» Q.1 – Chương 62: Xin đem ‘Tiêu gia dòng chính’ bỏ đi
Vạn Cổ Tối Cường Tông - Cập nhật ngày April 28, 2025
Khi Quân Thường Tiếu nói ra tên môn phái, các võ giả xung quanh nhao nhao đưa mắt ghé nhìn, nhỏ giọng nghị luận, trong lời nói đều là sự khinh bỉ. Điều này rất bình thường.
Mỗi giới môn phái luận võ, tham gia đều là môn phái Bát lưu trở lên, một cái môn phái Cửu lưu không biết tự lượng sức mình đến báo danh, thật sự có chút không thể tưởng tượng.
“Ai.”
Quân Thường Tiếu thở dài một hơi. Hắn không cho rằng mình trời sinh có khuôn mặt đáng bị chế giễu, mà là thế giới Tinh Vẫn đại lục quá tàn khốc với việc thờ phụng lấy võ vi tôn.
Thế giới cổ đại từng tồn tại đủ loại khác biệt. Kẻ hầu, nô lệ thường bị coi là dân đen, ra vào những nơi trang trọng chắc chắn sẽ bị những kẻ có thân phận khinh bỉ. Thiết Cốt phái tuy là một môn phái, nhưng chỉ ở cấp Cửu lưu, trong thế giới tông môn san sát như vậy thì không khác dân đen là bao.
Chờ xem.
Ta sẽ để môn phái của ta trở thành sự tồn tại chói mắt nhất trên Tinh Vẫn đại lục, để chúng sinh đều phải quỳ bái.
Quân Thường Tiếu không để tâm ánh mắt thế tục, nhưng sẽ cố gắng đi trên con đường mạnh hơn.
Trung niên nhân chấp bút thản nhiên nói: “Môn phái luận võ tuy không hạn định cấp bậc, nhưng người đăng ký nhất định phải là cao tầng môn phái, một mình ngươi đệ tử đến đây làm loạn gì?”
“Bộp.”
Quân Thường Tiếu đặt Chưởng môn đại ấn lên tờ giấy trắng trên bàn, nói: “Thiết Cốt Tranh Tranh phái Chưởng môn, Quân Thường Tiếu.”
Hắn biểu hiện rất ngạo nghễ. Người khác có thể xem thường mình, nhưng bản thân mình không thể xem thường chính mình.
Trung niên nhân liếc nhìn ấn ký trên trang giấy, không lạnh không nhạt nói: “Thì ra là Quân chưởng môn, thất kính thất kính.”
“Hắn chính là Chưởng môn Thiết Cốt phái đã chỉ điểm trưởng lão Thương Sơn phái tại Thanh Dương thành?”
“Không ngờ còn trẻ như vậy.”
“Nghe nói, tu vi của hắn bất quá Khai mạch bốn năm đoạn, tại Ân Oán đài đã chém đứt một cánh tay trưởng lão Linh Tuyền tông Khai mạch mười hai đoạn!”
“Ta cũng nghe nói, luôn cảm giác là tin đồn.”
“Một cái Khai mạch bốn năm đoạn, làm sao có thể trọng thương Khai mạch mười hai đoạn.”
Chuyện xảy ra tại Bách Tông chiêu mộ, các võ giả Lịch Dương thành cũng đã nghe nói, nhưng không tận mắt nhìn thấy, cho nên chỉ coi như tin đồn mà đối đãi.
Quân Thường Tiếu không để ý đám người, chỉ nói: “Đã không quy định môn phái Cửu lưu không thể dự thi, ngươi ngây người làm gì, nhanh hỏi, nhanh điền biểu đi, ngồi đây là để làm đại gia uống trà sao?”
Khuôn mặt trung niên nhân chấp bút lập tức kéo xuống, nhưng chức trách tại thân, vẫn kiềm nén lửa giận nói: “Đệ tử dự thi mấy người?”
“Năm người.”
“Tên, tuổi tác.”
