» Q.1 – Chương 49: Không phải cừu gia không gặp gỡ
Vạn Cổ Tối Cường Tông - Cập nhật ngày April 28, 2025
“Quân chưởng môn, lời nói không thể nói lung tung, nghĩa sĩ cũng không phải tùy tiện giả mạo a!”
“. . .”
“Quân chưởng môn, mấy ngày nay có không ít người giả mạo nghĩa sĩ, đều không ngoại lệ bị điều tra ra được, toàn bộ nhốt vào đại lao, thậm chí có người rơi đầu.”
“. . .”
“Quân chưởng môn, nghe Lý mỗ một lời khuyên, vẫn là trở về đi, đừng đi Thành Chủ phủ nữa.”
“Đạp.”
Quân Thường Tiếu dừng lại, trầm giọng nói: “Lý gia chủ, bản tọa nhắc lại một lần nữa, Hắc Phong trại là ta diệt!”
Lý gia chủ đáp: “Không nói trước thực lực Đại đương gia Hắc Phong trại thế nào, riêng cái trại dễ thủ khó công kia, Quân chưởng môn làm sao giết vào a?”
“Ta. . .”
Quân Thường Tiếu trầm mặc.
Dù cho mình giải thích thế nào đi nữa, hắn cũng sẽ không tin phục, cần gì phải lãng phí lời nói.
Lý gia chủ nói: “Quân chưởng môn, muốn nhận ngàn lượng hoàng kim, nhất định phải đưa ra bằng chứng diệt Hắc Phong trại, nếu không tùy tiện tiến vào Thành Chủ phủ, đối với mình rất bất lợi a.”
Đây là lời khuyên chân thành.
Hơn nữa, hắn nhận được tin tức, vì gần đây nhiều người giả mạo, Thành chủ tâm tình bực bội, Quân chưởng môn đi qua chắc chắn lành ít dữ nhiều.
“Đúng nha.”
“Làm thế nào mới có thể chứng minh là mình diệt?”
Quân Thường Tiếu tự hỏi.
Một lát sau, mắt dần dần sáng lên, nói: “Lý gia chủ, bản tọa sẽ đưa ra bằng chứng.”
“Bằng chứng gì?”
“Đừng hỏi nữa, dẫn đường là đủ.”
Nhìn hắn nói lời thề son sắt như vậy, Lý gia chủ hơi chần chờ, thầm nghĩ: “Lẽ nào, Hắc Phong trại thật sự là hắn diệt? Không thể nào, không thể nào, chuyện này quá không thể tưởng tượng nổi!”
. . .
Thành Chủ phủ kỳ thật nằm ở cuối phía đông con phố lớn nhất Thanh Dương thành, là một tòa phủ đệ có chút khí phái, ngoài cửa hai bên đều có hai con sư tử đá.
“Quân chưởng môn, chúng ta vẫn nên trở về đi.” Lý gia chủ dẫn Quân Thường Tiếu đi tới, vẫn không ngừng khuyên giải.
Quân Thường Tiếu mặc kệ hắn, sải bước đi về phía cổng lớn Thành Chủ phủ.
“Dừng lại.”
Một tên hộ vệ đeo đao giơ tay, quát: “Người đến là ai?”
Quân Thường Tiếu chắp tay đứng nói: “Mời đi bẩm báo Thành chủ, Chưởng môn Thiết Cốt Tranh Tranh phái đến thăm.”
Đứng ở xa Lý gia chủ nghe vậy, trong lòng nhẹ nhõm nói: “Quân chưởng môn không nói đến nhận tiền thưởng, xem ra, vừa nãy là nói đùa.”
Đúng không?
Đứng đầu một phái, chưa làm qua nhất định phải giả mạo, đây không chỉ lừa gạt, còn là chuyện mất thể diện.
“Ngươi chính là Chưởng môn Thiết Cốt phái?” Hộ vệ đeo đao khóe miệng hiện lên nụ cười chế giễu, nói: “Thành chủ có quy định, môn phái dưới Bát lưu đều không tiếp, trừ khi có triệu tập.”
Quân Thường Tiếu khẽ nhíu mày.
