ đã không coi lão tổ ra gì, nếu là đến Kỳ Thành, còn có phần lão tổ nói chuyện sao? Vẫn là đến Phượng Thành cho thỏa đáng…”
Bất quá nàng vẫn chưa nói xong, nơi xa đã truyền đến tiếng kinh hô: “Cái gì? Kỳ Thành bị hủy rồi?”
“Ngươi nhắc lại lần nữa xem…”
Cuối cùng có người thất thố, thét lên câu này. Câu nói này như một làn gió lạnh thổi qua, toàn bộ Vụ Thành lâm vào hoàn toàn tĩnh mịch. Vô số Yêu tộc tu sĩ đều hoài nghi tai của mình có vấn đề.
Kỳ Thành bị hủy? Đùa cái trò Yêu tộc gì vậy.
Đám bò sát tắc kè Tẩu Thú tộc kia cảm thấy hôm nay quá buồn chán, cố ý mở một trò đùa như vậy để khuấy động không khí sao? Xem ra đám bò sát tắc kè cũng hào phóng lắm.
“Tộc trưởng, là Khuyển tộc, Toàn Phụng Nhật cùng những kẻ khác vì chạy trốn, đã hủy Kỳ Thành, sau đó gây ra hỗn loạn để đào tẩu…”
Dù sao thì mọi oan ức về việc Kỳ Thành bị hủy cứ đổ hết lên đầu Toàn Phụng Nhật và Khuyển tộc là được rồi. Không liên quan gì đến những người khác.
Vụ Thành nơi này còn có một bộ phận Khuyển tộc, thực lực của bọn họ thấp, đấu tranh tầng trên tạm thời không lan đến gần bọn họ. Khi nghe được tin này, bọn họ là những người đầu tiên nhảy dựng lên: “Không, không thể nào!”
“Huyết, ngậm máu phun người!”
“Đừng, chớ có hồ ngôn loạn ngữ…”
Sắc mặt các Khuyển tộc tu sĩ trắng bệch, không ít người run lẩy bẩy. Tội danh Kỳ Thành bị hủy quá lớn, lớn đến mức bọn họ vừa nghĩ tới hậu quả đã sợ hãi.
Mà ánh mắt của các tu sĩ Tẩu Thú tộc xung quanh đã sớm tràn đầy phẫn nộ, nhìn chằm chằm vào Khuyển tộc tu sĩ. Các Khuyển tộc tu sĩ càng thêm sợ hãi, thậm chí muốn khóc.
“Trưởng lão Phi Xích, ngươi có thể nói rõ ràng hơn được không? Chuyện này, cùng, cùng Khuyển tộc chúng ta không liên quan…”
Vương Phi Xích gầm thét một tiếng: “Ngoại trừ Toàn Phụng Nhật, còn có thể là ai?”
“Phốc!” Mấy Khuyển tộc tu sĩ phun ra tiên huyết, ngã xuống đất không dậy nổi: “Trời vong ta Khuyển tộc…”
Bên Tẩu Thú tộc bắt đầu toát ra tiếng khóc, rất nhiều Tẩu Thú tộc tu sĩ buồn từ trong lòng đến, không cầm được bi thương khiến các bậc trượng phu phải rơi lệ. Các nữ tu sĩ càng là ríu rít khóc lên. Rất nhiều người quỳ trên mặt đất, kêu rên, vô cùng thương tâm. Không ít người dùng sức nện đất, khiến đại địa chấn động ầm ầm, hy vọng dùng đau đớn để nói với mình đây là một giấc mộng.
Nhưng mà Kỳ Thành bị hủy, đây là sự thật, không cách nào phản bác. Sự thật này khiến rất nhiều người khó mà chấp nhận. Càng nhiều tu sĩ kêu rên. Có người nước mắt tưới đẫm đại địa, có người miệng phun tiên huyết, có người trực tiếp ngất đi. Ngay cả Vương Mâu, Nguyên Bá và Hồ Xá ba người cũng ngây người đứng tại chỗ, đầu óc trống rỗng, không biết rõ nên làm cái gì. Kỳ Thành hủy, bọn hắn cảm thấy lòng mình cũng cùng theo bị hủy.
Mà bên Phi Cầm tộc nhìn xem Tẩu Thú tộc đang khổ sở như vậy, vừa vui mừng lại có chút đồng tình. Quả nhiên, thành trì kiên cố thường bị công phá từ nội bộ. Phi Cầm tộc trước đó quy mô xuất động cũng không có biện pháp đánh hạ Kỳ Thành. Không ngờ lại để Toàn Phụng Nhật những kẻ phản đồ này hủy diệt. Ai nha, mặc dù rất đồng tình, nhưng trong lòng chính là vui mừng.
Rất nhiều Phi Cầm tộc trên mặt tươi cười, nhìn xem Tẩu Thú tộc không ngừng kêu rên, như là đang xem kịch. Ma Lãnh Du lạnh lùng mở miệng, rắc muối vào vết thương của Tẩu Thú tộc: “Kỳ Thành bị hủy, xem ra không còn lựa chọn nào khác. Phượng Thành, mới là kết cục cuối cùng của Yêu tộc.”
Vương Mâu cùng những người khác khẳng định không đồng ý: “Không có khả năng! Chúng ta không đồng ý.”
Vẫn chưa mở miệng Doanh Kỳ cũng lên tiếng: “Kỳ Thành của các ngươi đều hủy rồi, các ngươi còn có thể làm gì? Phượng Thành của chúng ta cũng sẽ không yếu ớt như Kỳ Thành của các ngươi đâu…”