“Lục Thiên Thiên mười sáu tuổi, Lý Thanh Dương mười bảy tuổi, Tô Tiểu Mạt mười sáu tuổi, Điền Thất mười tám tuổi, Tiêu Tội Kỷ mười bảy tuổi.”
Thần sắc trung niên nhân chấp bút ngạc nhiên, nói: “Người cuối cùng là ai?”
“Tiêu Tội Kỷ.” Quân Thường Tiếu lặp lại.
“Tiêu Tội Kỷ?”
Đứng ở đằng xa một tên võ giả, cười nói: “Không phải là phế vật bị Tiêu gia đuổi đi à?”
“Xoát!”
Quân Thường Tiếu xoay đầu lại, ánh mắt lạnh lẽo âm u nói: “Ngươi nhắc lại lần nữa thử xem?”
Ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, tên võ giả kia đối mặt với ánh mắt đó, lập tức ngừng cười và lùi lại mấy bước, lông tơ phía sau đều dựng đứng!
Trung niên nhân thản nhiên nói: “Là Tiêu Tội Kỷ dòng chính Tiêu gia từng đó sao?”
“Xin hãy bỏ đi ‘Tiêu gia dòng chính’, đệ tử của bản tọa hoàn toàn không hiếm có.” Quân Thường Tiếu nói.
Thiên tài từng mang đến vô số vinh dự cho gia tộc, lại bởi vì tu vi thoái lui, vào năm mười hai tuổi bị trục xuất, một gia tộc như vậy, Quân Thường Tiếu đều cảm thấy bất bình thay Tiêu Tội Kỷ, cũng chỉ có thể dùng hai chữ hình dung – ta nhổ vào.
Trung niên nhân hiểu ý, điền tên mấy người lên, đưa ra năm cái thẻ trúc, nói: “Ngày luận võ, cần phải để đệ tử mang theo thẻ thân phận đến hội trường, nếu không coi là bỏ quyền.”
Quân Thường Tiếu cầm lấy thẻ trúc quay người rời đi. Nhưng dừng lại trước mặt tên võ giả vừa rồi, âm trầm nói: “Còn dám nói đệ tử của bản tọa là phế vật, lần sau ta sẽ để ngươi…”
“A rống!”
Tên này đột nhiên hú lên quái dị, trực tiếp dọa đối phương ngã ngồi xuống đất.
“Cắt.”
Quân Thường Tiếu khinh thường nói: “Thế này cũng bị dọa ngã, còn không biết xấu hổ nói người khác là phế vật à.”
“Đáng ghét!”
Tên võ giả kia xấu hổ và giận dữ không thôi, nhưng không dám xông lên, thứ nhất thành nội cấm chỉ đánh nhau, thứ hai, ánh mắt tiểu tử này thực sự có chút đáng sợ.
Quân Thường Tiếu rời đi. Nhưng mới đi không bao lâu, các võ giả trong hội trường báo danh liền nhao nhao nghị luận.
“Tên kia nói Tiêu Tội Kỷ, nhất định là Tiêu Tội Kỷ của Tiêu gia, xem ra, phế vật đó sau khi bị trục xuất đã gia nhập Thiết Cốt phái.”
“Nếu như thiên tư và tu vi vẫn còn, đừng nói Tứ Ngũ lưu, dù là Nhị Tam lưu tông môn cũng sẽ tranh giành, đáng tiếc bây giờ chỉ có thể ở môn phái Cửu lưu ngồi ăn rồi chờ chết.”
“Cũng không biết Tiêu gia nghe tin dòng chính bị trục xuất, lại gia nhập một môn phái còn kém hơn gia tộc, sẽ cảm thấy thế nào đâu?”
…
Lịch Dương thành, Tiêu gia, cũng coi như gia tộc có gốc gác mấy trăm năm, bàn về tổng thực lực và sản nghiệp, mạnh hơn Lý gia ở Thanh Dương thành rất nhiều.
Ngày đó, đại trưởng lão Tiêu gia giận đùng đùng đi vào đại sảnh.
