» Chương 1712: Vừa yêu vừa hận gia hỏa

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Cập nhật ngày June 2, 2025

Bạch Thước trong lòng lần nữa chấn động, ánh mắt càng thêm phức tạp.
Kẻ hỗn đản kia, thế mà nguyện ý vì nàng làm đến mức này?
Chính ta quả thực đã coi thường hắn rồi.
Bạch Thước trong lòng cảm thán.

Một Nhân tộc, có thể vì Yêu tộc làm đến mức này.
Gánh chịu bêu danh, gánh chịu cừu hận của Yêu tộc, để Yêu tộc đi tới thống nhất.
Ân huệ lớn đến vậy, ta nên báo đáp thế nào đây?
Bạch Thước trong lòng bỗng nhiên sinh ra càng nhiều áy náy.

Nàng hối hận trong lòng, hối hận vì thái độ không tốt của mình với Lữ Thiếu Khanh trước đó.
Ta từ khi nào cũng trở thành kẻ chỉ nhìn mặt ngoài?
Đối mặt sự mềm yếu của Xương Thần cùng nỗi lo lắng cho Yêu tộc đã khiến nàng mất đi sự bình tĩnh, tỉnh táo, nhìn sự việc không thấu đáo, mà từ đó bỏ qua một người tốt ư?

Kỳ Thành và Phượng Thành bị hủy, đối với nàng chỉ có lợi chứ không hại.
Thứ nhất, để những Vương tộc trước mắt này nhận rõ tình thế, việc tuyên chỉ tại Vương Thành đã không còn do bọn chúng quyết định.
Thứ hai là để chúng biết rõ, Yêu tộc rất yếu, yếu đến mức một Nhân tộc cũng có thể bắt nạt chúng.
Nếu không đoàn kết, chỉ có con đường chết.

Bạch Thước ánh mắt nhìn về phía phương hướng Lữ Thiếu Khanh rời đi, khẽ nói: “Công tử đại nghĩa.”
Một Nhân tộc, nguyện ý vì Yêu tộc làm được mức này, nếu không phải đại nghĩa thì là gì?
Vô tư cống hiến.

Bên cạnh, Đại Bạch thấp giọng cùng Tiểu Bạch xì xào to nhỏ: “Ta cảm thấy đại ma đầu chủ yếu là vì linh thạch.”
Đại Bạch đi theo Tiêu Y cũng trở nên rất thích phá phách.
Tiểu Bạch rất tán thành: “Chẳng phải sao, một trăm ức linh thạch, tiền bối nói không xong việc thì chẳng phải đổ xuống sông xuống biển sao? Hắn còn la hét đòi lợi tức nữa chứ.”
Nghĩ đến bộ dáng cà lơ phất phơ đáng ghét kia của Lữ Thiếu Khanh, sự cảm động cùng áy náy trong lòng Bạch Thước không hiểu sao giảm đi rất nhiều.
Nhưng là nghĩ đến Lữ Thiếu Khanh vì mình mà làm, Bạch Thước trong lòng lại bắt đầu xấu hổ day dứt.
Cuối cùng khiến Bạch Thước trong lòng vô cùng mâu thuẫn.
Nói tóm lại, vừa yêu vừa hận.

Doanh Kỳ, Vương Mâu và các tộc trưởng khác nghe thấy trong lòng rất khó chịu.
Nguyên Bá cắn răng, hung hăng nói: “Mối thù hủy Vương Thành, nhất định phải tìm hắn tính sổ! Tuyệt đối không thể cứ thế bỏ qua.”
Vương Thành bị hủy chưa kể, cơ nghiệp trong tộc mình cũng theo đó mà bị hủy.
Chết rồi cũng thật mất mặt khi xuống suối vàng gặp các lão tổ tông.

Hồ Xá khẽ nói: “Chúng ta đã đáp ứng hắn rồi.”
Lời vừa dứt, mấy tộc trưởng ở đây đều muốn thổ huyết đến nơi.
Vương Mâu tức giận đến nanh vuốt đều lộ ra: “Kẻ đáng ghét, vô sỉ, hèn hạ…!”
Doanh Kỳ cũng ôm lấy ngực mình, cảm thấy vết thương của mình càng thêm tổn thương.
Vết thương vốn chưa lành, giờ lại càng đau đớn.
Kẻ hỗn đản đáng ghét, mình làm chuyện xấu, vì sao còn muốn dính líu đến hắn? Hắn cũng thế, cứ thế mà nghe theo lời sư đệ sao?

Ma Lãnh Du cũng mặt mày cau có, răng nghiến chặt đến rung động khe khẽ: “Kẻ hèn hạ, loài người đều đáng ghét đến thế sao?”
Vương Mâu phẫn hận nói: “Ngày sau, quyết không dễ tha hắn. Thù này không báo, khó tiêu mối hận trong lòng.”
Tiểu Hồng đối với điều này vẫn giữ thái độ coi nhẹ.
“Các ngươi lũ gia hỏa này, mà là đối thủ của lão đại ta sao? Đi gây sự với lão đại ta, sợ rằng chán sống rồi?” Tiểu Hồng vẫn khinh thường nghĩ.