Một tên hộ vệ canh cửa thôi mà đã kiêu ngạo như vậy, thế đạo thật sự tàn khốc a.
“Xoạt!”
Hắn trải bố cáo đã bóc ra, thản nhiên nói: “Nói cho Thành chủ, Quân mỗ đến nhận tiền thưởng.”
Lý gia chủ kinh ngạc nói: “Quân chưởng môn bóc bố cáo từ khi nào!”
Hắn không nhìn thấy, võ giả trên đường cũng không phát hiện, mãi đến khi Quân Thường Tiếu rời đi một lúc sau, mới nhận ra bố cáo đã hết!
Hộ vệ đeo đao khó tin nói: “Hắc Phong trại là ngươi diệt?”
“Đừng nói nhảm.”
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói: “Nhanh thông báo.”
Hộ vệ đeo đao cười lạnh nói: “Tiểu tử, ngươi cần suy nghĩ kỹ càng, trận báo cáo này của ta, chính là có tai ương vào lao ngục đấy.”
“Không cần lo lắng.” Quân Thường Tiếu thản nhiên nói.
Hộ vệ đeo đao lắc đầu nói: “Mèo mả gà đồng đến giả mạo, còn có thể thông cảm được, đường đường một môn phái chi chủ cũng làm ra chuyện này, thật sự bị ma quỷ ám ảnh a.”
Đang nói chuyện, đã đi vào phủ đệ.
Rất lâu sau, đi ra nói: “Đi vào đi.”
Quân Thường Tiếu cất bước đi, khi đi ngang qua hắn, thấp giọng nói: “Biết cái gì gọi là chó giữ nhà không? Chính là dùng một đôi mắt chó xem thường người khác.”
“Ngươi. . .” Hộ vệ đeo đao trợn mắt nhìn.
Quân Thường Tiếu vung tay áo đi, nói: “Làm người giữ cửa tốt không được sao, nhất định phải làm chó giữ nhà.”
“Tên đáng ghét.” Hộ vệ đeo đao nổi giận, nhưng chợt cười lạnh nói: “Sắp ăn cơm tù rồi, còn có tâm tư châm chọc lão tử.”
. . .
Quân Thường Tiếu đi vào phủ đệ.
Ngoại viện Thành Chủ phủ lớn hơn không ít so với môn phái Thiết Cốt phái, những phiến đá dưới chân xếp thẳng tắp, nhìn là biết vật liệu đá cao cấp.
Phía trước có một mảnh Diễn Võ tràng, hai bên sương phòng tầng tầng, vàng son lộng lẫy.
Quân Thường Tiếu sờ mũi, lẩm bẩm nói: “Chờ có tiền sau này, nhất định phải xây dựng thêm môn phái còn khí phái hơn Thành Chủ phủ.”
“Có chí khí.”
Phía trước chính sảnh, một người trung niên đi ra.
Hắn mặc cẩm y, khí vũ hiên ngang, quanh thân tỏa ra khí tức của người ở vị trí cao lâu năm.
Trên đường tới, Quân Thường Tiếu từ miệng Lý gia chủ biết được tướng mạo đặc trưng của Thành chủ, chắp tay nói: “Thiết Cốt Tranh Tranh phái Chưởng môn Quân Thường Tiếu, gặp qua Tạ thành chủ.”
“Ha ha.”
Tạ thành chủ cười sảng khoái nói: “Một tháng trước Bách Tông chiêu mộ, bổn thành chủ có nghe qua đôi chút, sao đương thời bế quan, chưa thể mời Quân chưởng môn đến phủ một lần, thật sự có chút đáng tiếc nha.”
Bề ngoài nói năng hiền hòa, nhưng lại mang đến áp lực cho Quân Thường Tiếu, thế là thầm nghĩ: “Thực lực của hắn mạnh bao nhiêu?”
Hệ thống nói: “Cao hơn trưởng lão Thương Sơn phái.”
“Võ Tông à?”
Quân Thường Tiếu thầm nghĩ: “Khó trách lại có áp lực như vậy.”
“Quân chưởng môn.”
Tạ thành chủ nghiêng người, cười nói: “Mời vào.”
. . .