Tiêu gia gia chủ ngồi ở vị trí đầu, đặt chén trà xuống, cười nói: “Đại trưởng lão, sao vậy?”
Đại trưởng lão phẫn nộ nói: “Ta mới nghe tin tức từ bên ngoài, phế vật bị trục xuất kia, gia nhập Thiết Cốt phái, báo danh tham gia môn phái luận võ.”
“Ồ?”
Tiêu gia gia chủ có chút ngoài ý muốn.
Đại trưởng lão tức giận đến sắp vỗ bàn, nói: “Tiêu gia ta đặt chân ở Lịch Dương thành hơn hai trăm năm, bàn về nội tình, hoàn toàn không kém gì môn phái Bát lưu, phế vật kia gia nhập môn phái Cửu lưu, không phải cố ý làm mất mặt Tiêu gia ta sao?”
Tiêu gia gia chủ uống một ngụm trà, nói: “Đã đuổi ra ngoài, coi như biến thành kẻ ăn mày, cũng không liên quan gì đến Tiêu gia ta, không cần suy nghĩ nhiều như vậy.”
“Nói thì nói thế.”
“Nhưng một số gia tộc có dụng ý khó dò trong thành, cố ý khuếch tán tin tức, chỉ muốn để cả thành xem trò cười của Tiêu gia chúng ta!”
“Ta đã sớm đề nghị Gia chủ ban cho phế vật kia một chén rượu độc, để hắn xuống dưới đất đoàn tụ với cha mẹ, Gia chủ hết lần này tới lần khác chỉ trục xuất hắn!”
Từ lời nói của đại trưởng lão không khó nhận ra, lửa giận toàn bộ trút lên người Tiêu Tội Kỷ.
Tiêu gia gia chủ đặt chén trà xuống, ngón tay xoay chiếc ban chỉ, cười nói: “Muốn cho một phế vật chết, còn không phải chuyện rất dễ dàng sao, theo ta thấy, đại trưởng lão không cần thiết nổi giận.”
…
Trong Tiêu gia viện.
“Các ngươi nghe nói không, phế vật Tiêu Tội Kỷ kia gia nhập Thiết Cốt phái, báo danh tham gia môn phái luận võ, mấy ngày nữa sẽ đến Lịch Dương thành.”
“Không phải chứ, không có Linh căn, không có tu vi còn dám đến Lịch Dương thành?”
“Mấy vị đường ca ở môn phái cũng tham gia, liệu có gặp được phế vật kia không?”
“Lần này đệ tử môn phái tham gia luận võ hình như rất nhiều, mấy vị đường ca muốn gặp phế vật kia, ta thấy có chút khó khăn.”
“Nói gì thì nói, ngày luận võ bắt đầu nhất định phải đi xem, mấy năm không gặp phế vật kia, thật sự có chút nhớ nhung đó.”
“Ha ha ha, là muốn bắt nạt hắn nữa à?”
Thế hệ trẻ tuổi đệ tử Tiêu gia tụ tập lại thảo luận về Tiêu Tội Kỷ, trong mắt đều là sự khinh thường và coi thường.
Không ai hay biết, phế vật mà họ luôn miệng nói tới, giờ phút này đang ở phòng huấn luyện của Thiết Cốt Tranh Tranh phái, chịu sự rèn luyện cơ bắp tàn khốc nhất.
Tư chất không đủ? Nỗ lực bù đắp!
“Mạnh lên, mạnh lên!”
Đêm khuya đến, Tiêu Tội Kỷ một bên vận chuyển Dịch Cân kinh, một bên điên cuồng oanh kích máy khảo nghiệm lực lượng, mồ hôi trên trán cùng tiên huyết trên quyền cùng nhau nhỏ giọt xuống.
Quân Thường Tiếu nằm trên nóc đại điện, nghe thấy tiếng quyền nhỏ bé truyền ra từ phòng huấn luyện, lẩm bẩm nói: “Hãy phát tiết ra ngoài tất cả sự khuất nhục, sự tra tấn từng chịu đựng, vào ngày môn phái luận võ đi.”