Bạch Thước bình thản nói: “Muốn gây sự với hắn, thực lực của các ngươi đã đủ chưa? Yêu tộc đã yếu đuối đến mức này, tương lai, nếu gặp lại nguy cơ như vậy, còn trông cậy vào người khác đến cứu vớt Yêu tộc sao? Nếu còn đối lập như bây giờ, Yêu tộc còn có tương lai sao? Hai thiên tài Nhân tộc kia, Yêu tộc có ai ở đây so bì được sao?”
Thanh âm rất khẽ, nhưng lại đinh tai nhức óc, khiến một đám Yêu tộc đều bắt đầu trầm mặc.

Tiểu Hồng đứng ra, ngữ khí cuồng vọng: “Các ngươi không phải đối thủ của lão đại ta, đợi một thời gian, các ngươi cũng không phải đối thủ của ta.”
Đại Bạch cùng Tiểu Bạch đứng sau lưng Tiểu Hồng, ba người thân ảnh đột nhiên mang đến cho một đám Yêu tộc áp lực cực lớn.

Vương Mâu bỗng nhiên cười lạnh một tiếng: “Chuyện ngày sau, ai biết rõ đâu? Thù này, ngày sau sẽ tìm hắn tính sổ.”
Tiếp đó, lời nói hắn chợt chuyển, đối Đại Bạch nói: “Tiểu nữ oa, thằng nhóc kia hủy Kỳ Thành, ngươi nhất định phải vào Hổ tộc ta, ngày sau để hắn tới chuộc ngươi về.”
Nguyên Bá cũng đối Tiểu Bạch nói: “Tiểu tử, tới đây, Viên tộc ta phù hợp với ngươi.”
Đại Bạch bĩu môi: “Không, chúng ta muốn đi theo tiền bối.”
Tiểu Bạch cười nhạo một tiếng, vô cùng coi nhẹ: “Các ngươi làm được gì?”
Đám người thấy vậy nhíu mày, sao lại có cảm giác quen thuộc thế này.

Doanh Kỳ càng khẽ vỗ ngực mình, vô cùng lo lắng. Mấy tiểu gia hỏa này mọi cử động đều mang theo bóng dáng của tên hỗn đản kia. Kẻ hỗn đản kia sẽ không ảnh hưởng đến hắn sao? Nếu hắn cũng thay đổi thành như thế, thế giới này hủy diệt quách đi thôi.

Vương Mâu lại đối Bạch Thước nói: “Lão tổ, tiểu nữ oa phải vào Hổ tộc ta. Không thì, ta cũng không phục.”
Nguyên Bá cũng thái độ như vậy: “Không sai, thằng nhóc này cũng thế, hắn là Viên tộc, nhất định phải là người của Viên tộc chúng ta.”
Hồ Xá trong lòng cười lạnh: “Chế trụ bọn chúng làm con tin sao?”
Bạch Thước thản nhiên đáp: “Bọn chúng nguyện ý là chuyện của bọn chúng, không nguyện ý, ta cũng không miễn cưỡng.”

Ma Lãnh Du thì đối Tiểu Hồng nói: “Hồng Khanh, ngươi đã là người của Tước tộc chúng ta, chuyện trước đó cùng Mặc Nha tộc cấu kết đối phó ngươi, ta sẽ cho ngươi một lời giải thích. Sau khi về tộc, hãy tu luyện thật tốt đi.”
Tiểu Hồng cười hắc hắc: “Tộc trưởng, ta đi theo tiền bối là được rồi. Bất quá, có rảnh ta sẽ về tộc đi dạo.”
Lời này khiến biểu cảm của Ma Lãnh Du đẹp hơn không ít, nàng mỉm cười, không nói thêm gì.

Mà Hồ Xá lúc này cũng bỗng nhiên phản ứng kịp.
Lão hồ ly này suýt chút nữa hồ đồ.
Nàng cũng vội vàng mở miệng, đối Tiểu Hồng nói: “Tiểu tử Hồng Khanh, tiểu nữ nhi nhà ta quen thuộc với chủ nhân ngươi, kề vai chiến đấu, có rảnh các ngươi người trẻ tuổi hãy thân cận nhau nhiều hơn. Còn có hai đứa ngươi cũng thế, người trẻ tuổi, thân cận nhiều hơn…”
Cục diện Yêu tộc tương lai sẽ phát sinh biến hóa, Bạch Thước không hề nghi ngờ sẽ trở thành người mạnh nhất của Yêu tộc.
Học sinh nàng dạy dỗ, tương lai địa vị sẽ khác biệt.
Cùng những học sinh này giữ quan hệ tốt, cũng tương đương có cơ hội cùng Bạch Thước giữ quan hệ tốt, đối với mình hoặc tộc nhân chỉ có lợi chứ không hại.
Tương lai Yêu tộc thống nhất, cũng có thể tốt hơn mà kiếm được một phần lợi.
Yêu tộc, tương lai cũng chú định không thể tránh khỏi hai Nhân loại trẻ tuổi kia…

Quay lại truyện Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Bảng Xếp Hạng

Chương 3423: Một chiêu miểu sát

Chương 3422: Quỷ dị thứ ba bộ lạc

Chương 3421: Vẫn là càng thêm ưa thích Tiên thạch