Quân Thường Tiếu đi vào chính sảnh, còn chưa đứng vững, đã cảm nhận được hai đạo ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm mình.
Nhìn lại, chỉ thấy hai bên ghế có hai tên trung niên nhân hình dạng tương tự ngồi.
“Quân chưởng môn.”
Tạ thành chủ ở vị trí thượng thủ giới thiệu nói: “Hai vị này là trưởng lão Linh Tuyền tông, bên phải là Vi Nhất Ai, bên trái là Vi Nhất Nhạc.”
“Dựa vào.”
Quân Thường Tiếu âm thầm nói một câu, chắp tay cười nói: “Thì ra là hai vị trưởng lão Linh Tuyền tông, kính đã lâu kính đã lâu.”
“Hừ.”
Vi Nhất Nhạc và Vi Nhất Ai hừ lạnh một tiếng.
Tứ đệ bị tiểu tử này chặt đứt một cánh tay, đương nhiên sẽ không cho sắc mặt tốt.
Quân Thường Tiếu cũng không thèm để ý, tự tìm một chỗ ngồi xuống, ngón tay nhẹ nhàng gõ vào lan can, thầm nghĩ: “Không phải kẻ thù không gặp gỡ đâu.”
Hai người Vi Nhất Nhạc hận hắn, Quân chưởng môn cũng hận Linh Tuyền tông, dù sao việc Hắc Phong trại bắt cóc đệ tử, chính là bọn họ âm thầm xúi giục.
“Quân chưởng môn.”
Tạ thành chủ cười nói: “Nghe hộ vệ nói, ngươi đến nhận thưởng?”
“Đúng vậy.”
Quân Thường Tiếu lấy bố cáo ra.
“Hừ.”
Vi Nhất Ai thản nhiên nói: “Chỉ bằng chút năng lực ấy của Quân chưởng môn, có thể diệt Hắc Phong trại, có phải hơi người si nói mộng không?”
“Theo ta thấy, Quân chưởng môn hẳn là thiếu tiền tiêu, cho nên mới lừa tiền thưởng.” Vi Nhất Nhạc cười nói, rõ ràng là miệng nam mô bụng bồ dao găm.
Khiêu khích ta à?
Quân Thường Tiếu đang muốn có đi có lại, nghe Tạ thành chủ nói: “Quân chưởng môn, làm thế nào chứng minh Hắc Phong trại là ngươi diệt?”
Quân Thường Tiếu nói: “Không dối gạt Tạ thành chủ, Quân mỗ đương thời một mình lên núi, diệt đương gia Hắc Phong trại cùng hơn hai trăm miệng sơn tặc, cũng không có người chứng kiến.”
Sắc mặt Tạ thành chủ trầm xuống.
Phàm là võ giả đến nhận thưởng, đều giải thích như vậy, sau đó bị hắn từng người điều tra, kết quả đều là giả mạo.
“Không ai tận mắt thấy, liền không cách nào chứng minh.”
Vi Nhất Ai chắp tay nói: “, Tạ thành chủ, theo Vi mỗ thấy, hắn đơn giản là lừa thưởng.”
Ai vui lên theo phụ họa nói: “Đường đường đứng đầu một phái, làm ra chuyện này để người giang hồ khinh thường, thật sự mất mặt Bách tông liên minh chúng ta.”
“Hai cái ngu ngốc.” Quân Thường Tiếu nhỏ giọng nói.
“Ba!”
Vi Nhất Ai và Vi Nhất Nhạc tức giận đập vào lan can nói: “Tiểu tử, có giỏi lặp lại lần nữa!”
Quân Thường Tiếu không để ý hai người, cười nói: “Tạ thành chủ, Quân mỗ tuy không đưa ra được người chứng kiến để chứng minh, nhưng có thể đưa ra một vật để chứng minh.”
“Vật gì?” Tạ thành chủ hỏi.
Quân Thường Tiếu búng tay một cái, một thanh trường đao nặng trĩu trống rỗng nằm trước người, mặt đao khắc họa con rồng xanh sống động như thật.
Tạ thành chủ thấy vậy, kinh ngạc nói: “Thanh Long Thế đao của Chu Thiên Bá!”